古诗词

曹文晦

晚步

曹文晦

一筇循野岸,凉思集衣襟。yī qióng xún yě àn,liáng sī jí yī jīn。
雁阵迷秦篆,蛩声助越吟。yàn zhèn mí qín zhuàn,qióng shēng zhù yuè yín。
溪黄添夜潦,云黑载秋霖。xī huáng tiān yè lǎo,yún hēi zài qiū lín。
未必号寒甚,前村急暮砧。wèi bì hào hán shén,qián cūn jí mù zhēn。

和看云庄楼壁旧题

曹文晦

舒眼层楼表,归心强自宽。shū yǎn céng lóu biǎo,guī xīn qiáng zì kuān。
山回江势曲,树密雨声寒。shān huí jiāng shì qū,shù mì yǔ shēng hán。
北使君需急,东游客兴阑。běi shǐ jūn xū jí,dōng yóu kè xīng lán。
最怜苗未格,空忆舞阶干。zuì lián miáo wèi gé,kōng yì wǔ jiē gàn。

九月一日清溪道中二首

曹文晦

老树依沙岸,柴门上下邻。lǎo shù yī shā àn,chái mén shàng xià lín。
断桥归郭路,细雨过溪人。duàn qiáo guī guō lù,xì yǔ guò xī rén。
白鹭双飞去,黄花数点新。bái lù shuāng fēi qù,huáng huā shù diǎn xīn。
惜无遗世友,联句坐苔茵。xī wú yí shì yǒu,lián jù zuò tái yīn。

九月一日清溪道中二首

曹文晦

微月悬孤榻,残云过断塍。wēi yuè xuán gū tà,cán yún guò duàn chéng。
松风林外笛,茅屋水边灯。sōng fēng lín wài dí,máo wū shuǐ biān dēng。
久坐忘为客,清吟未得朋。jiǔ zuò wàng wèi kè,qīng yín wèi dé péng。
沙头有饥鹘,昏暝亦飞腾。shā tóu yǒu jī gǔ,hūn míng yì fēi téng。

开岩寺

曹文晦

一个长松在,入门先自清。yī gè zhǎng sōng zài,rù mén xiān zì qīng。
旧题犹在耳,重到岂胜情。jiù tí yóu zài ěr,zhòng dào qǐ shèng qíng。
杰阁依岩出,幽泉绕竹鸣。jié gé yī yán chū,yōu quán rào zhú míng。
老来多古意,长记散华名。lǎo lái duō gǔ yì,zhǎng jì sàn huá míng。

游清心寺

曹文晦

夏日清心寺,萧萧树石佳。xià rì qīng xīn sì,xiāo xiāo shù shí jiā。
高人留别院,幽意满空斋。gāo rén liú bié yuàn,yōu yì mǎn kōng zhāi。
松偃新移路,渊临欲堕厓。sōng yǎn xīn yí lù,yuān lín yù duò yá。
五年才一过,回首为兴怀。wǔ nián cái yī guò,huí shǒu wèi xīng huái。

用韵叹冬雨回集大三首

曹文晦

湿云连野树,流水绕孤村。shī yún lián yě shù,liú shuǐ rào gū cūn。
两月无来客,终朝闭小轩。liǎng yuè wú lái kè,zhōng cháo bì xiǎo xuān。
冥冥山气重,㶁㶁涧声繁。míng míng shān qì zhòng,guó guó jiàn shēng fán。
认作清明景,红芳惜不存。rèn zuò qīng míng jǐng,hóng fāng xī bù cún。

用韵叹冬雨回集大三首

曹文晦

迢递接关塞,阴遥送岁年。tiáo dì jiē guān sāi,yīn yáo sòng suì nián。
百川黄潦合,四野黑云缠。bǎi chuān huáng lǎo hé,sì yě hēi yún chán。
映竹疏还密,如麻断复连。yìng zhú shū hái mì,rú má duàn fù lián。
无由同夜话,一榻独萧然。wú yóu tóng yè huà,yī tà dú xiāo rán。

