古诗词

黄玠

儿曾举酒为余寿冰以喜之

黄玠

我生之初日龙?,我生之后在鹑咮。wǒ shēng zhī chū rì lóng dòu,wǒ shēng zhī hòu zài chún zhòu。
大郎善事心弗渝,为爷举酒称翁寿。dà láng shàn shì xīn fú yú,wèi yé jǔ jiǔ chēng wēng shòu。
翁颜有喜儿亦欢,花插双髦舞斑袖。wēng yán yǒu xǐ ér yì huān,huā chā shuāng máo wǔ bān xiù。
六彝共是宗庙器,宁我此郎非虎蜼。liù yí gòng shì zōng miào qì,níng wǒ cǐ láng fēi hǔ wèi。
百年门户乔木残,本根正赖枝叶茂。bǎi nián mén hù qiáo mù cán,běn gēn zhèng lài zhī yè mào。
我今得尔我心安,愿尔有儿昌尔后。wǒ jīn dé ěr wǒ xīn ān,yuàn ěr yǒu ér chāng ěr hòu。

结交行

黄玠

结交不必问古今,今人非无古人心。jié jiāo bù bì wèn gǔ jīn,jīn rén fēi wú gǔ rén xīn。
古人之心淡如水,今人之心甘如醴。gǔ rén zhī xīn dàn rú shuǐ,jīn rén zhī xīn gān rú lǐ。
淡言如水味乃真,甘言如醴能醉人。dàn yán rú shuǐ wèi nǎi zhēn,gān yán rú lǐ néng zuì rén。
食淡不如食甘易,所以醒人少于醉。shí dàn bù rú shí gān yì,suǒ yǐ xǐng rén shǎo yú zuì。

马头者故贵人家侍儿流落钱塘谢长深有诗余和之

黄玠

谢君马头歌老孀,彼神司蚕宿在房。xiè jūn mǎ tóu gē lǎo shuāng,bǐ shén sī cán sù zài fáng。
合精月驷耀吐芒,衣被天下为文章。hé jīng yuè sì yào tǔ máng,yī bèi tiān xià wèi wén zhāng。
岂有所思下土方,学施朱铅试新妆。qǐ yǒu suǒ sī xià tǔ fāng,xué shī zhū qiān shì xīn zhuāng。
黄金约腕珠作珰,步摇之冠云锦裳。huáng jīn yuē wàn zhū zuò dāng,bù yáo zhī guān yún jǐn shang。
凉州蒲桃紫雪浆,华堂燕坐飞琼觞。liáng zhōu pú táo zǐ xuě jiāng,huá táng yàn zuò fēi qióng shāng。
人生富贵岂有常,朝为名花侍侯王,暮为小草委路旁。rén shēng fù guì qǐ yǒu cháng,cháo wèi míng huā shì hóu wáng,mù wèi xiǎo cǎo wěi lù páng。
皱面如靴不复光,空悬泉刀金错囊。zhòu miàn rú xuē bù fù guāng,kōng xuán quán dāo jīn cuò náng。
却思故步心自伤,星宫之乐乐无央。què sī gù bù xīn zì shāng,xīng gōng zhī lè lè wú yāng。

玉泉元帅示余佩刀回回氏所作也如雁翎而雪色文理可观

黄玠

将军太平得宝刀,爱之不殊古孟劳。jiāng jūn tài píng dé bǎo dāo,ài zhī bù shū gǔ mèng láo。
三尺白鹇尾雪色,引缑脱室风骚骚。sān chǐ bái xián wěi xuě sè,yǐn gōu tuō shì fēng sāo sāo。
摩挲秋水生净滑,俊采犹作花门骄。mó sā qiū shuǐ shēng jìng huá,jùn cǎi yóu zuò huā mén jiāo。
盘根错节知利器,名世何必皆豪曹。pán gēn cuò jié zhī lì qì,míng shì hé bì jiē háo cáo。
万辟千灌奇乃见,龟文缦理纤如毛。wàn pì qiān guàn qí nǎi jiàn,guī wén màn lǐ xiān rú máo。
当时已用兔胆铁,此物或取羊头销。dāng shí yǐ yòng tù dǎn tiě,cǐ wù huò qǔ yáng tóu xiāo。
传家要是公辅器,苟非其人谁得操。chuán jiā yào shì gōng fǔ qì,gǒu fēi qí rén shuí dé cāo。
藏锋不试盖有待,幸勿容易污腥臊。cáng fēng bù shì gài yǒu dài,xìng wù róng yì wū xīng sāo。

