古诗词

赵孟頫

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

釜下烧桑柴,取茧投釜中。fǔ xià shāo sāng chái,qǔ jiǎn tóu fǔ zhōng。
纤纤女儿手,抽丝疾如风。xiān xiān nǚ ér shǒu,chōu sī jí rú fēng。
田家五六月,绿树阴相蒙。tián jiā wǔ liù yuè,lǜ shù yīn xiāng méng。
但闻缫车响,远接村西东。dàn wén sāo chē xiǎng,yuǎn jiē cūn xī dōng。
旬日可经绢,弗忧杼轴空。xún rì kě jīng juàn,fú yōu zhù zhóu kōng。
妇人能蚕桑,家道当不穷。fù rén néng cán sāng,jiā dào dāng bù qióng。
更望时雨足,二麦亦稍丰。gèng wàng shí yǔ zú,èr mài yì shāo fēng。
酤酒田家饮,醉倒妪与翁。gū jiǔ tián jiā yǐn,zuì dào yù yǔ wēng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

七月暑尚炽,长日弄机杼。qī yuè shǔ shàng chì,zhǎng rì nòng jī zhù。
头蓬不暇梳,挥手汗如雨。tóu péng bù xiá shū,huī shǒu hàn rú yǔ。
嘤嘤时鸟鸣,灼灼红榴吐。yīng yīng shí niǎo míng,zhuó zhuó hóng liú tǔ。
何心娱耳目,往来忘伛偻。hé xīn yú ěr mù,wǎng lái wàng yǔ lóu。
织为机中素,老幼要纫补。zhī wèi jī zhōng sù,lǎo yòu yào rèn bǔ。
青灯照夜梭,蟋蟀窗外语。qīng dēng zhào yè suō,xī shuài chuāng wài yǔ。
辛勤亦何有?身体衣几缕。xīn qín yì hé yǒu?shēn tǐ yī jǐ lǚ。
嫁为田家妇,终岁服劳苦。jià wèi tián jiā fù,zhōng suì fú láo kǔ。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

池水何洋洋,沤麻水中央。chí shuǐ hé yáng yáng,ōu má shuǐ zhōng yāng。
数日庶可取,引过两手长。shù rì shù kě qǔ,yǐn guò liǎng shǒu zhǎng。
织绢能几时,织布已复忙。zhī juàn néng jǐ shí,zhī bù yǐ fù máng。
依依小儿女,岁晚叹无裳。yī yī xiǎo ér nǚ,suì wǎn tàn wú shang。
布襦不掩胫,念之热中肠。bù rú bù yǎn jìng,niàn zhī rè zhōng cháng。
朝缉满一篮,暮缉满一筐。cháo jī mǎn yī lán,mù jī mǎn yī kuāng。
行看机中布,计日渐可量。xíng kàn jī zhōng bù,jì rì jiàn kě liàng。
我衣苟已成,不忧天早霜。wǒ yī gǒu yǐ chéng,bù yōu tiān zǎo shuāng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

季秋霜露降,凛凛寒气生。jì qiū shuāng lù jiàng,lǐn lǐn hán qì shēng。
是月当授衣,有布织未成。shì yuè dāng shòu yī,yǒu bù zhī wèi chéng。
天寒催刀尺,机杼可无营。tiān hán cuī dāo chǐ,jī zhù kě wú yíng。
教女学纺纑,举足疾且轻。jiào nǚ xué fǎng lú,jǔ zú jí qiě qīng。
舍南与舍北,嘒嘒闻车声。shě nán yǔ shě běi,huì huì wén chē shēng。
通都富豪家,华屋贮娉婷。tōng dōu fù háo jiā,huá wū zhù pīng tíng。
被服杂罗绮,五色相间明。bèi fú zá luó qǐ,wǔ sè xiāng jiān míng。
听说贫家女,恻然当动情。tīng shuō pín jiā nǚ,cè rán dāng dòng qíng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

