古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王季文
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
青出蓝
唐
:
王季文
芳蓝滋匹帛,人力半天经。
fāng lán zī pǐ bó,rén lì bàn tiān jīng。
浸润加新气,光辉胜本青。
jìn rùn jiā xīn qì,guāng huī shèng běn qīng。
还同冰出水,不共草为萤。
hái tóng bīng chū shuǐ,bù gòng cǎo wèi yíng。
翻覆依襟上,偏知造化灵。
fān fù yī jīn shàng,piān zhī zào huà líng。
AI赏析
九华山谣
唐
:
王季文
九华峥嵘占南陆,莲花擢本山半腹。
jiǔ huá zhēng róng zhàn nán lù,lián huā zhuó běn shān bàn fù。
翠屏横截万里天,瀑水落深千丈玉。
cuì píng héng jié wàn lǐ tiān,pù shuǐ luò shēn qiān zhàng yù。
云梯石磴入杳冥,俯看四极如中庭。
yún tī shí dèng rù yǎo míng,fǔ kàn sì jí rú zhōng tíng。
丹崖压下庐霍势,白日隐出牛斗星。
dān yá yā xià lú huò shì,bái rì yǐn chū niú dòu xīng。
杉松一岁抽数尺,琼草夤缘秀层壁。
shān sōng yī suì chōu shù chǐ,qióng cǎo yín yuán xiù céng bì。
南风拂晓烟雾开,满山葱茜铺鲜碧。
nán fēng fú xiǎo yān wù kāi,mǎn shān cōng qiàn pù xiān bì。
雷霆往往从地发,龙卧豹藏安可别。
léi tíng wǎng wǎng cóng dì fā,lóng wò bào cáng ān kě bié。
峻极遥看戛昊苍,挺生岂得无才杰。
jùn jí yáo kàn jiá hào cāng,tǐng shēng qǐ dé wú cái jié。
神仙惮险莫敢登,驭风驾鹤循丘陵。
shén xiān dàn xiǎn mò gǎn dēng,yù fēng jià hè xún qiū líng。
阳乌不见峰顶树,大火尚结岩中冰。
yáng wū bù jiàn fēng dǐng shù,dà huǒ shàng jié yán zhōng bīng。
灵光爽气曛复旭,晴天倒影西江渌。
líng guāng shuǎng qì xūn fù xù,qíng tiān dào yǐng xī jiāng lù。
具区彭蠡夹两傍,正可别作一岳当少阳。
jù qū péng lí jiā liǎng bàng,zhèng kě bié zuò yī yuè dāng shǎo yáng。
AI赏析