古诗词

夏完淳

玉蝴蝶

夏完淳

春日恼人花鸟,香车宝马,陌上成行。chūn rì nǎo rén huā niǎo,xiāng chē bǎo mǎ,mò shàng chéng xíng。
相思满地,芳草绿到西江。xiāng sī mǎn dì,fāng cǎo lǜ dào xī jiāng。
旧衣香。jiù yī xiāng。
留他荀令,新曲误,顾了周郎。liú tā xún lìng,xīn qū wù,gù le zhōu láng。
枉思量。wǎng sī liàng。
金壶滴博,银箭丁当。jīn hú dī bó,yín jiàn dīng dāng。
茫茫。máng máng。
玉人何处,寻伊消息,瘦了容光。yù rén hé chù,xún yī xiāo xī,shòu le róng guāng。
只剩些些,影儿作对梦儿双。zhǐ shèng xiē xiē,yǐng ér zuò duì mèng ér shuāng。
恨多情、雁传银字,愁不语、花落纱窗。hèn duō qíng yàn chuán yín zì,chóu bù yǔ huā luò shā chuāng。
对斜阳。duì xié yáng。
珠帘卷起,又是昏黄。zhū lián juǎn qǐ,yòu shì hūn huáng。

卜算子·秋色到空闺

夏完淳

秋色到空闺,夜扫梧桐叶。qiū sè dào kōng guī,yè sǎo wú tóng yè。
谁料同心结不成,翻就相思结。shuí liào tóng xīn jié bù chéng,fān jiù xiāng sī jié。
十二玉阑干,风动灯明灭。shí èr yù lán gàn,fēng dòng dēng míng miè。
立尽黄昏泪几行,一片鸦啼月。lì jǐn huáng hūn lèi jǐ xíng,yī piàn yā tí yuè。

金明池

夏完淳

似雨江梅,如烟飞絮,细细香风欲送。shì yǔ jiāng méi,rú yān fēi xù,xì xì xiāng fēng yù sòng。
江上梦回青琐闼,佩声却是谁家凤?几番空对紫薇花,而今悔、虚害也黄粱梦。jiāng shàng mèng huí qīng suǒ tà,pèi shēng què shì shuí jiā fèng?jǐ fān kōng duì zǐ wēi huā,ér jīn huǐ xū hài yě huáng liáng mèng。
正宿雨初醒,春眠未起,一派画楼钟动。zhèng sù yǔ chū xǐng,chūn mián wèi qǐ,yī pài huà lóu zhōng dòng。
叹谪仙先朝供奉。tàn zhé xiān xiān cháo gōng fèng。
看春色流光,雨梢花重。kàn chūn sè liú guāng,yǔ shāo huā zhòng。
西楼倚,锦筝低按,东郭卧、玉樽休空。xī lóu yǐ,jǐn zhēng dī àn,dōng guō wò yù zūn xiū kōng。
莽游仙、白了人头,但芝草连天,丹霞封洞。mǎng yóu xiān bái le rén tóu,dàn zhī cǎo lián tiān,dān xiá fēng dòng。
待饮马榆关,拂衣黄阁,古月梅花三弄。dài yǐn mǎ yú guān,fú yī huáng gé,gǔ yuè méi huā sān nòng。

一剪梅·柳

夏完淳

无限伤心夕照中。wú xiàn shāng xīn xī zhào zhōng。
故国凄凉,剩粉馀红。gù guó qī liáng,shèng fěn yú hóng。
金沟御水日西东。jīn gōu yù shuǐ rì xī dōng。
昨岁陈宫,今岁隋宫。zuó suì chén gōng,jīn suì suí gōng。
往事思量一饷空。wǎng shì sī liàng yī xiǎng kōng。
飞絮无情,依旧烟笼。fēi xù wú qíng,yī jiù yān lóng。
长条短叶翠蒙蒙。zhǎng tiáo duǎn yè cuì méng méng。
才过西风,又过东风。cái guò xī fēng,yòu guò dōng fēng。

一剪梅·咏柳

夏完淳

无限伤心夕照中,故国凄凉,剩粉余红。wú xiàn shāng xīn xī zhào zhōng,gù guó qī liáng,shèng fěn yú hóng。
金沟御水自西东,昨岁陈宫,今岁隋宫。jīn gōu yù shuǐ zì xī dōng,zuó suì chén gōng,jīn suì suí gōng。
往事思量一晌空,飞絮无情,依旧烟笼。wǎng shì sī liàng yī shǎng kōng,fēi xù wú qíng,yī jiù yān lóng。
长条短叶翠蒙蒙,才过西风,又过东风。zhǎng tiáo duǎn yè cuì méng méng,cái guò xī fēng,yòu guò dōng fēng。

