古诗词

张煌言

雨中寒甚,再叠前韵

张煌言

浮云何意结层阴,海气朝来越浸淫。fú yún hé yì jié céng yīn,hǎi qì cháo lái yuè jìn yín。
谁解催花能节鼓,岂逢寒食欲悬鬵!shuí jiě cuī huā néng jié gǔ,qǐ féng hán shí yù xuán qín!
春衣褦襶还如铁,岛树槎枒转似金。chūn yī nài dài hái rú tiě,dǎo shù chá yā zhuǎn shì jīn。
可是大荒犹杀运,难将燮理佐当今?kě shì dà huāng yóu shā yùn,nán jiāng xiè lǐ zuǒ dāng jīn?

见友人「咏怀」诗有感,遂依韵和之二首

张煌言

黎花春雨半含秋,太息当年桑下谋!lí huā chūn yǔ bàn hán qiū,tài xī dāng nián sāng xià móu!
国事几番真似弈,人情到处尽如钩。guó shì jǐ fān zhēn shì yì,rén qíng dào chù jǐn rú gōu。
金鸡云树空瞻阙,石马风榛自满邱。jīn jī yún shù kōng zhān quē,shí mǎ fēng zhēn zì mǎn qiū。
未必策勋先上赏,绵山一过汗应流!wèi bì cè xūn xiān shàng shǎng,mián shān yī guò hàn yīng liú!

见友人「咏怀」诗有感,遂依韵和之二首

张煌言

漫从季野定阳秋,霸业谁堪孙仲谋!màn cóng jì yě dìng yáng qiū,bà yè shuí kān sūn zhòng móu!
末路行藏关汉鼎,中朝兴废仗吴钩。mò lù xíng cáng guān hàn dǐng,zhōng cháo xīng fèi zhàng wú gōu。
杜鹃影重迷荒径,谢豹声多恨故邱。dù juān yǐng zhòng mí huāng jìng,xiè bào shēng duō hèn gù qiū。
此日河山犹破碎,敢言江左有名流?cǐ rì hé shān yóu pò suì,gǎn yán jiāng zuǒ yǒu míng liú?

送黎大行,濒行以途穷为恨,赋诗见示;仍用前韵答之

张煌言

柳色河桥弄晚阴,临歧攀折思偏淫。liǔ sè hé qiáo nòng wǎn yīn,lín qí pān zhé sī piān yín。
乍来紫气原干斗,此去皇华为溉鬵。zhà lái zǐ qì yuán gàn dòu,cǐ qù huáng huá wèi gài qín。
殿上未归和氏璧,橐中谁赐陆生金?diàn shàng wèi guī hé shì bì,tuó zhōng shuí cì lù shēng jīn?
飘零莫漫愁书剑,六传平驱正在今!piāo líng mò màn chóu shū jiàn,liù chuán píng qū zhèng zài jīn!

维扬姜、张二友浮海来晤,赋赠

张煌言

广陵春拥雪涛来,万里江声亦壮哉!guǎng líng chūn yōng xuě tāo lái,wàn lǐ jiāng shēng yì zhuàng zāi!
忽讶龙文临越峤,何须骏价起燕台!hū yà lóng wén lín yuè jiào,hé xū jùn jià qǐ yàn tái!
阴符欲卷沧溟阔,借箸能令瘴疠开!yīn fú yù juǎn cāng míng kuò,jiè zhù néng lìng zhàng lì kāi!
帝室至今还卜猎,飞熊好待后车回。dì shì zhì jīn hái bo liè,fēi xióng hǎo dài hòu chē huí。

伪庭小汗夭亡,复以六岁余孽僭号擅位

张煌言

频年长狄扫黄图,此日狼星敛角无?pín nián zhǎng dí sǎo huáng tú,cǐ rì láng xīng liǎn jiǎo wú?
石矢未曾宾肃慎,金人犹自祭休屠。shí shǐ wèi céng bīn sù shèn,jīn rén yóu zì jì xiū tú。
虽然下殿当天象,可复穹庐满帝都!suī rán xià diàn dāng tiān xiàng,kě fù qióng lú mǎn dì dōu!
独笑中华皆妇孺,几回膜拜捧胡雏!dú xiào zhōng huá jiē fù rú,jǐ huí mó bài pěng hú chú!

