古诗词

张煌言

和肃虏侯黄虎痴承制颁历韵

张煌言

骏驭遥巡断赭鞭,孤臣频岁纪星躔。jùn yù yáo xún duàn zhě biān,gū chén pín suì jì xīng chán。
晓筹冷落鸡人唱,寒管惊回龙子眠。xiǎo chóu lěng luò jī rén chàng,hán guǎn jīng huí lóng zi mián。
旧放梅花知汉腊,新添蓂叶是尧年。jiù fàng méi huā zhī hàn là,xīn tiān míng yè shì yáo nián。
义熙何用陶潜载,日月中天正朗悬。yì xī hé yòng táo qián zài,rì yuè zhōng tiān zhèng lǎng xuán。

送黄金吾、冯侍御乞师日本

张煌言

中原何地足依墙,惆怅徵师日出方。zhōng yuán hé dì zú yī qiáng,chóu chàng zhēng shī rì chū fāng。
龙节卧持豸斧客,鱼书泣捧豹衣郎。lóng jié wò chí zhì fǔ kè,yú shū qì pěng bào yī láng。
黄河北去浮青雀,沧海东回献白狼。huáng hé běi qù fú qīng què,cāng hǎi dōng huí xiàn bái láng。
伫听无衣万里客,绣弧应复挂扶桑。zhù tīng wú yī wàn lǐ kè,xiù hú yīng fù guà fú sāng。

挽杨玄石侍御

张煌言

避莽争夸汉两龚,逋臣浩气正如虹。bì mǎng zhēng kuā hàn liǎng gōng,bū chén hào qì zhèng rú hóng。
何期士雅鞭先著,转觉宾王檄未工。hé qī shì yǎ biān xiān zhù,zhuǎn jué bīn wáng xí wèi gōng。
华表应归千载鹤,夜台谁避五花骢!huá biǎo yīng guī qiān zài hè,yè tái shuí bì wǔ huā cōng!
独怜江左风流尽,禾黍依然满故宫!dú lián jiāng zuǒ fēng liú jǐn,hé shǔ yī rán mǎn gù gōng!

侍御室人从容就义

张煌言

何人重上望夫山,血影模糊不可攀!hé rén zhòng shàng wàng fū shān,xuè yǐng mó hú bù kě pān!
漆室有忧曾曳缟,崩城无计竟投缳!qī shì yǒu yōu céng yè gǎo,bēng chéng wú jì jìng tóu huán!
沈来婺彩光犹映,挥到湘筠泪自斑。shěn lái wù cǎi guāng yóu yìng,huī dào xiāng yún lèi zì bān。
多少须眉巾帼态,却留彤管叹红颜。duō shǎo xū méi jīn guó tài,què liú tóng guǎn tàn hóng yán。

追挽屠天生兵部

张煌言

雉坛曾记探阴符,共挽天戈指羯胡。zhì tán céng jì tàn yīn fú,gòng wǎn tiān gē zhǐ jié hú。
我似鲁连还抗节,君为翟义竟捐躯!wǒ shì lǔ lián hái kàng jié,jūn wèi dí yì jìng juān qū!
旄头应避祁连冢,匕首空藏督亢图。máo tóu yīng bì qí lián zhǒng,bǐ shǒu kōng cáng dū kàng tú。
归去延陵须挂剑,只愁零落是楷模!guī qù yán líng xū guà jiàn,zhǐ chóu líng luò shì kǎi mó!

天生元配投缳殉夫,临终有诗

张煌言

碧血流乾沧海尘,深闺谁是未亡人!bì xuè liú qián cāng hǎi chén,shēn guī shuí shì wèi wáng rén!
曾闻脱珥都忘纬,岂惜磨笄并化燐!céng wén tuō ěr dōu wàng wěi,qǐ xī mó jī bìng huà lín!
荀女尚惭珠未碎,明妃莫怨玉难春!xún nǚ shàng cán zhū wèi suì,míng fēi mò yuàn yù nán chūn!
临危犹作离鸿调,字字遗丹在缟巾。lín wēi yóu zuò lí hóng diào,zì zì yí dān zài gǎo jīn。

挽杨瑶仲广文

张煌言

泽国繇来已坠天,敢云补缺有青毡。zé guó yáo lái yǐ zhuì tiān,gǎn yún bǔ quē yǒu qīng zhān。
欲逃东海波难挽,纵饿西山蕨亦膻。yù táo dōng hǎi bō nán wǎn,zòng è xī shān jué yì shān。
屋上几时曾集鵩,堂前从此不升鳣。wū shàng jǐ shí céng jí fú,táng qián cóng cǐ bù shēng zhān。
相遭犹记言珍重,岂意归吟「薤露」篇!xiāng zāo yóu jì yán zhēn zhòng,qǐ yì guī yín xiè lù piān!