别云间

夏完淳

三年羁旅客,今日又南冠。sān nián jī lǚ kè,jīn rì yòu nán guān。
无限山河泪,谁言天地宽?wú xiàn shān hé lèi,shuí yán tiān dì kuān?
已知泉路近,欲别故乡难。yǐ zhī quán lù jìn,yù bié gù xiāng nán。
毅魄归来日,灵旗空际看。yì pò guī lái rì,líng qí kōng jì kàn。

秋夜感怀

夏完淳

登楼迷北望,沙草没寒汀。dēng lóu mí běi wàng,shā cǎo méi hán tīng。
月涌长江白,云连大海青。yuè yǒng zhǎng jiāng bái,yún lián dà hǎi qīng。
征洪非故国,横笛起新亭。zhēng hóng fēi gù guó,héng dí qǐ xīn tíng。
无限悲歌意,茫茫帝子灵。wú xiàn bēi gē yì,máng máng dì zi líng。

毗陵遇辕文

夏完淳

宋生裘马客,慷慨故人心。sòng shēng qiú mǎ kè,kāng kǎi gù rén xīn。
有憾留天地,为君问古今。yǒu hàn liú tiān dì,wèi jūn wèn gǔ jīn。
风尘非昔友,湖海变知音。fēng chén fēi xī yǒu,hú hǎi biàn zhī yīn。
洒尽穷途泪,关河雨雪深。sǎ jǐn qióng tú lèi,guān hé yǔ xuě shēn。

对月忆南行者

夏完淳

自拜南州使,清光几度看。zì bài nán zhōu shǐ,qīng guāng jǐ dù kàn。
沧洲天际晚,芳草月中寒。cāng zhōu tiān jì wǎn,fāng cǎo yuè zhōng hán。
属国思归汉,嫖姚拟筑坛。shǔ guó sī guī hàn,piáo yáo nǐ zhù tán。
不知江上雁,何日到长安。bù zhī jiāng shàng yàn,hé rì dào zhǎng ān。

哭吴都督

夏完淳

知己功名尽,伤心叩九阍。zhī jǐ gōng míng jǐn,shāng xīn kòu jiǔ hūn。
余光留日月,遗恨满乾坤。yú guāng liú rì yuè,yí hèn mǎn qián kūn。
湖海门生谊,荆榛国士恩。hú hǎi mén shēng yì,jīng zhēn guó shì ēn。
滔滔江水阔,万里独招魂。tāo tāo jiāng shuǐ kuò,wàn lǐ dú zhāo hún。

柬半村先生

夏完淳

乐今竟如此,王郎又若斯。lè jīn jìng rú cǐ,wáng láng yòu ruò sī。
自羞秦狱鬼,犹是羽林儿。zì xiū qín yù guǐ,yóu shì yǔ lín ér。
月白劳人唱,霜空毅魄悲。yuè bái láo rén chàng,shuāng kōng yì pò bēi。
英雄生死路,却似壮游时。yīng xióng shēng sǐ lù,què shì zhuàng yóu shí。

东阁尘宾幕,西征愧赋才。月明笳鼓切,今夜为谁哀由丹阳入京

夏完淳

万里山河拱旧京,楚囚西去泪如倾。wàn lǐ shān hé gǒng jiù jīng,chǔ qiú xī qù lèi rú qīng。
斜风衰柳丹阳郭,细雨孤帆白下城。xié fēng shuāi liǔ dān yáng guō,xì yǔ gū fān bái xià chéng。
残梦忽惊三殿报,新愁翻觉一身轻。cán mèng hū jīng sān diàn bào,xīn chóu fān jué yī shēn qīng。
从军未遂平生志,遗恨千秋愧请缨。cóng jūn wèi suì píng shēng zhì,yí hèn qiān qiū kuì qǐng yīng。

生平口号

夏完淳

生平无计更依刘,短发蒙茸愧楚囚。shēng píng wú jì gèng yī liú,duǎn fā méng rōng kuì chǔ qiú。
十载莺花迟暮客,三春烟雨别离愁。shí zài yīng huā chí mù kè,sān chūn yān yǔ bié lí chóu。
浮生碟梦庄周榻,壮志鸱夷范蠡舟。fú shēng dié mèng zhuāng zhōu tà,zhuàng zhì chī yí fàn lí zhōu。
同学少年零落尽,飘然江海一沙鸥。tóng xué shǎo nián líng luò jǐn,piāo rán jiāng hǎi yī shā ōu。

