古诗词

刘基

次韵和石末公漫兴见寄二首

刘基

王侯古有兴屠狗,郎吏今无善牧羊。wáng hóu gǔ yǒu xīng tú gǒu,láng lì jīn wú shàn mù yáng。
青海风波腾罔象,紫霄氛祲翳摇光。qīng hǎi fēng bō téng wǎng xiàng,zǐ xiāo fēn jìn yì yáo guāng。
江寒逝水东流急,天远冥鸿北去长。jiāng hán shì shuǐ dōng liú jí,tiān yuǎn míng hóng běi qù zhǎng。
莫笑乌鸢恶毛羽,翻飞齐得簉鹓行。mò xiào wū yuān è máo yǔ,fān fēi qí dé zào yuān xíng。

次韵和石末公漫兴见寄二首

刘基

济世何人希管乐,隐居无处觅求羊。jì shì hé rén xī guǎn lè,yǐn jū wú chù mì qiú yáng。
扶桑未换旸乌彩,腐草犹争爝火光。fú sāng wèi huàn yáng wū cǎi,fǔ cǎo yóu zhēng jué huǒ guāng。
百载承平戎马佚,十年战伐艾菅长。bǎi zài chéng píng róng mǎ yì,shí nián zhàn fá ài jiān zhǎng。
长沙迁客能流涕,一日须垂一万行。zhǎng shā qiān kè néng liú tì,yī rì xū chuí yī wàn xíng。

和石末公冬暖

刘基

世乱干戈日夜寻,可堪灾沴又相侵。shì luàn gàn gē rì yè xún,kě kān zāi lì yòu xiāng qīn。
烟霞出地皆成祲,雷电飞时肯作霖。yān xiá chū dì jiē chéng jìn,léi diàn fēi shí kěn zuò lín。
祝蝪漫劳遵故事,问牛谁复轸忧心。zhù tāng màn láo zūn gù shì,wèn niú shuí fù zhěn yōu xīn。
小虫未寤年光晚,犹抱枯荄学苦吟。xiǎo chóng wèi wù nián guāng wǎn,yóu bào kū gāi xué kǔ yín。

雨中呈石末公

刘基

去年三冬暖不雨,今年孟春寒有馀。qù nián sān dōng nuǎn bù yǔ,jīn nián mèng chūn hán yǒu yú。
大云垂垂压宇宙,密雪衮衮飘庭除。dà yún chuí chuí yā yǔ zhòu,mì xuě gǔn gǔn piāo tíng chú。
安排白水与泛舸,酝酿青泥容没车。ān pái bái shuǐ yǔ fàn gě,yùn niàng qīng ní róng méi chē。
辛苦陌头杨柳树,含颦等待太阳舒。xīn kǔ mò tóu yáng liǔ shù,hán pín děng dài tài yáng shū。

和石末公见示有字韵

刘基

长想天涯皆内地,忍看阃外即他乡。zhǎng xiǎng tiān yá jiē nèi dì,rěn kàn kǔn wài jí tā xiāng。
扶生可惜医无缓,救死宁堪鬼在盲。fú shēng kě xī yī wú huǎn,jiù sǐ níng kān guǐ zài máng。
郡县诛求应到骨,乾坤战伐遍成疮。jùn xiàn zhū qiú yīng dào gǔ,qián kūn zhàn fá biàn chéng chuāng。
辽东华表云间鹤,相见相思总断肠。liáo dōng huá biǎo yún jiān hè,xiāng jiàn xiāng sī zǒng duàn cháng。

次李子庚韵

刘基

风落馀花春事非,愁心烟雨共霏霏。fēng luò yú huā chūn shì fēi,chóu xīn yān yǔ gòng fēi fēi。
溪云不作从龙起,山石何须学燕飞。xī yún bù zuò cóng lóng qǐ,shān shí hé xū xué yàn fēi。
篱下旧存彭泽菊,林间新长首阳薇。lí xià jiù cún péng zé jú,lín jiān xīn zhǎng shǒu yáng wēi。
夜阑忽漫闻啼鸟,肠断天涯信使稀。yè lán hū màn wén tí niǎo,cháng duàn tiān yá xìn shǐ xī。

早春遣怀

刘基

正月馀寒未放春,漫空飞雪舞随人。zhèng yuè yú hán wèi fàng chūn,màn kōng fēi xuě wǔ suí rén。
新年对客情何限,浊酒于予意独亲。xīn nián duì kè qíng hé xiàn,zhuó jiǔ yú yǔ yì dú qīn。
涧底流泉浑似玉,门前细草总成茵。jiàn dǐ liú quán hún shì yù,mén qián xì cǎo zǒng chéng yīn。
鹤归自爱山能静,豹隐方知雾有神。hè guī zì ài shān néng jìng,bào yǐn fāng zhī wù yǒu shén。