用韵叹冬雨回集大三首

曹文晦

久厌冬深雨,长吟屋漏诗。jiǔ yàn dōng shēn yǔ,zhǎng yín wū lòu shī。
凄凉乔木下,想象熟梅时。qī liáng qiáo mù xià,xiǎng xiàng shú méi shí。
水没江边鹬,雷翻水底螭。shuǐ méi jiāng biān yù,léi fān shuǐ dǐ chī。
天时犹尔变,人事得无移。tiān shí yóu ěr biàn,rén shì dé wú yí。

九日

曹文晦

残日凄风岸,登临感物华。cán rì qī fēng àn,dēng lín gǎn wù huá。
早禾千顷雪,秋树半村霞。zǎo hé qiān qǐng xuě,qiū shù bàn cūn xiá。
酩酊携壶牧,风流落帽嘉。mǐng dīng xié hú mù,fēng liú luò mào jiā。
古人那可作,一笑对黄花。gǔ rén nà kě zuò,yī xiào duì huáng huā。

和山居六咏

曹文晦

玉川家口尽风流,绝爱长须不裹头。yù chuān jiā kǒu jǐn fēng liú,jué ài zhǎng xū bù guǒ tóu。
拾菌断厓双屩雨,捣茶破屋一灯秋。shí jūn duàn yá shuāng juē yǔ,dǎo chá pò wū yī dēng qiū。
饥寒未得文章力,忠孝空遗简策愁。jī hán wèi dé wén zhāng lì,zhōng xiào kōng yí jiǎn cè chóu。
何用枯肠五千卷,无怀时节有书不。hé yòng kū cháng wǔ qiān juǎn,wú huái shí jié yǒu shū bù。

和山居六咏

曹文晦

解却尘缨到处闲,底须岘首与商颜。jiě què chén yīng dào chù xián,dǐ xū xiàn shǒu yǔ shāng yán。
独醒不慕酒泉郡,太瘦休嘲饭颗山。dú xǐng bù mù jiǔ quán jùn,tài shòu xiū cháo fàn kē shān。
得路谩夸腾踏去,有巢何待倦飞还。dé lù mán kuā téng tà qù,yǒu cháo hé dài juàn fēi hái。
近来生意君知否,种得琅玕与药栏。jìn lái shēng yì jūn zhī fǒu,zhǒng dé láng gān yǔ yào lán。

和山居六咏

曹文晦

早年节概慕长缨,晚入玄关探杳冥。zǎo nián jié gài mù zhǎng yīng,wǎn rù xuán guān tàn yǎo míng。
岁计仅馀供鹤米,家传只有相牛经。suì jì jǐn yú gōng hè mǐ,jiā chuán zhǐ yǒu xiāng niú jīng。
三更清气坐生白,千载空名避杀青。sān gèng qīng qì zuò shēng bái,qiān zài kōng míng bì shā qīng。
儿辈幸能书姓字,底须辛苦学《黄庭》。ér bèi xìng néng shū xìng zì,dǐ xū xīn kǔ xué huáng tíng。

和山居六咏

曹文晦

毁誉何曾畏简书,是非终不到庭除。huǐ yù hé céng wèi jiǎn shū,shì fēi zhōng bù dào tíng chú。
衣忘纨绮食忘肉,山可樵苏水可渔。yī wàng wán qǐ shí wàng ròu,shān kě qiáo sū shuǐ kě yú。
民物遇秦多坎轲,世情如蜀几崎呕。mín wù yù qín duō kǎn kē,shì qíng rú shǔ jǐ qí ǒu。
有时自说江湖梦,一笑梅花月上初。yǒu shí zì shuō jiāng hú mèng,yī xiào méi huā yuè shàng chū。

