古诗词

陈镒

再用韵答友人

陈镒

日长迎客过门庭,闲坐荒苔石磴平。rì zhǎng yíng kè guò mén tíng,xián zuò huāng tái shí dèng píng。
烟际柳条无赖碧,雨馀湖水不胜清。yān jì liǔ tiáo wú lài bì,yǔ yú hú shuǐ bù shèng qīng。
我无才力如韩子,君有诗名似孟生。wǒ wú cái lì rú hán zi,jūn yǒu shī míng shì mèng shēng。
乱世相逢宜共隐,一犁慎勿废勤耕。luàn shì xiāng féng yí gòng yǐn,yī lí shèn wù fèi qín gēng。

次韵登玉溪山绝顶

陈镒

溪头一片碧崔嵬,我为寻幽亦上来。xī tóu yī piàn bì cuī wéi,wǒ wèi xún yōu yì shàng lái。
山势渐高黄叶尽,天光忽近白云开。shān shì jiàn gāo huáng yè jǐn,tiān guāng hū jìn bái yún kāi。
因怀王子笙吹月,更忆羊公石卧苔。yīn huái wáng zi shēng chuī yuè,gèng yì yáng gōng shí wò tái。
此处尽堪逃乱世,渔郎相见莫相猜。cǐ chù jǐn kān táo luàn shì,yú láng xiāng jiàn mò xiāng cāi。

次韵山庄

陈镒

一径萦纡绕涧边,东风吹雨涨山泉。yī jìng yíng yū rào jiàn biān,dōng fēng chuī yǔ zhǎng shān quán。
绿阴树合编茅屋,黄浊泥深种秫田。lǜ yīn shù hé biān máo wū,huáng zhuó ní shēn zhǒng shú tián。
池暖鱼翻云影动,岩空鹤唳谷声联。chí nuǎn yú fān yún yǐng dòng,yán kōng hè lì gǔ shēng lián。
何因无事能来此,烧竹烹茶扫石眠。hé yīn wú shì néng lái cǐ,shāo zhú pēng chá sǎo shí mián。

次韵友人见寄

陈镒

我惭衰病似文园,倦迹栖迟不出门。wǒ cán shuāi bìng shì wén yuán,juàn jì qī chí bù chū mén。
世路风尘何日息,江湖旧友几人存。shì lù fēng chén hé rì xī,jiāng hú jiù yǒu jǐ rén cún。
移家避难依山顶,开径通幽断树根。yí jiā bì nán yī shān dǐng,kāi jìng tōng yōu duàn shù gēn。
待得衡茅新结就,约君来此共污尊。dài dé héng máo xīn jié jiù,yuē jūn lái cǐ gòng wū zūn。

庚子岁旦次韵

陈镒

山城兵火经过后,旧业能留有几人。shān chéng bīng huǒ jīng guò hòu,jiù yè néng liú yǒu jǐ rén。
万事从来皆定数,一杯且喜及新春。wàn shì cóng lái jiē dìng shù,yī bēi qiě xǐ jí xīn chūn。
谩怜儿女称吾寿,深荷天公眷此身。mán lián ér nǚ chēng wú shòu,shēn hé tiān gōng juàn cǐ shēn。
坐对青山无愧色,红尘幸不污渔巾。zuò duì qīng shān wú kuì sè,hóng chén xìng bù wū yú jīn。

莲城感事次韵

陈镒

一自兵戈破栝州,豪华尽付水东流。yī zì bīng gē pò guā zhōu,háo huá jǐn fù shuǐ dōng liú。
惟闻夜雨新城柝,不见春风旧市楼。wéi wén yè yǔ xīn chéng tuò,bù jiàn chūn fēng jiù shì lóu。
负郭田荒青草合,依山冢废白杨愁。fù guō tián huāng qīng cǎo hé,yī shān zhǒng fèi bái yáng chóu。
烟尘满眼何时静,尚说江淮战未休。yān chén mǎn yǎn hé shí jìng,shàng shuō jiāng huái zhàn wèi xiū。

舟中次友人韵

陈镒

溪头日出晓风生,一片归帆促早程。xī tóu rì chū xiǎo fēng shēng,yī piàn guī fān cù zǎo chéng。
极浦沙寒冰皓耀,远山云尽雪峥嵘。jí pǔ shā hán bīng hào yào,yuǎn shān yún jǐn xuě zhēng róng。
君如杜甫犹羁旅,我似冯唐已老成。jūn rú dù fǔ yóu jī lǚ,wǒ shì féng táng yǐ lǎo chéng。
回首荒城城下路,青苔白骨易伤情。huí shǒu huāng chéng chéng xià lù,qīng tái bái gǔ yì shāng qíng。