挽华吉甫明经

张煌言

鱼檄才传身已危,英魂烈骨任披离!yú xí cái chuán shēn yǐ wēi,yīng hún liè gǔ rèn pī lí!
「华夷」两字书生辨,节义千秋史氏知。huá yí liǎng zì shū shēng biàn,jié yì qiān qiū shǐ shì zhī。
逝去玉楼堪作赋,投来铁匣尚留诗。shì qù yù lóu kān zuò fù,tóu lái tiě xiá shàng liú shī。
更闻锻鍊神偏壮,慷慨如歌「易水」辞。gèng wén duàn liàn shén piān zhuàng,kāng kǎi rú gē yì shuǐ cí。

挽董若思明经

张煌言

昨夜贪狼照越军,早嗟玉折与兰焚。zuó yè tān láng zhào yuè jūn,zǎo jiē yù zhé yǔ lán fén。
孤臣错拟清河客,力士空求沧海君!gū chén cuò nǐ qīng hé kè,lì shì kōng qiú cāng hǎi jūn!
函谷丸泥封未得,丰城剑气杳难分。hán gǔ wán ní fēng wèi dé,fēng chéng jiàn qì yǎo nán fēn。
悲歌不独为姻娅,雁影遥天奈失群!bēi gē bù dú wèi yīn yà,yàn yǐng yáo tiān nài shī qún!

答古虞伪令

张煌言

汉帜年来半壁标,何期贤令赋同袍。hàn zhì nián lái bàn bì biāo,hé qī xián lìng fù tóng páo。
睢阳自昔犹瞠目,彭泽于今暂折腰。suī yáng zì xī yóu chēng mù,péng zé yú jīn zàn zhé yāo。
好为家声看魏笏,还将国耻问苏旄!hǎo wèi jiā shēng kàn wèi hù,hái jiāng guó chǐ wèn sū máo!
龙荒多少江南客,老皱胡颜说北朝!lóng huāng duō shǎo jiāng nán kè,lǎo zhòu hú yán shuō běi cháo!

劝农遇雨,时余屯兵山寨

张煌言

浓云似墨滞行旌,点染春郊最有情。nóng yún shì mò zhì xíng jīng,diǎn rǎn chūn jiāo zuì yǒu qíng。
话到桑麻风自古,灾余草木雨还生。huà dào sāng má fēng zì gǔ,zāi yú cǎo mù yǔ hái shēng。
土龙不用胡僧咒,竹马偏喧徲子迎。tǔ lóng bù yòng hú sēng zhòu,zhú mǎ piān xuān tí zi yíng。
烟火几家寥落尽,空山布谷一声声。yān huǒ jǐ jiā liáo luò jǐn,kōng shān bù gǔ yī shēng shēng。

余自丙戌蹈海,奉违家君定省已四载矣。兹待罪军次,每一念至,为之黯然

张煌言

猎火年年急羽书,飘零子舍竟何如!liè huǒ nián nián jí yǔ shū,piāo líng zi shě jìng hé rú!
不因阃外惊投袂,那见庭前叹绝裾!bù yīn kǔn wài jīng tóu mèi,nà jiàn tíng qián tàn jué jū!
燕语空梁泥自落,鹃啼细柳血应枯。yàn yǔ kōng liáng ní zì luò,juān tí xì liǔ xuè yīng kū。
遥知今夜关山月,独照龙钟人倚闾。yáo zhī jīn yè guān shān yuè,dú zhào lóng zhōng rén yǐ lǘ。

余自丙戌蹈海,奉违家君定省已四载矣。兹待罪军次,每一念至,为之黯然

张煌言

铁衣何事换斑衣,朔雪炎风归未归。tiě yī hé shì huàn bān yī,shuò xuě yán fēng guī wèi guī。
莫慰兕觥娱昼锦,聊凭龙盾报春晖。mò wèi sì gōng yú zhòu jǐn,liáo píng lóng dùn bào chūn huī。
停云转悔辞家易,夹日还惭报国微!tíng yún zhuǎn huǐ cí jiā yì,jiā rì hái cán bào guó wēi!
记得青箱多旧训,丹心玄发敢相违!jì dé qīng xiāng duō jiù xùn,dān xīn xuán fā gǎn xiāng wéi!

