古诗词

刘敏中

最高楼

刘敏中

幽居好,烟霭翠生漪。yōu jū hǎo,yān ǎi cuì shēng yī。
水绕更山围。shuǐ rào gèng shān wéi。
锦帏四面花藏屋,绿云一望稻盈畦。jǐn wéi sì miàn huā cáng wū,lǜ yún yī wàng dào yíng qí。
问谁欤,君子者,美人兮。wèn shuí yú,jūn zi zhě,měi rén xī。
也不看李家堂里月。yě bù kàn lǐ jiā táng lǐ yuè。
也不踏班生关外雪。yě bù tà bān shēng guān wài xuě。
寻寂寞,觅希夷。xún jì mò,mì xī yí。
醉眠长被莺呼起,相看时有燕飞归。zuì mián zhǎng bèi yīng hū qǐ,xiāng kàn shí yǒu yàn fēi guī。
我怜君,君似我,本无机。wǒ lián jūn,jūn shì wǒ,běn wú jī。

菩萨蛮·送秦主簿赴宿迁二首其一

刘敏中

绣江江水清如玉。xiù jiāng jiāng shuǐ qīng rú yù。
梅花香满清江曲。méi huā xiāng mǎn qīng jiāng qū。
风味此中论。fēng wèi cǐ zhōng lùn。
可怜惟有君。kě lián wéi yǒu jūn。
江头春正好。jiāng tóu chūn zhèng hǎo。
别去君何早。bié qù jūn hé zǎo。
折得一枝梅。zhé dé yī zhī méi。
送君三百杯。sòng jūn sān bǎi bēi。

最高楼

刘敏中

山家好,河水净涟漪。shān jiā hǎo,hé shuǐ jìng lián yī。
茅舍绿荫围。máo shě lǜ yīn wéi。
儿童不解针垂钓,老翁只会瓮浇畦。ér tóng bù jiě zhēn chuí diào,lǎo wēng zhǐ huì wèng jiāo qí。
我思之,君倦矣,去来兮。wǒ sī zhī,jūn juàn yǐ,qù lái xī。
也问甚野芳亭上月。yě wèn shén yě fāng tíng shàng yuè。
也问甚太初岩下雪。yě wèn shén tài chū yán xià xuě。
乘款段,载鸱夷。chéng kuǎn duàn,zài chī yí。
兴来便作寻花去,醉时不记插花归。xīng lái biàn zuò xún huā qù,zuì shí bù jì chā huā guī。
问沙鸥,从此后,可忘机。wèn shā ōu,cóng cǐ hòu,kě wàng jī。

最高楼又次前韵

刘敏中

吾衰矣,废治不重漪。wú shuāi yǐ,fèi zhì bù zhòng yī。
朽木更堪围。xiǔ mù gèng kān wéi。
触藩曾看赢其角,胁肩又见病于畦。chù fān céng kàn yíng qí jiǎo,xié jiān yòu jiàn bìng yú qí。
此何哉,自取耳,亦难兮。cǐ hé zāi,zì qǔ ěr,yì nán xī。
待阔展月台秋待月。dài kuò zhǎn yuè tái qiū dài yuè。
更别起雪堂冬听雪。gèng bié qǐ xuě táng dōng tīng xuě。
花灌溉,草芟夷。huā guàn gài,cǎo shān yí。
偶逢林叟欢成醉,闲随沙鸟淡忘归。ǒu féng lín sǒu huān chéng zuì,xián suí shā niǎo dàn wàng guī。
叹人生,尘土事,漫劳机。tàn rén shēng,chén tǔ shì,màn láo jī。

最高楼又前韵

刘敏中

江风远,吹皱翠罗漪。jiāng fēng yuǎn,chuī zhòu cuì luó yī。
山绕似重围。shān rào shì zhòng wéi。
连延花枝香成阵,坡陀垄亩绿如畦。lián yán huā zhī xiāng chéng zhèn,pō tuó lǒng mǔ lǜ rú qí。
个中间,吾受者,一尘兮。gè zhōng jiān,wú shòu zhě,yī chén xī。
君不见花间偏爱月。jūn bù jiàn huā jiān piān ài yuè。
又不见山阴偏喜雪。yòu bù jiàn shān yīn piān xǐ xuě。
搴杜若,载辛夷。qiān dù ruò,zài xīn yí。
东篱日落悠然坐,舞雩春暖咏而歌。dōng lí rì luò yōu rán zuò,wǔ yú chūn nuǎn yǒng ér gē。
此何人,千万古,一天机。cǐ hé rén,qiān wàn gǔ,yī tiān jī。

