古诗词

张之翰

南乡子

张之翰

灯夕在江阴。dēng xī zài jiāng yīn。
绿酒红螺不厌深。lǜ jiǔ hóng luó bù yàn shēn。
醉眼清江江上看,更沉。zuì yǎn qīng jiāng jiāng shàng kàn,gèng chén。
放尽春风万炬金。fàng jǐn chūn fēng wàn jù jīn。
流到碧波心。liú dào bì bō xīn。
水竹连舟尽自禁。shuǐ zhú lián zhōu jǐn zì jìn。
此夜此情谁会得,如今。cǐ yè cǐ qíng shuí huì dé,rú jīn。
都付青崖马上吟。dōu fù qīng yá mǎ shàng yín。

南乡子·十六夜待灯不见作

张之翰

帘幕卷春阴。lián mù juǎn chūn yīn。
坐守江灯正夜深。zuò shǒu jiāng dēng zhèng yè shēn。
两岸人家楼阁暗,消沉。liǎng àn rén jiā lóu gé àn,xiāo chén。
笑道良宵直万金。xiào dào liáng xiāo zhí wàn jīn。
负煞隔年心。fù shā gé nián xīn。
多病情怀难更禁。duō bìng qíng huái nán gèng jìn。
肠断一江春水碧,从今。cháng duàn yī jiāng chūn shuǐ bì,cóng jīn。
著甚垂鞭带月吟。zhù shén chuí biān dài yuè yín。

南乡子·和秋岩重阳

张之翰

红树挂斜阳。hóng shù guà xié yáng。
秋满淮南甓社乡。qiū mǎn huái nán pì shè xiāng。
古往今来多少恨,萦肠。gǔ wǎng jīn lái duō shǎo hèn,yíng cháng。
写作诗词四五行。xiě zuò shī cí sì wǔ xíng。
酒熟胜鹅黄。jiǔ shú shèng é huáng。
直待西风醉一场。zhí dài xī fēng zuì yī chǎng。
说与多情篱畔菊,留芳。shuō yǔ duō qíng lí pàn jú,liú fāng。
青女能悭几夜霜。qīng nǚ néng qiān jǐ yè shuāng。

南乡子·谢王秋岩元帅重阳送糕果

张之翰

霜冷雁来天。shuāng lěng yàn lái tiān。
甓社重阳又一年。pì shè zhòng yáng yòu yī nián。
多病文园扶未起,挛拳。duō bìng wén yuán fú wèi qǐ,luán quán。
节物关心正自怜。jié wù guān xīn zhèng zì lián。
照眼菊花鲜。zhào yǎn jú huā xiān。
盘果旗糕簇满前。pán guǒ qí gāo cù mǎn qián。
知是秋岩人送似,欣然。zhī shì qiū yán rén sòng shì,xīn rán。
便带新词到枕边。biàn dài xīn cí dào zhěn biān。

贺新郎

张之翰

不受铅朱污。bù shòu qiān zhū wū。
问娇黄、当初著甚,染成如许。wèn jiāo huáng dāng chū zhù shén,rǎn chéng rú xǔ。
便做采从真蜡国,特地朝匀暮注。biàn zuò cǎi cóng zhēn là guó,tè dì cháo yún mù zhù。
也无此、宫妆风度。yě wú cǐ gōng zhuāng fēng dù。
长记方壶春半贮,只萧然、尽慰人情苦。zhǎng jì fāng hú chūn bàn zhù,zhǐ xiāo rán jǐn wèi rén qíng kǔ。
谁更望、暗香吐。shuí gèng wàng àn xiāng tǔ。
为渠细检梅花谱。wèi qú xì jiǎn méi huā pǔ。
以芳馨与梅相近,故梅名汝。yǐ fāng xīn yǔ méi xiāng jìn,gù méi míng rǔ。
底是石湖堪怪处,说道涪翁曾赋。dǐ shì shí hú kān guài chù,shuō dào fú wēng céng fù。
还忘却、东坡佳句。hái wàng què dōng pō jiā jù。
从被二仙题评了,到而今、傲然吟诗似。cóng bèi èr xiān tí píng le,dào ér jīn ào rán yín shī shì。
吾试与,下斯语。wú shì yǔ,xià sī yǔ。

