古诗词

冯子振

梅花百咏庭梅

冯子振

野老庄南天气暖,一枝常是占先春。yě lǎo zhuāng nán tiān qì nuǎn,yī zhī cháng shì zhàn xiān chūn。
夜来雪里东风急,时有清香暗袭人。yè lái xuě lǐ dōng fēng jí,shí yǒu qīng xiāng àn xí rén。

题钮处士隐居

冯子振

太湖光烂银,日上眩朝彩。tài hú guāng làn yín,rì shàng xuàn cháo cǎi。
幽人住此中,浩荡增?嵬。yōu rén zhù cǐ zhōng,hào dàng zēng wéi。
亦有千林橘,柯叶霜不改。yì yǒu qiān lín jú,kē yè shuāng bù gǎi。
仙翁留丹灶,五色精璀璀。xiān wēng liú dān zào,wǔ sè jīng cuǐ cuǐ。
我欲从之游,芝田为君采。wǒ yù cóng zhī yóu,zhī tián wèi jūn cǎi。

游报恩寺读东坡石刻

冯子振

老石经劫坏,神物在处留。lǎo shí jīng jié huài,shén wù zài chù liú。
元丰苏长公,有倡当须酬。yuán fēng sū zhǎng gōng,yǒu chàng dāng xū chóu。
莫作分别想,沧海粟影浮。mò zuò fēn bié xiǎng,cāng hǎi sù yǐng fú。
□生宇宙间,何许更九州。shēng yǔ zhòu jiān,hé xǔ gèng jiǔ zhōu。
文字千古映,醉墨楷法遒。wén zì qiān gǔ yìng,zuì mò kǎi fǎ qiú。
愿杳五百年,华屋真山丘。yuàn yǎo wǔ bǎi nián,huá wū zhēn shān qiū。
且从蓟子训,铜狄三千秋。qiě cóng jì zi xùn,tóng dí sān qiān qiū。

奉皇姊大长公主命题王孤云渍墨角抵图

冯子振

年来鬼弄人,狡狯出幻戏。nián lái guǐ nòng rén,jiǎo kuài chū huàn xì。
崖公亦儿嬉,队伍连鼓吹。yá gōng yì ér xī,duì wǔ lián gǔ chuī。
兽?魑魅颐,颠倒垂舞袂。shòu hù chī mèi yí,diān dào chuí wǔ mèi。
擎梯旋注碗,骇汗增妙意。qíng tī xuán zhù wǎn,hài hàn zēng miào yì。
跳踯向虚空,浑如履平地。tiào zhí xiàng xū kōng,hún rú lǚ píng dì。
生蛇缚樊笼,鳞鬣尚黏缀。shēng shé fù fán lóng,lín liè shàng nián zhuì。
猎围鏖虎貙,贾勇雷电沸。liè wéi áo hǔ chū,jiǎ yǒng léi diàn fèi。
戈旗夸战斗,狞卒弥胆气。gē qí kuā zhàn dòu,níng zú mí dǎn qì。
最后大将麾,胡床专尊贵。zuì hòu dà jiāng huī,hú chuáng zhuān zūn guì。
代闲铁门限,失笑讵玩世。dài xián tiě mén xiàn,shī xiào jù wán shì。
罔两曾问景,庄周语言继。wǎng liǎng céng wèn jǐng,zhuāng zhōu yǔ yán jì。
幽冥一理耳,分别自愚智。yōu míng yī lǐ ěr,fēn bié zì yú zhì。
百龄千万龄,伸诎肘不易。bǎi líng qiān wàn líng,shēn qū zhǒu bù yì。
悬知碧桃花,长恋老仙辔。xuán zhī bì táo huā,zhǎng liàn lǎo xiān pèi。
五穷莫移檄,文字安敢祟。wǔ qióng mò yí xí,wén zì ān gǎn suì。

