古诗词

高启

秋日江居写怀七首

高启

桑苎翁家次近居,人烟沙竹自成墟。sāng zhù wēng jiā cì jìn jū,rén yān shā zhú zì chéng xū。
移门欲就山当榻,补屋唯防雨湿书。yí mén yù jiù shān dāng tà,bǔ wū wéi fáng yǔ shī shū。
贫为湖田长半没,拙因世事本多疏。pín wèi hú tián zhǎng bàn méi,zhuō yīn shì shì běn duō shū。
当时亦有求名意,自喜年来渐已除。dāng shí yì yǒu qiú míng yì,zì xǐ nián lái jiàn yǐ chú。

秋日江居写怀七首

高启

丧乱将家幸得全,客中长耻受人怜。sàng luàn jiāng jiā xìng dé quán,kè zhōng zhǎng chǐ shòu rén lián。
妻能守道同王霸,婢不知诗异郑玄。qī néng shǒu dào tóng wáng bà,bì bù zhī shī yì zhèng xuán。
借得种蔬傍舍地,分来灌菊别池泉。jiè dé zhǒng shū bàng shě dì,fēn lái guàn jú bié chí quán。
却欣远迹无相问,一棹秋风笠泽边。què xīn yuǎn jì wú xiāng wèn,yī zhào qiū fēng lì zé biān。

秋日江居写怀七首

高启

秋塘门掩竹穿沙,为客邻酤未易赊。qiū táng mén yǎn zhú chuān shā,wèi kè lín gū wèi yì shē。
闲里壮年惭白日,愁中佳节负黄花。xián lǐ zhuàng nián cán bái rì,chóu zhōng jiā jié fù huáng huā。
渔村霭霭缘江暗,农径萧萧入圃斜。yú cūn ǎi ǎi yuán jiāng àn,nóng jìng xiāo xiāo rù pǔ xié。
薄俗相轻吾敢怨,鲁人犹自笑东家。báo sú xiāng qīng wú gǎn yuàn,lǔ rén yóu zì xiào dōng jiā。

上巳有怀

高启

春寒浑未减征衣,愁对佳辰坐掩扉。chūn hán hún wèi jiǎn zhēng yī,chóu duì jiā chén zuò yǎn fēi。
江上琴书留滞久,水边车马祓除稀。jiāng shàng qín shū liú zhì jiǔ,shuǐ biān chē mǎ fú chú xī。
闲园细雨梅花落,废苑平芜燕子飞。xián yuán xì yǔ méi huā luò,fèi yuàn píng wú yàn zi fēi。
欲觅凉亭会中友,几人边谪未能归。yù mì liáng tíng huì zhōng yǒu,jǐ rén biān zhé wèi néng guī。

徐记室贲北归见访南渚复送还城

高启

初辞楚泽到吴村,访旧嗟君古道存。chū cí chǔ zé dào wú cūn,fǎng jiù jiē jūn gǔ dào cún。
欲治匆匆归后计,难留款款坐中论。yù zhì cōng cōng guī hòu jì,nán liú kuǎn kuǎn zuò zhōng lùn。
雪迟似让梅先白,月早如愁树已昏。xuě chí shì ràng méi xiān bái,yuè zǎo rú chóu shù yǐ hūn。
此别终非前别远,孤舟江上莫销魂。cǐ bié zhōng fēi qián bié yuǎn,gū zhōu jiāng shàng mò xiāo hún。

被召将京师留别亲友

高启

长送游人作远行,今朝还自别乡城。zhǎng sòng yóu rén zuò yuǎn xíng,jīn cháo hái zì bié xiāng chéng。
北山恐起移文诮,东观惭叨论议名。běi shān kǒng qǐ yí wén qiào,dōng guān cán dāo lùn yì míng。
路去几程天欲近,春来十日水初生。lù qù jǐ chéng tiān yù jìn,chūn lái shí rì shuǐ chū shēng。
只愁使者频催发,不尽江头话别情。zhǐ chóu shǐ zhě pín cuī fā,bù jǐn jiāng tóu huà bié qíng。

过故将第

高启

甲第如云紫陌东,当年得意负边功。jiǎ dì rú yún zǐ mò dōng,dāng nián dé yì fù biān gōng。
美人笑客登楼上,假子将兵卫阁中。měi rén xiào kè dēng lóu shàng,jiǎ zi jiāng bīng wèi gé zhōng。
深计谩夸三窟固,游魂难返九原空。shēn jì mán kuā sān kū gù,yóu hún nán fǎn jiǔ yuán kōng。
门前车马今谁到,零落槐花向晚风。mén qián chē mǎ jīn shuí dào,líng luò huái huā xiàng wǎn fēng。

