古诗词

张雨

兰雪斋为金坛王敬赋

张雨

谪仙有妙语,清风洒兰雪。zhé xiān yǒu miào yǔ,qīng fēng sǎ lán xuě。
高怀千载下,子独慕芳洁。gāo huái qiān zài xià,zi dú mù fāng jié。
春冰断瑞花,晨露滋奕叶。chūn bīng duàn ruì huā,chén lù zī yì yè。
端居味道腴,光景庶不灭。duān jū wèi dào yú,guāng jǐng shù bù miè。

再赋天池

张雨

巃嵷古墩邱,泓潭浸其股。lóng sǒng gǔ dūn qiū,hóng tán jìn qí gǔ。
金碧争荡磨,穿穴稍旁午。jīn bì zhēng dàng mó,chuān xué shāo páng wǔ。
斩松罗石榻,玄芝错神浒。zhǎn sōng luó shí tà,xuán zhī cuò shén hǔ。
遥应玉女盆,润及黄精圃。yáo yīng yù nǚ pén,rùn jí huáng jīng pǔ。

滨洲云巢图

张雨

苍山不受寒,裹以白兜罗。cāng shān bù shòu hán,guǒ yǐ bái dōu luó。
借云以为暖,我意不在多。jiè yún yǐ wèi nuǎn,wǒ yì bù zài duō。
小营丹鹤巢,高栖翠云柯。xiǎo yíng dān hè cháo,gāo qī cuì yún kē。
飞仙度鸾笙,老人卧鸡窠。fēi xiān dù luán shēng,lǎo rén wò jī kē。
谁能江海去,风雨一渔蓑。shuí néng jiāng hǎi qù,fēng yǔ yī yú suō。

寄题刘彦基丹室

张雨

昔闻冲虚宫,远在锦江头。xī wén chōng xū gōng,yuǎn zài jǐn jiāng tóu。
往来多异人,东望不可求。wǎng lái duō yì rén,dōng wàng bù kě qiú。
借问鸿宝书,枕中今在不。jiè wèn hóng bǎo shū,zhěn zhōng jīn zài bù。
尚馀一丸药,光景夜不收。shàng yú yī wán yào,guāng jǐng yè bù shōu。
食之生羽翼,飞去十二楼。shí zhī shēng yǔ yì,fēi qù shí èr lóu。
下视何苍苍,至情难久留。xià shì hé cāng cāng,zhì qíng nán jiǔ liú。
我将拾瑶草,迟子于玄洲。wǒ jiāng shí yáo cǎo,chí zi yú xuán zhōu。

十月十八夜震泽风大作明日大雪异常又明日甲子日出大寒

张雨

弱龄逃世网,一勇以求志。ruò líng táo shì wǎng,yī yǒng yǐ qiú zhì。
折旋四十载,竟日坐有累。zhé xuán sì shí zài,jìng rì zuò yǒu lèi。
大拙使为巧,小朴使为器。dà zhuō shǐ wèi qiǎo,xiǎo pǔ shǐ wèi qì。
用是役于人,夫岂足言智。yòng shì yì yú rén,fū qǐ zú yán zhì。
飘风鼓具区,如我长噫气。piāo fēng gǔ jù qū,rú wǒ zhǎng yī qì。
追惟年运往,通夕遂忘寐。zhuī wéi nián yùn wǎng,tōng xī suì wàng mèi。
圣人罕言命,天道殊难致。shèng rén hǎn yán mìng,tiān dào shū nán zhì。
委顺待未来,馀日敢终弃。wěi shùn dài wèi lái,yú rì gǎn zhōng qì。

