古诗词

赵文

次韵张天从

赵文

文字于吾身,有如病枝指。wén zì yú wú shēn,yǒu rú bìng zhī zhǐ。
晚思逃天刑,日自参佛髓。wǎn sī táo tiān xíng,rì zì cān fú suǐ。
近虽迫老病,颇已了生死。jìn suī pò lǎo bìng,pǒ yǐ le shēng sǐ。
吾犹说故吾,我已觉今是。wú yóu shuō gù wú,wǒ yǐ jué jīn shì。
卿云从天来,五色光透纸。qīng yún cóng tiān lái,wǔ sè guāng tòu zhǐ。
斯文亦厌老,此事尽逊子。sī wén yì yàn lǎo,cǐ shì jǐn xùn zi。
好秋行当中,明月照白水。hǎo qiū xíng dāng zhōng,míng yuè zhào bái shuǐ。
谁能访穷山,诗酒相料理。shuí néng fǎng qióng shān,shī jiǔ xiāng liào lǐ。
惟当吟君诗,永夜对明视。wéi dāng yín jūn shī,yǒng yè duì míng shì。

次韵刘耘庐

赵文

江南有故事,极热介秋夏。jiāng nán yǒu gù shì,jí rè jiè qiū xià。
空斋得幽景,众绿天所画。kōng zhāi dé yōu jǐng,zhòng lǜ tiān suǒ huà。
对景惬余情,谈文及兹暇。duì jǐng qiè yú qíng,tán wén jí zī xiá。
山风吹池月,不似城中夜。shān fēng chuī chí yuè,bù shì chéng zhōng yè。
百年易过花,万事庶生蔗。bǎi nián yì guò huā,wàn shì shù shēng zhè。
羲和如走马,疾急不可靶。xī hé rú zǒu mǎ,jí jí bù kě bǎ。
何妨奴严光,讵肯吏侯霸。hé fáng nú yán guāng,jù kěn lì hóu bà。
一笑且披襟,新凉自无价。yī xiào qiě pī jīn,xīn liáng zì wú jià。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

少年场屋心,富贵轻秋毫。shǎo nián chǎng wū xīn,fù guì qīng qiū háo。
如何此偪仄,晚作空山逃。rú hé cǐ bī zè,wǎn zuò kōng shān táo。
世方驰逐好,我独儒书豪。shì fāng chí zhú hǎo,wǒ dú rú shū háo。
宁甘往教远,不肯十上劳。níng gān wǎng jiào yuǎn,bù kěn shí shàng láo。
尚持鹍鸡弦,自爱凤尾槽。shàng chí kūn jī xián,zì ài fèng wěi cáo。
纷然凉州曲,谁赏郁轮袍。fēn rán liáng zhōu qū,shuí shǎng yù lún páo。
取之众弃中,君眼亦已高。qǔ zhī zhòng qì zhōng,jūn yǎn yì yǐ gāo。
惜哉君更穷,相看两萧骚。xī zāi jūn gèng qióng,xiāng kàn liǎng xiāo sāo。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

我携二三子,行此白玉湾。wǒ xié èr sān zi,xíng cǐ bái yù wān。
案头左章集,古语留人间。àn tóu zuǒ zhāng jí,gǔ yǔ liú rén jiān。
我昔识此士,风雨满空山。wǒ xī shí cǐ shì,fēng yǔ mǎn kōng shān。
忧愁送日月,不复记容颜。yōu chóu sòng rì yuè,bù fù jì róng yán。
自从一别来,乃此再见悭。zì cóng yī bié lái,nǎi cǐ zài jiàn qiān。
为客使同邑,造物何其儇。wèi kè shǐ tóng yì,zào wù hé qí xuān。
岂无城府意,乘马忽复班。qǐ wú chéng fǔ yì,chéng mǎ hū fù bān。
还能顾寂寞,山路披荒菅。hái néng gù jì mò,shān lù pī huāng jiān。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

新诗日以多,古意日以往。xīn shī rì yǐ duō,gǔ yì rì yǐ wǎng。
我欲求玄珠,未易觅象罔。wǒ yù qiú xuán zhū,wèi yì mì xiàng wǎng。
中道良独难,执玉迷俯仰。zhōng dào liáng dú nán,zhí yù mí fǔ yǎng。
索居无谁语,掩卷起遐想。suǒ jū wú shuí yǔ,yǎn juǎn qǐ xiá xiǎng。
当求古人知,何用世俗赏。dāng qiú gǔ rén zhī,hé yòng shì sú shǎng。
意到亦偶然,深刻戒斯鞅。yì dào yì ǒu rán,shēn kè jiè sī yāng。
惟堪自娱戏,非欲互标榜。wéi kān zì yú xì,fēi yù hù biāo bǎng。
唐公谬见推,薛侯讵宜长。táng gōng miù jiàn tuī,xuē hóu jù yí zhǎng。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