唐多令

张之翰

不是强辞荣。bù shì qiáng cí róng。
风波实可惊。fēng bō shí kě jīng。
算平生、耐久交情。suàn píng shēng nài jiǔ jiāo qíng。
走遍天涯依旧好,都不似、一灯青。zǒu biàn tiān yá yī jiù hǎo,dōu bù shì yī dēng qīng。
世路自欹倾。shì lù zì yī qīng。
湖天方晦明。hú tiān fāng huì míng。
也休将、文字争鸣。yě xiū jiāng wén zì zhēng míng。
一曲渔歌无别调,烟雨外、两三声。yī qū yú gē wú bié diào,yān yǔ wài liǎng sān shēng。

唐多令

张之翰

静有读书缘。jìng yǒu dú shū yuán。
贫无使鬼钱。pín wú shǐ guǐ qián。
尽虚斋、尽日萧然。jǐn xū zhāi jǐn rì xiāo rán。
鲸海波涛三万丈,元不到、此山前。jīng hǎi bō tāo sān wàn zhàng,yuán bù dào cǐ shān qián。
梦蝶正翩翩。mèng dié zhèng piān piān。
香匜飘篆烟。xiāng yí piāo zhuàn yān。
更何心、敢怨青天。gèng hé xīn gǎn yuàn qīng tiān。
若论闲居多少兴,风与月、浩无边。ruò lùn xián jū duō shǎo xīng,fēng yǔ yuè hào wú biān。

唐多令

张之翰

怨思入清笳。yuàn sī rù qīng jiā。
斜阳鸣乱鸦。xié yáng míng luàn yā。
正开尊、细酌流霞。zhèng kāi zūn xì zhuó liú xiá。
北里南庄今岁熟,全不觉、米难赊。běi lǐ nán zhuāng jīn suì shú,quán bù jué mǐ nán shē。
笔砚淡生涯。bǐ yàn dàn shēng yá。
胸中气自华。xiōng zhōng qì zì huá。
看凋零、野草闲花。kàn diāo líng yě cǎo xián huā。
事不相关收脚坐,吾便是、贵人家。shì bù xiāng guān shōu jiǎo zuò,wú biàn shì guì rén jiā。

唐多令

张之翰

冠上满尘埃。guān shàng mǎn chén āi。
未弹君莫猜。wèi dàn jūn mò cāi。
有诸公、暮省朝台。yǒu zhū gōng mù shěng cháo tái。
醉后狂歌歌后醉,能办此、竭吾才。zuì hòu kuáng gē gē hòu zuì,néng bàn cǐ jié wú cái。
可以慰幽怀。kě yǐ wèi yōu huái。
此时何有哉。cǐ shí hé yǒu zāi。
道寒梅、又欲新开。dào hán méi yòu yù xīn kāi。
碧玉枝头今几蕾,须一一、寄书来。bì yù zhī tóu jīn jǐ lěi,xū yī yī jì shū lái。

唐多令·怀高沙

张之翰

往事水东流。wǎng shì shuǐ dōng liú。
槐根春梦休。huái gēn chūn mèng xiū。
被长淮、隔断中州。bèi zhǎng huái gé duàn zhōng zhōu。
三十六湖湖上住,却又过、一年秋。sān shí liù hú hú shàng zhù,què yòu guò yī nián qiū。
佳处总堪游。jiā chù zǒng kān yóu。
同盟只数鸥。tóng méng zhǐ shù ōu。
把功名、且付扁舟。bǎ gōng míng qiě fù biǎn zhōu。
天上故人知己者,休笑我、太迟留。tiān shàng gù rén zhī jǐ zhě,xiū xiào wǒ tài chí liú。

