古诗词

刘基

次韵和新罗严上人秋日见寄二首

刘基

爱汝精蓝抱翠微,青松绿竹共依依。ài rǔ jīng lán bào cuì wēi,qīng sōng lǜ zhú gòng yī yī。
龟台落日明霞绮,鳗井寒潮长石衣。guī tái luò rì míng xiá qǐ,mán jǐng hán cháo zhǎng shí yī。
银杏子成边雁到,木犀花发野莺飞。yín xìng zi chéng biān yàn dào,mù xī huā fā yě yīng fēi。
钟残永夜禅心定,一任秋虫促杼机。zhōng cán yǒng yè chán xīn dìng,yī rèn qiū chóng cù zhù jī。

重用韵答严上人

刘基

坐见风霜百草疏,却怜光景渐消除。zuò jiàn fēng shuāng bǎi cǎo shū,què lián guāng jǐng jiàn xiāo chú。
萍蓬飘荡三年客,松菊荒凉五亩居。píng péng piāo dàng sān nián kè,sōng jú huāng liáng wǔ mǔ jū。
陋巷苍苔封蚁垤,空庭黄叶带虫书。lòu xiàng cāng tái fēng yǐ dié,kōng tíng huáng yè dài chóng shū。
江枫恰似知人意,强学芳菲二月初。jiāng fēng qià shì zhī rén yì,qiáng xué fāng fēi èr yuè chū。

重用韵答严上人

刘基

江水东流西日微,闲身不系独何依。jiāng shuǐ dōng liú xī rì wēi,xián shēn bù xì dú hé yī。
尘埃爽飒枯蓬鬓,霜露凄凉破衲衣。chén āi shuǎng sà kū péng bìn,shuāng lù qī liáng pò nà yī。
百粤雨馀山翠合,三韩云净海青飞。bǎi yuè yǔ yú shān cuì hé,sān hán yún jìng hǎi qīng fēi。
沧溟自古通天汉,梦绕黄姑织女机。cāng míng zì gǔ tōng tiān hàn,mèng rào huáng gū zhī nǚ jī。

再用韵答严衍二上人

刘基

厚禄故人音问疏,天官不拟介推除。hòu lù gù rén yīn wèn shū,tiān guān bù nǐ jiè tuī chú。
莫思浮世尘埃事,好共深山木石居。mò sī fú shì chén āi shì,hǎo gòng shēn shān mù shí jū。
月满高楼留客饮,灯明寒榻课儿书。yuè mǎn gāo lóu liú kè yǐn,dēng míng hán tà kè ér shū。
城头鼓角沉沉夜,肠断乡关人梦初。chéng tóu gǔ jiǎo chén chén yè,cháng duàn xiāng guān rén mèng chū。

再用韵答严衍二上人

刘基

蔓草萋迷野色微,嗷嗷鸣雁欲谁依。màn cǎo qī mí yě sè wēi,áo áo míng yàn yù shuí yī。
残花露淡胭脂靥,落木霜凋薜荔衣。cán huā lù dàn yān zhī yè,luò mù shuāng diāo bì lì yī。
万国旧闻车轨一,九州今见劫尘飞。wàn guó jiù wén chē guǐ yī,jiǔ zhōu jīn jiàn jié chén fēi。
总戎安得英雄将,不放龙蛇起杀机。zǒng róng ān dé yīng xióng jiāng,bù fàng lóng shé qǐ shā jī。

复用韵答严上人

刘基

闭门无事往来疏,窗外从他草不除。bì mén wú shì wǎng lái shū,chuāng wài cóng tā cǎo bù chú。
食肉巳违三月味,谋身欲去九夷居。shí ròu sì wéi sān yuè wèi,móu shēn yù qù jiǔ yí jū。
人情自古怀乡土,天下何时罢羽书。rén qíng zì gǔ huái xiāng tǔ,tiān xià hé shí bà yǔ shū。
莫向西风苦惆怅,白云流水只如初。mò xiàng xī fēng kǔ chóu chàng,bái yún liú shuǐ zhǐ rú chū。

复用韵答严上人

刘基

西风吹树夕阳微,斥鴳鹪鹩各有依。xī fēng chuī shù xī yáng wēi,chì yàn jiāo liáo gè yǒu yī。
幕府三年双短鬓,乡关千里一沾衣。mù fǔ sān nián shuāng duǎn bìn,xiāng guān qiān lǐ yī zhān yī。
江淮渺渺人烟少,梁楚茫茫鬼燐飞。jiāng huái miǎo miǎo rén yān shǎo,liáng chǔ máng máng guǐ lín fēi。
诛暴保民黄石略,将军莫自失戌机。zhū bào bǎo mín huáng shí lüè,jiāng jūn mò zì shī xū jī。

