古诗词

陆文圭

送卫月山归乡

陆文圭

胪传居第一,科目艳当年。lú chuán jū dì yī,kē mù yàn dāng nián。
慷慨诛奸佞,从容秉政权。kāng kǎi zhū jiān nìng,cóng róng bǐng zhèng quán。
诸孙今白屋,旧物止青毡。zhū sūn jīn bái wū,jiù wù zhǐ qīng zhān。
几见黄粱熟,何当铁砚穿。jǐ jiàn huáng liáng shú,hé dāng tiě yàn chuān。
书声月庑下,灯影雨窗前。shū shēng yuè wǔ xià,dēng yǐng yǔ chuāng qián。
学者师王式,时人老伏虔。xué zhě shī wáng shì,shí rén lǎo fú qián。
不令官济济,空负腹便便。bù lìng guān jì jì,kōng fù fù biàn biàn。
桑葚鸮偏恶,桐花凤可怜。sāng rèn xiāo piān è,tóng huā fèng kě lián。
纵无当食禄,犹有可耕田。zòng wú dāng shí lù,yóu yǒu kě gēng tián。
卒卒才倾盖,依依愿执鞭。zú zú cái qīng gài,yī yī yuàn zhí biān。
二翁俱耄矣,一别重凄然。èr wēng jù mào yǐ,yī bié zhòng qī rán。
握手出门去,桂花香满船。wò shǒu chū mén qù,guì huā xiāng mǎn chuán。

挽张宗师

陆文圭

凤历归明主,龙韬识老臣。fèng lì guī míng zhǔ,lóng tāo shí lǎo chén。
衣冠朝日月,剑履步星辰。yī guān cháo rì yuè,jiàn lǚ bù xīng chén。
极品跻黄阁,斋居入紫宸。jí pǐn jī huáng gé,zhāi jū rù zǐ chén。
存心妙经纬,赞化极弥纶。cún xīn miào jīng wěi,zàn huà jí mí lún。
道教崇簪笏,词林压搢绅。dào jiào chóng zān hù,cí lín yā jìn shēn。
俭慈为世宝,安乐是天民。jiǎn cí wèi shì bǎo,ān lè shì tiān mín。
梦卜亲如见,祈禳立有神。mèng bo qīn rú jiàn,qí ráng lì yǒu shén。
谷城黄石老,衡岳白衣人。gǔ chéng huáng shí lǎo,héng yuè bái yī rén。
密勿天心契,便蕃帝渥新。mì wù tiān xīn qì,biàn fān dì wò xīn。
寿尊来玉醴,法乐宴崇真。shòu zūn lái yù lǐ,fǎ lè yàn chóng zhēn。
重锦颁衣袭,精糜享膳珍。zhòng jǐn bān yī xí,jīng mí xiǎng shàn zhēn。
青溪合瑶草,玄圃植灵椿。qīng xī hé yáo cǎo,xuán pǔ zhí líng chūn。
化鹤声逾远,飞凫迹已陈。huà hè shēng yú yuǎn,fēi fú jì yǐ chén。
松青凋晚岁,林缟失残春。sōng qīng diāo wǎn suì,lín gǎo shī cán chūn。
世事柯山局,人生桑海尘。shì shì kē shān jú,rén shēng sāng hǎi chén。
十龄传正印,一德镂坚珉。shí líng chuán zhèng yìn,yī dé lòu jiān mín。

挽吴野堂

陆文圭

保护兵冲日,焦劳岁歉时。bǎo hù bīng chōng rì,jiāo láo suì qiàn shí。
江湖一老重,州里百年思。jiāng hú yī lǎo zhòng,zhōu lǐ bǎi nián sī。
家尚玄元学,人遵义役规。jiā shàng xuán yuán xué,rén zūn yì yì guī。
阴功宜有后,隐德固应祠。yīn gōng yí yǒu hòu,yǐn dé gù yīng cí。
拟作荣乡记,谁镌有道碑。nǐ zuò róng xiāng jì,shuí juān yǒu dào bēi。
碧梧虽未识,宿草尚堪悲。bì wú suī wèi shí,sù cǎo shàng kān bēi。
偶泊梅江堰,空吟薤露诗。ǒu pō méi jiāng yàn,kōng yín xiè lù shī。

