古诗词

李东阳

夜窗听雨

李东阳

潇潇残雨入深更,半洒疏窗半拂楹。xiāo xiāo cán yǔ rù shēn gèng,bàn sǎ shū chuāng bàn fú yíng。
芳草池塘应有梦,落花庭院不胜情。fāng cǎo chí táng yīng yǒu mèng,luò huā tíng yuàn bù shèng qíng。
听疑野寺昏钟远,望忆江船夜火明。tīng yí yě sì hūn zhōng yuǎn,wàng yì jiāng chuán yè huǒ míng。
明日晓晴须出郭,葛衣藜杖一时轻。míng rì xiǎo qíng xū chū guō,gé yī lí zhàng yī shí qīng。

柳岸垂纶

李东阳

钓鱼矶上晚风多,拂拂垂杨渺渺波。diào yú jī shàng wǎn fēng duō,fú fú chuí yáng miǎo miǎo bō。
行过酒家来别岸,坐移林影下前坡。xíng guò jiǔ jiā lái bié àn,zuò yí lín yǐng xià qián pō。
聊将短日供长线,又见新条绾旧蓑。liáo jiāng duǎn rì gōng zhǎng xiàn,yòu jiàn xīn tiáo wǎn jiù suō。
老去只应家在此,不须盘石更垂萝。lǎo qù zhǐ yīng jiā zài cǐ,bù xū pán shí gèng chuí luó。

糁径杨花

李东阳

漠漠杨花带远天,舞如轻雪糁如毡。mò mò yáng huā dài yuǎn tiān,wǔ rú qīng xuě sǎn rú zhān。
行当僻处随人到,风向多时着意偏。xíng dāng pì chù suí rén dào,fēng xiàng duō shí zhe yì piān。
地湿似沾前夜雨,日斜犹扬隔溪烟。dì shī shì zhān qián yè yǔ,rì xié yóu yáng gé xī yān。
春光到此真须惜,莫爱床头沽酒钱。chūn guāng dào cǐ zhēn xū xī,mò ài chuáng tóu gū jiǔ qián。

自笑

李东阳

鼓角声寒不出楼,一灯无语照春愁。gǔ jiǎo shēng hán bù chū lóu,yī dēng wú yǔ zhào chūn chóu。
苍茫却醒并州梦,寥落真停汉水舟。cāng máng què xǐng bìng zhōu mèng,liáo luò zhēn tíng hàn shuǐ zhōu。
事偶随人翻自笑,吏非知己戒轻投。shì ǒu suí rén fān zì xiào,lì fēi zhī jǐ jiè qīng tóu。
闭门只合昏昏醉,强饮无过一盏休。bì mén zhǐ hé hūn hūn zuì,qiáng yǐn wú guò yī zhǎn xiū。

卜居一首东南屏

李东阳

目下园亭秋气阴,故人相见暂开襟。mù xià yuán tíng qiū qì yīn,gù rén xiāng jiàn zàn kāi jīn。
买田阳羡苏公计,客舍并州贾岛心。mǎi tián yáng xiàn sū gōng jì,kè shě bìng zhōu jiǎ dǎo xīn。
老至尚夸诗力健,病回犹怯酒杯深。lǎo zhì shàng kuā shī lì jiàn,bìng huí yóu qiè jiǔ bēi shēn。
归来谩作镫前话,却喜妻儿是赏音。guī lái mán zuò dèng qián huà,què xǐ qī ér shì shǎng yīn。

幽怀四首

李东阳

雨深门巷半苍苔,十日幽怀郁未开。yǔ shēn mén xiàng bàn cāng tái,shí rì yōu huái yù wèi kāi。
刚道官闲忙又惜,偶教身健病还来。gāng dào guān xián máng yòu xī,ǒu jiào shēn jiàn bìng hái lái。
酒杯尚籍驱除力,诗债惭非应答才。jiǔ bēi shàng jí qū chú lì,shī zhài cán fēi yīng dá cái。
犹有旧堂堪系马,水边鸥鹭莫惊猜。yóu yǒu jiù táng kān xì mǎ,shuǐ biān ōu lù mò jīng cāi。

幽怀四首

李东阳

坐看幽意满青苔,雨径烟扉湿不开。zuò kàn yōu yì mǎn qīng tái,yǔ jìng yān fēi shī bù kāi。
药裹半封尘未扫,棋声欲定鸟还来。yào guǒ bàn fēng chén wèi sǎo,qí shēng yù dìng niǎo hái lái。
为园每课山僮业,弄笔先怜稚子才。wèi yuán měi kè shān tóng yè,nòng bǐ xiān lián zhì zi cái。
我瘦不缘诗思苦,骚人相见勿频猜。wǒ shòu bù yuán shī sī kǔ,sāo rén xiāng jiàn wù pín cāi。

