古诗词

袁凯

陶与权宅观张于正山水图

袁凯

陶翁画图眼见稀,自言爱之重珠玑。táo wēng huà tú yǎn jiàn xī,zì yán ài zhī zhòng zhū jī。
清晨挂向草堂上,已觉几案生烟霏。qīng chén guà xiàng cǎo táng shàng,yǐ jué jǐ àn shēng yān fēi。
苍梧云深众鬼泣,笠泽雨重群龙归。cāng wú yún shēn zhòng guǐ qì,lì zé yǔ zhòng qún lóng guī。
崖深谷黝望不极,独有黄鹄摩空飞。yá shēn gǔ yǒu wàng bù jí,dú yǒu huáng gǔ mó kōng fēi。
飞来潭上啄丹实,牵动百尺藤萝衣。fēi lái tán shàng zhuó dān shí,qiān dòng bǎi chǐ téng luó yī。
藤萝飘萧露石角,林西更见幽人扉。téng luó piāo xiāo lù shí jiǎo,lín xī gèng jiàn yōu rén fēi。
幽人长年不出户,薇蕨短小身常饥。yōu rén zhǎng nián bù chū hù,wēi jué duǎn xiǎo shēn cháng jī。
嗟嗟此是谁氏笔?张君吾友精天机。jiē jiē cǐ shì shuí shì bǐ?zhāng jūn wú yǒu jīng tiān jī。
君家祖父尽卿相,门户贵显中衰微。jūn jiā zǔ fù jǐn qīng xiāng,mén hù guì xiǎn zhōng shuāi wēi。
读书学古有至行,粉墨特用相娱嬉。dú shū xué gǔ yǒu zhì xíng,fěn mò tè yòng xiāng yú xī。
忆昔东城饮春酒,汪家林木含春晖。yì xī dōng chéng yǐn chūn jiǔ,wāng jiā lín mù hán chūn huī。
当时挥洒每见及,破屋往往增光辉。dāng shí huī sǎ měi jiàn jí,pò wū wǎng wǎng zēng guāng huī。
自从丧乱尽失去,至今梦寐犹依依。zì cóng sàng luàn jǐn shī qù,zhì jīn mèng mèi yóu yī yī。
偶来此处见此本,欲去不忍徒歔欷。ǒu lái cǐ chù jiàn cǐ běn,yù qù bù rěn tú xū xī。
行当买船秋浦上,请君同作钓鱼矶。xíng dāng mǎi chuán qiū pǔ shàng,qǐng jūn tóng zuò diào yú jī。

王若水为画秋江众禽图

袁凯

钱唐王宰心思长,欲与造化争毫芒。qián táng wáng zǎi xīn sī zhǎng,yù yǔ zào huà zhēng háo máng。
下笔百鸟相趋跄,前身岂是孤凤凰。xià bǐ bǎi niǎo xiāng qū qiāng,qián shēn qǐ shì gū fèng huáng。
江头芙蓉花正开,花下细浪亦萦回。jiāng tóu fú róng huā zhèng kāi,huā xià xì làng yì yíng huí。
敔鹅贴贴天际来,雄雌相随气和谐。yǔ é tiē tiē tiān jì lái,xióng cí xiāng suí qì hé xié。
一双鸳鸯睡沙尾,野凫翩翩唼菰米。yī shuāng yuān yāng shuì shā wěi,yě fú piān piān shà gū mǐ。
群鸥争浴故未已,倾落枯荷叶中水。qún ōu zhēng yù gù wèi yǐ,qīng luò kū hé yè zhōng shuǐ。
鹡鸰飞飞多急难,雎鸠意度诚幽闲。jí líng fēi fēi duō jí nán,jū jiū yì dù chéng yōu xián。
乃知良工有深意,不在丹青形似间。nǎi zhī liáng gōng yǒu shēn yì,bù zài dān qīng xíng shì jiān。
姑苏台前秋气孤,五羊城下烟疏疏。gū sū tái qián qiū qì gū,wǔ yáng chéng xià yān shū shū。
此时此景真相似,独少扁舟归钓鱼。cǐ shí cǐ jǐng zhēn xiāng shì,dú shǎo biǎn zhōu guī diào yú。
宰也只今成老夫,爱我不辞为此图。zǎi yě zhǐ jīn chéng lǎo fū,ài wǒ bù cí wèi cǐ tú。
我今亲老无可养,慎勿重添反哺乌。wǒ jīn qīn lǎo wú kě yǎng,shèn wù zhòng tiān fǎn bǔ wū。