竹斋学士作柏图得之李好古野斋平章旧物也

黄玠

蓟丘学士神仙人,词翰挥毫有馀力。jì qiū xué shì shén xiān rén,cí hàn huī háo yǒu yú lì。
清风披腹尽琅玕,日费尚方三斗墨。qīng fēng pī fù jǐn láng gān,rì fèi shàng fāng sān dòu mò。
昔年乘传向蛮邦,修竹如云楚山夕。xī nián chéng chuán xiàng mán bāng,xiū zhú rú yún chǔ shān xī。
却回官舸过湘中,江雨椎篷写寒碧。què huí guān gě guò xiāng zhōng,jiāng yǔ chuí péng xiě hán bì。
远势联翩数十枚,颠倒纵横凤鸾翼。yuǎn shì lián piān shù shí méi,diān dào zòng héng fèng luán yì。
天机到处物变尽,云影纷纷洒人黑。tiān jī dào chù wù biàn jǐn,yún yǐng fēn fēn sǎ rén hēi。
想见走笔如飞龙,山木水萝俱辟易。xiǎng jiàn zǒu bǐ rú fēi lóng,shān mù shuǐ luó jù pì yì。
不辞遗迹购千金,此卷于今妙无敌。bù cí yí jì gòu qiān jīn,cǐ juǎn yú jīn miào wú dí。

韩伯清所藏子昂双松便面

黄玠

并刀剪水一尺馀,照见亭亭两松影。bìng dāo jiǎn shuǐ yī chǐ yú,zhào jiàn tíng tíng liǎng sōng yǐng。
玉堂学士自写真,令我悽然发深省。yù táng xué shì zì xiě zhēn,lìng wǒ qī rán fā shēn shěng。
耸壑昂霄五十年,健笔如锥有锋颖。sǒng hè áng xiāo wǔ shí nián,jiàn bǐ rú zhuī yǒu fēng yǐng。
苍髯磔怒知谁嗔,老节犹将见奇挺。cāng rán zhé nù zhī shuí chēn,lǎo jié yóu jiāng jiàn qí tǐng。
直干斜分水墨痕,樛枝乱结风霜顶。zhí gàn xié fēn shuǐ mò hén,jiū zhī luàn jié fēng shuāng dǐng。
龙鸾已化毛骨残,雷雨欲来崖谷暝。lóng luán yǐ huà máo gǔ cán,léi yǔ yù lái yá gǔ míng。
兔丝悬蔓待茯苓,回首馀光惜俄顷。tù sī xuán màn dài fú líng,huí shǒu yú guāng xī é qǐng。
会稽公子多苦心,收拾新诗题小景。huì jī gōng zi duō kǔ xīn,shōu shí xīn shī tí xiǎo jǐng。

淀山湖阻风

黄玠

吴儿牵舟背如弓,跬步咫尺登天同。wú ér qiān zhōu bèi rú gōng,kuǐ bù zhǐ chǐ dēng tiān tóng。
四方有路无不通,我独何为来向东。sì fāng yǒu lù wú bù tōng,wǒ dú hé wèi lái xiàng dōng。
举杯酾酒慰柁工,解后勿谓吾道穷。jǔ bēi shāi jiǔ wèi duò gōng,jiě hòu wù wèi wú dào qióng。
改方易向矢弗庸,明发风止去必从,终我不作阮嗣宗。gǎi fāng yì xiàng shǐ fú yōng,míng fā fēng zhǐ qù bì cóng,zhōng wǒ bù zuò ruǎn sì zōng。