雨中寄刘沈二别驾

高启

漠漠春寒水绕城,谁家可作看花行。mò mò chūn hán shuǐ rào chéng,shuí jiā kě zuò kàn huā xíng。
一杯不得三人共,二月都能几日晴。yī bēi bù dé sān rén gòng,èr yuè dōu néng jǐ rì qíng。
梦逐莺声风外断,愁兼草色雨中生。mèng zhú yīng shēng fēng wài duàn,chóu jiān cǎo sè yǔ zhōng shēng。
画船载妓南湖上,不似年时放浪情。huà chuán zài jì nán hú shàng,bù shì nián shí fàng làng qíng。

丁校书见招晚酌

高启

正坐羁愁不自聊,远烦舟楫暮相邀。zhèng zuò jī chóu bù zì liáo,yuǎn fán zhōu jí mù xiāng yāo。
江悬落日犹三尺,风折垂杨定几条。jiāng xuán luò rì yóu sān chǐ,fēng zhé chuí yáng dìng jǐ tiáo。
流水入花村杳杳,幽人对酒屋翛翛。liú shuǐ rù huā cūn yǎo yǎo,yōu rén duì jiǔ wū xiāo xiāo。
此乡不得君同客,应是春来更寂寥。cǐ xiāng bù dé jūn tóng kè,yīng shì chūn lái gèng jì liáo。

红叶

高启

霜染满林红,萧疏夕照中。shuāng rǎn mǎn lín hóng,xiāo shū xī zhào zhōng。
曾供写秋怨,流出上阳宫。céng gōng xiě qiū yuàn,liú chū shàng yáng gōng。

园中梨花唯开一枝

高启

栏外见春迟,朝来雪一枝。lán wài jiàn chūn chí,cháo lái xuě yī zhī。
不知初发处,误道已残时。bù zhī chū fā chù,wù dào yǐ cán shí。

斋前芭蕉

高启

静绕绿阴行,闲听雨声卧。jìng rào lǜ yīn xíng,xián tīng yǔ shēng wò。
还有感秋诗,窗前书叶破。hái yǒu gǎn qiū shī,chuāng qián shū yè pò。

柳燕

高启

妙舞汉宫人,香魂化几春。miào wǔ hàn gōng rén,xiāng hún huà jǐ chūn。
娇飞傍杨柳,犹似学腰身。jiāo fēi bàng yáng liǔ,yóu shì xué yāo shēn。

闻雁

高启

江寒月黑夜,定宿蒹葭里。jiāng hán yuè hēi yè,dìng sù jiān jiā lǐ。
叫叫过灯前,却是谁惊起?jiào jiào guò dēng qián,què shì shuí jīng qǐ?

得家书

高启

未读书中语,忧怀已觉宽。wèi dú shū zhōng yǔ,yōu huái yǐ jué kuān。
灯前看封箧,题字有平安。dēng qián kàn fēng qiè,tí zì yǒu píng ān。

赴京道中逢还乡友

高启

我去君却归,相逢立途次。wǒ qù jūn què guī,xiāng féng lì tú cì。
欲寄故乡书,先询上京事。yù jì gù xiāng shū,xiān xún shàng jīng shì。

吴钩行

高启

吴钩若霜雪,吴人重游侠。wú gōu ruò shuāng xuě,wú rén zhòng yóu xiá。
尊前含笑看,上有仇家血。zūn qián hán xiào kàn,shàng yǒu chóu jiā xuè。

要离墓

高启

弱夫杀壮士,谁敢婴余怒。ruò fū shā zhuàng shì,shuí gǎn yīng yú nù。
今日古城边,耕人肆侵墓。jīn rì gǔ chéng biān,gēng rén sì qīn mù。

卓笔峰

高启

云来初似墨,雁过还成字。yún lái chū shì mò,yàn guò hái chéng zì。
千载只书空,山灵恨何事。qiān zài zhǐ shū kōng,shān líng hèn hé shì。

五坞山五首飞泉坞

高启

山空响更远,雨过流还急。shān kōng xiǎng gèng yuǎn,yǔ guò liú hái jí。
余沫洒回风,一林红树湿。yú mò sǎ huí fēng,yī lín hóng shù shī。