送曹生从师

袁凯

白沙入泥沙自黑,蓬生麻中岂不直。bái shā rù ní shā zì hēi,péng shēng má zhōng qǐ bù zhí。
生子当置邹鲁间,礼义薰陶易成德。shēng zi dāng zhì zōu lǔ jiān,lǐ yì xūn táo yì chéng dé。
三江雪花没马牛,曹生扣门言远游。sān jiāng xuě huā méi mǎ niú,cáo shēng kòu mén yán yuǎn yóu。
天地苦寒子何往,负笈从师清泖头。tiān dì kǔ hán zi hé wǎng,fù jí cóng shī qīng mǎo tóu。
鲁君为儒我所知,规矩进退无差池。lǔ jūn wèi rú wǒ suǒ zhī,guī jǔ jìn tuì wú chà chí。
座中弟子十余辈,森森玉立多容仪。zuò zhōng dì zi shí yú bèi,sēn sēn yù lì duō róng yí。
子往拜之听教诲,师严友亲各从类。zi wǎng bài zhī tīng jiào huì,shī yán yǒu qīn gè cóng lèi。
一篑为山古所闻,百川与海终相会。yī kuì wèi shān gǔ suǒ wén,bǎi chuān yǔ hǎi zhōng xiāng huì。
他时还乡拜庭闱,百年门户顿光辉。tā shí hái xiāng bài tíng wéi,bǎi nián mén hù dùn guāng huī。
里中父老皆称叹,胜似苏家相国归。lǐ zhōng fù lǎo jiē chēng tàn,shèng shì sū jiā xiāng guó guī。

送齐文韶归东阿

袁凯

江上晴云晴复湿,落絮飞花满原隰。jiāng shàng qíng yún qíng fù shī,luò xù fēi huā mǎn yuán xí。
此时君扣主人门,七尺长身如鹄立。cǐ shí jūn kòu zhǔ rén mén,qī chǐ zhǎng shēn rú gǔ lì。
自言稷下旧诸生,奉命江南宰山邑。zì yán jì xià jiù zhū shēng,fèng mìng jiāng nán zǎi shān yì。
三年仕宦多变故,八口飘零少收拾。sān nián shì huàn duō biàn gù,bā kǒu piāo líng shǎo shōu shí。
只今零落江海边,终日遑遑但忧悒。zhǐ jīn líng luò jiāng hǎi biān,zhōng rì huáng huáng dàn yōu yì。
主人闻之不暇沐,握发出户遽延入。zhǔ rén wén zhī bù xiá mù,wò fā chū hù jù yán rù。
净扫南轩催下榻,更开西第同宴集。jìng sǎo nán xuān cuī xià tà,gèng kāi xī dì tóng yàn jí。
时余挟册依主人,升堂再拜还相揖。shí yú xié cè yī zhǔ rén,shēng táng zài bài hái xiāng yī。
一时爱厚忘尔汝,况肯琐屑论阶级。yī shí ài hòu wàng ěr rǔ,kuàng kěn suǒ xiè lùn jiē jí。
朝向春园恣游衍,暮归雪案同温习。cháo xiàng chūn yuán zì yóu yǎn,mù guī xuě àn tóng wēn xí。
迩来倏忽将五载,岁月荏苒如呼吸。ěr lái shū hū jiāng wǔ zài,suì yuè rěn rǎn rú hū xī。
君居北海我南海,马牛之风岂相及。jūn jū běi hǎi wǒ nán hǎi,mǎ niú zhī fēng qǐ xiāng jí。
偶然相值若弟兄,信是前生有因袭。ǒu rán xiāng zhí ruò dì xiōng,xìn shì qián shēng yǒu yīn xí。
今晨忽言归故乡,主人错愕余惊惶。jīn chén hū yán guī gù xiāng,zhǔ rén cuò è yú jīng huáng。
干戈未息多盗贼,霜露既降无衣裳。gàn gē wèi xī duō dào zéi,shuāng lù jì jiàng wú yī shang。
君言狐死尚首丘,况我先陇安能忘。jūn yán hú sǐ shàng shǒu qiū,kuàng wǒ xiān lǒng ān néng wàng。
闻君此语良可伤,欲留不留空断肠。wén jūn cǐ yǔ liáng kě shāng,yù liú bù liú kōng duàn cháng。
殷勤劝尔一杯酒,明日思君江水长。yīn qín quàn ěr yī bēi jiǔ,míng rì sī jūn jiāng shuǐ zhǎng。

