古诗词

贯云石

芦花被

小云石海涯

采得芦花不涴尘,翠蓑聊复藉为茵。cǎi dé lú huā bù wò chén,cuì suō liáo fù jí wèi yīn。
西风刮梦秋无际,夜月生香雪满身。xī fēng guā mèng qiū wú jì,yè yuè shēng xiāng xuě mǎn shēn。
毛骨已随天地老,声名不让古今贫。máo gǔ yǐ suí tiān dì lǎo,shēng míng bù ràng gǔ jīn pín。
青绫莫为鸳鸯妒,欸乃声中别有春。qīng líng mò wèi yuān yāng dù,āi nǎi shēng zhōng bié yǒu chūn。

秋江感

小云石海涯

澄净秋江一舸轻,不堪踪迹乐平生。chéng jìng qiū jiāng yī gě qīng,bù kān zōng jì lè píng shēng。
西风两鬓山河在,落日满船鸿雁声。xī fēng liǎng bìn shān hé zài,luò rì mǎn chuán hóng yàn shēng。
村酒尚存黄阁醉,短檠犹照玉关情。cūn jiǔ shàng cún huáng gé zuì,duǎn qíng yóu zhào yù guān qíng。
料应今夜怀乡梦,残月萧萧月二更。liào yīng jīn yè huái xiāng mèng,cán yuè xiāo xiāo yuè èr gèng。

三一庵

小云石海涯

茅栋萧萧水石间,放怀终日对林峦。máo dòng xiāo xiāo shuǐ shí jiān,fàng huái zhōng rì duì lín luán。
梦回不觉丹临砌,吟罢始知身倚阑。mèng huí bù jué dān lín qì,yín bà shǐ zhī shēn yǐ lán。
药碓夜舂云母急,石瓶秋迸井花寒。yào duì yè chōng yún mǔ jí,shí píng qiū bèng jǐng huā hán。
群鱼亦得逍遥乐,何用机心把钓竿。qún yú yì dé xiāo yáo lè,hé yòng jī xīn bǎ diào gān。

神州寄友

小云石海涯

沧海茫茫叙远音,何人不发故乡吟。cāng hǎi máng máng xù yuǎn yīn,hé rén bù fā gù xiāng yín。
十年故旧三生梦,万里乾坤一寸心。shí nián gù jiù sān shēng mèng,wàn lǐ qián kūn yī cùn xīn。
秋水夜看灯下剑,春风时鼓壁间琴。qiū shuǐ yè kàn dēng xià jiàn,chūn fēng shí gǔ bì jiān qín。
迩来自愧头尤黑,赢得人呼小翰林。ěr lái zì kuì tóu yóu hēi,yíng dé rén hū xiǎo hàn lín。

初至江南休暑凤凰山

贯云石

路隔苍苔卒未通,泉花如发玉蒙蒙。lù gé cāng tái zú wèi tōng,quán huā rú fā yù méng méng。
蛟浮海近云窗湿,蚊怯山寒葛帐空。jiāo fú hǎi jìn yún chuāng shī,wén qiè shān hán gé zhàng kōng。
高枕不知秋水上,开门忽见暮帆东。gāo zhěn bù zhī qiū shuǐ shàng,kāi mén hū jiàn mù fān dōng。
物华万态俱忘我,北望惟心一寸红。wù huá wàn tài jù wàng wǒ,běi wàng wéi xīn yī cùn hóng。

思亲

小云石海涯

天涯芳草亦婆娑,三釜凄凉奈我何。tiān yá fāng cǎo yì pó suō,sān fǔ qī liáng nài wǒ hé。
细较十年衣上泪,不如慈母线痕多。xì jiào shí nián yī shàng lèi,bù rú cí mǔ xiàn hén duō。

题庐山太平宫

小云石海涯

山上清风山下尘,碧沙流水浅如春。shān shàng qīng fēng shān xià chén,bì shā liú shuǐ qiǎn rú chūn。
不知松外谁敲月?bù zhī sōng wài shuí qiāo yuè?
惊动南华梦里人。jīng dòng nán huá mèng lǐ rén。

题岳阳楼

小云石海涯

天远岳阳楼影孤,下窥梦泽渺平芜。tiān yuǎn yuè yáng lóu yǐng gū,xià kuī mèng zé miǎo píng wú。
城南老树依然在,试问仙童重到无。chéng nán lǎo shù yī rán zài,shì wèn xiān tóng zhòng dào wú。

题陈北山扇五首

小云石海涯

秋鸣无数醉秦娥,却把轻风惹扇罗。qiū míng wú shù zuì qín é,què bǎ qīng fēng rě shàn luó。
明月碧澄天似水,此山云气动纤波。míng yuè bì chéng tiān shì shuǐ,cǐ shān yún qì dòng xiān bō。

