古诗词

惟则

师子林即景六首

惟则

道人肩水灌畦蔬,托钵船归粟有馀。dào rén jiān shuǐ guàn qí shū,tuō bō chuán guī sù yǒu yú。
饱饭禅和无一事,绕池分食喂游鱼。bǎo fàn chán hé wú yī shì,rào chí fēn shí wèi yóu yú。

师子林即景六首

惟则

斜梅势压石阑干,花似垂头照影看。xié méi shì yā shí lán gàn,huā shì chuí tóu zhào yǐng kàn。
白昼云阴天欲雪,半池星斗逼人寒。bái zhòu yún yīn tiān yù xuě,bàn chí xīng dòu bī rén hán。

师子林即景六首

惟则

雪深三尺闭柴荆,岁晚无心打葛藤。xuě shēn sān chǐ bì chái jīng,suì wǎn wú xīn dǎ gé téng。
立雪堂前人不见,秀云峰似白头僧。lì xuě táng qián rén bù jiàn,xiù yún fēng shì bái tóu sēng。

绝句

惟则

开渠筑岸护低田,坐听邻翁说去年。kāi qú zhù àn hù dī tián,zuò tīng lín wēng shuō qù nián。
卖却犁锄买渔网,儿童荡桨到床前。mài què lí chú mǎi yú wǎng,ér tóng dàng jiǎng dào chuáng qián。

筚篥引

惟则

西瑛为我吹筚篥,发我十年梦相忆。xī yīng wèi wǒ chuī bì lì,fā wǒ shí nián mèng xiāng yì。
钱唐月夜凤凰山,曾听酸斋吹铁笛。qián táng yuè yè fèng huáng shān,céng tīng suān zhāi chuī tiě dí。
初吹一曲江风生,馀响入树秋呜咽。chū chuī yī qū jiāng fēng shēng,yú xiǎng rù shù qiū wū yàn。
再吹一曲江潮惊,愁云忽低霜月黑。zài chuī yī qū jiāng cháo jīng,chóu yún hū dī shuāng yuè hēi。
坐中听者六七人,半是江湖未归客。zuò zhōng tīng zhě liù qī rén,bàn shì jiāng hú wèi guī kè。
欢者狂歌绕树行,悲者垂头泪沾膝。huān zhě kuáng gē rào shù xíng,bēi zhě chuí tóu lèi zhān xī。
我时夺却酸斋笛,敛襟共坐松根石。wǒ shí duó què suān zhāi dí,liǎn jīn gòng zuò sōng gēn shí。
脱略悲欢万念消,悟声无性闻无迹。tuō lüè bēi huān wàn niàn xiāo,wù shēng wú xìng wén wú jì。
西瑛筚篥且莫吹,筚篥从古称悲栗。xī yīng bì lì qiě mò chuī,bì lì cóng gǔ chēng bēi lì。
悲欢茫茫塞天地,人情所感无今昔。bēi huān máng máng sāi tiān dì,rén qíng suǒ gǎn wú jīn xī。
山僧尚赖双耳顽,请为西瑛吐胸臆。shān sēng shàng lài shuāng ěr wán,qǐng wèi xī yīng tǔ xiōng yì。
声闻相触妄情生,闻尽声亡情自释。shēng wén xiāng chù wàng qíng shēng,wén jǐn shēng wáng qíng zì shì。
尽闻莫谓闻无声,机动籁鸣无间隔。jǐn wén mò wèi wén wú shēng,jī dòng lài míng wú jiān gé。
亡声莫谓声无闻,去来历历明喧寂。wáng shēng mò wèi shēng wú wén,qù lái lì lì míng xuān jì。
吹者之妙余莫知,闻者之悟公莫测。chuī zhě zhī miào yú mò zhī,wén zhě zhī wù gōng mò cè。
公归宴坐懒云窝,心空自有真消息。gōng guī yàn zuò lǎn yún wō,xīn kōng zì yǒu zhēn xiāo xī。