丰年禾黍登,农心稍逸乐。fēng nián hé shǔ dēng,nóng xīn shāo yì lè。
小儿渐长大,终岁荷锄钁。xiǎo ér jiàn zhǎng dà,zhōng suì hé chú jué。
目不识一字,每念心作恶。mù bù shí yī zì,měi niàn xīn zuò è。
东邻方迎师,收拾令上学。dōng lín fāng yíng shī,shōu shí lìng shàng xué。
后月日南至,相贺因旧俗。hòu yuè rì nán zhì,xiāng hè yīn jiù sú。
为女裁新衣,修短巧量度。wèi nǚ cái xīn yī,xiū duǎn qiǎo liàng dù。
龟手事塞向,庶御北风虐。guī shǒu shì sāi xiàng,shù yù běi fēng nüè。
人生真可叹,至老长力作。rén shēng zhēn kě tàn,zhì lǎo zhǎng lì zuò。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

冬至阳来复,草木潜滋萌。dōng zhì yáng lái fù,cǎo mù qián zī méng。
君子重其然,吾道自此亨。jūn zi zhòng qí rán,wú dào zì cǐ hēng。
父母坐堂上,子孙列前荣。fù mǔ zuò táng shàng,zi sūn liè qián róng。
再拜称上寿,所愿百福并。zài bài chēng shàng shòu,suǒ yuàn bǎi fú bìng。
人生属明时,四海方太平。rén shēng shǔ míng shí,sì hǎi fāng tài píng。
民无札瘥者,厚泽敷群情。mín wú zhá chài zhě,hòu zé fū qún qíng。
衣食苟给足,礼义自此生。yī shí gǒu gěi zú,lǐ yì zì cǐ shēng。
愿言兴学校,庶几教化成。yuàn yán xīng xué xiào,shù jǐ jiào huà chéng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

忽忽岁将尽,人事可稍休。hū hū suì jiāng jǐn,rén shì kě shāo xiū。
寒风吹桑林,日夕声飕飗。hán fēng chuī sāng lín,rì xī shēng sōu liú。
墙南地不冻,垦掘为坑沟。qiáng nán dì bù dòng,kěn jué wèi kēng gōu。
斫桑埋其中,明年芽早抽。zhuó sāng mái qí zhōng,míng nián yá zǎo chōu。
是月浴蚕种,自古相传流。shì yuè yù cán zhǒng,zì gǔ xiāng chuán liú。
蚕出易脱壳,丝纩亦倍收。cán chū yì tuō ké,sī kuàng yì bèi shōu。
及时不努力,知有来岁不。jí shí bù nǔ lì,zhī yǒu lái suì bù。
手冻不足惜,冀免号寒忧。shǒu dòng bù zú xī,jì miǎn hào hán yōu。

新秋

赵孟頫

夜久不能寐,坐来秋意浓。yè jiǔ bù néng mèi,zuò lái qiū yì nóng。
露凉催蟋蟀,月白澹芙蓉。lù liáng cuī xī shuài,yuè bái dàn fú róng。
渐觉綀衣薄,欲将纨扇慵。jiàn jué shū yī báo,yù jiāng wán shàn yōng。

庆寿僧舍即事

赵孟頫

白雨映青松,萧飒洒朱阁。bái yǔ yìng qīng sōng,xiāo sà sǎ zhū gé。
稍觉暑气销,微凉度疏箔。shāo jué shǔ qì xiāo,wēi liáng dù shū bó。
客居秋寺古,心迹俱寂寞。kè jū qiū sì gǔ,xīn jì jù jì mò。
夕虫鸣阶砌,孤萤炯丛薄。xī chóng míng jiē qì,gū yíng jiǒng cóng báo。
展转怀故乡,时闻风鸣铎。zhǎn zhuǎn huái gù xiāng,shí wén fēng míng duó。

