古诗词

高濂

西江月·白榴

高濂

碧蕊似怜星眼,繁花学剪云衣。bì ruǐ shì lián xīng yǎn,fán huā xué jiǎn yún yī。
青霞为骨玉为肌。qīng xiá wèi gǔ yù wèi jī。
雅澹萧疏风味。yǎ dàn xiāo shū fēng wèi。
幽梦白云绕绕,空阶明月依依。yōu mèng bái yún rào rào,kōng jiē míng yuè yī yī。
相传海上得来奇。xiāng chuán hǎi shàng dé lái qí。
分出琼台瑶砌。fēn chū qióng tái yáo qì。

爪茉莉莱莉

高濂

香吐黄昏,不是风尘味。xiāng tǔ huáng hūn,bù shì fēng chén wèi。
清影弄、月痕轻缀。qīng yǐng nòng yuè hén qīng zhuì。
袅袅扶风,联珠颗、枝条柔翠。niǎo niǎo fú fēng,lián zhū kē zhī tiáo róu cuì。
几多番、落尽还开,直恁秾情幽媚。jǐ duō fān luò jǐn hái kāi,zhí nèn nóng qíng yōu mèi。
绣窗绮阁,惯是怜娃惜婢。xiù chuāng qǐ gé,guàn shì lián wá xī bì。
晚妆残、湘云堆髻。wǎn zhuāng cán xiāng yún duī jì。
一枝偏倚,珊枕玉温香腻。yī zhī piān yǐ,shān zhěn yù wēn xiāng nì。
夜深沉、梦醒残鸡,暗麝尤侵鸳被。yè shēn chén mèng xǐng cán jī,àn shè yóu qīn yuān bèi。

忆王孙·金丝桃

高濂

为惜春风去渺茫。wèi xī chūn fēng qù miǎo máng。
不堪回首忆刘郎。bù kān huí shǒu yì liú láng。
慢裁金缕作衣裳。màn cái jīn lǚ zuò yī shang。
剩残妆。shèng cán zhuāng。
吐出丝丝惹恨长。tǔ chū sī sī rě hèn zhǎng。

滴滴金滴滴金

高濂

花镕腊瓣春铺地。huā róng là bàn chūn pù dì。
衬残红,伴草碧。chèn cán hóng,bàn cǎo bì。
最是金莲香印迹。zuì shì jīn lián xiāng yìn jì。
把笑能相惜。bǎ xiào néng xiāng xī。
晓来泪染露华湿。xiǎo lái lèi rǎn lù huá shī。
怜去马,分行色。lián qù mǎ,fēn xíng sè。
醉眠曾为春留客。zuì mián céng wèi chūn liú kè。
梦里长相忆。mèng lǐ zhǎng xiāng yì。

贺圣朝·红葵

高濂

薰风未破黄梅雨。xūn fēng wèi pò huáng méi yǔ。
叶展花开几许。yè zhǎn huā kāi jǐ xǔ。
俨牡丹换紫,蔷薇怯艳,芙蓉知妒。yǎn mǔ dān huàn zǐ,qiáng wēi qiè yàn,fú róng zhī dù。
浅深高下,锦标妍湿,瀼瀼朝露。qiǎn shēn gāo xià,jǐn biāo yán shī,ráng ráng cháo lù。
把金杯浮白,醉面分红,端阳日午。bǎ jīn bēi fú bái,zuì miàn fēn hóng,duān yáng rì wǔ。

谒金门·黄葵

高濂

心倾日。xīn qīng rì。
一点孤忠默默。yī diǎn gū zhōng mò mò。
冷艳寒姿香酿蜜。lěng yàn hán zī xiāng niàng mì。
向慕怜朝夕。xiàng mù lián cháo xī。
一任风欺露涤。yī rèn fēng qī lù dí。
愧人剩有心赤。kuì rén shèng yǒu xīn chì。
可是不同春有色。kě shì bù tóng chūn yǒu sè。
开落谁曾惜。kāi luò shuí céng xī。

