古诗词

宋濂

题李太白观瀑布图

宋濂

长庚烨烨天之章,精英下化为酒狂。zhǎng gēng yè yè tiān zhī zhāng,jīng yīng xià huà wèi jiǔ kuáng。
匡庐五老森开张,银河万丈挂石梁。kuāng lú wǔ lǎo sēn kāi zhāng,yín hé wàn zhàng guà shí liáng。
下马傲睨立欲僵,耸肩袖手神扬扬。xià mǎ ào nì lì yù jiāng,sǒng jiān xiù shǒu shén yáng yáng。
忆昔开元朝上皇,宫中赐食七宝床。yì xī kāi yuán cháo shàng huáng,gōng zhōng cì shí qī bǎo chuáng。
淋漓醉墨蛟龙襄,人疑锦绣为肝肠,麾斥力士如犬羊。lín lí zuì mò jiāo lóng xiāng,rén yí jǐn xiù wèi gān cháng,huī chì lì shì rú quǎn yáng。
营营青蝇集于房,金銮不复承龙光。yíng yíng qīng yíng jí yú fáng,jīn luán bù fù chéng lóng guāng。
并州可识郭汾阳,不可丹阳逢永王。bìng zhōu kě shí guō fén yáng,bù kě dān yáng féng yǒng wáng。
大风吹沙日为黄,狻猊哀啼闻夜郎。dà fēng chuī shā rì wèi huáng,suān ní āi tí wén yè láng。
苍天欲使诗道昌,顿挫万物归奚囊。cāng tiān yù shǐ shī dào chāng,dùn cuò wàn wù guī xī náng。
何处更觅延年方,北海天师八尺长。hé chù gèng mì yán nián fāng,běi hǎi tiān shī bā chǐ zhǎng。
芙蓉作冠云为裳,授以蕊笈青琳琅。fú róng zuò guān yún wèi shang,shòu yǐ ruǐ jí qīng lín láng。
蓬莱屹起瀛海洋,群仙迟汝相徊翔。péng lái yì qǐ yíng hǎi yáng,qún xiān chí rǔ xiāng huái xiáng。
谁将粉墨图缣缃,顾我一见心伥伥。shuí jiāng fěn mò tú jiān xiāng,gù wǒ yī jiàn xīn chāng chāng。
诗成仰视天苍茫,夜半太白生寒芒。shī chéng yǎng shì tiān cāng máng,yè bàn tài bái shēng hán máng。

琴操二首

宋濂

有穹者霞,其色楚楚。yǒu qióng zhě xiá,qí sè chǔ chǔ。
朝宜弋于林,暮汕于渚。cháo yí yì yú lín,mù shàn yú zhǔ。
役车骎骎,胡弗之休。yì chē qīn qīn,hú fú zhī xiū。
视彼江水,彭然东流。shì bǐ jiāng shuǐ,péng rán dōng liú。

琴操二首

宋濂

有洞者林,其色阴阴。yǒu dòng zhě lín,qí sè yīn yīn。
可以乐饥,可以洗心。kě yǐ lè jī,kě yǐ xǐ xīn。
中有白云,蔼其承宇。zhōng yǒu bái yún,ǎi qí chéng yǔ。
我亲之思,我心之苦。wǒ qīn zhī sī,wǒ xīn zhī kǔ。

琴操二首其一哀海东

宋濂

我哀东海,而思之苦。wǒ āi dōng hǎi,ér sī zhī kǔ。
彼何人斯,猛噬如虎。bǐ hé rén sī,měng shì rú hǔ。
我不击之,我民之忧。wǒ bù jī zhī,wǒ mín zhī yōu。
纵不我与,覆以我为仇。zòng bù wǒ yǔ,fù yǐ wǒ wèi chóu。
苍天虽高,冤其有极。cāng tiān suī gāo,yuān qí yǒu jí。
非血之呕,曷明心赤。fēi xuè zhī ǒu,hé míng xīn chì。
泱泱大风,沉沉寒泉。yāng yāng dà fēng,chén chén hán quán。
舍旃舍旃,我尚何言。shě zhān shě zhān,wǒ shàng hé yán。