和山居六咏

曹文晦

种花绕屋验天时,种竹当门作己知。zhǒng huā rào wū yàn tiān shí,zhǒng zhú dāng mén zuò jǐ zhī。
《白石歌》残牛饭早,青城山下鹤书迟。bái shí gē cán niú fàn zǎo,qīng chéng shān xià hè shū chí。
有年自许锸随我,万里谁甘革裹尸。yǒu nián zì xǔ chā suí wǒ,wàn lǐ shuí gān gé guǒ shī。
占得一枝吾事了,笑他鹏翼似云垂。zhàn dé yī zhī wú shì le,xiào tā péng yì shì yún chuí。

和山居六咏

曹文晦

不钓湘江不洞庭,一庵高卧白云层。bù diào xiāng jiāng bù dòng tíng,yī ān gāo wò bái yún céng。
姓名幸不官人识,面目从教俗子憎。xìng míng xìng bù guān rén shí,miàn mù cóng jiào sú zi zēng。
麦陇晓晴来馌妇,竹林秋晚约棋僧。mài lǒng xiǎo qíng lái yè fù,zhú lín qiū wǎn yuē qí sēng。
分光自有松头月,高照世间无尽灯。fēn guāng zì yǒu sōng tóu yuè,gāo zhào shì jiān wú jǐn dēng。

新山别馆十景·其一 ·桃源春晓

曹文晦

数点残星挂绿萝,看桃行入旧山阿。shù diǎn cán xīng guà lǜ luó,kàn táo xíng rù jiù shān ā。
洞门花雾红成阵,沙麓岩前翠作涡。dòng mén huā wù hóng chéng zhèn,shā lù yán qián cuì zuò wō。
天外曙红惊鹤梦,水边啼鸟和渔歌。tiān wài shǔ hóng jīng hè mèng,shuǐ biān tí niǎo hé yú gē。
刘郎去后无人到,吟倚东风草色多。liú láng qù hòu wú rén dào,yín yǐ dōng fēng cǎo sè duō。

新山别馆十景·其二·赤城栖霞

曹文晦

赤城霞起建高标,万丈红光映碧寥。chì chéng xiá qǐ jiàn gāo biāo,wàn zhàng hóng guāng yìng bì liáo。
美人不卷锦绣段,仙翁泻下丹砂瓢。měi rén bù juǎn jǐn xiù duàn,xiān wēng xiè xià dān shā piáo。
气连海屿贯旭日,光入溪瓮生春潮。qì lián hǎi yǔ guàn xù rì,guāng rù xī wèng shēng chūn cháo。
我欲结为五色佩,碧桃花下呼周乔。wǒ yù jié wèi wǔ sè pèi,bì táo huā xià hū zhōu qiáo。

新山别馆十景·其三·双涧观澜

曹文晦

柱峰堂下翠纷纷,俯鉴澄源气自芬。zhù fēng táng xià cuì fēn fēn,fǔ jiàn chéng yuán qì zì fēn。
两涧合流元有绪,八风吹水自成文。liǎng jiàn hé liú yuán yǒu xù,bā fēng chuī shuǐ zì chéng wén。
沄沄尚想在川上,混混终当放海滨。yún yún shàng xiǎng zài chuān shàng,hùn hùn zhōng dāng fàng hǎi bīn。
欲举源头问寒拾,幽亭尽日对松云。yù jǔ yuán tóu wèn hán shí,yōu tíng jǐn rì duì sōng yún。

新山别馆十景·其四·华顶归云

曹文晦

四万八千山上山,山中夜夜白云还。sì wàn bā qiān shān shàng shān,shān zhōng yè yè bái yún hái。
底须出岫弥六合,且复与僧分半间。dǐ xū chū xiù mí liù hé,qiě fù yǔ sēng fēn bàn jiān。
古殿结阴灯影澹,长松留暝寺门关。gǔ diàn jié yīn dēng yǐng dàn,zhǎng sōng liú míng sì mén guān。
谪仙已览庐山秀,留得书堂相对闲。zhé xiān yǐ lǎn lú shān xiù,liú dé shū táng xiāng duì xián。
10012345