赠铁脚刘道人

冯子振

道人铁脚更铁冠,山人铁面仍铁肝。dào rén tiě jiǎo gèng tiě guān,shān rén tiě miàn réng tiě gān。
道人山人两相值,面色脚色俱苍寒。dào rén shān rén liǎng xiāng zhí,miàn sè jiǎo sè jù cāng hán。
道人锋棱厓骨削,山人剑气星斗干。dào rén fēng léng yá gǔ xuē,shān rén jiàn qì xīng dòu gàn。
山空人去夜猿别,一苇北渡黄河乾。shān kōng rén qù yè yuán bié,yī wěi běi dù huáng hé qián。
卢沟月湿波荡潏,太行云皛峰巑岏。lú gōu yuè shī bō dàng yù,tài xíng yún xiǎo fēng cuán wán。
古来豪杰数燕代,长毂騕袅榴花鞍。gǔ lái háo jié shù yàn dài,zhǎng gǔ yǎo niǎo liú huā ān。
呼鹰射雁逐鸡狗,脱手拓弹排金丸。hū yīng shè yàn zhú jī gǒu,tuō shǒu tuò dàn pái jīn wán。
璧门双阙照燕碣,虎豹蹲踞蛟龙盘。bì mén shuāng quē zhào yàn jié,hǔ bào dūn jù jiāo lóng pán。
布衣一语动万乘,不识宰相为何官。bù yī yī yǔ dòng wàn chéng,bù shí zǎi xiāng wèi hé guān。
云飞气起对紫檀,血指沥沥衷如丹。yún fēi qì qǐ duì zǐ tán,xuè zhǐ lì lì zhōng rú dān。
尚方百奉谄骨裂,山人九死圣度宽。shàng fāng bǎi fèng chǎn gǔ liè,shān rén jiǔ sǐ shèng dù kuān。
万里放还真堕甑,回视岁月惊流湍。wàn lǐ fàng hái zhēn duò zèng,huí shì suì yuè jīng liú tuān。
南山清渭一梦觉,但见落叶吹长安。nán shān qīng wèi yī mèng jué,dàn jiàn luò yè chuī zhǎng ān。
道人槌札未弃置,欲刻朽骨为荣观。dào rén chuí zhá wèi qì zhì,yù kè xiǔ gǔ wèi róng guān。
野麋岂是麟阁具,沧海自分终鱼竿。yě mí qǐ shì lín gé jù,cāng hǎi zì fēn zhōng yú gān。
穷林尺鴳无处著,岂意思想南溟抟。qióng lín chǐ yàn wú chù zhù,qǐ yì sī xiǎng nán míng tuán。
人间新贵夺纨绮,曲眉婉娈浮山峦。rén jiān xīn guì duó wán qǐ,qū méi wǎn luán fú shān luán。
为渠向作白玉盘,眼耳鼻舌浑热瞒。wèi qú xiàng zuò bái yù pán,yǎn ěr bí shé hún rè mán。
刘郎他日高眼看,归来取铗歌冯驩。liú láng tā rì gāo yǎn kàn,guī lái qǔ jiá gē féng huān。

奉皇姊大长公主命题展子虔游春图卷

冯子振

春漪吹鳞动轻澜,桃蹊李径葩未残。chūn yī chuī lín dòng qīng lán,táo qī lǐ jìng pā wèi cán。
红桥瘦影迷远近,缓勒仰面何人看。hóng qiáo shòu yǐng mí yuǎn jìn,huǎn lēi yǎng miàn hé rén kàn。
高岩下谷韶景媚,瑟瑟芳菲韵纤细。gāo yán xià gǔ sháo jǐng mèi,sè sè fāng fēi yùn xiān xì。
层青峻碧草树腾,照野氍毹摊绣被。céng qīng jùn bì cǎo shù téng,zhào yě qú shū tān xiù bèi。
李唐岁月脚底参,杨隋能事笔不惭。lǐ táng suì yuè jiǎo dǐ cān,yáng suí néng shì bǐ bù cán。
东风晴陌苕复颖,浓绿正要君停骖。dōng fēng qíng mò sháo fù yǐng,nóng lǜ zhèng yào jūn tíng cān。