赠道林训上人

惟则

角鹰一侧目,所视无穹苍,臂鞲索饱非所长。jiǎo yīng yī cè mù,suǒ shì wú qióng cāng,bì gōu suǒ bǎo fēi suǒ zhǎng。
良马一振鬣,所向无穷荒,内闲待秣安可常。liáng mǎ yī zhèn liè,suǒ xiàng wú qióng huāng,nèi xián dài mò ān kě cháng。
丈夫心胆塞天地,身与世道为低昂。zhàng fū xīn dǎn sāi tiān dì,shēn yǔ shì dào wèi dī áng。
况从世外发高趣,蓬蒿岂足夸翱翔。kuàng cóng shì wài fā gāo qù,péng hāo qǐ zú kuā áo xiáng。
我怜古道满荆棘,岁晚狐兔争跳梁。wǒ lián gǔ dào mǎn jīng jí,suì wǎn hú tù zhēng tiào liáng。
今年识君谷水傍,爱君骏气如鹰扬。jīn nián shí jūn gǔ shuǐ bàng,ài jūn jùn qì rú yīng yáng。
愿君莫如我,学步成踉跄。yuàn jūn mò rú wǒ,xué bù chéng liáng qiāng。
愿君莫如我,用拙甘六藏。yuàn jūn mò rú wǒ,yòng zhuō gān liù cáng。
茅舍深居,已无马师问梅子,木叶蔽膝,尚有懒瓒知南阳。máo shě shēn jū,yǐ wú mǎ shī wèn méi zi,mù yè bì xī,shàng yǒu lǎn zàn zhī nán yáng。
九峰之外天茫茫,寒梅欲花春在霜。jiǔ fēng zhī wài tiān máng máng,hán méi yù huā chūn zài shuāng。
兴来拂袖谢丘壑,阔视四海皆吾乡。xīng lái fú xiù xiè qiū hè,kuò shì sì hǎi jiē wú xiāng。
我有解缆歌一章,如击瓦缶无宫商。wǒ yǒu jiě lǎn gē yī zhāng,rú jī wǎ fǒu wú gōng shāng。
吴松江上为君歌,一发怒潮卷雪天风狂。wú sōng jiāng shàng wèi jūn gē,yī fā nù cháo juǎn xuě tiān fēng kuáng。

吴松江观闸

惟则

吴松江水急如箭,昔见画图今识面。wú sōng jiāng shuǐ jí rú jiàn,xī jiàn huà tú jīn shí miàn。
百川应命争先趋,东注海门如赴战。bǎi chuān yīng mìng zhēng xiān qū,dōng zhù hǎi mén rú fù zhàn。
海波怒发驱潮头,战退吴松水倒流。hǎi bō nù fā qū cháo tóu,zhàn tuì wú sōng shuǐ dào liú。
江潮一日两相斗,万古不决犹寇雠。jiāng cháo yī rì liǎng xiāng dòu,wàn gǔ bù jué yóu kòu chóu。
江水清兮潮水浊,江水不似潮水恶。jiāng shuǐ qīng xī cháo shuǐ zhuó,jiāng shuǐ bù shì cháo shuǐ è。
恶潮推出海中洲,堆积江面成山丘。è cháo tuī chū hǎi zhōng zhōu,duī jī jiāng miàn chéng shān qiū。
官忧水害难疏凿,横江四闸同时作。guān yōu shuǐ hài nán shū záo,héng jiāng sì zhá tóng shí zuò。
潮来下闸潮平开,闸内不通潮往回。cháo lái xià zhá cháo píng kāi,zhá nèi bù tōng cháo wǎng huí。
潮波怒息卷底去,闸门又见江波怒。cháo bō nù xī juǎn dǐ qù,zhá mén yòu jiàn jiāng bō nù。
闸上盘涡万阵分,闸下狂澜万骑奔。zhá shàng pán wō wàn zhèn fēn,zhá xià kuáng lán wàn qí bēn。
万雷吼兮万鼓发,石走沙飞乱戈甲。wàn léi hǒu xī wàn gǔ fā,shí zǒu shā fēi luàn gē jiǎ。
黄河冲破华山根,健瀑擘开青玉峡。huáng hé chōng pò huá shān gēn,jiàn pù bāi kāi qīng yù xiá。
人言水性险且凶,不知水与人情同。rén yán shuǐ xìng xiǎn qiě xiōng,bù zhī shuǐ yǔ rén qíng tóng。
情涛识浪怒且愤,不在江潮在方寸。qíng tāo shí làng nù qiě fèn,bù zài jiāng cháo zài fāng cùn。
水险尚可避,人险终难知。shuǐ xiǎn shàng kě bì,rén xiǎn zhōng nán zhī。
人争额额罔昼夜,水争尚有潮平时。rén zhēng é é wǎng zhòu yè,shuǐ zhēng shàng yǒu cháo píng shí。