春暮,怅然有作

张煌言

萧条春事又今年,岛树江蓠最可怜!xiāo tiáo chūn shì yòu jīn nián,dǎo shù jiāng lí zuì kě lián!
悲至泪因孤燕下,闲来魂在杜鹃前。bēi zhì lèi yīn gū yàn xià,xián lái hún zài dù juān qián。
雄图谁复能窥足,雌节何如且息肩!xióng tú shuí fù néng kuī zú,cí jié hé rú qiě xī jiān!
记得古人曾化杖,邓林孤影亦参天。jì dé gǔ rén céng huà zhàng,dèng lín gū yǐng yì cān tiān。

得徐闇公书,为之喟然

张煌言

长看北极望南阳,倾日依风总渺茫。zhǎng kàn běi jí wàng nán yáng,qīng rì yī fēng zǒng miǎo máng。
愁过魏牟还恋阙,病同庄舄肯投荒。chóu guò wèi móu hái liàn quē,bìng tóng zhuāng xì kěn tóu huāng。
应怜牛酒迟江左,莫道鱼盐擅海王!yīng lián niú jiǔ chí jiāng zuǒ,mò dào yú yán shàn hǎi wáng!
倘去三山须问讯,君家大药在何方?tǎng qù sān shān xū wèn xùn,jūn jiā dà yào zài hé fāng?

三月十九,有感甲申之变三首

张煌言

燕山春老泣啼鹃,屈指号弓十八年。yàn shān chūn lǎo qì tí juān,qū zhǐ hào gōng shí bā nián。
阙里麟游书莫载,桥陵龙逝鼎仍迁。quē lǐ lín yóu shū mò zài,qiáo líng lóng shì dǐng réng qiān。
玉衣晨举黄尘染,铜狄秋眠碧血捐。yù yī chén jǔ huáng chén rǎn,tóng dí qiū mián bì xuè juān。
欲赋「黍离」无限恨,依稀风雨故宫前。yù fù shǔ lí wú xiàn hèn,yī xī fēng yǔ gù gōng qián。

三月十九,有感甲申之变三首

张煌言

当年群盗满长安,仓猝宫车弃百官。dāng nián qún dào mǎn zhǎng ān,cāng cù gōng chē qì bǎi guān。
旗散黄龙争解甲,桁虚朱雀罢鸣銮。qí sàn huáng lóng zhēng jiě jiǎ,héng xū zhū què bà míng luán。
攀髯犹惜须眉少,压纽空悲羽翼单!pān rán yóu xī xū méi shǎo,yā niǔ kōng bēi yǔ yì dān!
独使至尊殉社稷,千秋青史未曾宽。dú shǐ zhì zūn xùn shè jì,qiān qiū qīng shǐ wèi céng kuān。

三月十九,有感甲申之变三首

张煌言

汉家天仗肃仙班,一掷金椎不复还。hàn jiā tiān zhàng sù xiān bān,yī zhì jīn chuí bù fù hái。
苜蓿祗肥秦塞外,樱桃谁荐晋陵间!mù xu zhī féi qín sāi wài,yīng táo shuí jiàn jìn líng jiān!
魂招蜀望花同碧,泪染姚华竹尽斑。hún zhāo shǔ wàng huā tóng bì,lèi rǎn yáo huá zhú jǐn bān。
何处旌旗皆缟素,好传露布到阴山?hé chù jīng qí jiē gǎo sù,hǎo chuán lù bù dào yīn shān?

寄张书绅,时闻在越

张煌言

雁到寒沙一片秋,闻君犹作下邳游。yàn dào hán shā yī piàn qiū,wén jūn yóu zuò xià pī yóu。
江山雄视浑绵蕞,湖海轻装只蒯缑。jiāng shān xióng shì hún mián zuì,hú hǎi qīng zhuāng zhǐ kuǎi gōu。
醉后谏书多逐客,愁中诗史尽离忧。zuì hòu jiàn shū duō zhú kè,chóu zhōng shī shǐ jǐn lí yōu。
赤城霞气今依旧,何必衣冠禹穴求!chì chéng xiá qì jīn yī jiù,hé bì yī guān yǔ xué qiú!