雨中遣闷

刘基

雨渍愁云重不飞,山蒸冷雾袭人衣。yǔ zì chóu yún zhòng bù fēi,shān zhēng lěng wù xí rén yī。
亦知屏翳空多事,只恐羲和失所归。yì zhī píng yì kōng duō shì,zhǐ kǒng xī hé shī suǒ guī。
岁晏波涛东逝急,天寒鸿雁北来稀。suì yàn bō tāo dōng shì jí,tiān hán hóng yàn běi lái xī。
残灯永夜清无焰,坐听饥猿响翠微。cán dēng yǒng yè qīng wú yàn,zuò tīng jī yuán xiǎng cuì wēi。

闻猿有感

刘基

猿响秋山夜句阑,白云如雪拥林端。yuán xiǎng qiū shān yè jù lán,bái yún rú xuě yōng lín duān。
钟仪楚奏难成调,蔡琰胡笳欲罢弹。zhōng yí chǔ zòu nán chéng diào,cài yǎn hú jiā yù bà dàn。
泽魁离骚馀怨恨,巴东涕泪想泛澜。zé kuí lí sāo yú yuàn hèn,bā dōng tì lèi xiǎng fàn lán。
唯应华表归来鹤,明月清风共岁寒。wéi yīng huá biǎo guī lái hè,míng yuè qīng fēng gòng suì hán。

漫成

刘基

老去知心更有谁,愁将短发对花枝。lǎo qù zhī xīn gèng yǒu shuí,chóu jiāng duǎn fā duì huā zhī。
花残更发新春叶,发白空垂满面丝。huā cán gèng fā xīn chūn yè,fā bái kōng chuí mǎn miàn sī。
纵酒放歌怜往日,倚阑听雁立多时。zòng jiǔ fàng gē lián wǎng rì,yǐ lán tīng yàn lì duō shí。
若为化得抟风翮,汗漫东西信所之。ruò wèi huà dé tuán fēng hé,hàn màn dōng xī xìn suǒ zhī。

感兴

刘基

百年强半巳无能,愁入膏盲病自增。bǎi nián qiáng bàn sì wú néng,chóu rù gāo máng bìng zì zēng。
千里江山双白鬓,五更风雨一青灯。qiān lǐ jiāng shān shuāng bái bìn,wǔ gèng fēng yǔ yī qīng dēng。
繁弦急管谁家宅,废圃荒窑昔代陵。fán xián jí guǎn shuí jiā zhái,fèi pǔ huāng yáo xī dài líng。
不寐坐听鸡唱尽,素光穿牖日华升。bù mèi zuò tīng jī chàng jǐn,sù guāng chuān yǒu rì huá shēng。

夜坐

刘基

残釭背壁翳还明,坐拥衾禂阅五更。cán gāng bèi bì yì hái míng,zuò yōng qīn dǎo yuè wǔ gèng。
云卷星河垂永夜,霜飞鼓角静严城。yún juǎn xīng hé chuí yǒng yè,shuāng fēi gǔ jiǎo jìng yán chéng。
飘摇莫计馀生事,老病都非旧日情。piāo yáo mò jì yú shēng shì,lǎo bìng dōu fēi jiù rì qíng。
想像故园凭梦到,愁来转使梦难成。xiǎng xiàng gù yuán píng mèng dào,chóu lái zhuǎn shǐ mèng nán chéng。

蒋山寺十月桃花

刘基

王母桃花此地栽,风霜摇落为谁开。wáng mǔ táo huā cǐ dì zāi,fēng shuāng yáo luò wèi shuí kāi。
琳宫玉座同黄土,绛蕊丹跗自绿苔。lín gōng yù zuò tóng huáng tǔ,jiàng ruǐ dān fū zì lǜ tái。
度朔烟霞违梦想,武陵云水怨归来。dù shuò yān xiá wéi mèng xiǎng,wǔ líng yún shuǐ yuàn guī lái。
残蜂剩蝶相逢浅,黄菊芙蓉莫浪猜。cán fēng shèng dié xiāng féng qiǎn,huáng jú fú róng mò làng cāi。