江上送高文起夫分韵得暮字

袁凯

青春送客黄家渡,千里汀洲带芳树。qīng chūn sòng kè huáng jiā dù,qiān lǐ tīng zhōu dài fāng shù。
烟中历历白鸟来,日晏翩翩彩舟去。yān zhōng lì lì bái niǎo lái,rì yàn piān piān cǎi zhōu qù。
主人置酒江上屋,远客哦诗水边路。zhǔ rén zhì jiǔ jiāng shàng wū,yuǎn kè ó shī shuǐ biān lù。
明朝花落更思君,海东月上青山暮。míng cháo huā luò gèng sī jūn,hǎi dōng yuè shàng qīng shān mù。

大醉后率尔三首

袁凯

白头儒生何所作,独把尘编海边坐。bái tóu rú shēng hé suǒ zuò,dú bǎ chén biān hǎi biān zuò。
上书格君事已晚,杀贼救民力尤懦。shàng shū gé jūn shì yǐ wǎn,shā zéi jiù mín lì yóu nuò。
四十无闻五十来,不如牛马空长大。sì shí wú wén wǔ shí lái,bù rú niú mǎ kōng zhǎng dà。

大醉后率尔三首

袁凯

身是江南儒家子,十五学经二十史。shēn shì jiāng nán rú jiā zi,shí wǔ xué jīng èr shí shǐ。
低回欲得圣贤心,浩荡更觅先儒旨。dī huí yù dé shèng xián xīn,hào dàng gèng mì xiān rú zhǐ。
当时自谓才可重,岂料中年人不用。dāng shí zì wèi cái kě zhòng,qǐ liào zhōng nián rén bù yòng。
白头总得溪上田,手脚生疏不能种。bái tóu zǒng dé xī shàng tián,shǒu jiǎo shēng shū bù néng zhǒng。

大醉后率尔三首

袁凯

腐儒学经经不明,腐儒欲耕无地耕。fǔ rú xué jīng jīng bù míng,fǔ rú yù gēng wú dì gēng。
读书耕田两无成,不如相随剧孟辈,博钱吃酒洛阳城。dú shū gēng tián liǎng wú chéng,bù rú xiāng suí jù mèng bèi,bó qián chī jiǔ luò yáng chéng。