城南楼

惟则

城南树尾花风晴,城南树下渔舟行。chéng nán shù wěi huā fēng qíng,chéng nán shù xià yú zhōu xíng。
隔溪竹屋数家酒,矮篱路转人纵横。gé xī zhú wū shù jiā jiǔ,ǎi lí lù zhuǎn rén zòng héng。
仙山石洞在眼底,塔竿倒影沧波明。xiān shān shí dòng zài yǎn dǐ,tǎ gān dào yǐng cāng bō míng。
相期待渡日已晚,坐看平野青烟生。xiāng qī dài dù rì yǐ wǎn,zuò kàn píng yě qīng yān shēng。

游三相台示甘杨诸友台乃姚崇牛僧孺刘沆读书处也

惟则

我登三相台,南望双巽峰,俯视下界如凌空。wǒ dēng sān xiāng tái,nán wàng shuāng xùn fēng,fǔ shì xià jiè rú líng kōng。
开元老树可百丈,断崖尽日呼颠风。kāi yuán lǎo shù kě bǎi zhàng,duàn yá jǐn rì hū diān fēng。
甘郎攀果学猿挂,杨子枕石飞泉中。gān láng pān guǒ xué yuán guà,yáng zi zhěn shí fēi quán zhōng。
垂藤离地坐我稳,袒跣长啸如乘龙。chuí téng lí dì zuò wǒ wěn,tǎn xiǎn zhǎng xiào rú chéng lóng。
呜呼昔人不再得,台上土花几秋色。wū hū xī rén bù zài dé,tái shàng tǔ huā jǐ qiū sè。
前身不与后身期,白云岂识萝衣客。qián shēn bù yǔ hòu shēn qī,bái yún qǐ shí luó yī kè。
安得近代颜辉来,画我石上惊风雷。ān dé jìn dài yán huī lái,huà wǒ shí shàng jīng fēng léi。

真州送别悦希云

惟则

欲别不别重相携,别思已逐寒云飞。yù bié bù bié zhòng xiāng xié,bié sī yǐ zhú hán yún fēi。
飞云一去不可得,千村万落明斜晖。fēi yún yī qù bù kě dé,qiān cūn wàn luò míng xié huī。
回头望吴山,满目青依依。huí tóu wàng wú shān,mǎn mù qīng yī yī。
亦如送我望我去,立尽风烟未忍归。yì rú sòng wǒ wàng wǒ qù,lì jǐn fēng yān wèi rěn guī。

入仙洞山

惟则

入山隐隐如闻雷,山鸡角角随人飞。rù shān yǐn yǐn rú wén léi,shān jī jiǎo jiǎo suí rén fēi。
松风洗我市喧耳,松露洒我青萝衣。sōng fēng xǐ wǒ shì xuān ěr,sōng lù sǎ wǒ qīng luó yī。
平生结习重幽赏,会景会物情依依。píng shēng jié xí zhòng yōu shǎng,huì jǐng huì wù qíng yī yī。
谁能歌紫芝?shuí néng gē zǐ zhī?
我当歌《采薇》,招呼云外青鸾归。wǒ dāng gē cǎi wēi,zhāo hū yún wài qīng luán guī。

上海舟中即事

惟则

乌溪出闸催双橹,急趁回潮下黄浦。wū xī chū zhá cuī shuāng lǔ,jí chèn huí cháo xià huáng pǔ。
午前期到上洋城,生怕潮来近亭午。wǔ qián qī dào shàng yáng chéng,shēng pà cháo lái jìn tíng wǔ。
夜潮已落岸痕高,风卷浪花翻雪卤。yè cháo yǐ luò àn hén gāo,fēng juǎn làng huā fān xuě lǔ。
渡头趁渡人如鸡,水行泥行亦良苦。dù tóu chèn dù rén rú jī,shuǐ xíng ní xíng yì liáng kǔ。
西岸冲波远入村,东岸涌沙作林圃。xī àn chōng bō yuǎn rù cūn,dōng àn yǒng shā zuò lín pǔ。
岸上居民无定踪,颇怪潮行无定所。àn shàng jū mín wú dìng zōng,pǒ guài cháo xíng wú dìng suǒ。
吾年五十游上洋,今岁重来五十五。wú nián wǔ shí yóu shàng yáng,jīn suì zhòng lái wǔ shí wǔ。
岂无玉雪美少年,向来一揖成千古。qǐ wú yù xuě měi shǎo nián,xiàng lái yī yī chéng qiān gǔ。
亦有鸱张万石家,势去一朝无寸土。yì yǒu chī zhāng wàn shí jiā,shì qù yī cháo wú cùn tǔ。
噫吁嘻,人生幻化若浮云,陵谷变迁何足数。yī xū xī,rén shēng huàn huà ruò fú yún,líng gǔ biàn qiān hé zú shù。

