古诗词

王泠然

古木卧平沙

王泠然

古木卧平沙,摧残岁月赊。gǔ mù wò píng shā,cuī cán suì yuè shē。
有根横水石,无叶拂烟霞。yǒu gēn héng shuǐ shí,wú yè fú yān xiá。
春至苔为叶,冬来雪作花。chūn zhì tái wèi yè,dōng lái xuě zuò huā。
不逢星汉使,谁辨是灵槎。bù féng xīng hàn shǐ,shuí biàn shì líng chá。

淮南寄舍弟

王泠然

昔予从不调,经岁旅淮源。xī yǔ cóng bù diào,jīng suì lǚ huái yuán。
念尔长相失,何时返故园。niàn ěr zhǎng xiāng shī,hé shí fǎn gù yuán。
寄书迷处所,分袂隔凉温。jì shū mí chù suǒ,fēn mèi gé liáng wēn。
远道俱为客,他乡共在原。yuǎn dào jù wèi kè,tā xiāng gòng zài yuán。
归情春伴雁,愁泣夜随猿。guī qíng chūn bàn yàn,chóu qì yè suí yuán。
愧见高堂上,朝朝独倚门。kuì jiàn gāo táng shàng,cháo cháo dú yǐ mén。

寒食篇

王泠然

天运四时成一年,八节相迎尽可怜。tiān yùn sì shí chéng yī nián,bā jié xiāng yíng jǐn kě lián。
秋贵重阳冬贵腊,不如寒食在春前。qiū guì zhòng yáng dōng guì là,bù rú hán shí zài chūn qián。
禁火初从太原起,风俗流传几千祀。jìn huǒ chū cóng tài yuán qǐ,fēng sú liú chuán jǐ qiān sì。
算取去冬至时,一百五日今朝是。suàn qǔ qù dōng zhì shí,yī bǎi wǔ rì jīn cháo shì。
今年寒食胜常春,总缘天子在东巡。jīn nián hán shí shèng cháng chūn,zǒng yuán tiān zi zài dōng xún。
能令气色随河洛,斗觉风光竞逐人。néng lìng qì sè suí hé luò,dòu jué fēng guāng jìng zhú rén。
上阳遥见青春见,洛水横流绕城殿。shàng yáng yáo jiàn qīng chūn jiàn,luò shuǐ héng liú rào chéng diàn。
波上楼台列岸明,风光所吹皆流遍。bō shàng lóu tái liè àn míng,fēng guāng suǒ chuī jiē liú biàn。
画阁盈盈出半天,依稀云里见秋千。huà gé yíng yíng chū bàn tiān,yī xī yún lǐ jiàn qiū qiān。
来疑神女从云下,去似恒娥到月边。lái yí shén nǚ cóng yún xià,qù shì héng é dào yuè biān。
金闺待看红妆早,先过陌上垂杨好。jīn guī dài kàn hóng zhuāng zǎo,xiān guò mò shàng chuí yáng hǎo。
花场共斗汝南鸡,春游遍在东郊道。huā chǎng gòng dòu rǔ nán jī,chūn yóu biàn zài dōng jiāo dào。
千金宝帐缀流苏,簸琼还坐锦筵铺。qiān jīn bǎo zhàng zhuì liú sū,bǒ qióng hái zuò jǐn yán pù。
莫愁光景重窗闇,自有金瓶照乘珠。mò chóu guāng jǐng zhòng chuāng àn,zì yǒu jīn píng zhào chéng zhū。
心移向者游遨处,乘舟欲骋凌波步。xīn yí xiàng zhě yóu áo chù,chéng zhōu yù chěng líng bō bù。
池中弄水白鹇飞,树下抛球彩莺去。chí zhōng nòng shuǐ bái xián fēi,shù xià pāo qiú cǎi yīng qù。
别殿前临走马台,金鞍更送彩毬来。bié diàn qián lín zǒu mǎ tái,jīn ān gèng sòng cǎi qiú lái。
毬落画楼攀柳取,枝摇香径踏花回。qiú luò huà lóu pān liǔ qǔ,zhī yáo xiāng jìng tà huā huí。
良辰更重宜三月,能成昼夜芳菲节。liáng chén gèng zhòng yí sān yuè,néng chéng zhòu yè fāng fēi jié。
今夜无明月作灯,街衢游赏何曾歇。jīn yè wú míng yuè zuò dēng,jiē qú yóu shǎng hé céng xiē。
南有龙门对洛城,车马倾都满路行。nán yǒu lóng mén duì luò chéng,chē mǎ qīng dōu mǎn lù xíng。
纵使遨游今日罢,明朝尚自有清明。zòng shǐ áo yóu jīn rì bà,míng cháo shàng zì yǒu qīng míng。