唐多令·和刘改之

张之翰

何处是沧洲。hé chù shì cāng zhōu。
寒波不尽流。hán bō bù jǐn liú。
恰登舟、便过城楼。qià dēng zhōu biàn guò chéng lóu。
一片锦云三万顷,常记得、藕花秋。yī piàn jǐn yún sān wàn qǐng,cháng jì dé ǒu huā qiū。
渔父雪蒙头。yú fù xuě méng tóu。
此情知道否。cǐ qíng zhī dào fǒu。
说生来、不识闲愁。shuō shēng lái bù shí xián chóu。
青笠绿蓑烟雨里,吾与汝、可同游。qīng lì lǜ suō yān yǔ lǐ,wú yǔ rǔ kě tóng yóu。

婆罗门引

张之翰

自公去后,曲栏荒径老孤芳。zì gōng qù hòu,qū lán huāng jìng lǎo gū fāng。
公来花亦生光。gōng lái huā yì shēng guāng。
一阵朝来细雨,开作十分黄。yī zhèn cháo lái xì yǔ,kāi zuò shí fēn huáng。
甚厌厌抱疾,却误重阳。shén yàn yàn bào jí,què wù zhòng yáng。
曾吟短章。céng yín duǎn zhāng。
也曾见醉衔觞。yě céng jiàn zuì xián shāng。
但得翛然相慰,欹枕何妨。dàn dé xiāo rán xiāng wèi,yī zhěn hé fáng。
燕山已远,且莫问园亭此际霜。yàn shān yǐ yuǎn,qiě mò wèn yuán tíng cǐ jì shuāng。
人意足、处处花香。rén yì zú chù chù huā xiāng。

婆罗门引辛卯中秋望月

张之翰

宦游南北,月明何处不相随。huàn yóu nán běi,yuè míng hé chù bù xiāng suí。
十年九赋新词。shí nián jiǔ fù xīn cí。
今夜清光如许,无以侑金卮。jīn yè qīng guāng rú xǔ,wú yǐ yòu jīn zhī。
想叨居此职,著甚推辞。xiǎng dāo jū cǐ zhí,zhù shén tuī cí。
临风再思。lín fēng zài sī。
是有句欲来时。shì yǒu jù yù lái shí。
除却广寒人见,尘世谁知。chú què guǎng hán rén jiàn,chén shì shuí zhī。
天香一阵,恰飘动婆娑桂树枝。tiān xiāng yī zhèn,qià piāo dòng pó suō guì shù zhī。
秋影里、醉写乌丝。qiū yǐng lǐ zuì xiě wū sī。

婆罗门引病中对菊

张之翰

当轩有菊,几年不共结清欢。dāng xuān yǒu jú,jǐ nián bù gòng jié qīng huān。
偶然乘兴南旋。ǒu rán chéng xīng nán xuán。
却念都城手种,谁兴护霜寒。què niàn dōu chéng shǒu zhǒng,shuí xīng hù shuāng hán。
正闰余秋晚,曾未开残。zhèng rùn yú qiū wǎn,céng wèi kāi cán。
宦游最难。huàn yóu zuì nán。
算长在别离间。suàn zhǎng zài bié lí jiān。
不是未逢蓓蕾,早已阑珊。bù shì wèi féng bèi lěi,zǎo yǐ lán shān。
今年好处,恰花近重阳慰病颜。jīn nián hǎo chù,qià huā jìn zhòng yáng wèi bìng yán。
微雨后、一笑相看。wēi yǔ hòu yī xiào xiāng kàn。

婆罗门引赋赵相宅红梨花

张之翰

冰姿玉骨,东风着意换天真。bīng zī yù gǔ,dōng fēng zhe yì huàn tiān zhēn。
软红妆束全新。ruǎn hóng zhuāng shù quán xīn。
好在调脂纤手,满脸试轻匀。hǎo zài diào zhī xiān shǒu,mǎn liǎn shì qīng yún。
为洗妆来晚,便带微嗔。wèi xǐ zhuāng lái wǎn,biàn dài wēi chēn。
香肌麝薰。xiāng jī shè xūn。
直羞煞海棠春。zhí xiū shā hǎi táng chūn。
不殢数卮芳酒,谁慰黄昏。bù tì shù zhī fāng jiǔ,shuí wèi huáng hūn。
只愁睡醒,悄不见惜花贤主人。zhǐ chóu shuì xǐng,qiāo bù jiàn xī huā xián zhǔ rén。
枝上雨、都是啼痕。zhī shàng yǔ dōu shì tí hén。

