古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王元
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
登祝融峰
唐
:
王元
草叠到孤顶,身齐高鸟翔。
cǎo dié dào gū dǐng,shēn qí gāo niǎo xiáng。
势疑撞翼轸,翠欲滴潇湘。
shì yí zhuàng yì zhěn,cuì yù dī xiāo xiāng。
云湿幽崖滑,风梳古木香。
yún shī yōu yá huá,fēng shū gǔ mù xiāng。
晴空聊纵目,杳杳极穷荒。
qíng kōng liáo zòng mù,yǎo yǎo jí qióng huāng。
AI赏析
悼李韶
唐
:
王元
韶也命何奇,生前与世违。
sháo yě mìng hé qí,shēng qián yǔ shì wéi。
贫栖古梵刹,终著旧麻衣。
pín qī gǔ fàn shā,zhōng zhù jiù má yī。
雅句僧抄遍,孤坟客吊稀。
yǎ jù sēng chāo biàn,gū fén kè diào xī。
故园今孰在,应见梦中归。
gù yuán jīn shú zài,yīng jiàn mèng zhōng guī。
AI赏析
怀翁宏
唐
:
王元
独夜思君切,无人知此情。
dú yè sī jūn qiè,wú rén zhī cǐ qíng。
沧州归未得,华发别来生。
cāng zhōu guī wèi dé,huá fā bié lái shēng。
孤馆木初落,高空月正明。
gū guǎn mù chū luò,gāo kōng yuè zhèng míng。
远书多隔岁,独念没前程。
yuǎn shū duō gé suì,dú niàn méi qián chéng。
AI赏析
听琴
唐
:
王元
拂尘开素匣,有客独伤时。
fú chén kāi sù xiá,yǒu kè dú shāng shí。
古调俗不乐,正声君自知。
gǔ diào sú bù lè,zhèng shēng jūn zì zhī。
寒泉出涧涩,老桧倚风悲。
hán quán chū jiàn sè,lǎo guì yǐ fēng bēi。
纵有来听者,谁堪继子期。
zòng yǒu lái tīng zhě,shuí kān jì zi qī。
AI赏析
题邓真人遗址
唐
:
王元
三千功满仙升去,留得山前旧隐基。
sān qiān gōng mǎn xiān shēng qù,liú dé shān qián jiù yǐn jī。
但见白云长掩映,不知浮世几兴衰。
dàn jiàn bái yún zhǎng yǎn yìng,bù zhī fú shì jǐ xīng shuāi。
松稍风触霓旌动,棕叶霜沾鹤翅垂。
sōng shāo fēng chù ní jīng dòng,zōng yè shuāng zhān hè chì chuí。
近代无人寻异事,野泉喷月泻秋池。
jìn dài wú rén xún yì shì,yě quán pēn yuè xiè qiū chí。
AI赏析