古诗词

张煌言

再入长江

张煌言

江声万古似闻鼙,天际依然渡水犀。jiāng shēng wàn gǔ shì wén pí,tiān jì yī rán dù shuǐ xī。
涿鹿亦曾经再战,卢龙应复待三犁。zhuō lù yì céng jīng zài zhàn,lú lóng yīng fù dài sān lí。
雕弓挽处驱玄武,锁甲擐来失白题。diāo gōng wǎn chù qū xuán wǔ,suǒ jiǎ huàn lái shī bái tí。
兵气至今犹未洗,自惭无计慰云霓!bīng qì zhì jīn yóu wèi xǐ,zì cán wú jì wèi yún ní!

同定西侯登金山,以上游师未至,遂左次崇明二首

张煌言

割云半壁倚中流,天劈东南形胜收。gē yún bàn bì yǐ zhōng liú,tiān pī dōng nán xíng shèng shōu。
铁瓮潮函飞鹫岭,牙樯影撼浴龙洲。tiě wèng cháo hán fēi jiù lǐng,yá qiáng yǐng hàn yù lóng zhōu。
画江何代空鼍鼓,横海今来驻虎斿。huà jiāng hé dài kōng tuó gǔ,héng hǎi jīn lái zhù hǔ yóu。
咫尺金陵王气在,可能瞻扫问松楸?zhǐ chǐ jīn líng wáng qì zài,kě néng zhān sǎo wèn sōng qiū?

同定西侯登金山,以上游师未至,遂左次崇明二首

张煌言

相闻赤伏启重离,一诏敷天并誓师。xiāng wén chì fú qǐ zhòng lí,yī zhào fū tiān bìng shì shī。
万里鲸波趋锦缆,两山鳌柱拥金羁。wàn lǐ jīng bō qū jǐn lǎn,liǎng shān áo zhù yōng jīn jī。
已呼苍兕临流蚤,未审玄骖下濑迟。yǐ hū cāng sì lín liú zǎo,wèi shěn xuán cān xià lài chí。
瓜步月明刁斗寂,行人犹指汉官仪。guā bù yuè míng diāo dòu jì,xíng rén yóu zhǐ hàn guān yí。

崇沙宋子犹,端士也;为闽帅所窘。既出厄,诗以慰之

张煌言

兵声谁遣向江滨,狼籍樵苏及隐沦。bīng shēng shuí qiǎn xiàng jiāng bīn,láng jí qiáo sū jí yǐn lún。
可是风尘迷物色?kě shì fēng chén mí wù sè?
到来天地失阳春。dào lái tiān dì shī yáng chūn。
凿坏乱后无全计,飘瓦伤余亦怆神!záo huài luàn hòu wú quán jì,piāo wǎ shāng yú yì chuàng shén!
转觉桃源非世外,渔郎犹见觅秦人。zhuǎn jué táo yuán fēi shì wài,yú láng yóu jiàn mì qín rén。

马尔毓职方改署幕府骑兵参军,未免牢落;戏赠

张煌言

国破兰香已半消,侯门谁复赠虔刀?guó pò lán xiāng yǐ bàn xiāo,hóu mén shuí fù zèng qián dāo?
颇怜宦拙同牛皂,正觉官闲似马曹。pǒ lián huàn zhuō tóng niú zào,zhèng jué guān xián shì mǎ cáo。
濩落籯金应易散,陆沈囊粟恐难叨!huò luò yíng jīn yīng yì sàn,lù shěn náng sù kǒng nán dāo!
相携赖有红颜在,枚叔游梁兴尚豪。xiāng xié lài yǒu hóng yán zài,méi shū yóu liáng xīng shàng háo。

和于湛之海上原韵六首

张煌言

黄埃胡骑猎桑干,长狄笳声九塞寒。huáng āi hú qí liè sāng gàn,zhǎng dí jiā shēng jiǔ sāi hán。
金雁俄从别殿识,铜驼几向故宫看!jīn yàn é cóng bié diàn shí,tóng tuó jǐ xiàng gù gōng kàn!
星槎飘泊留旄节,云树依栖拂羽翰。xīng chá piāo pō liú máo jié,yún shù yī qī fú yǔ hàn。
不是孤臣甘浪迹,曾将独茧著渔竿。bù shì gū chén gān làng jì,céng jiāng dú jiǎn zhù yú gān。

和于湛之海上原韵六首

张煌言

贪狼夜指絮云高,鸊鷎痕腥淬宝刀。tān láng yè zhǐ xù yún gāo,pì gāo hén xīng cuì bǎo dāo。
鳌极人传曾补石,龙荒天限莫投醪!áo jí rén chuán céng bǔ shí,lóng huāng tiān xiàn mò tóu láo!
翠华迢递干星汉,青翰浮沉卷雪涛。cuì huá tiáo dì gàn xīng hàn,qīng hàn fú chén juǎn xuě tāo。
泽国自来冠盖好,须眉谁不共仙舠!zé guó zì lái guān gài hǎo,xū méi shuí bù gòng xiān dāo!