世变如江河,不知何时止。shì biàn rú jiāng hé,bù zhī hé shí zhǐ。
芸芸生其间,有如赴海水。yún yún shēng qí jiān,yǒu rú fù hǎi shuǐ。
乾坤一大瓮,岁月等流矢。qián kūn yī dà wèng,suì yuè děng liú shǐ。
公言信可感,流辈乃尔耳。gōng yán xìn kě gǎn,liú bèi nǎi ěr ěr。
古来文章家,传者十数子。gǔ lái wén zhāng jiā,chuán zhě shí shù zi。
磨灭十八九,谁复知姓氏。mó miè shí bā jiǔ,shuí fù zhī xìng shì。
要为不朽计,圣贤事在己。yào wèi bù xiǔ jì,shèng xián shì zài jǐ。
勖哉立其心,食鱼何必鲤。xù zāi lì qí xīn,shí yú hé bì lǐ。

香径分韵得江字

赵文

一亭寒碧中,四面空无窗。yī tíng hán bì zhōng,sì miàn kōng wú chuāng。
种荷未有花,清意已满腔。zhǒng hé wèi yǒu huā,qīng yì yǐ mǎn qiāng。
小坐梅树下,我亦青油幢。xiǎo zuò méi shù xià,wǒ yì qīng yóu chuáng。
晚来蝉声歇,静境热自降。wǎn lái chán shēng xiē,jìng jìng rè zì jiàng。
清风与明月,造物无对桩。qīng fēng yǔ míng yuè,zào wù wú duì zhuāng。
闲者恣吟取,如瓢分大江。xián zhě zì yín qǔ,rú piáo fēn dà jiāng。
欲归尚未肯,雨湿烟钟撞。yù guī shàng wèi kěn,yǔ shī yān zhōng zhuàng。

行行江水边

赵文

朝行江水边,莫行江水边。cháo xíng jiāng shuǐ biān,mò xíng jiāng shuǐ biān。
乍与江水别,江水复在前。zhà yǔ jiāng shuǐ bié,jiāng shuǐ fù zài qián。
江水胜人心,相随何缠绵。jiāng shuǐ shèng rén xīn,xiāng suí hé chán mián。
相随何缠绵,幸勿鸣悲煎。xiāng suí hé chán mián,xìng wù míng bēi jiān。
我悲为我弟,君悲亦胡然。wǒ bēi wèi wǒ dì,jūn bēi yì hú rán。

雨行五岭下

赵文

天地忽昼晦,四山泼墨浓。tiān dì hū zhòu huì,sì shān pō mò nóng。
而我行其间,宛如所翁龙。ér wǒ xíng qí jiān,wǎn rú suǒ wēng lóng。
大风吹倒人,欲避无所容。dà fēng chuī dào rén,yù bì wú suǒ róng。
有翼不得张,狂走急雨中。yǒu yì bù dé zhāng,kuáng zǒu jí yǔ zhōng。
数里乃一息,如出鲛人宫。shù lǐ nǎi yī xī,rú chū jiāo rén gōng。
老树道边拜,疑我行雨工。lǎo shù dào biān bài,yí wǒ xíng yǔ gōng。
过午上五岭,攀缘入青空。guò wǔ shàng wǔ lǐng,pān yuán rù qīng kōng。
仰视万山巅,有气如炊笼。yǎng shì wàn shān diān,yǒu qì rú chuī lóng。
下视田间白,云此锄田农。xià shì tián jiān bái,yún cǐ chú tián nóng。
兹行岂不苦,奇观亦已雄。zī xíng qǐ bù kǔ,qí guān yì yǐ xióng。
惜哉如此山,不与晓景逢。xī zāi rú cǐ shān,bù yǔ xiǎo jǐng féng。
不晓韩吏部,登华哭途穷。bù xiǎo hán lì bù,dēng huá kū tú qióng。

铜雀瓦

赵文

曹公筑铜台,气力雄九有。cáo gōng zhù tóng tái,qì lì xióng jiǔ yǒu。
咿嘤到香履,千古开笑口。yī yīng dào xiāng lǚ,qiān gǔ kāi xiào kǒu。
犹馀当时瓦,作砚传不朽。yóu yú dāng shí wǎ,zuò yàn chuán bù xiǔ。
涪翁所珍惜,又复落吾手。fú wēng suǒ zhēn xī,yòu fù luò wú shǒu。
鬼夺与客偷,任运不汝守。guǐ duó yǔ kè tōu,rèn yùn bù rǔ shǒu。
可怜台上人,不如此瓦寿。kě lián tái shàng rén,bù rú cǐ wǎ shòu。