次韵海棠

陈镒

海棠花下听啼莺,无奈愁多积似城。hǎi táng huā xià tīng tí yīng,wú nài chóu duō jī shì chéng。
乱世每怜家累重,休官仅得此身轻。luàn shì měi lián jiā lèi zhòng,xiū guān jǐn dé cǐ shēn qīng。
年来忧事添衰病,老去看花减旧情。nián lái yōu shì tiān shuāi bìng,lǎo qù kàn huā jiǎn jiù qíng。
便恐胭脂污泥雪,明朝风雨近清明。biàn kǒng yān zhī wū ní xuě,míng cháo fēng yǔ jìn qīng míng。

次韵留题此岩

陈镒

留此岩前瀑布悬,云开古洞见青天。liú cǐ yán qián pù bù xuán,yún kāi gǔ dòng jiàn qīng tiān。
仙人丹化无来鹤,释子禅闲独种莲。xiān rén dān huà wú lái hè,shì zi chán xián dú zhǒng lián。
荒径苔深初过雨,空山花暗自流泉。huāng jìng tái shēn chū guò yǔ,kōng shān huā àn zì liú quán。
谁能结屋依林下,夜听松风枕月眠。shuí néng jié wū yī lín xià,yè tīng sōng fēng zhěn yuè mián。

次韵友人雨后过绿猗亭

陈镒

山径无人扫白云,苔痕草色雨馀春。shān jìng wú rén sǎo bái yún,tái hén cǎo sè yǔ yú chūn。
款门看竹客无事,汲井烹茶主不贫。kuǎn mén kàn zhú kè wú shì,jí jǐng pēng chá zhǔ bù pín。
亭外幽花闲自落,林间啼鸟偶相亲。tíng wài yōu huā xián zì luò,lín jiān tí niǎo ǒu xiāng qīn。
知君未拟归城市,曳杖时还访野人。zhī jūn wèi nǐ guī chéng shì,yè zhàng shí hái fǎng yě rén。

次韵道元上人远回

陈镒

青青锡杖雪侵头,历遍名山始倦游。qīng qīng xī zhàng xuě qīn tóu,lì biàn míng shān shǐ juàn yóu。
明月归来岩下寺,清风吟倚峡西楼。míng yuè guī lái yán xià sì,qīng fēng yín yǐ xiá xī lóu。
羡师得道如文畅,老我栖身似许由。xiàn shī dé dào rú wén chàng,lǎo wǒ qī shēn shì xǔ yóu。
试和诗篇扣禅意,世间谁解悟浮休。shì hé shī piān kòu chán yì,shì jiān shuí jiě wù fú xiū。

和周内翰题紫虚宫韵

陈镒

清溪紫谷绕琳宫,缥缈楼台在半空。qīng xī zǐ gǔ rào lín gōng,piāo miǎo lóu tái zài bàn kōng。
人世几回经劫火,此山终古有仙风。rén shì jǐ huí jīng jié huǒ,cǐ shān zhōng gǔ yǒu xiān fēng。
斗坛露冷星华湿,丹井泉甘海脉通。dòu tán lù lěng xīng huá shī,dān jǐng quán gān hǎi mài tōng。
试想蓬瀛无此处,云深岛树碧于葱。shì xiǎng péng yíng wú cǐ chù,yún shēn dǎo shù bì yú cōng。

次韵叶文范训导见寄二首

陈镒

骚客携书过远林,日长无事称闲心。sāo kè xié shū guò yuǎn lín,rì zhǎng wú shì chēng xián xīn。
路通岩寺僧供茗,树合山亝鹤听琴。lù tōng yán sì sēng gōng míng,shù hé shān qí hè tīng qín。
两处怀思怜近别,一封书札寄新吟。liǎng chù huái sī lián jìn bié,yī fēng shū zhá jì xīn yín。
玉溪风月浑如旧,应念青青竹数寻。yù xī fēng yuè hún rú jiù,yīng niàn qīng qīng zhú shù xún。