次韵晋卿翰林赠陈秉彝

张雨

金华黄太史,出为儒台冠。jīn huá huáng tài shǐ,chū wèi rú tái guān。
诗文齐六经,奇古谁敢传。shī wén qí liù jīng,qí gǔ shuí gǎn chuán。
如掇明月珠,妙在九曲穿。rú duō míng yuè zhū,miào zài jiǔ qū chuān。
而子工笔札,狗监非所荐。ér zi gōng bǐ zhá,gǒu jiān fēi suǒ jiàn。
挈之登龙门,果获尾时彦。qiè zhī dēng lóng mén,guǒ huò wěi shí yàn。
孜孜勤执经,矻矻劳染翰。zī zī qín zhí jīng,kū kū láo rǎn hàn。
敏手不暇给,精华且屡换。mǐn shǒu bù xiá gěi,jīng huá qiě lǚ huàn。
怜才吾辈事,子乃羞自献。lián cái wú bèi shì,zi nǎi xiū zì xiàn。
由兹数来往,无事辄相见。yóu zī shù lái wǎng,wú shì zhé xiāng jiàn。
湖岭错萦纡,烟霞争变幻。hú lǐng cuò yíng yū,yān xiá zhēng biàn huàn。
一夕快雨馀,春物已消半。yī xī kuài yǔ yú,chūn wù yǐ xiāo bàn。
言归天台奥,俄顷语离散。yán guī tiān tái ào,é qǐng yǔ lí sàn。
此手不易执,明日柁楼饭。cǐ shǒu bù yì zhí,míng rì duò lóu fàn。
迢迢望白云,瀑布声许悍。tiáo tiáo wàng bái yún,pù bù shēng xǔ hàn。
赤城跨沧海,朝霞以为岸。chì chéng kuà cāng hǎi,cháo xiá yǐ wèi àn。
倘遇仙者徒,勿易樵牧贱。tǎng yù xiān zhě tú,wù yì qiáo mù jiàn。
予衰志求道,千载犹暮旦。yǔ shuāi zhì qiú dào,qiān zài yóu mù dàn。
老经三百家,一一理残卷。lǎo jīng sān bǎi jiā,yī yī lǐ cán juǎn。
霜毫犯冠箨,墨汁滓衣汗。shuāng háo fàn guān tuò,mò zhī zǐ yī hàn。
何功使愿果,尽力输老腕。hé gōng shǐ yuàn guǒ,jǐn lì shū lǎo wàn。
子书能瘦硬,泪眼秋隼健。zi shū néng shòu yìng,lèi yǎn qiū sǔn jiàn。
唯馀箧中字,照我目光烂。wéi yú qiè zhōng zì,zhào wǒ mù guāng làn。
送子望崖返,回目穷海甸。sòng zi wàng yá fǎn,huí mù qióng hǎi diān。
春夕岂不短,反侧移漏箭。chūn xī qǐ bù duǎn,fǎn cè yí lòu jiàn。
才梦金庭游,还逐涛江乱。cái mèng jīn tíng yóu,hái zhú tāo jiāng luàn。
荐知家庭乐,旭日阴始泮。jiàn zhī jiā tíng lè,xù rì yīn shǐ pàn。
身扶老人杖,衣忆慈母线。shēn fú lǎo rén zhàng,yī yì cí mǔ xiàn。
还期当及时,迟子秋水观。hái qī dāng jí shí,chí zi qiū shuǐ guān。
栖栖寡俦侣,孤坐至日晏。qī qī guǎ chóu lǚ,gū zuò zhì rì yàn。
追步太史作,用以申缱绻。zhuī bù tài shǐ zuò,yòng yǐ shēn qiǎn quǎn。

墨龙

张雨

高昌世子写墨龙,此龙乃出开元东井中。gāo chāng shì zi xiě mò lóng,cǐ lóng nǎi chū kāi yuán dōng jǐng zhōng。
东井水与天河通,龙下取水遗其踪。dōng jǐng shuǐ yǔ tiān hé tōng,lóng xià qǔ shuǐ yí qí zōng。
道人识为黑帝子,逃入世子之笔锋。dào rén shí wèi hēi dì zi,táo rù shì zi zhī bǐ fēng。
井头夜半飞霹雳,元气淋漓雪色碧。jǐng tóu yè bàn fēi pī lì,yuán qì lín lí xuě sè bì。
一锁银床五百年,才点目睛生羽翼。yī suǒ yín chuáng wǔ bǎi nián,cái diǎn mù jīng shēng yǔ yì。

独酌

张雨

静极忽不惬,掩书曝前轩。jìng jí hū bù qiè,yǎn shū pù qián xuān。
荣木樊四维,时禽托孤园。róng mù fán sì wéi,shí qín tuō gū yuán。
群物方趋功,吾衷恒晏然。qún wù fāng qū gōng,wú zhōng héng yàn rán。
本乏超世才,偶脱区中缘。běn fá chāo shì cái,ǒu tuō qū zhōng yuán。
妙理寄浊醪,嘉名爱灵仙。miào lǐ jì zhuó láo,jiā míng ài líng xiān。
从吾所好耳,富贵须何年。cóng wú suǒ hǎo ěr,fù guì xū hé nián。