寒夜

刘基

月上前山夜寂寥,江城鼓角殷寒宵。yuè shàng qián shān yè jì liáo,jiāng chéng gǔ jiǎo yīn hán xiāo。
鱼龙水落沧溟静,鸿雁声来紫塞遥。yú lóng shuǐ luò cāng míng jìng,hóng yàn shēng lái zǐ sāi yáo。
风物自应随律转,霜髯争得见春消。fēng wù zì yīng suí lǜ zhuǎn,shuāng rán zhēng dé jiàn chūn xiāo。
青釭冷暗愁眠怯,楼外频移北斗杓。qīng gāng lěng àn chóu mián qiè,lóu wài pín yí běi dòu biāo。

漫成

刘基

愁将短发逢摇落,漫把残灯照寂寥。chóu jiāng duǎn fā féng yáo luò,màn bǎ cán dēng zhào jì liáo。
两地身心悲夜鹊,五更钟鼓梦春潮。liǎng dì shēn xīn bēi yè què,wǔ gèng zhōng gǔ mèng chūn cháo。
惊寒柏叶垂垂静,向日霜华泫泫消。jīng hán bǎi yè chuí chuí jìng,xiàng rì shuāng huá xuàn xuàn xiāo。
怅望烟尘满长路,紫芝空长故山苗。chàng wàng yān chén mǎn zhǎng lù,zǐ zhī kōng zhǎng gù shān miáo。

题秋江独钓图

刘基

秋风江上垂纶客,知是严陵是太公?qiū fēng jiāng shàng chuí lún kè,zhī shì yán líng shì tài gōng?
细水浮岚天与碧,斜阳炙面脸生红。xì shuǐ fú lán tiān yǔ bì,xié yáng zhì miàn liǎn shēng hóng。
形容想像丹青在,岁月荒凉草泽空。xíng róng xiǎng xiàng dān qīng zài,suì yuè huāng liáng cǎo zé kōng。
日暮忽然闻欸乃,蓼花枫叶忘西东。rì mù hū rán wén āi nǎi,liǎo huā fēng yè wàng xī dōng。

题墨竹

刘基

苍梧山下无穷竹,尽是湘妃泪种成。cāng wú shān xià wú qióng zhú,jǐn shì xiāng fēi lèi zhǒng chéng。
烟雨不销千古恨,佩环虚度九秋声。yān yǔ bù xiāo qiān gǔ hèn,pèi huán xū dù jiǔ qiū shēng。
见愁牧竖乘时伐,可待伶伦学凤鸣。jiàn chóu mù shù chéng shí fá,kě dài líng lún xué fèng míng。
独立凄凉对图画,为君惆怅一沾缨。dú lì qī liáng duì tú huà,wèi jūn chóu chàng yī zhān yīng。

雪中有怀章三益叶景渊

刘基

岁莫怀人雪满天,饥乌病客对凄然。suì mò huái rén xuě mǎn tiān,jī wū bìng kè duì qī rán。
地炉无火同谁坐,石砚生冰尽日眠。dì lú wú huǒ tóng shuí zuò,shí yàn shēng bīng jǐn rì mián。
栗里何时归白发,茅檐几处起青烟。lì lǐ hé shí guī bái fā,máo yán jǐ chù qǐ qīng yān。
稻畦麦陇看春及,土膏泉滋谶有年。dào qí mài lǒng kàn chūn jí,tǔ gāo quán zī chèn yǒu nián。

白发

刘基

白发应同春草茎,风吹一夜满头生。bái fā yīng tóng chūn cǎo jīng,fēng chuī yī yè mǎn tóu shēng。
欲收浮艳归根柢,故遣芳菲定老成。yù shōu fú yàn guī gēn dǐ,gù qiǎn fāng fēi dìng lǎo chéng。
碧瓦晓霜怜变灭,纸窗宵月妒分明。bì wǎ xiǎo shuāng lián biàn miè,zhǐ chuāng xiāo yuè dù fēn míng。
据鞍上马非吾事,赖尔妆严意不轻。jù ān shàng mǎ fēi wú shì,lài ěr zhuāng yán yì bù qīng。

愁感代哭

刘基

燕鸿北去又南来,断垄荒冈几劫灰。yàn hóng běi qù yòu nán lái,duàn lǒng huāng gāng jǐ jié huī。
慈母矶寒风落木,望夫石老雨添苔。cí mǔ jī hán fēng luò mù,wàng fū shí lǎo yǔ tiān tái。
江流定与天河合,客泪还经地底回。jiāng liú dìng yǔ tiān hé hé,kè lèi hái jīng dì dǐ huí。
未必春光便销歇,白华犹发烧残梅。wèi bì chūn guāng biàn xiāo xiē,bái huá yóu fā shāo cán méi。