游幻往庵

赵孟頫

雨后溪水溢,黄流行地中。yǔ hòu xī shuǐ yì,huáng liú xíng dì zhōng。
轻舟何迅迈,沿波兼顺风。qīng zhōu hé xùn mài,yán bō jiān shùn fēng。
碧芦干始长,柔桑叶已空。bì lú gàn shǐ zhǎng,róu sāng yè yǐ kōng。
瞬息抵山曲,窈窕微径通。shùn xī dǐ shān qū,yǎo tiǎo wēi jìng tōng。
青林夹道周,流泉响幽丛。qīng lín jiā dào zhōu,liú quán xiǎng yōu cóng。
多惭众衲子,前路相迎逢。duō cán zhòng nà zi,qián lù xiāng yíng féng。
禅居新结构,斧斤未辍工。chán jū xīn jié gòu,fǔ jīn wèi chuò gōng。
双阁出尘嚣,六窗自玲珑。shuāng gé chū chén xiāo,liù chuāng zì líng lóng。
久矣厌城市,飘如脱樊笼。jiǔ yǐ yàn chéng shì,piāo rú tuō fán lóng。
妙香清鼻观,新莺惊耳聋。miào xiāng qīng bí guān,xīn yīng jīng ěr lóng。
汲水插山花,开牖纳风松。jí shuǐ chā shān huā,kāi yǒu nà fēng sōng。
经声出廊庑,寂然闻鼓钟。jīng shēng chū láng wǔ,jì rán wén gǔ zhōng。
蔬食饮一饱,亦与膏粱同。shū shí yǐn yī bǎo,yì yǔ gāo liáng tóng。
缅怀老尊宿,燕坐毗卢峰。miǎn huái lǎo zūn sù,yàn zuò pí lú fēng。
尘缘苦未断,无由往相从。chén yuán kǔ wèi duàn,wú yóu wǎng xiāng cóng。
一宿返归棹,回望但青葱。yī sù fǎn guī zhào,huí wàng dàn qīng cōng。

清河道中

赵孟頫

扬舲清河流,开篷素秋晓。yáng líng qīng hé liú,kāi péng sù qiū xiǎo。
斓斑被厓花,委蛇顺流藻。lán bān bèi yá huā,wěi shé shùn liú zǎo。
天清去雁高,野阔行人小。tiān qīng qù yàn gāo,yě kuò xíng rén xiǎo。
故园归有期,客愁净如扫。gù yuán guī yǒu qī,kè chóu jìng rú sǎo。

七月六日承贞居先生远寄周钟铣间有文象凫之形则考工记所谓凫氏为钟者也击之与夷则合而是日又适立秋古物之来岂偶然哉辄成小诗拜贶之辱

赵孟頫

故人赏我趣,遗我凫氏钟。gù rén shǎng wǒ qù,yí wǒ fú shì zhōng。
制与周礼合,试叩声舂容。zhì yǔ zhōu lǐ hé,shì kòu shēng chōng róng。
是日新秋节,夷则还为宫。shì rì xīn qiū jié,yí zé hái wèi gōng。
悬之西楣下,浮磬俨在东。xuán zhī xī méi xià,fú qìng yǎn zài dōng。
金石互相应,间以丝与桐。jīn shí hù xiāng yīng,jiān yǐ sī yǔ tóng。
八音虽未备,古乐将无同。bā yīn suī wèi bèi,gǔ lè jiāng wú tóng。
鼎尊铎觯卣,罗列见古风。dǐng zūn duó zhì yǒu,luó liè jiàn gǔ fēng。
揖让于其间,令我怀周公。yī ràng yú qí jiān,lìng wǒ huái zhōu gōng。
作诗报嘉贶,庶以开群聋。zuò shī bào jiā kuàng,shù yǐ kāi qún lóng。

