古诗词

袁宏道

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

江树萧森江水长,今朝风雨又潇湘。jiāng shù xiāo sēn jiāng shuǐ zhǎng,jīn cháo fēng yǔ yòu xiāo xiāng。
冲霄道上迎门揖,笑指看花前度郎。chōng xiāo dào shàng yíng mén yī,xiào zhǐ kàn huā qián dù láng。

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

我从观里拜青牛,忽忆龙湖老比丘。wǒ cóng guān lǐ bài qīng niú,hū yì lóng hú lǎo bǐ qiū。
李贽便为今李耳,西陵还似古西周。lǐ zhì biàn wèi jīn lǐ ěr,xī líng hái shì gǔ xī zhōu。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

雕题蔽日楯连云,曾见英雄话使君。diāo tí bì rì dùn lián yún,céng jiàn yīng xióng huà shǐ jūn。
近日骚坛谁鼎足,眼中依旧是三分。jìn rì sāo tán shuí dǐng zú,yǎn zhōng yī jiù shì sān fēn。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

土蚀霜凋字半涂,云霞千古润肌肤。tǔ shí shuāng diāo zì bàn tú,yún xiá qiān gǔ rùn jī fū。
丰城狱底浑闲物,供得张华用也无。fēng chéng yù dǐ hún xián wù,gōng dé zhāng huá yòng yě wú。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

池波为墨笔为坟,争似卿家老右军。chí bō wèi mò bǐ wèi fén,zhēng shì qīng jiā lǎo yòu jūn。
我是汉朝金日磾,粗毫焉可试罗文。wǒ shì hàn cháo jīn rì dī,cū háo yān kě shì luó wén。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

卯君囊却上公车,梵宇毗邪应满庐。mǎo jūn náng què shàng gōng chē,fàn yǔ pí xié yīng mǎn lú。
白笑蒙庄老弟子,南华又作一通书。bái xiào méng zhuāng lǎo dì zi,nán huá yòu zuò yī tōng shū。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

看罢南徐紫锦埋,钗亭碧股又催开。kàn bà nán xú zǐ jǐn mái,chāi tíng bì gǔ yòu cuī kāi。
旋心缬子纷难识,唤取维扬旧谱来。xuán xīn xié zi fēn nán shí,huàn qǔ wéi yáng jiù pǔ lái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

雪色玲珑照地华,飞觥走兕疾如车。xuě sè líng lóng zhào dì huá,fēi gōng zǒu sì jí rú chē。
等闲倒却春三瓮,未了东轩士角花。děng xián dào què chūn sān wèng,wèi le dōng xuān shì jiǎo huā。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

百千新艳一时开,那遣花妖不下来。bǎi qiān xīn yàn yī shí kāi,nà qiǎn huā yāo bù xià lái。
好与扶筇枝上去,花头处处有楼台。hǎo yǔ fú qióng zhī shàng qù,huā tóu chù chù yǒu lóu tái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

花勋难树亦难酬,炙雪浇风老未休。huā xūn nán shù yì nán chóu,zhì xuě jiāo fēng lǎo wèi xiū。
给与扫香十万户,灵芳国里古诸侯。gěi yǔ sǎo xiāng shí wàn hù,líng fāng guó lǐ gǔ zhū hóu。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

坠叶惊沙积蓼窗,射波寒月影幢幢。zhuì yè jīng shā jī liǎo chuāng,shè bō hán yuè yǐng chuáng chuáng。
此身却似淘河鸟,才过南江人北江。cǐ shēn què shì táo hé niǎo,cái guò nán jiāng rén běi jiāng。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

拟上青霄别有关,身无健翮莫追攀。nǐ shàng qīng xiāo bié yǒu guān,shēn wú jiàn hé mò zhuī pān。
而今已是孤飞鹤,毛羽摧颓返故山。ér jīn yǐ shì gū fēi hè,máo yǔ cuī tuí fǎn gù shān。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

辞却墙东好里邻,思量来嚼浩衢尘。cí què qiáng dōng hǎo lǐ lín,sī liàng lái jué hào qú chén。
素衣变尽衰容减,到底还他赤骨贫。sù yī biàn jǐn shuāi róng jiǎn,dào dǐ hái tā chì gǔ pín。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

琴绝休悲大小弦,长贫长病岂须怜。qín jué xiū bēi dà xiǎo xián,zhǎng pín zhǎng bìng qǐ xū lián。
朝春暮绩生尤苦,争得魂归自在天。cháo chūn mù jì shēng yóu kǔ,zhēng dé hún guī zì zài tiān。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

陌上秋风吹冷埃,西州门巷转堪哀。mò shàng qiū fēng chuī lěng āi,xī zhōu mén xiàng zhuǎn kān āi。
梨花残落刺桐死,每诣君时哭一回。lí huā cán luò cì tóng sǐ,měi yì jūn shí kū yī huí。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

柔橹轻风觉有情,月高牛渚看潮生。róu lǔ qīng fēng jué yǒu qíng,yuè gāo niú zhǔ kàn cháo shēng。
江神木客争传语,可是袁家旧阿宏。jiāng shén mù kè zhēng chuán yǔ,kě shì yuán jiā jiù ā hóng。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

耗尽雄心鬓亦皤,灞亭无奈尉谁何。hào jǐn xióng xīn bìn yì pó,bà tíng wú nài wèi shuí hé。
珊瑚百尺根株老,不信天家无铁罗。shān hú bǎi chǐ gēn zhū lǎo,bù xìn tiān jiā wú tiě luó。

卫河道中和丘长孺惜别

袁宏道

别泪如倾只赋诗,更无一物可相贻。bié lèi rú qīng zhǐ fù shī,gèng wú yī wù kě xiāng yí。
自矜亦识汾阳老,眼底无君剑竖眉。zì jīn yì shí fén yáng lǎo,yǎn dǐ wú jūn jiàn shù méi。

和曾退如别诗次韵

袁宏道

茂草长林不共栖,孤灯寒箔影凄凄。mào cǎo zhǎng lín bù gòng qī,gū dēng hán bó yǐng qī qī。
鹧鸪死去犹嫌北,鹦鹉道成必向西。zhè gū sǐ qù yóu xián běi,yīng wǔ dào chéng bì xiàng xī。

和曾退如别诗次韵

袁宏道

白傅可能无舞女,高柔那得少贤妻。bái fù kě néng wú wǔ nǚ,gāo róu nà dé shǎo xián qī。
柳浪湖上君来日,把酒唯听一个鹂。liǔ làng hú shàng jūn lái rì,bǎ jiǔ wéi tīng yī gè lí。