闻诛孛罗帖木儿

袁凯

国步虽微蹇,天心自可稽。guó bù suī wēi jiǎn,tiān xīn zì kě jī。
爪牙翻噬啖,宗社欲颠挤。zhǎo yá fān shì dàn,zōng shè yù diān jǐ。
蔽日朱旗入,连郊铁骑嘶。bì rì zhū qí rù,lián jiāo tiě qí sī。
紫垣通猰貐,玉座接鲸鲵。zǐ yuán tōng yà yǔ,yù zuò jiē jīng ní。
圣哲元无惑,晨昏且暂携。shèng zhé yuán wú huò,chén hūn qiě zàn xié。
济河声杳杳,幽蓟色凄凄。jì hé shēng yǎo yǎo,yōu jì sè qī qī。
密诏亲传罢,中军气欲迷。mì zhào qīn chuán bà,zhōng jūn qì yù mí。
登坛惟慷慨,抚剑亦悲凄。dēng tán wéi kāng kǎi,fǔ jiàn yì bēi qī。
敌忾心逾切,勤王力自齐。dí kài xīn yú qiè,qín wáng lì zì qí。
义声驱海岳,直气决云霓。yì shēng qū hǎi yuè,zhí qì jué yún ní。
减灶秋烟薄,吹笳夜月低。jiǎn zào qiū yān báo,chuī jiā yè yuè dī。
指麾容草草,进退合祈祈。zhǐ huī róng cǎo cǎo,jìn tuì hé qí qí。
忌器非忘鼠,忧苗更惜稊。jì qì fēi wàng shǔ,yōu miáo gèng xī tí。
逆徒从剪伐,元恶待屠刲。nì tú cóng jiǎn fá,yuán è dài tú kuī。
肘腋能无意,神灵况夹批。zhǒu yè néng wú yì,shén líng kuàng jiā pī。
吕侯初受命,董卓已燃脐。lǚ hóu chū shòu mìng,dǒng zhuó yǐ rán qí。
云雨苏烦热,江河濯障堤。yún yǔ sū fán rè,jiāng hé zhuó zhàng dī。
万方深慰望,九庙实安栖。wàn fāng shēn wèi wàng,jiǔ miào shí ān qī。
天阙归龙种,云山识马蹄。tiān quē guī lóng zhǒng,yún shān shí mǎ tí。
问安纡玉趾,视膳入金闺。wèn ān yū yù zhǐ,shì shàn rù jīn guī。
膝下欢仍旧,中宫乐未睽。xī xià huān réng jiù,zhōng gōng lè wèi kuí。
清秋多宴会,仙仗日东西。qīng qiū duō yàn huì,xiān zhàng rì dōng xī。
宫女花垂鬓,都人酒满捭。gōng nǚ huā chuí bìn,dōu rén jiǔ mǎn bǎi。
里闾闻笑语,灯火杂孩提。lǐ lǘ wén xiào yǔ,dēng huǒ zá hái tí。
白日依中道,青春入故畦。bái rì yī zhōng dào,qīng chūn rù gù qí。
远人来服食,绝域尽航梯。yuǎn rén lái fú shí,jué yù jǐn háng tī。
世祖功如在,今王敬日跻。shì zǔ gōng rú zài,jīn wáng jìng rì jī。
鼎彝铭将相,衽席措黔黎。dǐng yí míng jiāng xiāng,rèn xí cuò qián lí。
淮海休波浪,湖湘尚鼓鼙。huái hǎi xiū bō làng,hú xiāng shàng gǔ pí。
既闻诛柙虎,莫自学醯鸡。jì wén zhū xiá hǔ,mò zì xué xī jī。
桀逆忘身首,忠贤荷璧圭。jié nì wàng shēn shǒu,zhōng xián hé bì guī。
休同隗嚣辈,终误一丸泥。xiū tóng kuí xiāo bèi,zhōng wù yī wán ní。

大雨书寓所壁

袁凯

五月六月雨绵绵,东望黄浦水连天。wǔ yuè liù yuè yǔ mián mián,dōng wàng huáng pǔ shuǐ lián tiān。
小溪漫漫不可渡,高岸兀兀何由全。xiǎo xī màn màn bù kě dù,gāo àn wù wù hé yóu quán。
家童种荷已穿壁,野老捕鱼还满船。jiā tóng zhǒng hé yǐ chuān bì,yě lǎo bǔ yú hái mǎn chuán。
南邻少妇亦可恶,浊酒盈缸须见钱。nán lín shǎo fù yì kě è,zhuó jiǔ yíng gāng xū jiàn qián。