时雨既洽园蔬并茂

黄玠

白日有渰云萋萋,篖花乱坠眼欲迷。bái rì yǒu yǎn yún qī qī,táng huā luàn zhuì yǎn yù mí。
鸣鸠脱裤土作泥,园蔬绕舍水出畦。míng jiū tuō kù tǔ zuò ní,yuán shū rào shě shuǐ chū qí。
王瓜引蔓上落藜,瓠叶幡幡生瓠犀。wáng guā yǐn màn shàng luò lí,hù yè fān fān shēng hù xī。
菘甲怒长如兰荑,中厨少妇唤阿稽。sōng jiǎ nù zhǎng rú lán tí,zhōng chú shǎo fù huàn ā jī。
亟取大瓮淹为齑,鱼兔不获何筌蹄,晚食足慰痴儿啼。jí qǔ dà wèng yān wèi jī,yú tù bù huò hé quán tí,wǎn shí zú wèi chī ér tí。

高伯雨苕溪渔隐歌

黄玠

吾闻天目山中乃有千尺之悬泉,下赴大谷为奔川。wú wén tiān mù shān zhōng nǎi yǒu qiān chǐ zhī xuán quán,xià fù dà gǔ wèi bēn chuān。
百里清苕净如练,云光鸟影濯濯涵漪涟。bǎi lǐ qīng sháo jìng rú liàn,yún guāng niǎo yǐng zhuó zhuó hán yī lián。
峰峦过尽见城郭,春申剑履三千客。fēng luán guò jǐn jiàn chéng guō,chūn shēn jiàn lǚ sān qiān kè。
当时歌扇吹香拂舞茵,此夜啼螀寒月白。dāng shí gē shàn chuī xiāng fú wǔ yīn,cǐ yè tí jiāng hán yuè bái。
何如鸭觜滩头结屋三两椽,苕花开时鱼满船。hé rú yā zī tān tóu jié wū sān liǎng chuán,sháo huā kāi shí yú mǎn chuán。
携书一卷篷底读,琼瑰玉佩声琅然。xié shū yī juǎn péng dǐ dú,qióng guī yù pèi shēng láng rán。

赠縳笔温生

黄玠

温生之笔手自縳,千金善价何凿凿。wēn shēng zhī bǐ shǒu zì juàn,qiān jīn shàn jià hé záo záo。
百狐不如得一兔,可敌人间万羊鞟。bǎi hú bù rú dé yī tù,kě dí rén jiān wàn yáng kuò。
剪剔霜毫取脊尻,毛颖有传非苟作。jiǎn tī shuāng háo qǔ jí kāo,máo yǐng yǒu chuán fēi gǒu zuò。
纵横出入腕若飞,健甚鸟骓战京索。zòng héng chū rù wàn ruò fēi,jiàn shén niǎo zhuī zhàn jīng suǒ。
频年万里献玉堂,名与欧虞俱烜赫。pín nián wàn lǐ xiàn yù táng,míng yǔ ōu yú jù xuǎn hè。
应从马上问葛强,谁重并刀轻鲁削。yīng cóng mǎ shàng wèn gé qiáng,shuí zhòng bìng dāo qīng lǔ xuē。

题赵仲穆山水图歌

黄玠

远山如涌波,近山如积石。yuǎn shān rú yǒng bō,jìn shān rú jī shí。
远近千万山,峥嵘起寒碧。yuǎn jìn qiān wàn shān,zhēng róng qǐ hán bì。
赤甲白盐江影空,青天芙蓉五老峰。chì jiǎ bái yán jiāng yǐng kōng,qīng tiān fú róng wǔ lǎo fēng。
野桥村路独归客,耳边仿佛东林钟。yě qiáo cūn lù dú guī kè,ěr biān fǎng fú dōng lín zhōng。
沧浪老人唱歌处,日暮停篙倚江树。cāng làng lǎo rén chàng gē chù,rì mù tíng gāo yǐ jiāng shù。
倒桃笠子渔竿头,隔水高楼访谁去。dào táo lì zi yú gān tóu,gé shuǐ gāo lóu fǎng shuí qù。