最高楼次前韵

刘敏中

文章好,自得似风漪。wén zhāng hǎo,zì dé shì fēng yī。
不定似棋围。bù dìng shì qí wéi。
郢人斫垩元无迹,仙家种玉不论畦。yǐng rén zhuó è yuán wú jì,xiān jiā zhǒng yù bù lùn qí。
子能之,吾耄矣,奈何兮。zi néng zhī,wú mào yǐ,nài hé xī。
都占断野芳花与月。dōu zhàn duàn yě fāng huā yǔ yuè。
更带却野亭风与雪。gèng dài què yě tíng fēng yǔ xuě。
情放旷,境清夷。qíng fàng kuàng,jìng qīng yí。
木瓜暂比空函往,琼瑶已报满车归。mù guā zàn bǐ kōng hán wǎng,qióng yáo yǐ bào mǎn chē guī。
怪天孙,浑不藉,锦云机。guài tiān sūn,hún bù jí,jǐn yún jī。

最高楼次韵答张县尹

刘敏中

高高屋,罗幕卷轻漪。gāo gāo wū,luó mù juǎn qīng yī。
阿渚一周围。ā zhǔ yī zhōu wéi。
雄吞不数针三碗,治生何计韭千畦。xióng tūn bù shù zhēn sān wǎn,zhì shēng hé jì jiǔ qiān qí。
是贤乎,既富矣,又时兮。shì xián hū,jì fù yǐ,yòu shí xī。
我喜踏探梅溪畔月。wǒ xǐ tà tàn méi xī pàn yuè。
君爱扫、煮茶枝上雪。jūn ài sǎo zhǔ chá zhī shàng xuě。
君遣兴,我心夷。jūn qiǎn xīng,wǒ xīn yí。
东家画鼓更深舞,西家红烛醉时归。dōng jiā huà gǔ gèng shēn wǔ,xī jiā hóng zhú zuì shí guī。
莫教他,知我辈,不投机。mò jiào tā,zhī wǒ bèi,bù tóu jī。

黑漆弩次前韵

刘敏中

吾庐恰近江鸥住。wú lú qià jìn jiāng ōu zhù。
更几个、好事农父。gèng jǐ gè hǎo shì nóng fù。
对青山、枕上诗成,一阵沙头风雨。duì qīng shān zhěn shàng shī chéng,yī zhèn shā tóu fēng yǔ。
酒旗只隔横塘,自过小桥沽去。jiǔ qí zhǐ gé héng táng,zì guò xiǎo qiáo gū qù。
尽疏狂、不怕人嫌,是我生平喜处。jǐn shū kuáng bù pà rén xián,shì wǒ shēng píng xǐ chù。

黑漆弩村居遣兴

刘敏中

高巾阔领深村住。gāo jīn kuò lǐng shēn cūn zhù。
不识我、唤作伧父。bù shí wǒ huàn zuò cāng fù。
掩白沙、翠竹柴门,听彻秋来夜雨。yǎn bái shā cuì zhú chái mén,tīng chè qiū lái yè yǔ。
闲将得失思量,往事水流东去。xián jiāng dé shī sī liàng,wǎng shì shuǐ liú dōng qù。
便直交、画却凌烟,甚是功名了处。biàn zhí jiāo huà què líng yān,shén shì gōng míng le chù。