天池石壁为铁雅赋

张雨

尝读枕中记,华山閟中吴。cháng dú zhěn zhōng jì,huá shān bì zhōng wú。
神泉发其颠,青壁缭其隅。shén quán fā qí diān,qīng bì liáo qí yú。
春风四山来,群绿互纷扶。chūn fēng sì shān lái,qún lǜ hù fēn fú。
羽觞曲折行,浮花与之俱。yǔ shāng qū zhé xíng,fú huā yǔ zhī jù。
采珠搴薜荔,洗玉弄芙蕖。cǎi zhū qiān bì lì,xǐ yù nòng fú qú。
聱叟颇好名,石洼作鱼湖。áo sǒu pǒ hǎo míng,shí wā zuò yú hú。
鸿乙志草堂,挑烟遂成图。hóng yǐ zhì cǎo táng,tiāo yān suì chéng tú。
而此涤烦矶,阅世如摴蒲。ér cǐ dí fán jī,yuè shì rú chū pú。
发兴云林子,盥手与我摹。fā xīng yún lín zi,guàn shǒu yǔ wǒ mó。
居然缩地法,挈入壶公壶。jū rán suō dì fǎ,qiè rù hú gōng hú。

古诗十首

张雨

不爱昆冈玉,不爱江汉珠。bù ài kūn gāng yù,bù ài jiāng hàn zhū。
爱己有苍璧,有之利有馀。ài jǐ yǒu cāng bì,yǒu zhī lì yǒu yú。
吾生为我有,其利当何如。wú shēng wèi wǒ yǒu,qí lì dāng hé rú。
论爵不足贵,论富不能逾。lùn jué bù zú guì,lùn fù bù néng yú。
达生命之情,顺生以自娱。dá shēng mìng zhī qíng,shùn shēng yǐ zì yú。

古诗十首

张雨

荆人有遗弓,索之将奚为。jīng rén yǒu yí gōng,suǒ zhī jiāng xī wèi。
且荆人遗之,乃荆人得之。qiě jīng rén yí zhī,nǎi jīng rén dé zhī。
孔子闻之曰,去其荆可耳。kǒng zi wén zhī yuē,qù qí jīng kě ěr。
老聃闻则曰,去其人可矣。lǎo dān wén zé yuē,qù qí rén kě yǐ。
天下有至公,孔聃得其理。tiān xià yǒu zhì gōng,kǒng dān dé qí lǐ。
天地且弗有,莫知其所始。tiān dì qiě fú yǒu,mò zhī qí suǒ shǐ。

古诗十首

张雨

墨子叹染丝,所叹一何长。mò zi tàn rǎn sī,suǒ tàn yī hé zhǎng。
染于苍则苍,染于黄则黄。rǎn yú cāng zé cāng,rǎn yú huáng zé huáng。
奚独染丝然,染国在所当。xī dú rǎn sī rán,rǎn guó zài suǒ dāng。
有染如伊皋,禹汤称圣王。yǒu rǎn rú yī gāo,yǔ tāng chēng shèng wáng。
殷纣染恶来,既染国亦亡。yīn zhòu rǎn è lái,jì rǎn guó yì wáng。
染士如孔聃,死久道弥光。rǎn shì rú kǒng dān,sǐ jiǔ dào mí guāng。

古诗十首

张雨

鲁君聘颜阖,逾垣避使者。lǔ jūn pìn yán hé,yú yuán bì shǐ zhě。
我非恶富贵,君胡独不舍。wǒ fēi è fù guì,jūn hú dú bù shě。
全生以为上,迫生以为下。quán shēng yǐ wèi shàng,pò shēng yǐ wèi xià。
当知得道人,治国其土苴。dāng zhī dé dào rén,zhì guó qí tǔ jū。

古诗十首

张雨

虞人百里奚,所鬻五羊皮。yú rén bǎi lǐ xī,suǒ yù wǔ yáng pí。
有得其说者,乃是公孙枝。yǒu dé qí shuō zhě,nǎi shì gōng sūn zhī。
献诸秦穆公,四境不足治。xiàn zhū qín mù gōng,sì jìng bù zú zhì。
贤者倘不遇,后世谁当知。xián zhě tǎng bù yù,hòu shì shuí dāng zhī。

古诗十首

张雨

昔者齐桓公,往见小臣稷。xī zhě qí huán gōng,wǎng jiàn xiǎo chén jì。
一日凡三至,欲见且弗得。yī rì fán sān zhì,yù jiàn qiě fú dé。
骜爵固轻主,骜霸亦轻士。ào jué gù qīng zhǔ,ào bà yì qīng shì。
大夫纵骜爵,骜霸吾敢尔。dà fū zòng ào jué,ào bà wú gǎn ěr。
所以终见之,不为从者止。suǒ yǐ zhōng jiàn zhī,bù wèi cóng zhě zhǐ。
谁云内行缺,论霸亦可矣。shuí yún nèi xíng quē,lùn bà yì kě yǐ。