醉歌行

黄玠

千金一笑如花妾,颜色如花命如叶。qiān jīn yī xiào rú huā qiè,yán sè rú huā mìng rú yè。
千里一日奇骨马,虽有奇骨无奇价。qiān lǐ yī rì qí gǔ mǎ,suī yǒu qí gǔ wú qí jià。
明月不解长婵娟,浮云欻来能蔽天。míng yuè bù jiě zhǎng chán juān,fú yún chuā lái néng bì tiān。
人生富贵矢脱弦,放手一失三千年。rén shēng fù guì shǐ tuō xián,fàng shǒu yī shī sān qiān nián。
彼造物者予何言,醉歌小海足叩舷。bǐ zào wù zhě yǔ hé yán,zuì gē xiǎo hǎi zú kòu xián。

刻木吏

黄玠

刻木吏,望之如神复如鬼。kè mù lì,wàng zhī rú shén fù rú guǐ。
昔日犹多市人儿,于今并及良家子。xī rì yóu duō shì rén ér,yú jīn bìng jí liáng jiā zi。
刀笔之铦,毒于蜂尾。dāo bǐ zhī xiān,dú yú fēng wěi。
恶木成阴,劲草风靡。è mù chéng yīn,jìn cǎo fēng mí。
谁其使之,民俗隳矣。shuí qí shǐ zhī,mín sú huī yǐ。
众皆趋之,吾道微矣。zhòng jiē qū zhī,wú dào wēi yǐ。

去马叹

黄玠

玉花铁,四蹄如踣铁,青丝络头金觼舌。yù huā tiě,sì tí rú bó tiě,qīng sī luò tóu jīn jué shé。
一朝名数在有司,官马人间不得骑,负我惠养犹婴儿。yī cháo míng shù zài yǒu sī,guān mǎ rén jiān bù dé qí,fù wǒ huì yǎng yóu yīng ér。
朔风萧梢催上道,江北早寒无宿草。shuò fēng xiāo shāo cuī shàng dào,jiāng běi zǎo hán wú sù cǎo。
苍头庐儿双泪垂,雕鞍锦韂当属谁。cāng tóu lú ér shuāng lèi chuí,diāo ān jǐn chàn dāng shǔ shuí。
吾闻上厩天马十二闲,尔岂不得居其间。wú wén shàng jiù tiān mǎ shí èr xián,ěr qǐ bù dé jū qí jiān。
日食太仓一石粟,立仗不受鞭笞辱,虽我徒步心亦足。rì shí tài cāng yī shí sù,lì zhàng bù shòu biān chī rǔ,suī wǒ tú bù xīn yì zú。

秦府旧人歌

黄玠

昔日秦王履帝位,府中旧人亦同升。xī rì qín wáng lǚ dì wèi,fǔ zhōng jiù rén yì tóng shēng。
一龙五蛇各变化,一蛇失所意不平。yī lóng wǔ shé gè biàn huà,yī shé shī suǒ yì bù píng。
玄龄善谋晦善断,勇如褒鄂卫与英。xuán líng shàn móu huì shàn duàn,yǒng rú bāo è wèi yǔ yīng。
鼠辈乃卖我,我岂乏尔能。shǔ bèi nǎi mài wǒ,wǒ qǐ fá ěr néng。
相臣为之言,天子怜悲不自胜。xiāng chén wèi zhī yán,tiān zi lián bēi bù zì shèng。
斯人自薄命,更欲争天之功为已荣。sī rén zì báo mìng,gèng yù zhēng tiān zhī gōng wèi yǐ róng。
赐官三品命始下,死骨已冷唤不应。cì guān sān pǐn mìng shǐ xià,sǐ gǔ yǐ lěng huàn bù yīng。
嗟乎哉,嗟乎哉,几年人间无客星,胡不急去归农耕。jiē hū zāi,jiē hū zāi,jǐ nián rén jiān wú kè xīng,hú bù jí qù guī nóng gēng。
龙姿之君好事者,焉汝不作严子陵,无名之名千载名。lóng zī zhī jūn hǎo shì zhě,yān rǔ bù zuò yán zi líng,wú míng zhī míng qiān zài míng。