和于湛之海上原韵六首

张煌言

海门潮咽越王城,霸业萧条风雨惊。hǎi mén cháo yàn yuè wáng chéng,bà yè xiāo tiáo fēng yǔ jīng。
独少囊金堪结客,犹留袖铁足鏖兵。dú shǎo náng jīn kān jié kè,yóu liú xiù tiě zú áo bīng。
驯来龙性峥嵘在,狎罢鸥心汗漫行。xùn lái lóng xìng zhēng róng zài,xiá bà ōu xīn hàn màn xíng。
若论两河毫杰客,登坛岂必让齐盟!ruò lùn liǎng hé háo jié kè,dēng tán qǐ bì ràng qí méng!

和于湛之海上原韵六首

张煌言

飞流江左半凋残,孤鹤横空转自叹。fēi liú jiāng zuǒ bàn diāo cán,gū hè héng kōng zhuǎn zì tàn。
瀚海不妨逃汉尉,神山未必误秦官。hàn hǎi bù fáng táo hàn wèi,shén shān wèi bì wù qín guān。
雕戈北向惭推毂,铜柱东游忆据鞍。diāo gē běi xiàng cán tuī gǔ,tóng zhù dōng yóu yì jù ān。
留得完身真百折,河清人寿古来难!liú dé wán shēn zhēn bǎi zhé,hé qīng rén shòu gǔ lái nán!

和于湛之海上原韵六首

张煌言

芥舟天地竟何如,赋就三闾未卜居。jiè zhōu tiān dì jìng hé rú,fù jiù sān lǘ wèi bo jū。
泪比鲛人长泣蚌,官轻狗监拟焚鱼。lèi bǐ jiāo rén zhǎng qì bàng,guān qīng gǒu jiān nǐ fén yú。
绣弧空指燕然石,雕管将成越绝书。xiù hú kōng zhǐ yàn rán shí,diāo guǎn jiāng chéng yuè jué shū。
忽听哀吟清夜发,旅魂长绕墓门庐。hū tīng āi yín qīng yè fā,lǚ hún zhǎng rào mù mén lú。

和于湛之海上原韵六首

张煌言

长因缟带重论交,把视吴钩未忍抛。zhǎng yīn gǎo dài zhòng lùn jiāo,bǎ shì wú gōu wèi rěn pāo。
惨淡中原谁牧马?cǎn dàn zhōng yuán shuí mù mǎ?
苍茫绝壑尚潜蛟。cāng máng jué hè shàng qián jiāo。
才名似尔依刘表,诗律何人压孟郊!cái míng shì ěr yī liú biǎo,shī lǜ hé rén yā mèng jiāo!
青眼樽前倍感慨,春风旅燕且南巢。qīng yǎn zūn qián bèi gǎn kǎi,chūn fēng lǚ yàn qiě nán cháo。

师次燕子矶

张煌言

横江楼橹自雄飞,霜伏云麾尽国威。héng jiāng lóu lǔ zì xióng fēi,shuāng fú yún huī jǐn guó wēi。
夹岸火轮排叠阵,中流铁锁斗重围。jiā àn huǒ lún pái dié zhèn,zhōng liú tiě suǒ dòu zhòng wéi。
战余落日鲛人窟,春到长风燕子矶。zhàn yú luò rì jiāo rén kū,chūn dào zhǎng fēng yàn zi jī。
指点兴亡倍感慨,当年此地是王畿!zhǐ diǎn xīng wáng bèi gǎn kǎi,dāng nián cǐ dì shì wáng jī!

即事,柬定西侯张侯服二首

张煌言

谁提玄钺向燕云,姓氏江南草木闻。shuí tí xuán yuè xiàng yàn yún,xìng shì jiāng nán cǎo mù wén。
已指黄龙麾战士,何劳青雀拥回军!yǐ zhǐ huáng lóng huī zhàn shì,hé láo qīng què yōng huí jūn!
两河父老犹挥涕,六诏乾坤正策勋。liǎng hé fù lǎo yóu huī tì,liù zhào qián kūn zhèng cè xūn。
纵有鱼符耑亦得,只今岂少信陵君!zòng yǒu yú fú duān yì dé,zhǐ jīn qǐ shǎo xìn líng jūn!