古诗十首

张雨

桓公遇宁戚,饭牛中夜起。huán gōng yù níng qī,fàn niú zhōng yè qǐ。
赐之以衣冠,一说境内理。cì zhī yǐ yī guān,yī shuō jìng nèi lǐ。
再说为天下,桓公以师事。zài shuō wèi tiān xià,huán gōng yǐ shī shì。
卫与齐不远,安用疑客子。wèi yǔ qí bù yuǎn,ān yòng yí kè zi。
不患有小恶,所患亡大美。bù huàn yǒu xiǎo è,suǒ huàn wáng dà měi。
且人固难全,用长当若此。qiě rén gù nán quán,yòng zhǎng dāng ruò cǐ。

古诗十首

张雨

业烦则无功,礼烦则不庄。yè fán zé wú gōng,lǐ fán zé bù zhuāng。
令苛则不听,禁多则不行。lìng kē zé bù tīng,jìn duō zé bù xíng。
国人逐狡兔,因之杀子阳。guó rén zhú jiǎo tù,yīn zhī shā zi yáng。
严刑无所赦,适见召乱亡。yán xíng wú suǒ shè,shì jiàn zhào luàn wáng。

古诗十首

张雨

齐有善相狗,假买取鼠者。qí yǒu shàn xiāng gǒu,jiǎ mǎi qǔ shǔ zhě。
数年不取鼠,畜之不如舍。shù nián bù qǔ shǔ,chù zhī bù rú shě。
相曰实良狗,志在獐麈鹿。xiāng yuē shí liáng gǒu,zhì zài zhāng zhǔ lù。
欲观取鼠能,请桎其后足。yù guān qǔ shǔ néng,qǐng zhì qí hòu zú。
桎足乃取鼠,淹尔骥獒气。zhì zú nǎi qǔ shǔ,yān ěr jì áo qì。
安得忘言徒,喻此鸿鹄志。ān dé wàng yán tú,yù cǐ hóng gǔ zhì。

古诗十首

张雨

燕雀争善处,处在大屋下。yàn què zhēng shàn chù,chù zài dà wū xià。
姁姁甚相乐,子母得相哺。xǔ xǔ shén xiāng lè,zi mǔ dé xiāng bǔ。
一朝灶突决,火炎屋栋燬。yī cháo zào tū jué,huǒ yán wū dòng huǐ。
燕雀色不变,不知祸及己。yàn què sè bù biàn,bù zhī huò jí jǐ。
人臣私聚敛,迷国坏纲纪。rén chén sī jù liǎn,mí guó huài gāng jì。
孰谓斯人智,不如燕雀耳。shú wèi sī rén zhì,bù rú yàn què ěr。

游虎邱次东坡先生韵

张雨

日出东海头,虎气踞兹岭。rì chū dōng hǎi tóu,hǔ qì jù zī lǐng。
渴心望气往,解后辘轳井。kě xīn wàng qì wǎng,jiě hòu lù lú jǐng。
宁若军中拜,奔泉酬老耿。níng ruò jūn zhōng bài,bēn quán chóu lǎo gěng。
莽邱专鬼物,阴壑杂蛇黾。mǎng qiū zhuān guǐ wù,yīn hè zá shé mǐn。
鱼肠卧池底,百鍊岂重矿。yú cháng wò chí dǐ,bǎi liàn qǐ zhòng kuàng。
以问神物化,后日属吴猛。yǐ wèn shén wù huà,hòu rì shǔ wú měng。
怪蟒既血刃,大道孰争骋。guài mǎng jì xuè rèn,dà dào shú zhēng chěng。
我行须人扶,鸠杖惭祝哽。wǒ xíng xū rén fú,jiū zhàng cán zhù gěng。
小吴不满眼,坐纳三万顷。xiǎo wú bù mǎn yǎn,zuò nà sān wàn qǐng。
化国方日长,霸业久灰冷。huà guó fāng rì zhǎng,bà yè jiǔ huī lěng。
淞水翰归吴,过溪柳迁永。sōng shuǐ hàn guī wú,guò xī liǔ qiān yǒng。
吾非斯人俦,短句惜流景。wú fēi sī rén chóu,duǎn jù xī liú jǐng。
茶烟寄禅榻,弄我鬓丝影。chá yān jì chán tà,nòng wǒ bìn sī yǐng。
散人初无号,奚必烦上请。sàn rén chū wú hào,xī bì fán shàng qǐng。