读史

陆文圭

魏延及杨仪,两人蜀俊乂。wèi yán jí yáng yí,liǎng rén shǔ jùn yì。
各怀专妒心,曲直竟谁在。gè huái zhuān dù xīn,qū zhí jìng shuí zài。
孔明惜其才,未尝辄偏废。kǒng míng xī qí cái,wèi cháng zhé piān fèi。
渭南反旆归,师在千里外。wèi nán fǎn pèi guī,shī zài qiān lǐ wài。
朝臣意左右,魏为杨所害。cháo chén yì zuǒ yòu,wèi wèi yáng suǒ hài。
杨亦不得死,晚用姜维辈。yáng yì bù dé sǐ,wǎn yòng jiāng wéi bèi。
蜀竟以是亡,束手付邓艾。shǔ jìng yǐ shì wáng,shù shǒu fù dèng ài。
艾复矜其功,受制于钟会。ài fù jīn qí gōng,shòu zhì yú zhōng huì。
四人共一律,皆以专妒败。sì rén gòng yī lǜ,jiē yǐ zhuān dù bài。
家国莫不然,呜呼可为戒。jiā guó mò bù rán,wū hū kě wèi jiè。

李杜

陆文圭

子美坐同谷,太白走扶风。zi měi zuò tóng gǔ,tài bái zǒu fú fēng。
虽遭仓黄急,转觉吟咏工。suī zāo cāng huáng jí,zhuǎn jué yín yǒng gōng。
首乱者群憸,贻祸及二翁。shǒu luàn zhě qún xiān,yí huò jí èr wēng。
因知漆室女,发论乃至公。yīn zhī qī shì nǚ,fā lùn nǎi zhì gōng。
触事机难审,临危计易穷。chù shì jī nán shěn,lín wēi jì yì qióng。
川原愁夕照,草木困西风。chuān yuán chóu xī zhào,cǎo mù kùn xī fēng。
鬼马如龙游,鬼妾如花红。guǐ mǎ rú lóng yóu,guǐ qiè rú huā hóng。
变灭不须臾,焉能保其终。biàn miè bù xū yú,yān néng bǎo qí zhōng。
择祸莫若轻,老遁林谷中。zé huò mò ruò qīng,lǎo dùn lín gǔ zhōng。

赋萧仲坚所书汴梁节妇事

陆文圭

汴水流浊黄,美人如冰清。biàn shuǐ liú zhuó huáng,měi rén rú bīng qīng。
案无伯鸾夫,裤无赵氏婴。àn wú bó luán fū,kù wú zhào shì yīng。
姑老扶上床,夜寒机杼鸣。gū lǎo fú shàng chuáng,yè hán jī zhù míng。
停梭独太息,莫把鸳鸯织。tíng suō dú tài xī,mò bǎ yuān yāng zhī。
织成孤飞雁,离群不再匹。zhī chéng gū fēi yàn,lí qún bù zài pǐ。
河东柳家儿,抉眼去其夫。hé dōng liǔ jiā ér,jué yǎn qù qí fū。
愚者生不谐,直者死不渝。yú zhě shēng bù xié,zhí zhě sǐ bù yú。
太师汉复周,相国秦又楚。tài shī hàn fù zhōu,xiāng guó qín yòu chǔ。
嗟哉二丈夫,愧此一嫠女。jiē zāi èr zhàng fū,kuì cǐ yī lí nǚ。

谢詹中美惠五典毓蒙书

陆文圭

山上有佳木,春风抽新萌。shān shàng yǒu jiā mù,chūn fēng chōu xīn méng。
勿纵羊与斧,条叶随敷荣。wù zòng yáng yǔ fǔ,tiáo yè suí fū róng。
山下有流泉,涓涓滴深清。shān xià yǒu liú quán,juān juān dī shēn qīng。
勿投泥与沙,支派任纵横。wù tóu ní yǔ shā,zhī pài rèn zòng héng。
物尔人亦然,习与性俱成。wù ěr rén yì rán,xí yǔ xìng jù chéng。
位可望贤圣,教乃始孩婴。wèi kě wàng xián shèng,jiào nǎi shǐ hái yīng。
五典叙千古,一编粹群英。wǔ diǎn xù qiān gǔ,yī biān cuì qún yīng。
属辞不厌巧,立义不厌精。shǔ cí bù yàn qiǎo,lì yì bù yàn jīng。
金玉二三子,源委诸老生。jīn yù èr sān zi,yuán wěi zhū lǎo shēng。
寒灯读未竟,眵眼开双明。hán dēng dú wèi jìng,chī yǎn kāi shuāng míng。
惜哉书晚出,会使世盛行。xī zāi shū wǎn chū,huì shǐ shì shèng xíng。
价知贵洛纸,报愧乏齐琼。jià zhī guì luò zhǐ,bào kuì fá qí qióng。