感皇恩

刘敏中

公子说春台,其光如水。gōng zi shuō chūn tái,qí guāng rú shuǐ。
相对偏宜子瞻椅。xiāng duì piān yí zi zhān yǐ。
老父危坐,不觉耳闻心喜。lǎo fù wēi zuò,bù jué ěr wén xīn xǐ。
慨然都见许,情何已。kǎi rán dōu jiàn xǔ,qíng hé yǐ。
禅榻鬓丝,绳床乌几。chán tà bìn sī,shéng chuáng wū jǐ。
前辈风流要吾比。qián bèi fēng liú yào wú bǐ。
绣江风月,鸥鹭已应知矣。xiù jiāng fēng yuè,ōu lù yǐ yīng zhī yǐ。
几时分付到,中庵里。jǐ shí fēn fù dào,zhōng ān lǐ。

感皇恩·立秋后一日有感

刘敏中

云月淡幽窗,黄昏微雨。yún yuè dàn yōu chuāng,huáng hūn wēi yǔ。
窗外梧桐共人语。chuāng wài wú tóng gòng rén yǔ。
秋来情味,便觉今宵如许。qiū lái qíng wèi,biàn jué jīn xiāo rú xǔ。
断肠杨柳苑,芙蓉浦。duàn cháng yáng liǔ yuàn,fú róng pǔ。
青鬓易消,失颜难驻。qīng bìn yì xiāo,shī yán nán zhù。
行乐光阴水东注。xíng lè guāng yīn shuǐ dōng zhù。
山林朝市,两地笑人返袂。shān lín cháo shì,liǎng dì xiào rén fǎn mèi。
伤心都付与,潘郎句。shāng xīn dōu fù yǔ,pān láng jù。

摸鱼儿

刘敏中

莫相疑、爱石如许,流形我亦随寓。mò xiāng yí ài shí rú xǔ,liú xíng wǒ yì suí yù。
神麇更有神麇在,照影几烦清滏。shén jūn gèng yǒu shén jūn zài,zhào yǐng jǐ fán qīng fǔ。
山下路。shān xià lù。
还记得、当时射虎人曾误。hái jì dé dāng shí shè hǔ rén céng wù。
如今文府。rú jīn wén fǔ。
但日永闲阶,香凝燕寝,云岫翳还吐。dàn rì yǒng xián jiē,xiāng níng yàn qǐn,yún xiù yì hái tǔ。
崔嵬起,欲作飞仙骞翥。cuī wéi qǐ,yù zuò fēi xiān qiān zhù。
依稀老眼如雾。yī xī lǎo yǎn rú wù。
品题好刻奇章字,嗟尔赏音难遇。pǐn tí hǎo kè qí zhāng zì,jiē ěr shǎng yīn nán yù。
如砥柱。rú dǐ zhù。
应笑我心,更欲谁安住。yīng xiào wǒ xīn,gèng yù shuí ān zhù。
茶余客去,相对静无言,悠然意会,一阵北窗雨。chá yú kè qù,xiāng duì jìng wú yán,yōu rán yì huì,yī zhèn běi chuāng yǔ。

摸鱼儿·九日上都次韵答邢伯才

刘敏中

叹萍蓬、此生无定,年年客里重九。tàn píng péng cǐ shēng wú dìng,nián nián kè lǐ zhòng jiǔ。
南来北去风沙梦,弹指已成白首。nán lái běi qù fēng shā mèng,dàn zhǐ yǐ chéng bái shǒu。
谁有酒。shuí yǒu jiǔ。
都唤起、一天秋色开林薮。dōu huàn qǐ yī tiān qiū sè kāi lín sǒu。
还开笑口。hái kāi xiào kǒu。
对满意青山,多情黄菊,莫唱渭城柳。duì mǎn yì qīng shān,duō qíng huáng jú,mò chàng wèi chéng liǔ。
龙钟态,也向人前叉手。lóng zhōng tài,yě xiàng rén qián chā shǒu。
思量难以持久。sī liàng nán yǐ chí jiǔ。
东涂西抹皆倾国,只有效颦人丑。dōng tú xī mǒ jiē qīng guó,zhǐ yǒu xiào pín rén chǒu。
嗟汝叟。jiē rǔ sǒu。
今误矣,江亭好去藏衰朽。jīn wù yǐ,jiāng tíng hǎo qù cáng shuāi xiǔ。
鸣鸡吠狗。míng jī fèi gǒu。
尽里社追随,何须更说,鼻醋吸三斗。jǐn lǐ shè zhuī suí,hé xū gèng shuō,bí cù xī sān dòu。