抵豫章

赵文

泊舟豫章城,黑潦满道周。pō zhōu yù zhāng chéng,hēi lǎo mǎn dào zhōu。
街衢未改昔,故旧罕所留。jiē qú wèi gǎi xī,gù jiù hǎn suǒ liú。
行投学子庐,假榻得小休。xíng tóu xué zi lú,jiǎ tà dé xiǎo xiū。
灯前作家书,岂为儿女谋。dēng qián zuò jiā shū,qǐ wèi ér nǚ móu。
戒之筑土室,弟骨至则收。jiè zhī zhù tǔ shì,dì gǔ zhì zé shōu。
茫茫念三年,此骨知在不。máng máng niàn sān nián,cǐ gǔ zhī zài bù。
置书就我寝,泫然泪双流。zhì shū jiù wǒ qǐn,xuàn rán lèi shuāng liú。

倚树三叹息

赵文

煌煌天上星,堕地化为石。huáng huáng tiān shàng xīng,duò dì huà wèi shí。
回思天宫胜,再上那可得。huí sī tiān gōng shèng,zài shàng nà kě dé。
台郁将谁言,犹能事文墨。tái yù jiāng shuí yán,yóu néng shì wén mò。
一落秦王手,已是不完璧。yī luò qín wáng shǒu,yǐ shì bù wán bì。
秋风吹我衣,倚树三叹息。qiū fēng chuī wǒ yī,yǐ shù sān tàn xī。

白水初程

赵文

天公大恶处,妒我喜晴诗。tiān gōng dà è chù,dù wǒ xǐ qíng shī。
当与妻子别,急雨纷交驰。dāng yǔ qī zi bié,jí yǔ fēn jiāo chí。
小孙送我行,屡止不肯归。xiǎo sūn sòng wǒ xíng,lǚ zhǐ bù kěn guī。
老夫骨肉情,能不酸且悲。lǎo fū gǔ ròu qíng,néng bù suān qiě bēi。
日暮投历山,倦极不得栖。rì mù tóu lì shān,juàn jí bù dé qī。
故人情义重,杯酒煦妪之。gù rén qíng yì zhòng,bēi jiǔ xù yù zhī。
老友亦适至,良会非所期。lǎo yǒu yì shì zhì,liáng huì fēi suǒ qī。
人生孰非梦,此梦亦已奇。rén shēng shú fēi mèng,cǐ mèng yì yǐ qí。
我倦欲先睡,径与主人辞。wǒ juàn yù xiān shuì,jìng yǔ zhǔ rén cí。

入分宜界

赵文

上岭或如兴,下岭复如拜。shàng lǐng huò rú xīng,xià lǐng fù rú bài。
是程多泥涂,拄杖端足赖。shì chéng duō ní tú,zhǔ zhàng duān zú lài。
脱屦去泥淖,停车观水械。tuō jù qù ní nào,tíng chē guān shuǐ xiè。
偶然得一笑,更以苦为快。ǒu rán dé yī xiào,gèng yǐ kǔ wèi kuài。
田水终夜鸣,江浪怒澎湃。tián shuǐ zhōng yè míng,jiāng làng nù pēng pài。
听之不能睡,摩足了诗债。tīng zhī bù néng shuì,mó zú le shī zhài。

得莲子

赵文

休休得一闲,杯酒聊从容。xiū xiū dé yī xián,bēi jiǔ liáo cóng róng。
晚凉过池亭,受用水上风。wǎn liáng guò chí tíng,shòu yòng shuǐ shàng fēng。
默存即实境,身在莲花中。mò cún jí shí jìng,shēn zài lián huā zhōng。
何况青青盘,磊落堆莲蓬。hé kuàng qīng qīng pán,lěi luò duī lián péng。
乍休吟风蝉,又起聒夜虫。zhà xiū yín fēng chán,yòu qǐ guā yè chóng。
乃知天机动,衮衮无终穷。nǎi zhī tiān jī dòng,gǔn gǔn wú zhōng qióng。
如何二三子,不肯勤其躬。rú hé èr sān zi,bù kěn qín qí gōng。
无已思太康,明当励新功。wú yǐ sī tài kāng,míng dāng lì xīn gōng。