题寒林图

刘基

摇落江边秋树林,凄凉久客二毛侵。yáo luò jiāng biān qiū shù lín,qī liáng jiǔ kè èr máo qīn。
藤萝岁晚龙蛇死,丛薄天寒虎豹深。téng luó suì wǎn lóng shé sǐ,cóng báo tiān hán hǔ bào shēn。
流水斜阳人远近,青烟白草雁飞沉。liú shuǐ xié yáng rén yuǎn jìn,qīng yān bái cǎo yàn fēi chén。
桂花自在山中发,怅望西风起夕阴。guì huā zì zài shān zhōng fā,chàng wàng xī fēng qǐ xī yīn。

仍用韵酬衍上人

刘基

多愁只觉世情疏,愁极凭谁与破除。duō chóu zhǐ jué shì qíng shū,chóu jí píng shuí yǔ pò chú。
江海烟尘羁客泪,云山桑梓别人居。jiāng hǎi yān chén jī kè lèi,yún shān sāng zǐ bié rén jū。
高风断雁惟将恨,衰草残萤不照书。gāo fēng duàn yàn wéi jiāng hèn,shuāi cǎo cán yíng bù zhào shū。
世乱弓刀方有用,休夸新句逼黄初。shì luàn gōng dāo fāng yǒu yòng,xiū kuā xīn jù bī huáng chū。

仍用韵酬衍上人

刘基

岁莫天寒生意微,空林鸟雀自相依。suì mò tiān hán shēng yì wēi,kōng lín niǎo què zì xiāng yī。
有情霜叶欺花貌,无用风荷象客衣。yǒu qíng shuāng yè qī huā mào,wú yòng fēng hé xiàng kè yī。
西塞鼓鞞山岳震,东郊羽檄海波飞。xī sāi gǔ bǐng shān yuè zhèn,dōng jiāo yǔ xí hǎi bō fēi。
传闻有诏颁南服,早晚阳和斡化机。chuán wén yǒu zhào bān nán fú,zǎo wǎn yáng hé wò huà jī。

题访隐图

刘基

忽忆山中陶隐居,杖藜冲晚谒茅庐。hū yì shān zhōng táo yǐn jū,zhàng lí chōng wǎn yè máo lú。
林花浥露红无比,涧草含烟绿有馀。lín huā yì lù hóng wú bǐ,jiàn cǎo hán yān lǜ yǒu yú。
金鼎丹光缠日月,银河流水到阶除。jīn dǐng dān guāng chán rì yuè,yín hé liú shuǐ dào jiē chú。
松间白鹤通人语,长向瑶台寄远书。sōng jiān bái hè tōng rén yǔ,zhǎng xiàng yáo tái jì yuǎn shū。

又用前韵

刘基

树头寒月影扶疏,天上清霜下玉除。shù tóu hán yuè yǐng fú shū,tiān shàng qīng shuāng xià yù chú。
紫塞风高鸿失路,碧梧枝冷鹊移居。zǐ sāi fēng gāo hóng shī lù,bì wú zhī lěng què yí jū。
虎头旷日糜仓粟,牛腹中霄诧帛书。hǔ tóu kuàng rì mí cāng sù,niú fù zhōng xiāo chà bó shū。
见说抱关堪避世,稗官犹可学虞初。jiàn shuō bào guān kān bì shì,bài guān yóu kě xué yú chū。

又用前韵

刘基

西风吹面雨霏微,片片浮云水上依。xī fēng chuī miàn yǔ fēi wēi,piàn piàn fú yún shuǐ shàng yī。
鸿雁群翔营口实,凫鹥对立惜毛衣。hóng yàn qún xiáng yíng kǒu shí,fú yī duì lì xī máo yī。
关河惨烈时将晚,原野萧条叶自飞。guān hé cǎn liè shí jiāng wǎn,yuán yě xiāo tiáo yè zì fēi。
惭愧江湖一萍梗,厌听咿轧响邻机。cán kuì jiāng hú yī píng gěng,yàn tīng yī yà xiǎng lín jī。