过杨右丞墓

袁凯

铁骑千群下九江,将军才气古无双。tiě qí qiān qún xià jiǔ jiāng,jiāng jūn cái qì gǔ wú shuāng。
誓倾淮海鲸鲵窟,痛洗东南礼义邦。shì qīng huái hǎi jīng ní kū,tòng xǐ dōng nán lǐ yì bāng。
关羽不防吴寇入,费幰终惑魏人降。guān yǔ bù fáng wú kòu rù,fèi xiǎn zhōng huò wèi rén jiàng。
腐儒忧国思家泪,独向西风洒石缸。fǔ rú yōu guó sī jiā lèi,dú xiàng xī fēng sǎ shí gāng。

送贡先生入闽

袁凯

日月异行,川岳异途。rì yuè yì xíng,chuān yuè yì tú。
嗟嗟我人,胡能并居。jiē jiē wǒ rén,hú néng bìng jū。
衎衎夫子,奕世之儒。kàn kàn fū zi,yì shì zhī rú。
婴耽世华,而味道腴。yīng dān shì huá,ér wèi dào yú。
伊余后生,固陋荒芜。yī yú hòu shēng,gù lòu huāng wú。
学匪上达,质为下愚。xué fěi shàng dá,zhì wèi xià yú。
既蒙不鄙,通家视余。jì méng bù bǐ,tōng jiā shì yú。
朝趋函丈,夕陪座隅。cháo qū hán zhàng,xī péi zuò yú。
话言谆谆,既沾且濡。huà yán zhūn zhūn,jì zhān qiě rú。
其沾如何,如彼时雨。qí zhān rú hé,rú bǐ shí yǔ。
膏液渗漉,萌芽翘举。gāo yè shèn lù,méng yá qiào jǔ。
庶几有成,实坚实好。shù jǐ yǒu chéng,shí jiān shí hǎo。
如何翩然,远迈于道。rú hé piān rán,yuǎn mài yú dào。
肃肃王命,孰敢后之。sù sù wáng mìng,shú gǎn hòu zhī。
峨峨闽关,载驱载驰。é é mǐn guān,zài qū zài chí。
汤汤江流,泛泛行舟。tāng tāng jiāng liú,fàn fàn xíng zhōu。
篽篽仆夫,负担以趋。yù yù pū fū,fù dān yǐ qū。
悠悠长林,萧萧逝波。yōu yōu zhǎng lín,xiāo xiāo shì bō。
瞻望弗及,为之奈何。zhān wàng fú jí,wèi zhī nài hé。
昔为长葛,松柏是依。xī wèi zhǎng gé,sōng bǎi shì yī。
今为转蓬,荡然无归。jīn wèi zhuǎn péng,dàng rán wú guī。
山则有徂,河则有渚。shān zé yǒu cú,hé zé yǒu zhǔ。
嗟嗟我人,独行踽踽。jiē jiē wǒ rén,dú xíng jǔ jǔ。
天高无穷,地长茫茫。tiān gāo wú qióng,dì zhǎng máng máng。
允矣夫子,何时可忘。yǔn yǐ fū zi,hé shí kě wàng。