念奴娇

刘敏中

探梅时候,怯朝寒、倦说梅溪清浅。tàn méi shí hòu,qiè cháo hán juàn shuō méi xī qīng qiǎn。
谁窃玄都春一握,烘暖小斋冰砚。shuí qiè xuán dōu chūn yī wò,hōng nuǎn xiǎo zhāi bīng yàn。
何意芳妍,如今又与,前度刘郎面。hé yì fāng yán,rú jīn yòu yǔ,qián dù liú láng miàn。
武陵回首,断肠流水花片。wǔ líng huí shǒu,duàn cháng liú shuǐ huā piàn。
信道造化能移,何须更问,世事云千变。xìn dào zào huà néng yí,hé xū gèng wèn,shì shì yún qiān biàn。
犹胜当时深院里,满树芳菲细剪。yóu shèng dāng shí shēn yuàn lǐ,mǎn shù fāng fēi xì jiǎn。
宝鸭熏香,铜瓶浴水,休把重帘卷。bǎo yā xūn xiāng,tóng píng yù shuǐ,xiū bǎ zhòng lián juǎn。
风流故在,乞浆怕有人见。fēng liú gù zài,qǐ jiāng pà yǒu rén jiàn。

满江红

刘敏中

爱日回春,恰开放、江头梅萼。ài rì huí chūn,qià kāi fàng jiāng tóu méi è。
还更有、远山晴雪,竹溪松壑。hái gèng yǒu yuǎn shān qíng xuě,zhú xī sōng hè。
晚节丰年人尽喜,良辰美景君须乐。wǎn jié fēng nián rén jǐn xǐ,liáng chén měi jǐng jūn xū lè。
便拚教寿酒一千钟,深深的。biàn pàn jiào shòu jiǔ yī qiān zhōng,shēn shēn de。
眉宇秀,胸怀廓。méi yǔ xiù,xiōng huái kuò。
问谁识,平生略。wèn shuí shí,píng shēng lüè。
只优游无事,笑谈宾幕。zhǐ yōu yóu wú shì,xiào tán bīn mù。
万里秋天鸿鹄志,高名四海麒麟阁。wàn lǐ qiū tiān hóng gǔ zhì,gāo míng sì hǎi qí lín gé。
待此时、满意祝庄椿,扬州鹤。dài cǐ shí mǎn yì zhù zhuāng chūn,yáng zhōu hè。

满江红

刘敏中

十载京华,也曾是、飘零狂客。shí zài jīng huá,yě céng shì piāo líng kuáng kè。
还有幸、公家兄弟,相逢相识。hái yǒu xìng gōng jiā xiōng dì,xiāng féng xiāng shí。
记得宣恩疏决日,柏台骢马秋官笔。jì dé xuān ēn shū jué rì,bǎi tái cōng mǎ qiū guān bǐ。
甚人生聚散等闲间,都难测。shén rén shēng jù sàn děng xián jiān,dōu nán cè。
摩抚手,天西北。mó fǔ shǒu,tiān xī běi。
放浪迹,江湖国。fàng làng jì,jiāng hú guó。
忽高轩飞下,今夕何夕。hū gāo xuān fēi xià,jīn xī hé xī。
头上貂蝉看欲见,掌中珠颗今先得。tóu shàng diāo chán kàn yù jiàn,zhǎng zhōng zhū kē jīn xiān dé。
暂放教、诗酒豁平生,公休惜。zàn fàng jiào shī jiǔ huō píng shēng,gōng xiū xī。

满江红

刘敏中

百花开后,殿余春、只有翻阶红药。bǎi huā kāi hòu,diàn yú chūn zhǐ yǒu fān jiē hóng yào。
人似春光留不住,半夜东风作恶。rén shì chūn guāng liú bù zhù,bàn yè dōng fēng zuò è。
寥落离怀,苍凉行色,更与花前酌。liáo luò lí huái,cāng liáng xíng sè,gèng yǔ huā qián zhuó。
浩歌一曲鸟,啼花自飞落。hào gē yī qū niǎo,tí huā zì fēi luò。
潇洒谁复如君,溪山如此,何限山中乐。xiāo sǎ shuí fù rú jūn,xī shān rú cǐ,hé xiàn shān zhōng lè。
政尔功名相促迫,眼底台东阁。zhèng ěr gōng míng xiāng cù pò,yǎn dǐ tái dōng gé。
我识君才,青云明日,万里秋天鹤。wǒ shí jūn cái,qīng yún míng rì,wàn lǐ qiū tiān hè。
有时还梦,野亭亭下岩壑。yǒu shí hái mèng,yě tíng tíng xià yán hè。