得己堂

陆文圭

为己终成物,为人适丧己。wèi jǐ zhōng chéng wù,wèi rén shì sàng jǐ。
得之以为重,丧者深可耻。dé zhī yǐ wèi zhòng,sàng zhě shēn kě chǐ。
与其乞墦生,不若蒙袂死。yǔ qí qǐ fán shēng,bù ruò méng mèi sǐ。
贫贱勿失色,富贵亦勿竞。pín jiàn wù shī sè,fù guì yì wù jìng。
穷达本无心,安于义与命。qióng dá běn wú xīn,ān yú yì yǔ mìng。
人受命于天,颜孟独能正。rén shòu mìng yú tiān,yán mèng dú néng zhèng。

性斋二首为分湖陆提举作

陆文圭

孔门性不闻,学者失其义。kǒng mén xìng bù wén,xué zhě shī qí yì。
上中下为三,善与恶为二。shàng zhōng xià wèi sān,shàn yǔ è wèi èr。
邹洛异而同,韩扬同而异。zōu luò yì ér tóng,hán yáng tóng ér yì。
不指理不明,不兼气不备。bù zhǐ lǐ bù míng,bù jiān qì bù bèi。
理无智无愚,气有驳有粹。lǐ wú zhì wú yú,qì yǒu bó yǒu cuì。
本体在涵养,工夫由克治。běn tǐ zài hán yǎng,gōng fū yóu kè zhì。
立义以居敬,存诚以去伪。lì yì yǐ jū jìng,cún chéng yǐ qù wěi。
曾思两卷书,学问千古事。céng sī liǎng juǎn shū,xué wèn qiān gǔ shì。
性外无馀天,斋中有乐地。xìng wài wú yú tiān,zhāi zhōng yǒu lè dì。

性斋二首为分湖陆提举作

陆文圭

吾宗家湖曲,虚斋纳天光。wú zōng jiā hú qū,xū zhāi nà tiān guāng。
清源泻活水,中有菡萏香。qīng yuán xiè huó shuǐ,zhōng yǒu hàn dàn xiāng。
我欲袖两图,再拜升公堂。wǒ yù xiù liǎng tú,zài bài shēng gōng táng。
先天揭右序,太极列左方。xiān tiān jiē yòu xù,tài jí liè zuǒ fāng。
见草忆舂陵,看花思洛阳。jiàn cǎo yì chōng líng,kàn huā sī luò yáng。
花草各有性,指图试参详。huā cǎo gè yǒu xìng,zhǐ tú shì cān xiáng。

怡颜亭曹若晦子无易为奉亲作

陆文圭

冬青有何好,婆娑岁寒姿。dōng qīng yǒu hé hǎo,pó suō suì hán zī。
每爱渊明句,独树乃为奇。měi ài yuān míng jù,dú shù nǎi wèi qí。
朝阳紫翠交,夕月光陆离。cháo yáng zǐ cuì jiāo,xī yuè guāng lù lí。
幽怀聊所寄,宴生辄移时。yōu huái liáo suǒ jì,yàn shēng zhé yí shí。
陶写得真性,丝竹亦何为。táo xiě dé zhēn xìng,sī zhú yì hé wèi。
欢趣不自觉,况令儿辈知。huān qù bù zì jué,kuàng lìng ér bèi zhī。

杂诗五首

陆文圭

田叟不知书,指望升平年。tián sǒu bù zhī shū,zhǐ wàng shēng píng nián。
一生把锄犁,忽闻铸戈鋋。yī shēng bǎ chú lí,hū wén zhù gē chán。
早晚征徭起,惊讹走相传。zǎo wǎn zhēng yáo qǐ,jīng é zǒu xiāng chuán。
腐儒寒窗下,风雨正齁眠。fǔ rú hán chuāng xià,fēng yǔ zhèng hōu mián。