陶节妇诗

袁凯

维费荣敏,江夏启封。wéi fèi róng mǐn,jiāng xià qǐ fēng。
何以世家,户侯县公。hé yǐ shì jiā,hù hóu xiàn gōng。
抑抑节妇,实维其孙。yì yì jié fù,shí wéi qí sūn。
始由旧姻,遂此新婚。shǐ yóu jiù yīn,suì cǐ xīn hūn。
翁亦大族,内外百口。wēng yì dà zú,nèi wài bǎi kǒu。
爰觌令仪,具曰贤妇。yuán dí lìng yí,jù yuē xián fù。
其贤维何,孝于姑嫜。qí xián wéi hé,xiào yú gū zhāng。
凡百之为,敬恭是将。fán bǎi zhī wèi,jìng gōng shì jiāng。
夫良妻柔,敬之如宾。fū liáng qī róu,jìng zhī rú bīn。
雍雍闺门,曾无间言。yōng yōng guī mén,céng wú jiān yán。
姻亲之间,岁时问遗。yīn qīn zhī jiān,suì shí wèn yí。
榛栗枣修,罔敢遗坠。zhēn lì zǎo xiū,wǎng gǎn yí zhuì。
孰司其权,降此后灾。shú sī qí quán,jiàng cǐ hòu zāi。
昔如雨龙,相随以飞。xī rú yǔ lóng,xiāng suí yǐ fēi。
如何中途,羽翼忽乖。rú hé zhōng tú,yǔ yì hū guāi。
又如黄鹄,雍雍喈喈。yòu rú huáng gǔ,yōng yōng jiē jiē。
一失其雄,雌将畴依?yī shī qí xióng,cí jiāng chóu yī?
亦既逝矣,家亦毁矣。yì jì shì yǐ,jiā yì huǐ yǐ。
茕茕孤嫠,将复何倚。qióng qióng gū lí,jiāng fù hé yǐ。
婉婉弱女,索索空宇。wǎn wǎn ruò nǚ,suǒ suǒ kōng yǔ。
载枝载梧,越此寒暑。zài zhī zài wú,yuè cǐ hán shǔ。
维此寒暑,厥维艰哉。wéi cǐ hán shǔ,jué wéi jiān zāi。
人维我忧,我宁叹嗟。rén wéi wǒ yōu,wǒ níng tàn jiē。
如彼之白,涅亦不缁。rú bǐ zhī bái,niè yì bù zī。
如彼之坚,磨亦不亏,蓬首布衣,多历年所。rú bǐ zhī jiān,mó yì bù kuī,péng shǒu bù yī,duō lì nián suǒ。
不懈不怠,有进无阻。bù xiè bù dài,yǒu jìn wú zǔ。
天相厥德,女既有家。tiān xiāng jué dé,nǚ jì yǒu jiā。
庶几其门,不堕以遐。shù jǐ qí mén,bù duò yǐ xiá。
昔闻共姜,之死靡慝。xī wén gòng jiāng,zhī sǐ mí tè。
亦有孝妇,终养不惑。yì yǒu xiào fù,zhōng yǎng bù huò。
人亦有言,千载一时。rén yì yǒu yán,qiān zài yī shí。
欲知古人,视此后来。yù zhī gǔ rén,shì cǐ hòu lái。
山则有杞,隰则有芷。shān zé yǒu qǐ,xí zé yǒu zhǐ。
温温淑人,百福是履。wēn wēn shū rén,bǎi fú shì lǚ。
我歌此诗,可配《国风》。wǒ gē cǐ shī,kě pèi guó fēng。
实而不浮,观者是恭。shí ér bù fú,guān zhě shì gōng。