题郭主簿模摩诘本辋川图卷

冯子振

开元宇宙承平日,华子冈头曾宴适。kāi yuán yǔ zhòu chéng píng rì,huá zi gāng tóu céng yàn shì。
至今自貌辋川图,下有幽人交莫逆。zhì jīn zì mào wǎng chuān tú,xià yǒu yōu rén jiāo mò nì。
辛夷坞外萸沜隔,亦复扁舟春荡潏。xīn yí wù wài yú pàn gé,yì fù biǎn zhōu chūn dàng yù。
竹君冰霰岁寒傲,未便申椒能辨屈。zhú jūn bīng xiàn suì hán ào,wèi biàn shēn jiāo néng biàn qū。
平生雅志厌朝市,醒醉悠哉眷泉石。píng shēng yǎ zhì yàn cháo shì,xǐng zuì yōu zāi juàn quán shí。
是间山水无限趣,况乃佳宾得裴迪。shì jiān shān shuǐ wú xiàn qù,kuàng nǎi jiā bīn dé péi dí。
规模想像郭忠恕,垂四百年留妙迹。guī mó xiǎng xiàng guō zhōng shù,chuí sì bǎi nián liú miào jì。
莺啼花落香句在,谁信长安叹凝碧。yīng tí huā luò xiāng jù zài,shuí xìn zhǎng ān tàn níng bì。
后来拊卷意迷茫,且复追维三太息!hòu lái fǔ juǎn yì mí máng,qiě fù zhuī wéi sān tài xī!

钟馗图

冯子振

老馗兀舆二鬼肩,一鬼勃窣袋影悬。lǎo kuí wù yú èr guǐ jiān,yī guǐ bó sū dài yǐng xuán。
一鬼负剑帽带旃,一鬼顶颅双角骈。yī guǐ fù jiàn mào dài zhān,yī guǐ dǐng lú shuāng jiǎo pián。
老馗之妇舆蹁跹,其荷舆者鬼婢虔。lǎo kuí zhī fù yú pián xiān,qí hé yú zhě guǐ bì qián。
猫抱掌握鬼妾妍,提其奁具雌袂玄。māo bào zhǎng wò guǐ qiè yán,tí qí lián jù cí mèi xuán。
携枕而从服饰鲜,鼠蠍黏缀裤亦然。xié zhěn ér cóng fú shì xiān,shǔ xiē nián zhuì kù yì rán。
擎担最缓行李便,鬼之婴孺盛穿联。qíng dān zuì huǎn xíng lǐ biàn,guǐ zhī yīng rú shèng chuān lián。
囊包橐裹琴能仙,瓠壶穹挂吁可怜。náng bāo tuó guǒ qín néng xiān,hù hú qióng guà xū kě lián。
揭竿之魅愁攀缘,最后瓮鬼束缚椽。jiē gān zhī mèi chóu pān yuán,zuì hòu wèng guǐ shù fù chuán。
尸而行者犹能前,肌肉消尽骨骼缠。shī ér xíng zhě yóu néng qián,jī ròu xiāo jǐn gǔ gé chán。
物怪种种来无边,神禹铸鼎今几年。wù guài zhǒng zhǒng lái wú biān,shén yǔ zhù dǐng jīn jǐ nián。
罔两在此犹翩翩,吁嗟吁嗟问老天!wǎng liǎng zài cǐ yóu piān piān,xū jiē xū jiē wèn lǎo tiān!

奉皇姊大长公主命题王鹏梅金明池图

冯子振

金明池上张水嬉,百棹贾勇建鼓旗。jīn míng chí shàng zhāng shuǐ xī,bǎi zhào jiǎ yǒng jiàn gǔ qí。
按栏切云人俯砌,但觉汹汹鸣春漪。àn lán qiè yún rén fǔ qì,dàn jué xiōng xiōng míng chūn yī。
东西夹岸瞠万目,黄帽长年看不足。dōng xī jiā àn chēng wàn mù,huáng mào zhǎng nián kàn bù zú。
是时拾值宣和全盛时,消得轻绡写晴渌。shì shí shí zhí xuān hé quán shèng shí,xiāo dé qīng xiāo xiě qíng lù。

