古诗词

牛殳

琵琶行

牛殳

何人斸得一片木,三尺春冰五音足。hé rén zhǔ dé yī piàn mù,sān chǐ chūn bīng wǔ yīn zú。
一弹决破真珠囊,迸落金盘声断续。yī dàn jué pò zhēn zhū náng,bèng luò jīn pán shēng duàn xù。
飘飘飖飖寒丁丁,虫豸出蛰神鬼惊。piāo piāo yáo yáo hán dīng dīng,chóng zhì chū zhé shén guǐ jīng。
秋鸿叫侣代云黑,猩猩夜啼蛮月明。qiū hóng jiào lǚ dài yún hēi,xīng xīng yè tí mán yuè míng。
潏潏汩汩声不定,胡雏学汉语未正。yù yù gǔ gǔ shēng bù dìng,hú chú xué hàn yǔ wèi zhèng。
若似长安月蚀时,满城敲鼓声噒噒。ruò shì zhǎng ān yuè shí shí,mǎn chéng qiāo gǔ shēng lián lián。
青山飞起不压物,野水流来欲湿人。qīng shān fēi qǐ bù yā wù,yě shuǐ liú lái yù shī rén。
伤心忆得陈后主,春殿半酣细腰舞。shāng xīn yì dé chén hòu zhǔ,chūn diàn bàn hān xì yāo wǔ。
黄莺百舌正相呼,玉树后庭花带雨。huáng yīng bǎi shé zhèng xiāng hū,yù shù hòu tíng huā dài yǔ。
二妃哭处山重重,二妃没后云溶溶。èr fēi kū chù shān zhòng zhòng,èr fēi méi hòu yún róng róng。
夜深霜露锁空庙,零落一丛斑竹风。yè shēn shuāng lù suǒ kōng miào,líng luò yī cóng bān zhú fēng。
金谷园中草初绿,石崇一弄思归曲。jīn gǔ yuán zhōng cǎo chū lǜ,shí chóng yī nòng sī guī qū。
当时二十四友人,手把金杯听不足。dāng shí èr shí sì yǒu rén,shǒu bǎ jīn bēi tīng bù zú。
又似贾客蜀道间,千铎万磬鸣空山。yòu shì jiǎ kè shǔ dào jiān,qiān duó wàn qìng míng kōng shān。
未若此调呦呦兮啁啁,嘈嘈兮啾啾。wèi ruò cǐ diào yōu yōu xī zhāo zhāo,cáo cáo xī jiū jiū。
引之于山,兽不能走。yǐn zhī yú shān,shòu bù néng zǒu。
吹之于水,鱼不能游。chuī zhī yú shuǐ,yú bù néng yóu。
方知此艺不可有,人间万事凭双手。fāng zhī cǐ yì bù kě yǒu,rén jiān wàn shì píng shuāng shǒu。
若何为我再三弹,送却花前一尊酒。ruò hé wèi wǒ zài sān dàn,sòng què huā qián yī zūn jiǔ。

方响歌

牛殳

乐中何乐偏堪赏,无过夜深听方响。lè zhōng hé lè piān kān shǎng,wú guò yè shēn tīng fāng xiǎng。
缓击急击曲未终,暴雨飘飘生坐上。huǎn jī jí jī qū wèi zhōng,bào yǔ piāo piāo shēng zuò shàng。
铿铿铛铛寒重重,盘涡蹙派鸣蛟龙。kēng kēng dāng dāng hán zhòng zhòng,pán wō cù pài míng jiāo lóng。
高楼漏滴金壶水,碎电打著山寺钟。gāo lóu lòu dī jīn hú shuǐ,suì diàn dǎ zhù shān sì zhōng。
又似公卿入朝去,环佩鸣玉长街路。yòu shì gōng qīng rù cháo qù,huán pèi míng yù zhǎng jiē lù。
忽然碎打入破声,石崇推倒珊瑚树。hū rán suì dǎ rù pò shēng,shí chóng tuī dào shān hú shù。
长短参差十六片,敲击宫商无不遍。zhǎng duǎn cān chà shí liù piàn,qiāo jī gōng shāng wú bù biàn。
此乐不教外人闻,寻常只向堂前宴。cǐ lè bù jiào wài rén wén,xún cháng zhǐ xiàng táng qián yàn。