琴操二首其一哀海东

宋濂

有妷者女,颜如舜英。yǒu zhí zhě nǚ,yán rú shùn yīng。
诋我以丑,我其何伤。dǐ wǒ yǐ chǒu,wǒ qí hé shāng。
眩白为黑,古亦多有。xuàn bái wèi hēi,gǔ yì duō yǒu。
自尤不遑,敢谁之咎。zì yóu bù huáng,gǎn shuí zhī jiù。
黄鹄飞来,其音訚訚。huáng gǔ fēi lái,qí yīn yín yín。
我心苟安,何戚弗欣。wǒ xīn gǒu ān,hé qī fú xīn。
天上地下,命也奈何。tiān shàng dì xià,mìng yě nài hé。
命也奈何,焉知其他。mìng yě nài hé,yān zhī qí tā。

行路难

宋濂

笋舆向江行,十步四三曲。sǔn yú xiàng jiāng xíng,shí bù sì sān qū。
日落天渐昏,栖止怜不夙。rì luò tiān jiàn hūn,qī zhǐ lián bù sù。
有如丧家狗,望望共奔逐。yǒu rú sàng jiā gǒu,wàng wàng gòng bēn zhú。
遥见洲渚边,凋杨失新绿。yáo jiàn zhōu zhǔ biān,diāo yáng shī xīn lǜ。
一室小如舟,偶值酒新熟。yī shì xiǎo rú zhōu,ǒu zhí jiǔ xīn shú。
主翁面如鬼,行步苦彳亍。zhǔ wēng miàn rú guǐ,xíng bù kǔ chì chù。
延坐白木床,发问极羞缩。yán zuò bái mù chuáng,fā wèn jí xiū suō。
百钱买一斗,聊诳先生腹。bǎi qián mǎi yī dòu,liáo kuáng xiān shēng fù。
执觞未及饮,所睹甚怪促。zhí shāng wèi jí yǐn,suǒ dǔ shén guài cù。
昂昂舶上下,头缠布一幅。áng áng bó shàng xià,tóu chán bù yī fú。
两胫赤如染,俟食类饥鹄。liǎng jìng chì rú rǎn,qí shí lèi jī gǔ。
忽然来共席,迫我汗如沐。hū rán lái gòng xí,pò wǒ hàn rú mù。
弃酒出倚闾,远吸江上渌。qì jiǔ chū yǐ lǘ,yuǎn xī jiāng shàng lù。
青山向我笑,不语意良足。qīng shān xiàng wǒ xiào,bù yǔ yì liáng zú。
居常务标致,今此毋乃俗。jū cháng wù biāo zhì,jīn cǐ wú nǎi sú。
少时凶悍徒,几欲塞破屋。shǎo shí xiōng hàn tú,jǐ yù sāi pò wū。
喧嚣呈百伎,丑恶难具录。xuān xiāo chéng bǎi jì,chǒu è nán jù lù。
生平见未曾,五藏为反覆。shēng píng jiàn wèi céng,wǔ cáng wèi fǎn fù。
瞠目久不语,情思殊隘蹙。chēng mù jiǔ bù yǔ,qíng sī shū ài cù。
晚入一窝卧,槁秸纷不束。wǎn rù yī wō wò,gǎo jiē fēn bù shù。
瓦穿星似筛,壁坏风如镞。wǎ chuān xīng shì shāi,bì huài fēng rú zú。
水车贴四畔,转足碍轮轴。shuǐ chē tiē sì pàn,zhuǎn zú ài lún zhóu。
解装暂一息,何异树下宿。jiě zhuāng zàn yī xī,hé yì shù xià sù。
萧晨出门去,轩豁骋遐瞩。xiāo chén chū mén qù,xuān huō chěng xiá zhǔ。
远岭收片云,前汀落双鹜。yuǎn lǐng shōu piàn yún,qián tīng luò shuāng wù。
即景政自佳,抚怀欲成哭。jí jǐng zhèng zì jiā,fǔ huái yù chéng kū。
天地虽无私,人事有倚伏。tiān dì suī wú sī,rén shì yǒu yǐ fú。
台观变坑阱,衽席为韔箙。tái guān biàn kēng jǐng,rèn xí wèi chàng fú。
休嗟行路难,羊肠乃平陆。xiū jiē xíng lù nán,yáng cháng nǎi píng lù。

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
47123