闰元宵

张煌言

斗柄春来又几旋,昨宵今夕倍堪怜。dòu bǐng chūn lái yòu jǐ xuán,zuó xiāo jīn xī bèi kān lián。
一年那得灯重满,五夜何曾月再圆!yī nián nà dé dēng zhòng mǎn,wǔ yè hé céng yuè zài yuán!
星汉依稀火树里,风光次第杏花前。xīng hàn yī xī huǒ shù lǐ,fēng guāng cì dì xìng huā qián。
上元别是佳游节,选胜还疑小有天。shàng yuán bié shì jiā yóu jié,xuǎn shèng hái yí xiǎo yǒu tiān。

赋赠翁永年中翰燕尔之喜

张煌言

艳阳玉树正堪攀,一捻柔枝翠幕间。yàn yáng yù shù zhèng kān pān,yī niǎn róu zhī cuì mù jiān。
赋就「梅魂」谁竞爽,赓来「柳絮」自幽闲。fù jiù méi hún shuí jìng shuǎng,gēng lái liǔ xù zì yōu xián。
鸾回欲写轻蛾样,燕婉偏谐小凤班。luán huí yù xiě qīng é yàng,yàn wǎn piān xié xiǎo fèng bān。
最是流苏春暖夜,余香宜傍御炉还。zuì shì liú sū chūn nuǎn yè,yú xiāng yí bàng yù lú hái。

端阳喜雨,呈张相国鲵渊

张煌言

海国悬符为辟兵,驱来雷檄又纵横。hǎi guó xuán fú wèi pì bīng,qū lái léi xí yòu zòng héng。
中天雨露天中节,半夜风云夜半晴。zhōng tiān yǔ lù tiān zhōng jié,bàn yè fēng yún yè bàn qíng。
繁露何须灾异对,商霖原为相公生。fán lù hé xū zāi yì duì,shāng lín yuán wèi xiāng gōng shēng。
忧民幸慰祈年意,笑把菖蒲泛酒觥。yōu mín xìng wèi qí nián yì,xiào bǎ chāng pú fàn jiǔ gōng。

游芥瓶庵,赠希闻上人

张煌言

斫入云根便卧云,禅师真可鹤为群。zhuó rù yún gēn biàn wò yún,chán shī zhēn kě hè wèi qún。
数竿渐觉龙孙长,一径斜从鸟道分。shù gān jiàn jué lóng sūn zhǎng,yī jìng xié cóng niǎo dào fēn。
山似骨余原太古,僧无肉相即斯文。shān shì gǔ yú yuán tài gǔ,sēng wú ròu xiāng jí sī wén。
胆瓶印处应如许,我亦来参未得闻。dǎn píng yìn chù yīng rú xǔ,wǒ yì lái cān wèi dé wén。

春暮,张鲵渊相国招赏玉楼春,向晚更酌,漫赋

张煌言

曲江花事已阑珊,春富名园色可餐;qū jiāng huā shì yǐ lán shān,chūn fù míng yuán sè kě cān;
香韵乍经羞后见,风流恰向醉中看。xiāng yùn zhà jīng xiū hòu jiàn,fēng liú qià xiàng zuì zhōng kàn。
不妨艳质偏丛绿,却羡芳心自渥丹。bù fáng yàn zhì piān cóng lǜ,què xiàn fāng xīn zì wò dān。
小雨疏窗遥望断,轻绡低护绛云团。xiǎo yǔ shū chuāng yáo wàng duàn,qīng xiāo dī hù jiàng yún tuán。

春暮,张鲵渊相国招赏玉楼春,向晚更酌,漫赋

张煌言

看花相对数花筹,绮谷偏宜清夜游;kàn huā xiāng duì shù huā chóu,qǐ gǔ piān yí qīng yè yóu;
欲比酒容来叶底,频疑灯影上枝头。yù bǐ jiǔ róng lái yè dǐ,pín yí dēng yǐng shàng zhī tóu。
妆残莲粉精神别,梦入梨云颜色浮。zhuāng cán lián fěn jīng shén bié,mèng rù lí yún yán sè fú。
暮霭迷离浑一片,湘帘挂处隐朱楼。mù ǎi mí lí hún yī piàn,xiāng lián guà chù yǐn zhū lóu。

挽张鲵渊相公

张煌言

一身真可系危安,垂死威仪尚汉官;yī shēn zhēn kě xì wēi ān,chuí sǐ wēi yí shàng hàn guān;
魂返黄垆应化碧,颜留青史即还丹。hún fǎn huáng lú yīng huà bì,yán liú qīng shǐ jí hái dān。
千秋共惜遗金鉴,十载何惭戴铁冠。qiān qiū gòng xī yí jīn jiàn,shí zài hé cán dài tiě guān。
也识公归箕尾上,定依日月倍芒寒。yě shí gōng guī jī wěi shàng,dìng yī rì yuè bèi máng hán。
4271234567»