锦堂春萱花

高濂

北树朱华日丽,生阶翠叶风长。běi shù zhū huá rì lì,shēng jiē cuì yè fēng zhǎng。
纤蕤腻蔿舒芳艳,绝似杜兰香。xiān ruí nì wěi shū fāng yàn,jué shì dù lán xiāng。
仙骨瘦知髓绿,道家雅爱衣黄。xiān gǔ shòu zhī suǐ lǜ,dào jiā yǎ ài yī huáng。
何因花事关心事,相对隐忧忘。hé yīn huā shì guān xīn shì,xiāng duì yǐn yōu wàng。

调笑令·含笑花

高濂

含笑。hán xiào。
含笑。hán xiào。
半吐半开芳抱。bàn tǔ bàn kāi fāng bào。
有意无声倦容。yǒu yì wú shēng juàn róng。
唇吐莲花澹红。chún tǔ lián huā dàn hóng。
红澹。hóng dàn。
红澹。hóng dàn。
雨过花稀叶暗。yǔ guò huā xī yè àn。

小庭花·罂粟一名丽春

高濂

一种根枝几色开。yī zhǒng gēn zhī jǐ sè kāi。
轻盈疑似蝶飞来。qīng yíng yí shì dié fēi lái。
却从芍药竞翻阶。què cóng sháo yào jìng fān jiē。
纤纤嫩白随风软,袅袅鲜红傍日歪。xiān xiān nèn bái suí fēng ruǎn,niǎo niǎo xiān hóng bàng rì wāi。
雨余隋苑锦初裁。yǔ yú suí yuàn jǐn chū cái。

更漏子·紫薇

高濂

倚南风,开长日。yǐ nán fēng,kāi zhǎng rì。
占炎蒸三月力。zhàn yán zhēng sān yuè lì。
笼浅碧,荡深红。lóng qiǎn bì,dàng shēn hóng。
星垣名与同。xīng yuán míng yǔ tóng。
泛远香,延凉月。fàn yuǎn xiāng,yán liáng yuè。
雨时行飘绛雪。yǔ shí xíng piāo jiàng xuě。
栽上苑,伴朱衣。zāi shàng yuàn,bàn zhū yī。
草诏凤凰池。cǎo zhào fèng huáng chí。

醉公子·朱槿

高濂

路口西风媚。lù kǒu xī fēng mèi。
夕阳红欲醉。xī yáng hóng yù zuì。
才放又惊残。cái fàng yòu jīng cán。
荣枯朝暮间。róng kū cháo mù jiān。
含露篱边泣。hán lù lí biān qì。
何人问颜色。hé rén wèn yán sè。
百年如梦中。bǎi nián rú mèng zhōng。
一晨花较同。yī chén huā jiào tóng。

如梦令·白槿

高濂

笑展荼蘼一撚。xiào zhǎn tú mí yī niǎn。
色共梨花细剪。sè gòng lí huā xì jiǎn。
开落不经秋,寂寞玉容粉面。kāi luò bù jīng qiū,jì mò yù róng fěn miàn。
含怨。hán yuàn。
含怨。hán yuàn。
鬌与青霜同变。tuǒ yǔ qīng shuāng tóng biàn。

鹊桥仙·牵牛

高濂

金风初动,银汉低垂,传说鹊桥曾度。jīn fēng chū dòng,yín hàn dī chuí,chuán shuō què qiáo céng dù。
碧罗蓝缕俨仙衣,乞与人间晓来睹。bì luó lán lǚ yǎn xiān yī,qǐ yǔ rén jiān xiǎo lái dǔ。
木樨开后,芙蓉巳老,占却秋光无数。mù xī kāi hòu,fú róng sì lǎo,zhàn què qiū guāng wú shù。
竹篱摇蔓短长风,欲飞去、紫云高处。zhú lí yáo màn duǎn zhǎng fēng,yù fēi qù zǐ yún gāo chù。