次韵叶文范训导见寄二首

陈镒

我怀食口众如林,遣闷聊摅玩物心。wǒ huái shí kǒu zhòng rú lín,qiǎn mèn liáo shū wán wù xīn。
容膝自安元亮宅,赏音谁识伯牙琴。róng xī zì ān yuán liàng zhái,shǎng yīn shuí shí bó yá qín。
溪头苍石看云坐,竹外幽轩听雨吟。xī tóu cāng shí kàn yún zuò,zhú wài yōu xuān tīng yǔ yín。
多谢作诗相慰劳,却惭衰发老骎寻。duō xiè zuò shī xiāng wèi láo,què cán shuāi fā lǎo qīn xún。

次韵九日同友人小酌

陈镒

忧乐随时道未穷,何须咄咄更书空。yōu lè suí shí dào wèi qióng,hé xū duō duō gèng shū kōng。
艰难老我头添白,富贵从渠面发红。jiān nán lǎo wǒ tóu tiān bái,fù guì cóng qú miàn fā hóng。
稍喜得闲诗有债,却怜多病药无功。shāo xǐ dé xián shī yǒu zhài,què lián duō bìng yào wú gōng。
为君扫取溪轩净,共对寒花酒一中。wèi jūn sǎo qǔ xī xuān jìng,gòng duì hán huā jiǔ yī zhōng。

次韵友人对月感怀

陈镒

有客临溪玩月明,楼高不用夜寒生。yǒu kè lín xī wán yuè míng,lóu gāo bù yòng yè hán shēng。
二年此地因逃难,孤影他乡易感情。èr nián cǐ dì yīn táo nán,gū yǐng tā xiāng yì gǎn qíng。
露下长天含夕润,风来大野起秋声。lù xià zhǎng tiān hán xī rùn,fēng lái dà yě qǐ qiū shēng。
想君未厌山中住,且与渔樵混姓名。xiǎng jūn wèi yàn shān zhōng zhù,qiě yǔ yú qiáo hùn xìng míng。

次韵吴伯京学正清明拜墓

陈镒

清明拜扫陟山丘,积草荒苔露未收。qīng míng bài sǎo zhì shān qiū,jī cǎo huāng tái lù wèi shōu。
林鸟纷纷争晓祭,野花寂寂自春愁。lín niǎo fēn fēn zhēng xiǎo jì,yě huā jì jì zì chūn chóu。
眼前儿女能供奉,身外功名岂用谋。yǎn qián ér nǚ néng gōng fèng,shēn wài gōng míng qǐ yòng móu。
此日归来天渐晚,半痕新月挂城楼。cǐ rì guī lái tiān jiàn wǎn,bàn hén xīn yuè guà chéng lóu。

次韵刘彦英教授春日同宴吴元正宅

陈镒

林下诗翁偶出来,凭高一望壮怀开。lín xià shī wēng ǒu chū lái,píng gāo yī wàng zhuàng huái kāi。
山川如故人应老,城郭都非鹤自回。shān chuān rú gù rén yīng lǎo,chéng guō dōu fēi hè zì huí。
远树拂云明似画,长溪过雨绿于醅。yuǎn shù fú yún míng shì huà,zhǎng xī guò yǔ lǜ yú pēi。
喜逢佳友同春赏,花底芳尊得款陪。xǐ féng jiā yǒu tóng chūn shǎng,huā dǐ fāng zūn dé kuǎn péi。

闲居遣兴

陈镒

抛却微官兴浩然,归来茅屋已三年。pāo què wēi guān xīng hào rán,guī lái máo wū yǐ sān nián。
林间扫叶因风后,溪上看花未雨前。lín jiān sǎo yè yīn fēng hòu,xī shàng kàn huā wèi yǔ qián。
白板桥通沽酒店,绿杨树系钓鱼船。bái bǎn qiáo tōng gū jiǔ diàn,lǜ yáng shù xì diào yú chuán。
此生已决投闲计,自种村南百亩田。cǐ shēng yǐ jué tóu xián jì,zì zhǒng cūn nán bǎi mǔ tián。

再和韵

陈镒

清溪绕屋竹萧然,潇洒蕉衣乐暮年。qīng xī rào wū zhú xiāo rán,xiāo sǎ jiāo yī lè mù nián。
数点归鸦流水外,一行飞鹭碧山前。shù diǎn guī yā liú shuǐ wài,yī xíng fēi lù bì shān qián。
功名已似沈泥剑,岁月还同下濑船。gōng míng yǐ shì shěn ní jiàn,suì yuè hái tóng xià lài chuán。
试向小亭闲玩物,满池荷叶绿田田。shì xiàng xiǎo tíng xián wán wù,mǎn chí hé yè lǜ tián tián。