徐氏建华亭学诗

袁凯

渠渠新学,徐卿始作。qú qú xīn xué,xú qīng shǐ zuò。
伊谁克完,季子仲宽。yī shuí kè wán,jì zi zhòng kuān。
维此新学,始亦甚隘。wéi cǐ xīn xué,shǐ yì shén ài。
爰斤爰构,以就于大。yuán jīn yuán gòu,yǐ jiù yú dà。
其大维何,有门言言。qí dà wéi hé,yǒu mén yán yán。
有堂轩轩,有庑骞鞬。yǒu táng xuān xuān,yǒu wǔ qiān jiān。
有阶平平,高墉连连。yǒu jiē píng píng,gāo yōng lián lián。
凿池溅溅,树木芊芊。záo chí jiàn jiàn,shù mù qiān qiān。
凡民之俊,其来如云。fán mín zhī jùn,qí lái rú yún。
小心鞠躬,不軿以勤。xiǎo xīn jū gōng,bù píng yǐ qín。
维昔玄圣,训言斯明。wéi xī xuán shèng,xùn yán sī míng。
百工居肆,匪肆不成。bǎi gōng jū sì,fěi sì bù chéng。
嗟嗟尔俊,亦既知止。jiē jiē ěr jùn,yì jì zhī zhǐ。
岂徒诵言,厥有微旨。qǐ tú sòng yán,jué yǒu wēi zhǐ。
其旨维何,曰仁与义。qí zhǐ wéi hé,yuē rén yǔ yì。
明明仁义,不远甚迩。míng míng rén yì,bù yuǎn shén ěr。
尔求其方,先我孝悌。ěr qiú qí fāng,xiān wǒ xiào tì。
维此孝悌,为仁之始。wéi cǐ xiào tì,wèi rén zhī shǐ。
始于家邦,终于四海。shǐ yú jiā bāng,zhōng yú sì hǎi。
昔为棫朴,今则楩槠。xī wèi yù pǔ,jīn zé pián zhū。
昔为珷玞,今焉璠玙。xī wèi wǔ fū,jīn yān fán yú。
是蓄是储,邦家之需。shì xù shì chǔ,bāng jiā zhī xū。
嗟嗟尔俊,克就兹美。jiē jiē ěr jùn,kè jiù zī měi。
谁其始之,徐氏父子。shuí qí shǐ zhī,xú shì fù zi。
徐氏父子,可谓曰贤。xú shì fù zi,kě wèi yuē xián。
我歌我诗,刻于学宫。wǒ gē wǒ shī,kè yú xué gōng。
以告后人,以永其传。yǐ gào hòu rén,yǐ yǒng qí chuán。

荒园

袁凯

莽莽荒园,阴阴雾霾。mǎng mǎng huāng yuán,yīn yīn wù mái。
剃以灌木,带以蒿莱。tì yǐ guàn mù,dài yǐ hāo lái。
鼷鼠踸踔,鸱鸮啸哀。xī shǔ chěn chuō,chī xiāo xiào āi。
中有一士,憔悴形骸。zhōng yǒu yī shì,qiáo cuì xíng hái。
三世不显,终身无媒。sān shì bù xiǎn,zhōng shēn wú méi。
冠裳绽裂,毛发毰毸。guān shang zhàn liè,máo fā péi sāi。
食无余糁,室有浮埃。shí wú yú sǎn,shì yǒu fú āi。
朝餐井李,夕荫园枝。cháo cān jǐng lǐ,xī yīn yuán zhī。
奚有琴册,咏歌喧豗。xī yǒu qín cè,yǒng gē xuān huī。
亦有流泉,载沿载洄。yì yǒu liú quán,zài yán zài huí。
岂不辛苦,聊用徘徊。qǐ bù xīn kǔ,liáo yòng pái huái。
昊天赋命,如彼之材。hào tiān fù mìng,rú bǐ zhī cái。
卑不可抗,高其能摧。bēi bù kě kàng,gāo qí néng cuī。
贵贱贤愚,孰能迁推?guì jiàn xián yú,shú néng qiān tuī?
尼父天纵,回亦奇才。ní fù tiān zòng,huí yì qí cái。
厄陈屡空,曾无叹嗟。è chén lǚ kōng,céng wú tàn jiē。
明明圣轨,烈烈高怀。míng míng shèng guǐ,liè liè gāo huái。
景行先哲,敢不钦哉。jǐng xíng xiān zhé,gǎn bù qīn zāi。