幽怀四首

李东阳

墙根老树碧生苔,门卷疏帘一半开。qiáng gēn lǎo shù bì shēng tái,mén juǎn shū lián yī bàn kāi。
岩影乍晴云欲散,雷声忽动雨还来。yán yǐng zhà qíng yún yù sàn,léi shēng hū dòng yǔ hái lái。
长堤隔水疑无路,瘦马冲泥念不才。zhǎng dī gé shuǐ yí wú lù,shòu mǎ chōng ní niàn bù cái。
朝往暮归缘底事,只须形影自相猜。cháo wǎng mù guī yuán dǐ shì,zhǐ xū xíng yǐng zì xiāng cāi。

幽怀四首

李东阳

懒携行杖踏莓苔,寂寂残樽对雨开。lǎn xié xíng zhàng tà méi tái,jì jì cán zūn duì yǔ kāi。
开口只应心独语,闭门休问客谁来。kāi kǒu zhǐ yīng xīn dú yǔ,bì mén xiū wèn kè shuí lái。
幽居有道堪藏拙,巧宦逢时亦自才。yōu jū yǒu dào kān cáng zhuō,qiǎo huàn féng shí yì zì cái。
试问白头冠盖地,几人相见绝嫌猜。shì wèn bái tóu guān gài dì,jǐ rén xiāng jiàn jué xián cāi。

九日盆菊盛开将出郭有作

李东阳

买得长安担上秋,南山只在屋西头。mǎi dé zhǎng ān dān shàng qiū,nán shān zhǐ zài wū xī tóu。
花开正好逢佳节,身病那堪复远游。huā kāi zhèng hǎo féng jiā jié,shēn bìng nà kān fù yuǎn yóu。
昨夜月明空对酒,晚来风急怕登楼。zuó yè yuè míng kōng duì jiǔ,wǎn lái fēng jí pà dēng lóu。
多情重有镫前约,为报花神作意留。duō qíng zhòng yǒu dèng qián yuē,wèi bào huā shén zuò yì liú。

重经西涯

李东阳

缺岸危桥断复行,野人相见不通名。quē àn wēi qiáo duàn fù xíng,yě rén xiāng jiàn bù tōng míng。
辘轳声里田田水,杨柳枝头树树莺。lù lú shēng lǐ tián tián shuǐ,yáng liǔ zhī tóu shù shù yīng。
看竹东林无旧主,买山南国有新盟。kàn zhú dōng lín wú jiù zhǔ,mǎi shān nán guó yǒu xīn méng。
不知城外春多少,芳草晴烟已满城。bù zhī chéng wài chūn duō shǎo,fāng cǎo qíng yān yǐ mǎn chéng。

再经西涯

李东阳

拂树穿云二里堤,绿阴深处鹁鸠啼。fú shù chuān yún èr lǐ dī,lǜ yīn shēn chù bó jiū tí。
背城古路车尘少,隔岸人家酒幔低。bèi chéng gǔ lù chē chén shǎo,gé àn rén jiā jiǔ màn dī。
清爱野僧来紫衲,醉扶童子当青藜。qīng ài yě sēng lái zǐ nà,zuì fú tóng zi dāng qīng lí。
相逢却恐知名姓,不向慈恩寺里题。xiāng féng què kǒng zhī míng xìng,bù xiàng cí ēn sì lǐ tí。

重经西涯

李东阳

渺渺平田水满湖,早秋天气雨晴初。miǎo miǎo píng tián shuǐ mǎn hú,zǎo qiū tiān qì yǔ qíng chū。
滩声赴壑如相竞,鸟影凌空半欲无。tān shēng fù hè rú xiāng jìng,niǎo yǐng líng kōng bàn yù wú。
未采蘋花怜寂寞,旋栽松树见扶疏。wèi cǎi píng huā lián jì mò,xuán zāi sōng shù jiàn fú shū。
经过自与行吟约,未觉何颙此兴孤。jīng guò zì yǔ xíng yín yuē,wèi jué hé yóng cǐ xīng gū。