汴堤柳

王泠然

隋家天子忆扬州,厌坐深宫傍海游。suí jiā tiān zi yì yáng zhōu,yàn zuò shēn gōng bàng hǎi yóu。
穿地凿山开御路,鸣笳叠鼓泛清流。chuān dì záo shān kāi yù lù,míng jiā dié gǔ fàn qīng liú。
流从巩北分河口,直到淮南种官柳。liú cóng gǒng běi fēn hé kǒu,zhí dào huái nán zhǒng guān liǔ。
功成力尽人旋亡,代谢年移树空有。gōng chéng lì jǐn rén xuán wáng,dài xiè nián yí shù kōng yǒu。
当时彩女侍君王,绣帐旌门对柳行。dāng shí cǎi nǚ shì jūn wáng,xiù zhàng jīng mén duì liǔ xíng。
青叶交垂连幔色,白花飞度染衣香。qīng yè jiāo chuí lián màn sè,bái huā fēi dù rǎn yī xiāng。
今日摧残何用道,数里曾无一枝好。jīn rì cuī cán hé yòng dào,shù lǐ céng wú yī zhī hǎo。
驿骑征帆损更多,山精野魅藏应老。yì qí zhēng fān sǔn gèng duō,shān jīng yě mèi cáng yīng lǎo。
凉风八月露为霜,日夜孤舟入帝乡。liáng fēng bā yuè lù wèi shuāng,rì yè gū zhōu rù dì xiāng。
河畔时时闻木落,客中无不泪沾裳。hé pàn shí shí wén mù luò,kè zhōng wú bù lèi zhān shang。

夜光篇

王泠然

游人夜到汝阳间,夜色冥蒙不解颜。yóu rén yè dào rǔ yáng jiān,yè sè míng méng bù jiě yán。
谁家暗起寒山烧,因此明中得见山。shuí jiā àn qǐ hán shān shāo,yīn cǐ míng zhōng dé jiàn shān。
山头山下须臾满,历险缘深无暂断。shān tóu shān xià xū yú mǎn,lì xiǎn yuán shēn wú zàn duàn。
焦声散著群树鸣,炎气傍林一川暖。jiāo shēng sàn zhù qún shù míng,yán qì bàng lín yī chuān nuǎn。
是时西北多海风,吹上连天光更雄。shì shí xī běi duō hǎi fēng,chuī shàng lián tiān guāng gèng xióng。
浊烟熏月黑,高艳爇云红。zhuó yān xūn yuè hēi,gāo yàn ruò yún hóng。
初谓炼丹仙灶里,还疑铸剑神溪中。chū wèi liàn dān xiān zào lǐ,hái yí zhù jiàn shén xī zhōng。
划为飞电来照物,乍作流星并上空。huà wèi fēi diàn lái zhào wù,zhà zuò liú xīng bìng shàng kōng。
西山无草光已灭,东顶荧荧犹未绝。xī shān wú cǎo guāng yǐ miè,dōng dǐng yíng yíng yóu wèi jué。
沸汤空谷数道水,融盖阴崖几年雪。fèi tāng kōng gǔ shù dào shuǐ,róng gài yīn yá jǐ nián xuě。
两京贫病若为居,四壁皆成凿照馀。liǎng jīng pín bìng ruò wèi jū,sì bì jiē chéng záo zhào yú。
未得贵游同秉烛,唯将半影借披书。wèi dé guì yóu tóng bǐng zhú,wéi jiāng bàn yǐng jiè pī shū。