题米敷文楚山清晓图

冯子振

冥冥蒙蒙方寸天,不知所以然而然。míng míng méng méng fāng cùn tiān,bù zhī suǒ yǐ rán ér rán。
无根老槎湿风烟,霾云懜懂栖苍玄。wú gēn lǎo chá shī fēng yān,mái yún měng dǒng qī cāng xuán。
晴窗开卷作三叫,看得米家神气小。qíng chuāng kāi juǎn zuò sān jiào,kàn dé mǐ jiā shén qì xiǎo。
浓兰涂墨幻东西,污我潇湘山色晓。nóng lán tú mò huàn dōng xī,wū wǒ xiāo xiāng shān sè xiǎo。

奉皇姊大长公主命题周曾秋塘图

冯子振

芙蓉满意陂湖秋,枯荷折苇林塘幽。fú róng mǎn yì bēi hú qiū,kū hé zhé wěi lín táng yōu。
沙凫野鸭浮清流,霜中鸣雁寒汀洲。shā fú yě yā fú qīng liú,shuāng zhōng míng yàn hán tīng zhōu。
黄芦红蓼叶尚抽,水石懒倦不自由。huáng lú hóng liǎo yè shàng chōu,shuǐ shí lǎn juàn bù zì yóu。
大年小景方绸缪,能事更费千金收。dà nián xiǎo jǐng fāng chóu móu,néng shì gèng fèi qiān jīn shōu。
潇湘之南买一丘,并与梦泽长唱酬。xiāo xiāng zhī nán mǎi yī qiū,bìng yǔ mèng zé zhǎng chàng chóu。

题赵承旨白鼻騧图

冯子振

曲江洗刷墨满身,雄恣逸态何超群。qū jiāng xǐ shuā mò mǎn shēn,xióng zì yì tài hé chāo qún。
眼中但觉肉胜骨,干也合让曹将军。yǎn zhōng dàn jué ròu shèng gǔ,gàn yě hé ràng cáo jiāng jūn。
嗟哉今人画唐马,艺精亦出曹韩下。jiē zāi jīn rén huà táng mǎ,yì jīng yì chū cáo hán xià。
玉堂学士重名誉,一纸千金不当价。yù táng xué shì zhòng míng yù,yī zhǐ qiān jīn bù dāng jià。
山窗拥雪观画图,据鞍便欲擒於菟。shān chuāng yōng xuě guān huà tú,jù ān biàn yù qín yú tú。
天厩真龙有时有,杜老歌行绝代无。tiān jiù zhēn lóng yǒu shí yǒu,dù lǎo gē xíng jué dài wú。

题赵鸥波高士图

冯子振

洛阳雪深冻阑干,高士僵卧饥袁安。luò yáng xuě shēn dòng lán gàn,gāo shì jiāng wò jī yuán ān。
忍贫束腹一榻寒,不忍持钵邻里干。rěn pín shù fù yī tà hán,bù rěn chí bō lín lǐ gàn。
令君晓鞭望门看,贤哉此公此操难。lìng jūn xiǎo biān wàng mén kàn,xián zāi cǐ gōng cǐ cāo nán。
谁能为口须片肝,五公四世清节完。shuí néng wèi kǒu xū piàn gān,wǔ gōng sì shì qīng jié wán。
吴兴松雪峻笔端,□缣粉白□漫漫。wú xīng sōng xuě jùn bǐ duān,jiān fěn bái màn màn。
俨若古意幅面摊,好事把玩应长叹!yǎn ruò gǔ yì fú miàn tān,hǎo shì bǎ wán yīng zhǎng tàn!
人间饱饭烦邯郸,功名回首□霏残。rén jiān bǎo fàn fán hán dān,gōng míng huí shǒu fēi cán。
何如小忍聊盘桓,门前嵩少青巑岏。hé rú xiǎo rěn liáo pán huán,mén qián sōng shǎo qīng cuán wán。