即事,柬定西侯张侯服二首

张煌言

十载冰霜誓枕戈,岂应歧路转风波?shí zài bīng shuāng shì zhěn gē,qǐ yīng qí lù zhuǎn fēng bō?
和戎魏绛终当谬,结客燕丹恐亦讹!hé róng wèi jiàng zhōng dāng miù,jié kè yàn dān kǒng yì é!
剖竹已非秦郡县,分茅可是汉山河?pōu zhú yǐ fēi qín jùn xiàn,fēn máo kě shì hàn shān hé?
孤臣独有干将在,紫气青雯自不磨。gū chén dú yǒu gàn jiāng zài,zǐ qì qīng wén zì bù mó。

寿英义伯阮季友

张煌言

蟠桃坞上小阳春,饮至筵开介寿频;pán táo wù shàng xiǎo yáng chūn,yǐn zhì yán kāi jiè shòu pín;
共识天台前度阮,还知灵岳又生申。gòng shí tiān tái qián dù ruǎn,hái zhī líng yuè yòu shēng shēn。
王恩玄发承三锡,将略丹心动八闽。wáng ēn xuán fā chéng sān xī,jiāng lüè dān xīn dòng bā mǐn。
笑我尚为笼鸽客,相期何日捧龙鳞?xiào wǒ shàng wèi lóng gē kè,xiāng qī hé rì pěng lóng lín?

寿诚意伯刘复阳

张煌言

燕喜初成介寿诗,捧觞细论国恩时。yàn xǐ chū chéng jiè shòu shī,pěng shāng xì lùn guó ēn shí。
侯封雨露留年表,祖武风云蔚帝师。hóu fēng yǔ lù liú nián biǎo,zǔ wǔ fēng yún wèi dì shī。
旧佩金鱼分陕出,新横铁马谒陵迟。jiù pèi jīn yú fēn shǎn chū,xīn héng tiě mǎ yè líng chí。
元臣自古多难老,带砺行看叠紫泥。yuán chén zì gǔ duō nán lǎo,dài lì xíng kàn dié zǐ ní。

自嘲

张煌言

一掷年华三十余,须眉对镜复何如!yī zhì nián huá sān shí yú,xū méi duì jìng fù hé rú!
邓禹殊有封侯骨,虞卿空留解相书。dèng yǔ shū yǒu fēng hóu gǔ,yú qīng kōng liú jiě xiāng shū。
不贪鸡肋犹尔尔,徒羡骥尾亦区区。bù tān jī lē yóu ěr ěr,tú xiàn jì wěi yì qū qū。
若待功成始归去,溪山主人笑我愚。ruò dài gōng chéng shǐ guī qù,xī shān zhǔ rén xiào wǒ yú。

清明感怀

张煌言

江天小雨恰清明,杜宇声中故国情。jiāng tiān xiǎo yǔ qià qīng míng,dù yǔ shēng zhōng gù guó qíng。
传蜡祗成前代事,藏烟何意异时名!chuán là zhī chéng qián dài shì,cáng yān hé yì yì shí míng!
蓬蒿三径荒应废,松柏千年黯自惊。péng hāo sān jìng huāng yīng fèi,sōng bǎi qiān nián àn zì jīng。
狸首只今伤暴露,一杯空拟醉佳城。lí shǒu zhǐ jīn shāng bào lù,yī bēi kōng nǐ zuì jiā chéng。

朝议以诸勋镇积苦行间,宣敕慰劳;余益不胜疏逖之感

张煌言

中朝新复下追锋,为问神州息战烽。zhōng cháo xīn fù xià zhuī fēng,wèi wèn shén zhōu xī zhàn fēng。
汉将自骄黄石法,胡人尚畏紫泥封。hàn jiāng zì jiāo huáng shí fǎ,hú rén shàng wèi zǐ ní fēng。
但留大义垂千古,敢望虚名到九重!dàn liú dà yì chuí qiān gǔ,gǎn wàng xū míng dào jiǔ zhòng!
稍待銮回扫境后,五湖烟雨尽从容。shāo dài luán huí sǎo jìng hòu,wǔ hú yān yǔ jǐn cóng róng。

病中遣怀

张煌言

潘鬓萧疏已自惊,何当二竖复纵横!pān bìn xiāo shū yǐ zì jīng,hé dāng èr shù fù zòng héng!
渐安药灶同舟鼎,早废诗瓢共酒铛。jiàn ān yào zào tóng zhōu dǐng,zǎo fèi shī piáo gòng jiǔ dāng。
侠骨风中添肮脏,雄心云外失峥嵘。xiá gǔ fēng zhōng tiān āng zàng,xióng xīn yún wài shī zhēng róng。
明朝把镜还相看,华发星星又几茎?míng cháo bǎ jìng hái xiāng kàn,huá fā xīng xīng yòu jǐ jīng?