古诗词

赵雍

暮春

赵雍

绿阴庭院碧窗纱,半卷珠帘映晚霞。lǜ yīn tíng yuàn bì chuāng shā,bàn juǎn zhū lián yìng wǎn xiá。
芳草萋萋春寂寂,东风吹堕落残花。fāng cǎo qī qī chūn jì jì,dōng fēng chuī duò luò cán huā。

七夕二首

赵雍

初月纤纤照露台,枉将瓜果闹婴孩。chū yuè xiān xiān zhào lù tái,wǎng jiāng guā guǒ nào yīng hái。
今宵自有经年约,何暇闲情送巧来。jīn xiāo zì yǒu jīng nián yuē,hé xiá xián qíng sòng qiǎo lái。

七夕二首

赵雍

牵牛河东织女西,相望千古几时期。qiān niú hé dōng zhī nǚ xī,xiāng wàng qiān gǔ jǐ shí qī。
夜深只恐天轮转,地底相逢未可知。yè shēn zhǐ kǒng tiān lún zhuǎn,dì dǐ xiāng féng wèi kě zhī。

秋声

赵雍

邕邕鸣雁复南征,十载栖迟在帝京。yōng yōng míng yàn fù nán zhēng,shí zài qī chí zài dì jīng。
黄叶未零寒未应,秋声偏动故乡情。huáng yè wèi líng hán wèi yīng,qiū shēng piān dòng gù xiāng qíng。

初秋夜坐二首

赵雍

夜深庭院寂无声,明月流空万影横。yè shēn tíng yuàn jì wú shēng,míng yuè liú kōng wàn yǐng héng。
坐对荷花两三朵,红衣落尽秋风生。zuò duì hé huā liǎng sān duǒ,hóng yī luò jǐn qiū fēng shēng。

初秋夜坐二首

赵雍

月明如水侵衣湿,台榭沈沈秋夜长。yuè míng rú shuǐ qīn yī shī,tái xiè shěn shěn qiū yè zhǎng。
坐久高僧禅语罢,澹然相对玉簪香。zuò jiǔ gāo sēng chán yǔ bà,dàn rán xiāng duì yù zān xiāng。

春夜曲

赵雍

去年美人未还家,绿窗青春桃始花。qù nián měi rén wèi hái jiā,lǜ chuāng qīng chūn táo shǐ huā。
桃花今年只依旧,美人别后长咨嗟。táo huā jīn nián zhǐ yī jiù,měi rén bié hòu zhǎng zī jiē。
芳心欲传向谁愬,卷却罗袖弹琵琶。fāng xīn yù chuán xiàng shuí sù,juǎn què luó xiù dàn pí pá。
琵琶声哀思欲绝,衣上啼痕几时灭。pí pá shēng āi sī yù jué,yī shàng tí hén jǐ shí miè。
共君别久胡不来,菱花宝镜生尘埃。gòng jūn bié jiǔ hú bù lái,líng huā bǎo jìng shēng chén āi。
君隔扬子江,妾居黄金台。jūn gé yáng zi jiāng,qiè jū huáng jīn tái。
台虽高,望无极,人万里兮天咫尺。tái suī gāo,wàng wú jí,rén wàn lǐ xī tiān zhǐ chǐ。
春水绿波春草碧,来鱼去雁无消息。chūn shuǐ lǜ bō chūn cǎo bì,lái yú qù yàn wú xiāo xī。
日既暮兮月色寒,相思如梦雕朱颜。rì jì mù xī yuè sè hán,xiāng sī rú mèng diāo zhū yán。
青灯炯炯照不寐,揽衣起坐空愁叹。qīng dēng jiǒng jiǒng zhào bù mèi,lǎn yī qǐ zuò kōng chóu tàn。

结羊肠

赵雍

孟春之月春始和,陌头柳色黄如鹅。mèng chūn zhī yuè chūn shǐ hé,mò tóu liǔ sè huáng rú é。
落梅纷纷稍觉多,白日炯炯曜绮罗。luò méi fēn fēn shāo jué duō,bái rì jiǒng jiǒng yào qǐ luó。
曜绮罗,日渐长,春风庭院花草香。yào qǐ luó,rì jiàn zhǎng,chūn fēng tíng yuàn huā cǎo xiāng。
十六初过上元节,家家女儿结羊肠。shí liù chū guò shàng yuán jié,jiā jiā nǚ ér jié yáng cháng。
含情暗卜心自语,何时得似双鸳鸯。hán qíng àn bo xīn zì yǔ,hé shí dé shì shuāng yuān yāng。
结成羊肠肠反断,惆怅春闺坐长叹。jié chéng yáng cháng cháng fǎn duàn,chóu chàng chūn guī zuò zhǎng tàn。
强持薄怒娇且羞,折花倒插金钗头。qiáng chí báo nù jiāo qiě xiū,zhé huā dào chā jīn chāi tóu。