题钱舜举著色梨花

赵孟頫

东风吹日花冥冥,繁枝压雪凌风尘。dōng fēng chuī rì huā míng míng,fán zhī yā xuě líng fēng chén。
素罗衣裳照青春,眼中若有梨园人。sù luó yī shang zhào qīng chūn,yǎn zhōng ruò yǒu lí yuán rén。
攀条弄芳畏日夕,只今纸上空颜色。pān tiáo nòng fāng wèi rì xī,zhǐ jīn zhǐ shàng kōng yán sè。
颜色好,愁转多,与君酤酒花前歌。yán sè hǎo,chóu zhuǎn duō,yǔ jūn gū jiǔ huā qián gē。

黄清夫秋江钓月图

赵孟頫

尘土染人衣袂,烟波著我船窗。chén tǔ rǎn rén yī mèi,yān bō zhù wǒ chuán chuāng。
为问行歌都市,何如钓月秋江。wèi wèn xíng gē dōu shì,hé rú diào yuè qiū jiāng。

题王子庆所藏大年墨雁

赵孟頫

鸿雁栖栖遵渚,黄芦索索鸣秋。hóng yàn qī qī zūn zhǔ,huáng lú suǒ suǒ míng qiū。
羡杀承平公子,笔端万里沧洲。xiàn shā chéng píng gōng zi,bǐ duān wàn lǐ cāng zhōu。

有所思

赵孟頫

思与君别来,几见芙蓉花。sī yǔ jūn bié lái,jǐ jiàn fú róng huā。
盈盈隔秋水,若在天一涯。yíng yíng gé qiū shuǐ,ruò zài tiān yī yá。
欲涉不得去,茫茫足烟雾。yù shè bù dé qù,máng máng zú yān wù。
汀洲多芳草,何心采蘅杜。tīng zhōu duō fāng cǎo,hé xīn cǎi héng dù。
青鸟翱云间,锦书何时还?qīng niǎo áo yún jiān,jǐn shū hé shí hái?
君心虽匪石,只恐雕朱颜。jūn xīn suī fěi shí,zhǐ kǒng diāo zhū yán。
朱颜不可仗,那能不惆怅。zhū yán bù kě zhàng,nà néng bù chóu chàng。
何如双翡翠,飞去兰苕上。hé rú shuāng fěi cuì,fēi qù lán sháo shàng。

论书

赵孟頫

右军潇洒更清真,落笔奔腾思入神。yòu jūn xiāo sǎ gèng qīng zhēn,luò bǐ bēn téng sī rù shén。
《裹鲊》若能长住世,子鸾未必可惊人。guǒ zhǎ ruò néng zhǎng zhù shì,zi luán wèi bì kě jīng rén。
苍藤古木千年意,野草闲花几日春。cāng téng gǔ mù qiān nián yì,yě cǎo xián huā jǐ rì chūn。
书法不传今已久,楮君毛颖向谁陈。shū fǎ bù chuán jīn yǐ jiǔ,chǔ jūn máo yǐng xiàng shuí chén。

秀石疏林图(题)

赵孟頫

石如飞白木如籀,写竹还于八法通。shí rú fēi bái mù rú zhòu,xiě zhú hái yú bā fǎ tōng。
若也有人能会此,方知书画本来同。ruò yě yǒu rén néng huì cǐ,fāng zhī shū huà běn lái tóng。

题所画梅竹赠石民瞻二首(其一)

赵孟頫

故人赠我江南句,飞尽梅花我未归。gù rén zèng wǒ jiāng nán jù,fēi jǐn méi huā wǒ wèi guī。
欲寄相思无别语,一枝寒玉淡春晖。yù jì xiāng sī wú bié yǔ,yī zhī hán yù dàn chūn huī。

东城

赵孟頫

野店桃花红粉姿,陌头杨柳绿烟丝。yě diàn táo huā hóng fěn zī,mò tóu yáng liǔ lǜ yān sī。
不因送客东城去,过却春光总不知。bù yīn sòng kè dōng chéng qù,guò què chūn guāng zǒng bù zhī。
160«2345678