忆侯几道云俱兄弟

夏完淳

春城烟雾晓阴阴,俯仰斜阳吊古今。chūn chéng yān wù xiǎo yīn yīn,fǔ yǎng xié yáng diào gǔ jīn。
万里河山犹故国,九京风雨自同心。wàn lǐ hé shān yóu gù guó,jiǔ jīng fēng yǔ zì tóng xīn。
欲知其主观司隶,未见孤儿属羽林。yù zhī qí zhǔ guān sī lì,wèi jiàn gū ér shǔ yǔ lín。
鹤唳华亭人没后,河桥一阕泪沾襟。hè lì huá tíng rén méi hòu,hé qiáo yī què lèi zhān jīn。

秋日避难疁东柬智含

夏完淳

昨夜秋风起洞庭,三山落木晓风轻。zuó yè qiū fēng qǐ dòng tíng,sān shān luò mù xiǎo fēng qīng。
亲朋相态浑如梦,湖海生涯敢独醒。qīn péng xiāng tài hún rú mèng,hú hǎi shēng yá gǎn dú xǐng。
我已无家随汗漫,知君愁坐独俜伶。wǒ yǐ wú jiā suí hàn màn,zhī jūn chóu zuò dú pīng líng。
故人频洒河桥泪,南国招魂感鹡鸰。gù rén pín sǎ hé qiáo lèi,nán guó zhāo hún gǎn jí líng。

鱼服

夏完淳

投笔新从定远侯,登坛誓饮月氏头。tóu bǐ xīn cóng dìng yuǎn hóu,dēng tán shì yǐn yuè shì tóu。
莲花剑淬胡霜重,柳叶衣轻汉月秋。lián huā jiàn cuì hú shuāng zhòng,liǔ yè yī qīng hàn yuè qiū。
励志鸡鸣思击楫,惊心鱼服愧同舟。lì zhì jī míng sī jī jí,jīng xīn yú fú kuì tóng zhōu。
一身湖海茫茫恨,缟素秦庭矢报仇。yī shēn hú hǎi máng máng hèn,gǎo sù qín tíng shǐ bào chóu。

读《三子合稿》

夏完淳

十五成童解章句,每从先世托高轩。shí wǔ chéng tóng jiě zhāng jù,měi cóng xiān shì tuō gāo xuān。
瘐徐别恨同千古,苏李交情在五言。yǔ xú bié hèn tóng qiān gǔ,sū lǐ jiāo qíng zài wǔ yán。
雁行南北夸新贵,鹢首西东忆故园。yàn xíng nán běi kuā xīn guì,yì shǒu xī dōng yì gù yuán。
独有墙头怜宋玉,不闻九辩吊湘沅。dú yǒu qiáng tóu lián sòng yù,bù wén jiǔ biàn diào xiāng yuán。

舟中忆邵景说寄张子退

夏完淳

登临泽国半荆榛,战伐年年鬼哭新。dēng lín zé guó bàn jīng zhēn,zhàn fá nián nián guǐ kū xīn。
一水晴波青翰舫,孤灯暮雨白纶巾。yī shuǐ qíng bō qīng hàn fǎng,gū dēng mù yǔ bái lún jīn。
何时壮志酬明主,几日浮生哭故人。hé shí zhuàng zhì chóu míng zhǔ,jǐ rì fú shēng kū gù rén。
万里飞腾仍有路,莫愁四海正风尘。wàn lǐ fēi téng réng yǒu lù,mò chóu sì hǎi zhèng fēng chén。

绝句

夏完淳

扁舟明月两峰间,千顷芦花人未还。biǎn zhōu míng yuè liǎng fēng jiān,qiān qǐng lú huā rén wèi hái。
缥缈苍茫不可接,白云空翠洞庭山。piāo miǎo cāng máng bù kě jiē,bái yún kōng cuì dòng tíng shān。

寄迹武塘赋之

夏完淳

逢花却忆故园梅,雪掩寒山径不开。féng huā què yì gù yuán méi,xuě yǎn hán shān jìng bù kāi。
明月愁心两相似,一枝素影待人来。míng yuè chóu xīn liǎng xiāng shì,yī zhī sù yǐng dài rén lái。
621234