西山和许廷冕刘时雍汪时用三兵部韵四首

李东阳

鉴泉鳞石照无泥,细草青蒲意欲齐。jiàn quán lín shí zhào wú ní,xì cǎo qīng pú yì yù qí。
寂寂坐溪看雨到,亭亭驻勒近莺啼。jì jì zuò xī kàn yǔ dào,tíng tíng zhù lēi jìn yīng tí。
社中诗友惊频换,湖上山名问不迷。shè zhōng shī yǒu jīng pín huàn,hú shàng shān míng wèn bù mí。
兴发便须呼笔札,酒酣欹侧雁行题。xīng fā biàn xū hū bǐ zhá,jiǔ hān yī cè yàn xíng tí。

西山和许廷冕刘时雍汪时用三兵部韵四首

李东阳

春流曲折去还来,细路萦回合更开。chūn liú qū zhé qù hái lái,xì lù yíng huí hé gèng kāi。
花落幽人愁未到,日斜归鸟并相催。huā luò yōu rén chóu wèi dào,rì xié guī niǎo bìng xiāng cuī。
祇园绀老双林树,古洞青缘半璧苔。qí yuán gàn lǎo shuāng lín shù,gǔ dòng qīng yuán bàn bì tái。
红袖碧笼俱寂寞,新诗读罢重怜才。hóng xiù bì lóng jù jì mò,xīn shī dú bà zhòng lián cái。

西山和许廷冕刘时雍汪时用三兵部韵四首

李东阳

几家烟火隔林微,林下相逢尽衲衣。jǐ jiā yān huǒ gé lín wēi,lín xià xiāng féng jǐn nà yī。
老树欹危当野径,片云轻薄驻岩扉。lǎo shù yī wēi dāng yě jìng,piàn yún qīng báo zhù yán fēi。
金床宝刹无年岁,碧海红尘有化机。jīn chuáng bǎo shā wú nián suì,bì hǎi hóng chén yǒu huà jī。
可待白头成敛翼,高林未倦已知非。kě dài bái tóu chéng liǎn yì,gāo lín wèi juàn yǐ zhī fēi。

西山和许廷冕刘时雍汪时用三兵部韵四首

李东阳

半岭香台石磴斜,诸空缥缈送天花。bàn lǐng xiāng tái shí dèng xié,zhū kōng piāo miǎo sòng tiān huā。
新开塔寺雄西郭,旧赐经幢出内家。xīn kāi tǎ sì xióng xī guō,jiù cì jīng chuáng chū nèi jiā。
避暑亭前泉带雨,回龙殿下水明霞。bì shǔ tíng qián quán dài yǔ,huí lóng diàn xià shuǐ míng xiá。
太平天子无巡幸,头白山僧诵《法华》。tài píng tiān zi wú xún xìng,tóu bái shān sēng sòng fǎ huá。

西山三首

李东阳

日日车尘马足间,梦魂连夜到西山。rì rì chē chén mǎ zú jiān,mèng hún lián yè dào xī shān。
近郊地在翻成远,出郭身来始是闲。jìn jiāo dì zài fān chéng yuǎn,chū guō shēn lái shǐ shì xián。
云里荡胸看缥缈,溪边洗耳听潺湲。yún lǐ dàng xiōng kàn piāo miǎo,xī biān xǐ ěr tīng chán yuán。
秋风忽散城头雨,先为游人一解颜。qiū fēng hū sàn chéng tóu yǔ,xiān wèi yóu rén yī jiě yán。

西山三首

李东阳

下马溪桥散步行,暑风絺纻入林清。xià mǎ xī qiáo sàn bù xíng,shǔ fēng chī zhù rù lín qīng。
村殽野饭匆匆发,碧水青山面面迎。cūn xiáo yě fàn cōng cōng fā,bì shuǐ qīng shān miàn miàn yíng。
踏尽平堤怜草绿,到来幽谷见云生。tà jǐn píng dī lián cǎo lǜ,dào lái yōu gǔ jiàn yún shēng。
西湖胜事年年别,几日愁多不出城。xī hú shèng shì nián nián bié,jǐ rì chóu duō bù chū chéng。

西山三首

李东阳

望尽孤云入杳冥,翠微深处一茅亭。wàng jǐn gū yún rù yǎo míng,cuì wēi shēn chù yī máo tíng。
高台地迥秋先至,古榻僧闲昼亦扃。gāo tái dì jiǒng qiū xiān zhì,gǔ tà sēng xián zhòu yì jiōng。
诗思更随流水远,醉魂还为碧山醒。shī sī gèng suí liú shuǐ yuǎn,zuì hún hái wèi bì shān xǐng。
凭虚试彻凌云调,应有游人下界听。píng xū shì chè líng yún diào,yīng yǒu yóu rén xià jiè tīng。