题陈北山扇五首

小云石海涯

红旭如铅海上来,苍苍烟雾小蓬莱。hóng xù rú qiān hǎi shàng lái,cāng cāng yān wù xiǎo péng lái。
东风昨夜醇如酒,吹得桃花满树开。dōng fēng zuó yè chún rú jiǔ,chuī dé táo huā mǎn shù kāi。

题陈北山扇五首

小云石海涯

翠幕低垂护午阴,碧瓶里面水痕深。cuì mù dī chuí hù wǔ yīn,bì píng lǐ miàn shuǐ hén shēn。
东风截断人间热,勾引清凉养道心。dōng fēng jié duàn rén jiān rè,gōu yǐn qīng liáng yǎng dào xīn。

题陈北山扇五首

小云石海涯

一帘明月倚阑干,宇宙尤宜就夜看。yī lián míng yuè yǐ lán gàn,yǔ zhòu yóu yí jiù yè kàn。
飞上仙槎河汉近,手招沆瀣海铜盘。fēi shàng xiān chá hé hàn jìn,shǒu zhāo hàng xiè hǎi tóng pán。

题陈北山扇五首

小云石海涯

功成不用服丹砂,笑指云霞总是家。gōng chéng bù yòng fú dān shā,xiào zhǐ yún xiá zǒng shì jiā。
清晓山中三尺雪,道人神气是梅花。qīng xiǎo shān zhōng sān chǐ xuě,dào rén shén qì shì méi huā。

宫词

小云石海涯

风外丁当响佩环,玉人依约凭湖山。fēng wài dīng dāng xiǎng pèi huán,yù rén yī yuē píng hú shān。
侍儿报有君王命,月下轻轻整翠鬟。shì ér bào yǒu jūn wáng mìng,yuè xià qīng qīng zhěng cuì huán。

辞世诗

小云石海涯

洞花幽草结良缘,被我瞒他四十年。dòng huā yōu cǎo jié liáng yuán,bèi wǒ mán tā sì shí nián。
今日不留生死相,海天明月一般圆。jīn rì bù liú shēng sǐ xiāng,hǎi tiān míng yuè yī bān yuán。

桃花岩

贯云石

美人一别三千年,思美人兮在我前。měi rén yī bié sān qiān nián,sī měi rén xī zài wǒ qián。
桃花染雨入白兆,信知尘世逃神仙。táo huā rǎn yǔ rù bái zhào,xìn zhī chén shì táo shén xiān。
空山亭亭伴朝暮,老树悲啼发红雾。kōng shān tíng tíng bàn cháo mù,lǎo shù bēi tí fā hóng wù。
为谁化作神仙区,十丈风烟挂淮浦。wèi shuí huà zuò shén xiān qū,shí zhàng fēng yān guà huái pǔ。
暖翠流香春自活,手撚残霞皆细末。nuǎn cuì liú xiāng chūn zì huó,shǒu niǎn cán xiá jiē xì mò。
几回云外落清啸,美人天上骑丹鹤。jǐ huí yún wài luò qīng xiào,měi rén tiān shàng qí dān hè。
神游八极栖此山,流水杳然心自闲。shén yóu bā jí qī cǐ shān,liú shuǐ yǎo rán xīn zì xián。
解剑狂歌一壶外,知有洞府无人间。jiě jiàn kuáng gē yī hú wài,zhī yǒu dòng fǔ wú rén jiān。
酒酣仰天呼太白,眼空四海无纤物。jiǔ hān yǎng tiān hū tài bái,yǎn kōng sì hǎi wú xiān wù。
明月满山招断魂,春风何处求颜色。míng yuè mǎn shān zhāo duàn hún,chūn fēng hé chù qiú yán sè。

美人篇

贯云石

仙风雕雪玲珑温,吴姬剪月纤纤昏。xiān fēng diāo xuě líng lóng wēn,wú jī jiǎn yuè xiān xiān hūn。
行云补髻翠光滑,凤凰叫落空山月。xíng yún bǔ jì cuì guāng huá,fèng huáng jiào luò kōng shān yuè。
手摘闲愁八字分,春山恨重画不伸。shǒu zhāi xián chóu bā zì fēn,chūn shān hèn zhòng huà bù shēn。
肌浓汗腻朱粉匀,背人挥泪妆无痕。jī nóng hàn nì zhū fěn yún,bèi rén huī lèi zhuāng wú hén。
霜刀自制石榴裙,闭门不识诸王孙。shuāng dāo zì zhì shí liú qún,bì mén bù shí zhū wáng sūn。
绿烟熏透蓝田玉,罗带随风换装束。lǜ yān xūn tòu lán tián yù,luó dài suí fēng huàn zhuāng shù。
飞鸟衔怨过长门,芳菲不忍韶华屋。fēi niǎo xián yuàn guò zhǎng mén,fāng fēi bù rěn sháo huá wū。
连环步窄玉佩响,霓裳袖阔春风长。lián huán bù zhǎi yù pèi xiǎng,ní shang xiù kuò chūn fēng zhǎng。
钏松腕瘦觉多情,举手搔天天亦痒。chuàn sōng wàn shòu jué duō qíng,jǔ shǒu sāo tiān tiān yì yǎng。
锦香帐冷兰灯沈,落花不入芙蓉衾。jǐn xiāng zhàng lěng lán dēng shěn,luò huā bù rù fú róng qīn。
三山路杳银河深,彩鸾高诉愁人心。sān shān lù yǎo yín hé shēn,cǎi luán gāo sù chóu rén xīn。
天与美人倾国色,不如更与美人节。tiān yǔ měi rén qīng guó sè,bù rú gèng yǔ měi rén jié。
梦里梅花梦外身,万古千年对明月。mèng lǐ méi huā mèng wài shēn,wàn gǔ qiān nián duì míng yuè。