菩萨蛮·暮春即事

张之翰

梁间双燕呢喃语。liáng jiān shuāng yàn ne nán yǔ。
想曾知得春归处。xiǎng céng zhī dé chūn guī chù。
问著不应人。wèn zhù bù yīng rén。
芹泥香正匀。qín ní xiāng zhèng yún。
翠阴庭院悄。cuì yīn tíng yuàn qiāo。
手摘青梅小。shǒu zhāi qīng méi xiǎo。
天气恰清和。tiān qì qià qīng hé。
越衫犹薄罗。yuè shān yóu báo luó。

朝中措·十六夜月

张之翰

夜来三五月初圆。yè lái sān wǔ yuè chū yuán。
歌吹竞喧阗。gē chuī jìng xuān tián。
二八婵娟更好,便无人对樽前。èr bā chán juān gèng hǎo,biàn wú rén duì zūn qián。
可怜浮世,只争一夕,如许心偏。kě lián fú shì,zhǐ zhēng yī xī,rú xǔ xīn piān。
玉色何尝喜愠,年年岁岁依然。yù sè hé cháng xǐ yùn,nián nián suì suì yī rán。

感皇恩

张之翰

何处鸟飞来,一声清晓。hé chù niǎo fēi lái,yī shēng qīng xiǎo。
报我东君已来了。bào wǒ dōng jūn yǐ lái le。
青阳歌罢,又是一番春早。qīng yáng gē bà,yòu shì yī fān chūn zǎo。
冷宫庭户里,才知道。lěng gōng tíng hù lǐ,cái zhī dào。
千里归心,六年愁抱。qiān lǐ guī xīn,liù nián chóu bào。
不觉朱颜镜中老。bù jué zhū yán jìng zhōng lǎo。
故园茅屋,依旧白云深绕。gù yuán máo wū,yī jiù bái yún shēn rào。
有谁曾占却,西岩好。yǒu shuí céng zhàn què,xī yán hǎo。

感皇恩·庚寅立春

张之翰

日日苦思春,春来何处。rì rì kǔ sī chūn,chūn lái hé chù。
积雪层冰正无路。jī xuě céng bīng zhèng wú lù。
春风吹面,万里故人相遇。chūn fēng chuī miàn,wàn lǐ gù rén xiāng yù。
隔年离别恨,从头诉。gé nián lí bié hèn,cóng tóu sù。
鬓发清霜,形容枯树。bìn fā qīng shuāng,xíng róng kū shù。
渐觉人生不如故。jiàn jué rén shēng bù rú gù。
唯春最好,底用一年一度。wéi chūn zuì hǎo,dǐ yòng yī nián yī dù。
有心当不放,春归去。yǒu xīn dāng bù fàng,chūn guī qù。

摸鱼儿

张之翰

问谁知此时情绪。wèn shuí zhī cǐ shí qíng xù。
匆匆寒食相遇。cōng cōng hán shí xiāng yù。
东风可是无闲暇,开尽白红千树。dōng fēng kě shì wú xián xiá,kāi jǐn bái hóng qiān shù。
春几许。chūn jǐ xǔ。
还又怕、转头风雨留难住。hái yòu pà zhuǎn tóu fēng yǔ liú nán zhù。
浮生浪苦。fú shēng làng kǔ。
且携酒重寻,去年花下,歌我旧金缕。qiě xié jiǔ zhòng xún,qù nián huā xià,gē wǒ jiù jīn lǚ。
尊前友,惟有青山如故。zūn qián yǒu,wéi yǒu qīng shān rú gù。
至今面目无妒。zhì jīn miàn mù wú dù。
冷光晴色三千丈,斜照夕阳窗户。lěng guāng qíng sè sān qiān zhàng,xié zhào xī yáng chuāng hù。
堪讶处。kān yà chù。
被几叶风帆,催上江南路。bèi jǐ yè fēng fān,cuī shàng jiāng nán lù。
无人自语。wú rén zì yǔ。
想五载居京,一朝得郡,却甚也能去。xiǎng wǔ zài jū jīng,yī cháo dé jùn,què shén yě néng qù。
52123