送黎大行南访行在

张煌言

谁登仙峤问皇舆,十载惊传典象胥。shuí dēng xiān jiào wèn huáng yú,shí zài jīng chuán diǎn xiàng xū。
英簜难归万里节,輶轩徒积百蛮书。yīng dàng nán guī wàn lǐ jié,yóu xuān tú jī bǎi mán shū。
越人翡翠应无恙,汉使葡萄总不如!yuè rén fěi cuì yīng wú yàng,hàn shǐ pú táo zǒng bù rú!
惆怅五云横?道,看君却上指南车。chóu chàng wǔ yún héng dào,kàn jūn què shàng zhǐ nán chē。

愁心

张煌言

一片秋明绕万山,愁心似水转相关;yī piàn qiū míng rào wàn shān,chóu xīn shì shuǐ zhuǎn xiāng guān;
虬髯空拟浮家去,雁足虚传属国还。qiú rán kōng nǐ fú jiā qù,yàn zú xū chuán shǔ guó hái。
声入鼓鼙龙自斗,梦回砧杵鹤难攀。shēng rù gǔ pí lóng zì dòu,mèng huí zhēn chǔ hè nán pān。
平原一旅真孤掌,可有天戈灵武间?píng yuán yī lǚ zhēn gū zhǎng,kě yǒu tiān gē líng wǔ jiān?

莫指

张煌言

莫指招摇望泰阶,小戎同泽已难谐;mò zhǐ zhāo yáo wàng tài jiē,xiǎo róng tóng zé yǐ nán xié;
三山波浪卢敖迹,半壁烽烟祖逖怀。sān shān bō làng lú áo jì,bàn bì fēng yān zǔ tì huái。
纪事可能无铁匣?jì shì kě néng wú tiě xiá?
班师岂复有金牌!bān shī qǐ fù yǒu jīn pái!
皇天倘识匡扶义,万古臣靡独我侪。huáng tiān tǎng shí kuāng fú yì,wàn gǔ chén mí dú wǒ chái。

南国

张煌言

云肥大泽正高秋,南国旌旄何处留!yún féi dà zé zhèng gāo qiū,nán guó jīng máo hé chù liú!
良会偶逢偏易失,好音频致恐终浮!liáng huì ǒu féng piān yì shī,hǎo yīn pín zhì kǒng zhōng fú!
海中似有金银阙,域外曾无麟凤洲。hǎi zhōng shì yǒu jīn yín quē,yù wài céng wú lín fèng zhōu。
祗惜汉家悬异数,每将白马誓王侯!zhī xī hàn jiā xuán yì shù,měi jiāng bái mǎ shì wáng hóu!

挽董天鉴孝廉

张煌言

三策天人罢董山,谁怜日驭已西倾!sān cè tiān rén bà dǒng shān,shuí lián rì yù yǐ xī qīng!
游从麋鹿身将隐,谶应龙蛇意未平。yóu cóng mí lù shēn jiāng yǐn,chèn yīng lóng shé yì wèi píng。
晋代犹留靖节谥,汉家原重孝廉名。jìn dài yóu liú jìng jié shì,hàn jiā yuán zhòng xiào lián míng。
即看墓石封题处,尚有贤书是「大明。jí kàn mù shí fēng tí chù,shàng yǒu xián shū shì dà míng。

挽董天鉴孝廉

张煌言

入洛衣冠江左余,逋臣肯复待公车!rù luò yī guān jiāng zuǒ yú,bū chén kěn fù dài gōng chē!
风云早冷三鳣兆,日月长悬五马居。fēng yún zǎo lěng sān zhān zhào,rì yuè zhǎng xuán wǔ mǎ jū。
结客黄金良不易,修文白玉竟何如!jié kè huáng jīn liáng bù yì,xiū wén bái yù jìng hé rú!
茂陵今日皆禾黍,遗草空留封禅书。mào líng jīn rì jiē hé shǔ,yí cǎo kōng liú fēng chán shū。

辛丑除夕,行营沙关

张煌言

十年三度到闽关,风急星回客未还。shí nián sān dù dào mǐn guān,fēng jí xīng huí kè wèi hái。
汉腊总来殊越俗,屠苏那得破愁颜!hàn là zǒng lái shū yuè sú,tú sū nà dé pò chóu yán!
春符竞贴黄龙榜,新历虚衔丹凤班。chūn fú jìng tiē huáng lóng bǎng,xīn lì xū xián dān fèng bān。
怅望故山云物改,归心不断岁时间。chàng wàng gù shān yún wù gǎi,guī xīn bù duàn suì shí jiān。

梅花,和中峰大师韵四首

张煌言

间从寂寞露精神,绝世风流换玉真;jiān cóng jì mò lù jīng shén,jué shì fēng liú huàn yù zhēn;
梦入梨花浑一色,看来松雪成三人。mèng rù lí huā hún yī sè,kàn lái sōng xuě chéng sān rén。
等闲标格成凡种,多少芳菲步后尘。děng xián biāo gé chéng fán zhǒng,duō shǎo fāng fēi bù hòu chén。
最是枝头元腊破,莺声还报上林春。zuì shì zhī tóu yuán là pò,yīng shēng hái bào shàng lín chūn。