君山行

小云石海涯

北溟鱼背几千里,负我大梦游弱水。běi míng yú bèi jǐ qiān lǐ,fù wǒ dà mèng yóu ruò shuǐ。
蓬莱隔眼不盈拳,碧落香销吹不起。péng lái gé yǎn bù yíng quán,bì luò xiāng xiāo chuī bù qǐ。
茜裙女儿怀远游,远人不归明月羞。qiàn qún nǚ ér huái yuǎn yóu,yuǎn rén bù guī míng yuè xiū。
宝钗绾髻翠欲流,凤鬟十二照暮秋。bǎo chāi wǎn jì cuì yù liú,fèng huán shí èr zhào mù qiū。
女娲炼石补天手,手拙石开露天丑。nǚ wā liàn shí bǔ tiān shǒu,shǒu zhuō shí kāi lù tiān chǒu。
琼楼玉宇亦人间,直指示君君见不。qióng lóu yù yǔ yì rén jiān,zhí zhǐ shì jūn jūn jiàn bù。
斯须鱼去梦亦还,白云与我游君山。sī xū yú qù mèng yì hái,bái yún yǔ wǒ yóu jūn shān。

画龙歌

小云石海涯

老墨糊天霹雳死,手擘明珠换眸子。lǎo mò hú tiān pī lì sǐ,shǒu bāi míng zhū huàn móu zi。
一潜渊泽久不跃,泥活风须色深紫。yī qián yuān zé jiǔ bù yuè,ní huó fēng xū sè shēn zǐ。
虬髯老子家燕城,怒吹九龙无馀灯。qiú rán lǎo zi jiā yàn chéng,nù chuī jiǔ lóng wú yú dēng。
手提百尺阴山冰,连云涂作苍龙形。shǒu tí bǎi chǐ yīn shān bīng,lián yún tú zuò cāng lóng xíng。
槎牙爪角随风生,逆鳞射月干戈声。chá yá zhǎo jiǎo suí fēng shēng,nì lín shè yuè gàn gē shēng。
人间仰视玩且听,参辰散落天人惊。rén jiān yǎng shì wán qiě tīng,cān chén sàn luò tiān rén jīng。
潇湘浮黛蛾眉轻,太行不让蓬莱青。xiāo xiāng fú dài é méi qīng,tài xíng bù ràng péng lái qīng。
烈风倒雪银河倾,珊瑚盏阔堪不平。liè fēng dào xuě yín hé qīng,shān hú zhǎn kuò kān bù píng。
吸来喷出东风迎,春色万国生龙庭。xī lái pēn chū dōng fēng yíng,chūn sè wàn guó shēng lóng tíng。
七年旱绝尧生灵,九年涝涨舜不耕。qī nián hàn jué yáo shēng líng,jiǔ nián lào zhǎng shùn bù gēng。
尔来化作为霖福,为吾大元山海足。ěr lái huà zuò wèi lín fú,wèi wú dà yuán shān hǎi zú。

观日行

小云石海涯

六龙受鞭海水热,夜半金乌变颜色。liù lóng shòu biān hǎi shuǐ rè,yè bàn jīn wū biàn yán sè。
天河蘸电断鳌膊,刀击珊瑚碎流雪。tiān hé zhàn diàn duàn áo bó,dāo jī shān hú suì liú xuě。
朔方野客随云间,乘风来游海上山。shuò fāng yě kè suí yún jiān,chéng fēng lái yóu hǎi shàng shān。
飞骧拖空渡香水,地避中原杂圣凡。fēi xiāng tuō kōng dù xiāng shuǐ,dì bì zhōng yuán zá shèng fán。
壮鳌九尺解霜鼓,瘦纹巨犬自掀舞。zhuàng áo jiǔ chǐ jiě shuāng gǔ,shòu wén jù quǎn zì xiān wǔ。
惊看月下墨花鲜,欲作新诗授龙女。jīng kàn yuè xià mò huā xiān,yù zuò xīn shī shòu lóng nǚ。
人生行此丈夫国,天吴立涛欺地窄。rén shēng xíng cǐ zhàng fū guó,tiān wú lì tāo qī dì zhǎi。
乾坤空际落春帆,身在东南忆西北。qián kūn kōng jì luò chūn fān,shēn zài dōng nán yì xī běi。
2712