题赵仲穆临李伯时凤头骢图

冯子振

洪崖先生住西山,移宅深密逃人寰。hóng yá xiān shēng zhù xī shān,yí zhái shēn mì táo rén huán。
幅巾乌靴腰角带,阔袖袍色浓岚斑。fú jīn wū xuē yāo jiǎo dài,kuò xiù páo sè nóng lán bān。
一筇九节相携惯,矮干家僮蕉扇攀。yī qióng jiǔ jié xiāng xié guàn,ǎi gàn jiā tóng jiāo shàn pān。
崎岖步武转蹒跚,皂服轻袪行计办。qí qū bù wǔ zhuǎn pán shān,zào fú qīng qū xíng jì bàn。
一僮肩裸鞚白骡,俊驶难驭驰坡陀。yī tóng jiān luǒ kòng bái luó,jùn shǐ nán yù chí pō tuó。
后鞦侧畔跷足势,奈尔决骤奔倾何。hòu qiū cè pàn qiāo zú shì,nài ěr jué zhòu bēn qīng hé。
蓝衫只手操鞭逐,席帽背擎无世俗。lán shān zhǐ shǒu cāo biān zhú,xí mào bèi qíng wú shì sú。
一僮未了一僮催,高束文书赤双足。yī tóng wèi le yī tóng cuī,gāo shù wén shū chì shuāng zú。
一僮绿袂麻屦觕,臂挑庄叟大瓠壶。yī tóng lǜ mèi má jù cū,bì tiāo zhuāng sǒu dà hù hú。
先生家具即此是,焉用检校随身符。xiān shēng jiā jù jí cǐ shì,yān yòng jiǎn xiào suí shēn fú。
豫章穹岩钥幽谷,雨卷云飞雾如沐。yù zhāng qióng yán yào yōu gǔ,yǔ juǎn yún fēi wù rú mù。
神仙狡狯踪迹奇,写到吴兴赵氏屋。shén xiān jiǎo kuài zōng jì qí,xiě dào wú xīng zhào shì wū。
谁传画卷秦淮边,妙意拾得希徵怜。shuí chuán huà juǎn qín huái biān,miào yì shí dé xī zhēng lián。
海翁一见心缱绻,赠以菊径归田篇。hǎi wēng yī jiàn xīn qiǎn quǎn,zèng yǐ jú jìng guī tián piān。
玉禾自熟犁锄废,黄犊乌犍有馀地。yù hé zì shú lí chú fèi,huáng dú wū jiān yǒu yú dì。
雪骡水草久驯良,却后千年丹发匮。xuě luó shuǐ cǎo jiǔ xùn liáng,què hòu qiān nián dān fā kuì。

赠弹琴刘世贤

冯子振

朔斋之孙元祐家,异世门阀凌秋霞。shuò zhāi zhī sūn yuán yòu jiā,yì shì mén fá líng qiū xiá。
空山无人琴自语,历历往代虚豪华。kōng shān wú rén qín zì yǔ,lì lì wǎng dài xū háo huá。
清冰古雪松质峻,照眼何限桃李葩。qīng bīng gǔ xuě sōng zhì jùn,zhào yǎn hé xiàn táo lǐ pā。
坚持静操欲矫俗,淡泊安得退淫哇。jiān chí jìng cāo yù jiǎo sú,dàn pō ān dé tuì yín wa。
朱丝弦上三太息,此事宁久迷尘沙。zhū sī xián shàng sān tài xī,cǐ shì níng jiǔ mí chén shā。
诸君耳浊筝琵琶,月明庭户留栖鸦。zhū jūn ěr zhuó zhēng pí pá,yuè míng tíng hù liú qī yā。
《高山流水》试一听,昭代复见真伯牙。gāo shān liú shuǐ shì yī tīng,zhāo dài fù jiàn zhēn bó yá。

疏梅

冯子振

数个冰花三两枝,东风点缀特新奇。shù gè bīng huā sān liǎng zhī,dōng fēng diǎn zhuì tè xīn qí。
黄昏照影临清浅,写出林逋一句诗。huáng hūn zhào yǐng lín qīng qiǎn,xiě chū lín bū yī jù shī。
9612345