送止照归古洪曲江三首

惟则

暮云飞上钱王台,乱峰蘸碧湖光开。mù yún fēi shàng qián wáng tái,luàn fēng zhàn bì hú guāng kāi。
六桥春色看正好,之子不肯重徘徊。liù qiáo chūn sè kàn zhèng hǎo,zhī zi bù kěn zhòng pái huái。
百年万事烟雨过,乡井一念终难灰。bǎi nián wàn shì yān yǔ guò,xiāng jǐng yī niàn zhōng nán huī。
浩歌归去送归去,梦断楚水何时来?hào gē guī qù sòng guī qù,mèng duàn chǔ shuǐ hé shí lái?

送止照归古洪曲江三首

惟则

銮江镇上双江洲,大船解缆荒洲头。luán jiāng zhèn shàng shuāng jiāng zhōu,dà chuán jiě lǎn huāng zhōu tóu。
挂帆蔽空捶鼓发,白浪卷雪风萧飕。guà fān bì kōng chuí gǔ fā,bái làng juǎn xuě fēng xiāo sōu。
故山三日忽到眼,恍忽天上飞骅骝。gù shān sān rì hū dào yǎn,huǎng hū tiān shàng fēi huá liú。
向来归兴有如此,今日送子心悠悠。xiàng lái guī xīng yǒu rú cǐ,jīn rì sòng zi xīn yōu yōu。

送止照归古洪曲江三首

惟则

狮王一去挽不回,秋满岩谷天风哀。shī wáng yī qù wǎn bù huí,qiū mǎn yán gǔ tiān fēng āi。
龙渊象薮亦多士,济济熟视宗纲颓。lóng yuān xiàng sǒu yì duō shì,jì jì shú shì zōng gāng tuí。
谁能共扫松下屋,黄精黄独连门栽。shuí néng gòng sǎo sōng xià wū,huáng jīng huáng dú lián mén zāi。
霜林月上芋香起,指点深拨寒炉灰。shuāng lín yuè shàng yù xiāng qǐ,zhǐ diǎn shēn bō hán lú huī。

示友人

惟则

尘网苦多累,暂闲如脱羁。chén wǎng kǔ duō lèi,zàn xián rú tuō jī。
胡为尘外迹,而乃东西驰。hú wèi chén wài jì,ér nǎi dōng xī chí。
聚谈每仓卒,既远翻多思。jù tán měi cāng zú,jì yuǎn fān duō sī。
眼前失真宰,身外何求知。yǎn qián shī zhēn zǎi,shēn wài hé qiú zhī。
百骸如仆马,势合聊相随。bǎi hái rú pū mǎ,shì hé liáo xiāng suí。
气运忽迁谢,一散无重期。qì yùn hū qiān xiè,yī sàn wú zhòng qī。
来日不可待,去日不可追。lái rì bù kě dài,qù rì bù kě zhuī。
静缘当自保,世故方无涯。jìng yuán dāng zì bǎo,shì gù fāng wú yá。

登西林

惟则

沈郁难自居,偶思散遐嘱。shěn yù nán zì jū,ǒu sī sàn xiá zhǔ。
主丈登西林,断崖倚修竹。zhǔ zhàng dēng xī lín,duàn yá yǐ xiū zhú。
崖上丛花开,飞禽自相逐。yá shàng cóng huā kāi,fēi qín zì xiāng zhú。
崖下清川流,水光泛嘉木。yá xià qīng chuān liú,shuǐ guāng fàn jiā mù。
四月风雨多,平野一时绿。sì yuè fēng yǔ duō,píng yě yī shí lǜ。
长啸白日低,烟云起空谷。zhǎng xiào bái rì dī,yān yún qǐ kōng gǔ。
俯视万化间,劳生亦何足。fǔ shì wàn huà jiān,láo shēng yì hé zú。
3712