古诗词

梁寅

初夏十绝

梁寅

树暗云更深,鸟啼春已去。shù àn yún gèng shēn,niǎo tí chūn yǐ qù。
多谢桃源人,能留远人住。duō xiè táo yuán rén,néng liú yuǎn rén zhù。

初夏十绝

梁寅

传闻渝水上,蔽日甲兵尘。chuán wén yú shuǐ shàng,bì rì jiǎ bīng chén。
野战哀田叟,山行泣妇人。yě zhàn āi tián sǒu,shān xíng qì fù rén。

初夏十绝

梁寅

风藤摇曲巷,烟柳暗长渠。fēng téng yáo qū xiàng,yān liǔ àn zhǎng qú。
饥鹘无时下,浮鸥却自如。jī gǔ wú shí xià,fú ōu què zì rú。

初夏十绝

梁寅

莫年生计违,头白独如期。mò nián shēng jì wéi,tóu bái dú rú qī。
争似儿童日,渔樵逐队嬉。zhēng shì ér tóng rì,yú qiáo zhú duì xī。

初夏十绝

梁寅

久客疏慵惯,浑忘世俗嘲。jiǔ kè shū yōng guàn,hún wàng shì sú cháo。
诗因临水就,书为看云抛。shī yīn lín shuǐ jiù,shū wèi kàn yún pāo。

初夏十绝

梁寅

经岁离故园,青林思飞绕。jīng suì lí gù yuán,qīng lín sī fēi rào。
旧松长更高,新竹生渐小。jiù sōng zhǎng gèng gāo,xīn zhú shēng jiàn xiǎo。

初夏十绝

梁寅

薜荔岩前老,蘼芜江上多。bì lì yán qián lǎo,mí wú jiāng shàng duō。
吴船拟重泛,闲听越人歌。wú chuán nǐ zhòng fàn,xián tīng yuè rén gē。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

琪树方壶秀,芝草玄洲春。qí shù fāng hú xiù,zhī cǎo xuán zhōu chūn。
羽人爱林卧,不管海扬尘。yǔ rén ài lín wò,bù guǎn hǎi yáng chén。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

昔闻云中仙,遁迹人间世。xī wén yún zhōng xiān,dùn jì rén jiān shì。
青松将十围,苍鹿亦千岁。qīng sōng jiāng shí wéi,cāng lù yì qiān suì。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

餐霞固有术,烹石谅非难。cān xiá gù yǒu shù,pēng shí liàng fēi nán。
何如坎离媾,方寸成金丹。hé rú kǎn lí gòu,fāng cùn chéng jīn dān。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

贞士不可见,或从林下逢。zhēn shì bù kě jiàn,huò cóng lín xià féng。
暂即松筠室,聊怡冰雪容。zàn jí sōng yún shì,liáo yí bīng xuě róng。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

碧桃天上树,青涧石边栽。bì táo tiān shàng shù,qīng jiàn shí biān zāi。
世每纷纷异,花犹岁岁开。shì měi fēn fēn yì,huā yóu suì suì kāi。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

手弄紫藟芳,搴衣阴洞口。shǒu nòng zǐ lěi fāng,qiān yī yīn dòng kǒu。
九节蒲可寻,如瓜枣当剖。jiǔ jié pú kě xún,rú guā zǎo dāng pōu。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

高吟水木净,逸思风云骤。gāo yín shuǐ mù jìng,yì sī fēng yún zhòu。
知有沧洲期,意得还独笑。zhī yǒu cāng zhōu qī,yì dé hái dú xiào。

为黄仲尹题梅四绝

梁寅

孤山夕云冻,皓鹤返林庐。gū shān xī yún dòng,hào hè fǎn lín lú。
参差破琼蕊,正是雪飞初。cān chà pò qióng ruǐ,zhèng shì xuě fēi chū。

为黄仲尹题梅四绝

梁寅

珠宫万姝丽,缤纷朝紫皇。zhū gōng wàn shū lì,bīn fēn cháo zǐ huáng。
月明瑶珥冷,风细缟衣香。yuè míng yáo ěr lěng,fēng xì gǎo yī xiāng。

为黄仲尹题梅四绝

梁寅

蜿蟺双苍龙,石潭下无底。wān shàn shuāng cāng lóng,shí tán xià wú dǐ。
时时戏明珠,夜光照寒水。shí shí xì míng zhū,yè guāng zhào hán shuǐ。

为黄仲尹题梅四绝

梁寅

霜白玉堂砌,乌啼锦树枝。shuāng bái yù táng qì,wū tí jǐn shù zhī。
小儿夸解笛,莫向月中吹。xiǎo ér kuā jiě dí,mò xiàng yuè zhōng chuī。

龙翔寺赠缝人

梁寅

蜀绮吴绫惯揣量,并刀常带色丝香。shǔ qǐ wú líng guàn chuāi liàng,bìng dāo cháng dài sè sī xiāng。
自言多得豪家意,也解穿云到上方。zì yán duō dé háo jiā yì,yě jiě chuān yún dào shàng fāng。

龙翔寺赠缝人

梁寅

山客麻衣岁月多,朔风吹裂奈愁何。shān kè má yī suì yuè duō,shuò fēng chuī liè nài chóu hé。
若为访我清江上,倩子云中制芰荷。ruò wèi fǎng wǒ qīng jiāng shàng,qiàn zi yún zhōng zhì jì hé。