古诗词

陈野仙

九日登高

陈野仙

黄菊篱边已放花,摘来盈把泛流霞。huáng jú lí biān yǐ fàng huā,zhāi lái yíng bǎ fàn liú xiá。
振衣直上冈千仞,问酒须逢曲几车。zhèn yī zhí shàng gāng qiān rèn,wèn jiǔ xū féng qū jǐ chē。
囊里霜萸拚尽醉,坐间秋色转无涯。náng lǐ shuāng yú pàn jǐn zuì,zuò jiān qiū sè zhuǎn wú yá。
举头十数烟村外,绿绿溪流淘白沙。jǔ tóu shí shù yān cūn wài,lǜ lǜ xī liú táo bái shā。

登乌石

陈野仙

优游云外山,缥缈翠微间。yōu yóu yún wài shān,piāo miǎo cuì wēi jiān。
烟锁深松暗,花开春日闲。yān suǒ shēn sōng àn,huā kāi chūn rì xián。

独坐

陈野仙

桃红柳绿一年春,诗句清新自有神。táo hóng liǔ lǜ yī nián chūn,shī jù qīng xīn zì yǒu shén。
闲坐榕阴无个事,不知谁是谪仙人。xián zuò róng yīn wú gè shì,bù zhī shuí shì zhé xiān rén。

宿乌石

陈野仙

曲水环山望欲迷,沁心美月息春溪。qū shuǐ huán shān wàng yù mí,qìn xīn měi yuè xī chūn xī。
仙翁炼药乘云去,云自高飞鸟自啼。xiān wēng liàn yào chéng yún qù,yún zì gāo fēi niǎo zì tí。

题石梅

陈野仙

瑰然片石长苔痕,谁种先天太极春。guī rán piàn shí zhǎng tái hén,shuí zhǒng xiān tiān tài jí chūn。
欲向花神问消息,疏枝无语自黄昏。yù xiàng huā shén wèn xiāo xī,shū zhī wú yǔ zì huáng hūn。