赋耕隐

袁凯

维古四民,次二曰农。wéi gǔ sì mín,cì èr yuē nóng。
虽及我私,岂忘于公。suī jí wǒ sī,qǐ wàng yú gōng。
沮溺之徒,始为隐沦。jǔ nì zhī tú,shǐ wèi yǐn lún。
滔滔不归,乃洁其身。tāo tāo bù guī,nǎi jié qí shēn。
温温黄生,在彼原畛。wēn wēn huáng shēng,zài bǐ yuán zhěn。
既耕既芸,遂名为隐。jì gēng jì yún,suì míng wèi yǐn。
其隐维何,无与于世。qí yǐn wéi hé,wú yǔ yú shì。
左釐右粥,聊以卒岁。zuǒ lí yòu zhōu,liáo yǐ zú suì。
人亦有言,可仕则仕。rén yì yǒu yán,kě shì zé shì。
苟非其时,进退由己。gǒu fēi qí shí,jìn tuì yóu jǐ。
嗟嗟众人,不惟其危。jiē jiē zhòng rén,bù wéi qí wēi。
朝趋夕奔,终蹈祸机。cháo qū xī bēn,zhōng dǎo huò jī。
惟生之为,彼善于斯。wéi shēng zhī wèi,bǐ shàn yú sī。
悠悠我心,乐且无灾。yōu yōu wǒ xīn,lè qiě wú zāi。

赋许思敬真率朝

袁凯

邃古之初,民性质朴。suì gǔ zhī chū,mín xìng zhì pǔ。
不侈不靡,燔黍捭豚。bù chǐ bù mí,fán shǔ bǎi tún。
汗尊抔饮,取足而已。hàn zūn póu yǐn,qǔ zú ér yǐ。
淳风既漓,日趋于卑。chún fēng jì lí,rì qū yú bēi。
如彼流水,食必方丈。rú bǐ liú shuǐ,shí bì fāng zhàng。
器必雕镂,荡然无纪。qì bì diāo lòu,dàng rán wú jì。
其或不然,是有后言。qí huò bù rán,shì yǒu hòu yán。
争笑迭毁,洛河之南。zhēng xiào dié huǐ,luò hé zhī nán。
大贤是居,思整其圮。dà xián shì jū,sī zhěng qí pǐ。
倡为真率,以究其源。chàng wèi zhēn lǜ,yǐ jiū qí yuán。
以窒其委,真则无伪。yǐ zhì qí wěi,zhēn zé wú wěi。
率则易成,亦克为礼。lǜ zé yì chéng,yì kè wèi lǐ。
惟许敬氏,恭俭和易。wéi xǔ jìng shì,gōng jiǎn hé yì。
深用仰止,大书于家。shēn yòng yǎng zhǐ,dà shū yú jiā。
朝夕是瞻,庶蹈其轨。cháo xī shì zhān,shù dǎo qí guǐ。
悠悠之徒,既沾既濡。yōu yōu zhī tú,jì zhān jì rú。
曾不知此,草木无章。céng bù zhī cǐ,cǎo mù wú zhāng。
发为声诗,敬赞德美。fā wèi shēng shī,jìng zàn dé měi。

淮安道中

袁凯

山阳城中细雨,广陵堤上飞花。shān yáng chéng zhōng xì yǔ,guǎng líng dī shàng fēi huā。
估客时时吹笛,行人处处思家。gū kè shí shí chuī dí,xíng rén chù chù sī jiā。

江上二首

袁凯

北固城头夜雨,西津渡口烟波。běi gù chéng tóu yè yǔ,xī jīn dù kǒu yān bō。
白发人人自老,青山处处还多。bái fā rén rén zì lǎo,qīng shān chù chù hái duō。

江上二首

袁凯

山下旌旗闪闪,江边杨柳依依。shān xià jīng qí shǎn shǎn,jiāng biān yáng liǔ yī yī。
骑马将军远戍,吹笛渔翁醉归。qí mǎ jiāng jūn yuǎn shù,chuī dí yú wēng zuì guī。
192«45678910