满江红·又次前韵

刘敏中

我笑前人,痴绝甚、搔瓜钻李。wǒ xiào qián rén,chī jué shén sāo guā zuān lǐ。
天壤内、神奇腐朽,有所穷已。tiān rǎng nèi shén qí fǔ xiǔ,yǒu suǒ qióng yǐ。
才见凌风霄汉上,忽看垂翅蓬蒿底。cái jiàn líng fēng xiāo hàn shàng,hū kàn chuí chì péng hāo dǐ。
试闲将、得失遍思量,凡经几。shì xián jiāng dé shī biàn sī liàng,fán jīng jǐ。
无汝愧,从渠毁。wú rǔ kuì,cóng qú huǐ。
非我有,何吾喜。fēi wǒ yǒu,hé wú xǐ。
但物来即应,尽心焉耳。dàn wù lái jí yīng,jǐn xīn yān ěr。
一榻高眠人事了,一瓢乐饮家缘理。yī tà gāo mián rén shì le,yī piáo lè yǐn jiā yuán lǐ。
也何曾、直待马千蹄,童千指。yě hé céng zhí dài mǎ qiān tí,tóng qiān zhǐ。

念奴娇·又次前韵

刘敏中

看花须约,一千年、知赴瑶池缘浅。kàn huā xū yuē,yī qiān nián zhī fù yáo chí yuán qiǎn。
雪里花枝来索句,恍觉春生冷砚。xuě lǐ huā zhī lái suǒ jù,huǎng jué chūn shēng lěng yàn。
却忆前时,寻芳处处,霞影浮杯面。què yì qián shí,xún fāng chù chù,xiá yǐng fú bēi miàn。
酒醒花落,树头飞下余片。jiǔ xǐng huā luò,shù tóu fēi xià yú piàn。
何事岁晚重妍,多情应笑,我早朱颜变。hé shì suì wǎn zhòng yán,duō qíng yīng xiào,wǒ zǎo zhū yán biàn。
依样铅华红胜锦,争得瓶梅并剪。yī yàng qiān huá hóng shèng jǐn,zhēng dé píng méi bìng jiǎn。
小阁幽窗,回寒向暖,百怕霜风卷。xiǎo gé yōu chuāng,huí hán xiàng nuǎn,bǎi pà shuāng fēng juǎn。
旧家野老,也来惊讶希见。jiù jiā yě lǎo,yě lái jīng yà xī jiàn。

满江红·次韵答畅泊然

刘敏中

满纸龙鸾,浑压倒、来禽青李。mǎn zhǐ lóng luán,hún yā dào lái qín qīng lǐ。
黄绢好、朝吟暮玩,爱之无已。huáng juàn hǎo cháo yín mù wán,ài zhī wú yǐ。
玉刻来从千载上,宝珠出自重渊底。yù kè lái cóng qiān zài shàng,bǎo zhū chū zì zhòng yuān dǐ。
每相逢慰淡相于,如君几。měi xiāng féng wèi dàn xiāng yú,rú jūn jǐ。
无所见,哗然毁。wú suǒ jiàn,huā rán huǐ。
安所有,同然喜。ān suǒ yǒu,tóng rán xǐ。
赖多情问我,病欤贫耳。lài duō qíng wèn wǒ,bìng yú pín ěr。
一寸灰心寒欲尽,数茎绿发愁难理。yī cùn huī xīn hán yù jǐn,shù jīng lǜ fā chóu nán lǐ。
说青帘高处有仙乡,无人指。shuō qīng lián gāo chù yǒu xiān xiāng,wú rén zhǐ。
1281234567