杂诗五首

陆文圭

夜半更相呼,巷南连巷北。yè bàn gèng xiāng hū,xiàng nán lián xiàng běi。
人语何喧喧,阴风何窣窣。rén yǔ hé xuān xuān,yīn fēng hé sū sū。
猛虎下山来,挼尾逐不得。měng hǔ xià shān lái,ruá wěi zhú bù dé。
村中鸡犬尽,行择小儿食。cūn zhōng jī quǎn jǐn,xíng zé xiǎo ér shí。

杂诗五首

陆文圭

何处人夜归,一犬穿篱吠。hé chù rén yè guī,yī quǎn chuān lí fèi。
狺狺声四起,似各应其类。yín yín shēng sì qǐ,shì gè yīng qí lèi。
月寒人影空,帖耳循墙去。yuè hán rén yǐng kōng,tiē ěr xún qiáng qù。
家家防穿窬,披衣不得睡。jiā jiā fáng chuān yú,pī yī bù dé shuì。

杂诗五首

陆文圭

秋声何飕飕,乃在枯柳边。qiū shēng hé sōu sōu,nǎi zài kū liǔ biān。
畴昔韵鹂鹒,岁晚栖穷蝉。chóu xī yùn lí gēng,suì wǎn qī qióng chán。
张绪少年时,春风正可怜。zhāng xù shǎo nián shí,chūn fēng zhèng kě lián。
流光不相待,白首泪潸然。liú guāng bù xiāng dài,bái shǒu lèi shān rán。

杂诗五首

陆文圭

定远未封侯,发愤投其笔。dìng yuǎn wèi fēng hóu,fā fèn tóu qí bǐ。
老儒七十馀,毫秃手不释。lǎo rú qī shí yú,háo tū shǒu bù shì。
才器有长短,志器各自适。cái qì yǒu zhǎng duǎn,zhì qì gè zì shì。
遥思玉关外,万里风沙隔。yáo sī yù guān wài,wàn lǐ fēng shā gé。

次善卿杂诗五首

陆文圭

贞女不自媒,蛾眉为谁扫。zhēn nǚ bù zì méi,é méi wèi shuí sǎo。
春风吹年华,闭户绿芳草。chūn fēng chuī nián huá,bì hù lǜ fāng cǎo。
灵修不我顾,览镜红颜槁。líng xiū bù wǒ gù,lǎn jìng hóng yán gǎo。
焉得北堂萱,聊用宽忧抱。yān dé běi táng xuān,liáo yòng kuān yōu bào。
又惧青蝇谗,善使黑白倒。yòu jù qīng yíng chán,shàn shǐ hēi bái dào。
遂令亲者疏,我欲俾有昊。suì lìng qīn zhě shū,wǒ yù bǐ yǒu hào。

次善卿杂诗五首

陆文圭

东坡讥举子,有类候虫鸣。dōng pō jī jǔ zi,yǒu lèi hòu chóng míng。
退之讥诗人,谓作苍蝇声。tuì zhī jī shī rén,wèi zuò cāng yíng shēng。
制策直而核,联句新且清。zhì cè zhí ér hé,lián jù xīn qiě qīng。
自作复自讥,持论终未平。zì zuò fù zì jī,chí lùn zhōng wèi píng。
无人解此意,起我怀古情。wú rén jiě cǐ yì,qǐ wǒ huái gǔ qíng。

次善卿杂诗五首

陆文圭

蛙从井底语,豹在管中见。wā cóng jǐng dǐ yǔ,bào zài guǎn zhōng jiàn。
若遇大方家,一笑真自献。ruò yù dà fāng jiā,yī xiào zhēn zì xiàn。
馈浆意已惊,抱瓮力殊倦。kuì jiāng yì yǐ jīng,bào wèng lì shū juàn。
因知巧若拙,颇觉狂次狷。yīn zhī qiǎo ruò zhuō,pǒ jué kuáng cì juàn。
玉以德保瑕,珉以多故贱。yù yǐ dé bǎo xiá,mín yǐ duō gù jiàn。

次善卿杂诗五首

陆文圭

火云吐赤日,旱势千里阔。huǒ yún tǔ chì rì,hàn shì qiān lǐ kuò。
古人救荒术,货食知本末。gǔ rén jiù huāng shù,huò shí zhī běn mò。
家家算口赋,殆类僧持钵。jiā jiā suàn kǒu fù,dài lèi sēng chí bō。
激水活肆枯,植木荫道暍。jī shuǐ huó sì kū,zhí mù yīn dào yē。
诸公善努力,赤子正饥渴。zhū gōng shàn nǔ lì,chì zi zhèng jī kě。