寄彭宏济

赵文

夜枕苦展转,午睡清且安。yè zhěn kǔ zhǎn zhuǎn,wǔ shuì qīng qiě ān。
万事有乘除,满意良独难。wàn shì yǒu chéng chú,mǎn yì liáng dú nán。
贫居鲜来客,儿女自团圞。pín jū xiān lái kè,ér nǚ zì tuán luán。
书声杂纺响,聒耳亦足欢。shū shēng zá fǎng xiǎng,guā ěr yì zú huān。
念我素心友,诗盟久已寒。niàn wǒ sù xīn yǒu,shī méng jiǔ yǐ hán。
向来适邂逅,杯酒语夜阑。xiàng lái shì xiè hòu,bēi jiǔ yǔ yè lán。
如何同所舍,聚散如沙抟。rú hé tóng suǒ shě,jù sàn rú shā tuán。
百年尽偶尔,弃置何足叹。bǎi nián jǐn ǒu ěr,qì zhì hé zú tàn。

喜晴

赵文

行行复行行,晴日端可爱。xíng xíng fù xíng xíng,qíng rì duān kě ài。
全胜墙隈老,仅得暖肩背。quán shèng qiáng wēi lǎo,jǐn dé nuǎn jiān bèi。
欣欣田间麦,亦与人意会。xīn xīn tián jiān mài,yì yǔ rén yì huì。
乃知天地间,生意浩如海。nǎi zhī tiān dì jiān,shēng yì hào rú hǎi。

去者日以疏

赵文

去者日以疏,留者日以老。qù zhě rì yǐ shū,liú zhě rì yǐ lǎo。
沉忧能伤人,玄发坐成皓。chén yōu néng shāng rén,xuán fā zuò chéng hào。
人生固应尔,要亦何太早。rén shēng gù yīng ěr,yào yì hé tài zǎo。
携持玉雪姿,故敢弃远道。xié chí yù xuě zī,gù gǎn qì yuǎn dào。
苍天行悠悠,白日照杲杲。cāng tiān xíng yōu yōu,bái rì zhào gǎo gǎo。
安得以妾肠,化作君墓草。ān dé yǐ qiè cháng,huà zuò jūn mù cǎo。

罗稚川善画作此赠之

赵文

吾观天地间,一一皆是画与诗。wú guān tiān dì jiān,yī yī jiē shì huà yǔ shī。
渝川有二罗,画得天地之英奇。yú chuān yǒu èr luó,huà dé tiān dì zhī yīng qí。
大罗诗名撼湖海,小罗天机勃郁不得已而水墨之。dà luó shī míng hàn hú hǎi,xiǎo luó tiān jī bó yù bù dé yǐ ér shuǐ mò zhī。
摇毫造化已破碎,洒墨元气为淋漓。yáo háo zào huà yǐ pò suì,sǎ mò yuán qì wèi lín lí。
嗟余老眼得一见,以手扪摸心然疑。jiē yú lǎo yǎn dé yī jiàn,yǐ shǒu mén mō xīn rán yí。
问君自古画有几,君今此画师者谁。wèn jūn zì gǔ huà yǒu jǐ,jūn jīn cǐ huà shī zhě shuí。
君言我以眼为手,天地万物皆吾师。jūn yán wǒ yǐ yǎn wèi shǒu,tiān dì wàn wù jiē wú shī。
吾能得其意与理,貌取色相特其皮。wú néng dé qí yì yǔ lǐ,mào qǔ sè xiāng tè qí pí。
画成正未知似否,人人有眼谁可欺。huà chéng zhèng wèi zhī shì fǒu,rén rén yǒu yǎn shuí kě qī。
譬之禅宗要透脱,恋恋祖佛宁非痴。pì zhī chán zōng yào tòu tuō,liàn liàn zǔ fú níng fēi chī。
作诗点出未来眼,一扫徐熙与郭熙。zuò shī diǎn chū wèi lái yǎn,yī sǎo xú xī yǔ guō xī。

相扑儿

赵文

一儿攀肩猿上枝,一儿接臂倒立之。yī ér pān jiān yuán shàng zhī,yī ér jiē bì dào lì zhī。
立者忽作踞地伏,攀者引头立其足。lì zhě hū zuò jù dì fú,pān zhě yǐn tóu lì qí zú。
飞跳倏忽何轻翾,怜尔骨节柔如绵。fēi tiào shū hū hé qīng xuān,lián ěr gǔ jié róu rú mián。
少年屈折支体软,红锦缠头酒论碗。shǎo nián qū zhé zhī tǐ ruǎn,hóng jǐn chán tóu jiǔ lùn wǎn。
此儿巧捷未足称,江南何限无骨人。cǐ ér qiǎo jié wèi zú chēng,jiāng nán hé xiàn wú gǔ rén。
1291234567