美人曲

赵雍

美人如花花不如,翠滑难胜碧玉梳。měi rén rú huā huā bù rú,cuì huá nán shèng bì yù shū。
道修且阻无音书,蛾眉长颦未曾舒。dào xiū qiě zǔ wú yīn shū,é méi zhǎng pín wèi céng shū。
春风吹衣裳,黯然泪沾襟。chūn fēng chuī yī shang,àn rán lèi zhān jīn。
莺啼出无心,转添愁海深。yīng tí chū wú xīn,zhuǎn tiān chóu hǎi shēn。
窗前红梅花,落尽不可簪。chuāng qián hóng méi huā,luò jǐn bù kě zān。
玉台明镜如秋水,疑有人间两西子。yù tái míng jìng rú qiū shuǐ,yí yǒu rén jiān liǎng xī zi。
美人未可雕朱颜,朱颜但愿长如此。měi rén wèi kě diāo zhū yán,zhū yán dàn yuàn zhǎng rú cǐ。

千里思

赵雍

颜如花,肤如雪,秋水双眸面如月。yán rú huā,fū rú xuě,qiū shuǐ shuāng móu miàn rú yuè。
千里相思不相见,当时却恨轻离别。qiān lǐ xiāng sī bù xiāng jiàn,dāng shí què hèn qīng lí bié。
美人美人颦蛾眉,绿窗寂寂春风微。měi rén měi rén pín é méi,lǜ chuāng jì jì chūn fēng wēi。
巫山梦断君何处,化作朝云缥缈飞。wū shān mèng duàn jūn hé chù,huà zuò cháo yún piāo miǎo fēi。

古诗

赵雍

我居水精宫,远游来朔方。wǒ jū shuǐ jīng gōng,yuǎn yóu lái shuò fāng。
离家近十载,兄弟遥相望。lí jiā jìn shí zài,xiōng dì yáo xiāng wàng。
始见世情薄,纷纷名利场。shǐ jiàn shì qíng báo,fēn fēn míng lì chǎng。
富贵不可期,人生难忖量。fù guì bù kě qī,rén shēng nán cǔn liàng。
乾坤本无私,江山叹兴亡。qián kūn běn wú sī,jiāng shān tàn xīng wáng。
蝉声噪落日,露草啼寒螀。chán shēng zào luò rì,lù cǎo tí hán jiāng。
明月如有情,照我肝与肠。míng yuè rú yǒu qíng,zhào wǒ gān yǔ cháng。
西风动林东,萧然秋意凉。xī fēng dòng lín dōng,xiāo rán qiū yì liáng。
回首岁云暮,信美非吾乡。huí shǒu suì yún mù,xìn měi fēi wú xiāng。
展转复展转,愁多知夜长。zhǎn zhuǎn fù zhǎn zhuǎn,chóu duō zhī yè zhǎng。

古诗其一

赵雍

西风声萧萧,愁来如梦寐。xī fēng shēng xiāo xiāo,chóu lái rú mèng mèi。
乡关万里遥,兄弟何时会。xiāng guān wàn lǐ yáo,xiōng dì hé shí huì。
迟此相见期,真以日为岁。chí cǐ xiāng jiàn qī,zhēn yǐ rì wèi suì。
别来经八霜,朱颜久憔悴。bié lái jīng bā shuāng,zhū yán jiǔ qiáo cuì。
人生宇宙间,名利何足计?rén shēng yǔ zhòu jiān,míng lì hé zú jì?
何如云中鹤,翱翔随所至。hé rú yún zhōng hè,áo xiáng suí suǒ zhì。

有所思

赵雍

纷纷落花飘,美人在何许?fēn fēn luò huā piāo,měi rén zài hé xǔ?
相思杳如梦,寂莫春已暮。xiāng sī yǎo rú mèng,jì mò chūn yǐ mù。
一别久不见,一往久不还。yī bié jiǔ bù jiàn,yī wǎng jiǔ bù hái。
相望虽咫尺,如隔千万山。xiāng wàng suī zhǐ chǐ,rú gé qiān wàn shān。
3312