南乡子·素馨

高濂

素质艳名姬。sù zhì yàn míng jī。
露屑风香着意培。lù xiè fēng xiāng zhe yì péi。
不逊寒梅羞御粉,依依。bù xùn hán méi xiū yù fěn,yī yī。
蟠向云鬟香独奇。pán xiàng yún huán xiāng dú qí。
密翠似攒眉。mì cuì shì zǎn méi。
月底轻扬玉缕衣。yuè dǐ qīng yáng yù lǚ yī。
烟冢荒城迷路草,萋萋。yān zhǒng huāng chéng mí lù cǎo,qī qī。
兴寄幽花抵自知。xīng jì yōu huā dǐ zì zhī。

山花子·山棠梨

高濂

锦葩香吐萼垂垂。jǐn pā xiāng tǔ è chuí chuí。
飞架东风紫绛帏。fēi jià dōng fēng zǐ jiàng wéi。
露底一枝攀折去,傍蛾眉。lù dǐ yī zhī pān zhé qù,bàng é méi。
弄影似争春有色,含娇祇怯径无媒。nòng yǐng shì zhēng chūn yǒu sè,hán jiāo qí qiè jìng wú méi。
惯是东君妒长好,雨霏霏。guàn shì dōng jūn dù zhǎng hǎo,yǔ fēi fēi。

归国遥扶桑

高濂

迢递。tiáo dì。
移得根枝自天际。yí dé gēn zhī zì tiān jì。
烂熳新红如醉。làn màn xīn hóng rú zuì。
云艳摇芳砌。yún yàn yáo fāng qì。
开落长春得意。kāi luò zhǎng chūn dé yì。
朵朵还扶日。duǒ duǒ hái fú rì。
风露不禁沽滴。fēng lù bù jìn gū dī。
苔径空怜惜。tái jìng kōng lián xī。

乌夜啼紫鸡冠

高濂

翠凤分翎耸耸,紫丝刷羽层层。cuì fèng fēn líng sǒng sǒng,zǐ sī shuā yǔ céng céng。
势逞风摇浑欲斗,雨急听疑鸣。shì chěng fēng yáo hún yù dòu,yǔ jí tīng yí míng。
朱顶慢教鹤并,丹砂未许蜂争。zhū dǐng màn jiào hè bìng,dān shā wèi xǔ fēng zhēng。
啼霜不报人间晓,何意拟苍蝇。tí shuāng bù bào rén jiān xiǎo,hé yì nǐ cāng yíng。

清商怨·白鸡冠

高濂

为怜三唱霜凝白。wèi lián sān chàng shuāng níng bái。
相对悲愁客。xiāng duì bēi chóu kè。
玉羽云翎,雪映书窗色。yù yǔ yún líng,xuě yìng shū chuāng sè。
不是樊笼标格。bù shì fán lóng biāo gé。
俨有意、无声拍拍。yǎn yǒu yì wú shēng pāi pāi。
飞荡西风,恐升去旌阳宅。fēi dàng xī fēng,kǒng shēng qù jīng yáng zhái。

豆叶黄菜花

高濂

春满郊原水满堤。chūn mǎn jiāo yuán shuǐ mǎn dī。
阴阴麦长菜花肥。yīn yīn mài zhǎng cài huā féi。
丛丛蝴蝶斗香飞。cóng cóng hú dié dòu xiāng fēi。
洒金泥。sǎ jīn ní。
浪叠黄云望欲迷。làng dié huáng yún wàng yù mí。

四园竹石竹

高濂

茜绯枯紫,更着粉边轻。qiàn fēi kū zǐ,gèng zhe fěn biān qīng。
花如刻缯,叶疑缀玉,色醉还醒。huā rú kè zēng,yè yí zhuì yù,sè zuì hái xǐng。
盈盈开日,爱向闲庭绣户,密翠簇繁英。yíng yíng kāi rì,ài xiàng xián tíng xiù hù,mì cuì cù fán yīng。
落还生。luò hái shēng。
偏怜常占春艳,可人闲意幽情。piān lián cháng zhàn chūn yàn,kě rén xián yì yōu qíng。
无那一朝霜露,不堪憔悴付飘零。wú nà yī cháo shuāng lù,bù kān qiáo cuì fù piāo líng。
根枝犹在,待春回,依旧订花盟。gēn zhī yóu zài,dài chūn huí,yī jiù dìng huā méng。
176«3456789