古诗词

俞彦

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

闻道红梅开遍。wén dào hóng méi kāi biàn。
郎见。láng jiàn。
花只到郎家。huā zhǐ dào láng jiā。
妾家那得似郎花。qiè jiā nà dé shì láng huā。
嗟摩嗟。jiē mó jiē。
嗟摩嗟。jiē mó jiē。

捣练子

俞彦

庭静峭,月昏黄。tíng jìng qiào,yuè hūn huáng。
捣练声高夜正长。dǎo liàn shēng gāo yè zhèng zhǎng。
万绪千丝提不尽。wàn xù qiān sī tí bù jǐn。
随风和恨过西墙。suí fēng hé hèn guò xī qiáng。

捣练子

俞彦

风峭紧,月模糊。fēng qiào jǐn,yuè mó hú。
捣练声高忙复徐。dǎo liàn shēng gāo máng fù xú。
欲寄芦河书一纸,边霜莫待染关榆。yù jì lú hé shū yī zhǐ,biān shuāng mò dài rǎn guān yú。

赤枣子·欧阳舍人体

俞彦

排锦烛,响银笙。pái jǐn zhú,xiǎng yín shēng。
桂堂东畔敞云屏。guì táng dōng pàn chǎng yún píng。
月落星寒嘶骑散,绣帏莲脸待相迎。yuè luò xīng hán sī qí sàn,xiù wéi lián liǎn dài xiāng yíng。

赤枣子·欧阳舍人体

俞彦

排蕙户,启兰扃。pái huì hù,qǐ lán jiōng。
香残雀尾缕烟轻。xiāng cán què wěi lǚ yān qīng。
更泛软金偎软玉,始知人世锦前程。gèng fàn ruǎn jīn wēi ruǎn yù,shǐ zhī rén shì jǐn qián chéng。

潇湘神·刘宾客体。以上二调俱相似,实不同,宜细辨之

俞彦

湘水神。xiāng shuǐ shén。
湘水神。xiāng shuǐ shén。
黄陵歌舞逐时新。huáng líng gē wǔ zhú shí xīn。
日暮江干春草绿,含情含怨复含颦。rì mù jiāng gàn chūn cǎo lǜ,hán qíng hán yuàn fù hán pín。

潇湘神·刘宾客体。以上二调俱相似,实不同,宜细辨之

俞彦

湘女祠。xiāng nǚ cí。
湘女祠。xiāng nǚ cí。
靓俨明妆有所思。jìng yǎn míng zhuāng yǒu suǒ sī。
春尽落花啼鸟候,泪痕齐发去年枝。chūn jǐn luò huā tí niǎo hòu,lèi hén qí fā qù nián zhī。

渔父四时词

俞彦

暖入冰池云母澌。nuǎn rù bīng chí yún mǔ sī。
东风如炙雨如脂。dōng fēng rú zhì yǔ rú zhī。
风笠影,雨蓑丝。fēng lì yǐng,yǔ suō sī。
妆点玄真一首诗。zhuāng diǎn xuán zhēn yī shǒu shī。

渔父四时词

俞彦

十里平堤古柳中。shí lǐ píng dī gǔ liǔ zhōng。
朝朝暮暮有阴浓。cháo cháo mù mù yǒu yīn nóng。
牵约艇,趁西东。qiān yuē tǐng,chèn xī dōng。
随处荷花面面风。suí chù hé huā miàn miàn fēng。

渔父四时词

俞彦

露白苹香月欲西。lù bái píng xiāng yuè yù xī。
人家三五渐闻鸡。rén jiā sān wǔ jiàn wén jī。
鸣短棹,过前溪。míng duǎn zhào,guò qián xī。
网得鲈鱼蟹正肥。wǎng dé lú yú xiè zhèng féi。

渔父四时词

俞彦

浪外轻风飐雪花。làng wài qīng fēng zhǎn xuě huā。
冻禽两两立寒沙。dòng qín liǎng liǎng lì hán shā。
云黯澹,树槎牙。yún àn dàn,shù chá yá。
小港枯蓬系我家。xiǎo gǎng kū péng xì wǒ jiā。

忆长安十首

俞彦

长安忆,最忆是灰尘。zhǎng ān yì,zuì yì shì huī chén。
地有寸肤皆着粪,天无三日不焚轮。dì yǒu cùn fū jiē zhe fèn,tiān wú sān rì bù fén lún。
并作十分春。bìng zuò shí fēn chūn。

忆长安十首

俞彦

艮安忆,其八忆长班。gěn ān yì,qí bā yì zhǎng bān。
慨京省官为纳户,四衙门倚作冰山。kǎi jīng shěng guān wèi nà hù,sì yá mén yǐ zuò bīng shān。
口口唤南蛮。kǒu kǒu huàn nán mán。

望江南同周长卿、焦不害咏所见

俞彦

流盼处,相对两峰尖。liú pàn chù,xiāng duì liǎng fēng jiān。
扇底不防明月上,轻衫微动晚风纤。shàn dǐ bù fáng míng yuè shàng,qīng shān wēi dòng wǎn fēng xiān。
聊复为郎淹。liáo fù wèi láng yān。

望江南同周长卿、焦不害咏所见

俞彦

寻去路,小径竹林边。xún qù lù,xiǎo jìng zhú lín biān。
却似武陵踪自杳,还如雒浦梦相牵。què shì wǔ líng zōng zì yǎo,hái rú luò pǔ mèng xiāng qiān。
空来拾翠钿。kōng lái shí cuì diàn。

忆王孙·本题

俞彦

王孙踪迹惯天涯。wáng sūn zōng jì guàn tiān yá。
草绿春归不忆家。cǎo lǜ chūn guī bù yì jiā。
晚风和月到窗纱。wǎn fēng hé yuè dào chuāng shā。
惜年华。xī nián huá。
飞絮游丝共落花。fēi xù yóu sī gòng luò huā。

忆王孙·本题

俞彦

晓来春睡未惺惚。xiǎo lái chūn shuì wèi xīng hū。
报道郎归便整容。bào dào láng guī biàn zhěng róng。
窗外那堪薜荔风。chuāng wài nà kān bì lì fēng。
恨添浓。hèn tiān nóng。
此后何须入梦中。cǐ hòu hé xū rù mèng zhōng。

调笑无题

俞彦

调笑。diào xiào。
调笑。diào xiào。
树上子规频叫。shù shàng zi guī pín jiào。
声声只劝侬归。shēng shēng zhǐ quàn nóng guī。
归去须凭酒杯。guī qù xū píng jiǔ bēi。
杯酒。bēi jiǔ。
杯酒。bēi jiǔ。
时事不堪回首。shí shì bù kān huí shǒu。

调笑无题

俞彦

芳草。fāng cǎo。
芳草。fāng cǎo。
偷促年光易老。tōu cù nián guāng yì lǎo。
无端陌上萋萋。wú duān mò shàng qī qī。
惯占西东路岐。guàn zhàn xī dōng lù qí。
岐路。qí lù。
岐路。qí lù。
送却王孙无数。sòng què wáng sūn wú shù。

如梦令·离别

俞彦

刚道行期还未。gāng dào xíng qī hái wèi。
挨到临头无计。āi dào lín tóu wú jì。
手掌大于船,偏少风波做美。shǒu zhǎng dà yú chuán,piān shǎo fēng bō zuò měi。
几许。jǐ xǔ。
几许。jǐ xǔ。
又早隔重江水。yòu zǎo gé zhòng jiāng shuǐ。
1431234567»