宿贾性之市隐斋

刘基

今年冬雨不作雪,屋头鸟声浑似春。jīn nián dōng yǔ bù zuò xuě,wū tóu niǎo shēng hún shì chūn。
绝怜草色绿铺地,可爱梅花白照人。jué lián cǎo sè lǜ pù dì,kě ài méi huā bái zhào rén。
时物巳迎新岁换,交情空向异乡亲。shí wù sì yíng xīn suì huàn,jiāo qíng kōng xiàng yì xiāng qīn。
忽思昨夜残灯里,错认还家梦是真。hū sī zuó yè cán dēng lǐ,cuò rèn hái jiā mèng shì zhēn。

题陆放翁湖上诗后

刘基

放浪江湖一老翁,若耶溪上几春风。fàng làng jiāng hú yī lǎo wēng,ruò yé xī shàng jǐ chūn fēng。
门前流水斜还直,篱外闲花白复红。mén qián liú shuǐ xié hái zhí,lí wài xián huā bái fù hóng。
甚欲赋诗追杜子,也能纵酒学陶公。shén yù fù shī zhuī dù zi,yě néng zòng jiǔ xué táo gōng。
细看墨迹成怀古,叹息他乡类断蓬。xì kàn mò jì chéng huái gǔ,tàn xī tā xiāng lèi duàn péng。

次韵张德平见寄

刘基

漠漠长烟野色昏,霏霏细雨湿衡门。mò mò zhǎng yān yě sè hūn,fēi fēi xì yǔ shī héng mén。
乾坤象纬寻常转,江海波涛日夜翻。qián kūn xiàng wěi xún cháng zhuǎn,jiāng hǎi bō tāo rì yè fān。
贾谊奏书哀自哭,屈原心事苦谁论。jiǎ yì zòu shū āi zì kū,qū yuán xīn shì kǔ shuí lùn。
近逢使者徵遗逸,说道岩廊纳谠言。jìn féng shǐ zhě zhēng yí yì,shuō dào yán láng nà dǎng yán。

题承天观

刘基

吴山顶上承天观,玉牒金符镇地灵。wú shān dǐng shàng chéng tiān guān,yù dié jīn fú zhèn dì líng。
百尺楼台依斗极,九霄风露出窗棂。bǎi chǐ lóu tái yī dòu jí,jiǔ xiāo fēng lù chū chuāng líng。
江声汹涌蛟龙阙,云气虚无翡翠屏。jiāng shēng xiōng yǒng jiāo lóng quē,yún qì xū wú fěi cuì píng。
见说蓬莱恰相对,仙凡只在隔沧溟。jiàn shuō péng lái qià xiāng duì,xiān fán zhǐ zài gé cāng míng。

次韵和孟伯真感兴四首

刘基

五载江淮百战场,乾坤举目总堪伤。wǔ zài jiāng huái bǎi zhàn chǎng,qián kūn jǔ mù zǒng kān shāng。
巳闻盗贼多于蚁,无柰官军暴似狼。sì wén dào zéi duō yú yǐ,wú nài guān jūn bào shì láng。
绿水青山人寂寂,长烟蔓草日荒荒。lǜ shuǐ qīng shān rén jì jì,zhǎng yān màn cǎo rì huāng huāng。
弟兄零落音书绝,肠断春风一雁行。dì xiōng líng luò yīn shū jué,cháng duàn chūn fēng yī yàn xíng。

次韵和孟伯真感兴四首

刘基

无用文章岂疗饥,劳生筋骨巳支离。wú yòng wén zhāng qǐ liáo jī,láo shēng jīn gǔ sì zhī lí。
穷愁杜甫家何在,落魄陈平计未奇。qióng chóu dù fǔ jiā hé zài,luò pò chén píng jì wèi qí。
草泽狐狸三窟固,江湖波浪一帆危。cǎo zé hú lí sān kū gù,jiāng hú bō làng yī fān wēi。
故园春色年年到,绿叶红花好为谁。gù yuán chūn sè nián nián dào,lǜ yè hóng huā hǎo wèi shuí。

次韵和孟伯真感兴四首

刘基

平时盗贼起成云,厚禄能忘愧庶民。píng shí dào zéi qǐ chéng yún,hòu lù néng wàng kuì shù mín。
樽俎自高廊庙策,经纶不用草茅人。zūn zǔ zì gāo láng miào cè,jīng lún bù yòng cǎo máo rén。
思家远道风尘恶,争食空山虎豹嗔。sī jiā yuǎn dào fēng chén è,zhēng shí kōng shān hǔ bào chēn。
莫怪洛阳年少客,持书痛哭向枫宸。mò guài luò yáng nián shǎo kè,chí shū tòng kū xiàng fēng chén。