山水小景四幅

黄玠

江有水兮水有波,龙鱼帖息兮风日美和。jiāng yǒu shuǐ xī shuǐ yǒu bō,lóng yú tiē xī xī fēng rì měi hé。
望青山兮如眉而蛾,抚佳木兮以婆娑。wàng qīng shān xī rú méi ér é,fǔ jiā mù xī yǐ pó suō。

山水小景四幅

黄玠

山出云兮不为霖雨,江有木兮不任楣柱。shān chū yún xī bù wèi lín yǔ,jiāng yǒu mù xī bù rèn méi zhù。
朝余东冈兮莫余南浦,时乎时兮奈何汝。cháo yú dōng gāng xī mò yú nán pǔ,shí hū shí xī nài hé rǔ。

山水小景四幅

黄玠

洞庭波兮山崨嶪,川可济兮不可涉。dòng tíng bō xī shān jié yè,chuān kě jì xī bù kě shè。
木兰为舟兮桂楫,渺余怀兮风一叶。mù lán wèi zhōu xī guì jí,miǎo yú huái xī fēng yī yè。

山水小景四幅

黄玠

山之凹兮水之汇,沙棱棱兮石礌礌。shān zhī āo xī shuǐ zhī huì,shā léng léng xī shí léi léi。
有美一人兮如彼兰茝,思之不来兮使我心痗。yǒu měi yī rén xī rú bǐ lán chǎi,sī zhī bù lái xī shǐ wǒ xīn mèi。

送吴季良海运歌

黄玠

神禹作贡书惟扬,汉家亦言海陵仓。shén yǔ zuò gòng shū wéi yáng,hàn jiā yì yán hǎi líng cāng。
至今岁入逾百万,连艘巨海飞龙骧。zhì jīn suì rù yú bǎi wàn,lián sōu jù hǎi fēi lóng xiāng。
长腰细米云子白,䆉稏犹作秋风香。zhǎng yāo xì mǐ yún zi bái,bà yà yóu zuò qiū fēng xiāng。
上登京庾充玉食,不与黍稷同概量。shàng dēng jīng yǔ chōng yù shí,bù yǔ shǔ jì tóng gài liàng。
延陵季子世不乏,被服裤褶躬输将。yán líng jì zi shì bù fá,bèi fú kù zhě gōng shū jiāng。
军符在佩金睒䁑,上有霹雳古篆书天章。jūn fú zài pèi jīn shǎn yáng,shàng yǒu pī lì gǔ zhuàn shū tiān zhāng。
乾坤端倪正离坎,北斗却转天中央。qián kūn duān ní zhèng lí kǎn,běi dòu què zhuǎn tiān zhōng yāng。
吾知贞忠对越肝胆露,蹈蹂沆?不翅如康庄。wú zhī zhēn zhōng duì yuè gān dǎn lù,dǎo róu hàng bù chì rú kāng zhuāng。
平生故人走相送,携手踯躅心飞扬。píng shēng gù rén zǒu xiāng sòng,xié shǒu zhí zhú xīn fēi yáng。
亟呼吴娃度美曲,无使别苦愁刚肠。jí hū wú wá dù měi qū,wú shǐ bié kǔ chóu gāng cháng。
燕山之南易水上,犹是陶唐帝都古冀方。yàn shān zhī nán yì shuǐ shàng,yóu shì táo táng dì dōu gǔ jì fāng。
九河故迹无复在,但见夹右碣石沦苍茫。jiǔ hé gù jì wú fù zài,dàn jiàn jiā yòu jié shí lún cāng máng。
天下壮观有如此,大君恩重险可忘。tiān xià zhuàng guān yǒu rú cǐ,dà jūn ēn zhòng xiǎn kě wàng。
廷臣论功上上考,酾酒再拜中书堂。tíng chén lùn gōng shàng shàng kǎo,shāi jiǔ zài bài zhōng shū táng。
君不闻木牛流马崎岖出剑阁,鸣声酸嘶栈道长。jūn bù wén mù niú liú mǎ qí qū chū jiàn gé,míng shēng suān sī zhàn dào zhǎng。
何如云帆千里百里一瞬息,卧看晓日升扶桑。hé rú yún fān qiān lǐ bǎi lǐ yī shùn xī,wò kàn xiǎo rì shēng fú sāng。