古诗词

袁宏道

赠黄道元

袁宏道

海内奇士如君少,双眼识君恨不早。hǎi nèi qí shì rú jūn shǎo,shuāng yǎn shí jūn hèn bù zǎo。
纷纷俗士尽轻肥,嗟君短褐长安道。fēn fēn sú shì jǐn qīng féi,jiē jūn duǎn hè zhǎng ān dào。
男儿有骨不乘时,处处相逢荐福碑。nán ér yǒu gǔ bù chéng shí,chù chù xiāng féng jiàn fú bēi。
请君试秘丰城剑,他年倘有张华知。qǐng jūn shì mì fēng chéng jiàn,tā nián tǎng yǒu zhāng huá zhī。

白铜儿

袁宏道

白铜儿,白铜儿,闭眼不观书与诗。bái tóng ér,bái tóng ér,bì yǎn bù guān shū yǔ shī。
积玉辇金游帝里,买得乌纱绣补衣。jī yù niǎn jīn yóu dì lǐ,mǎi dé wū shā xiù bǔ yī。
归来白马吓儿童,黑纻满堂金字红。guī lái bái mǎ xià ér tóng,hēi zhù mǎn táng jīn zì hóng。
炙牛锤马邀乡里,青丝华馆闹春风。zhì niú chuí mǎ yāo xiāng lǐ,qīng sī huá guǎn nào chūn fēng。
越女吴娃娇侍侧,又欲凌空生羽翼。yuè nǚ wú wá jiāo shì cè,yòu yù líng kōng shēng yǔ yì。
房中素女术无成,汞里金丹采不得。fáng zhōng sù nǚ shù wú chéng,gǒng lǐ jīn dān cǎi bù dé。
洪都老道术最奇,龙虎真人张天师。hóng dōu lǎo dào shù zuì qí,lóng hǔ zhēn rén zhāng tiān shī。
宝箓一箱金百两,牛头可作门前厮。bǎo lù yī xiāng jīn bǎi liǎng,niú tóu kě zuò mén qián sī。
击大法锣鸣大鼓,百馀道士挥白麈。jī dà fǎ luó míng dà gǔ,bǎi yú dào shì huī bái zhǔ。
门外幡幢引雷公,江上芙蓉灯竞吐。mén wài fān chuáng yǐn léi gōng,jiāng shàng fú róng dēng jìng tǔ。
后门逼债前门舍,乞儿歌郎趋满野。hòu mén bī zhài qián mén shě,qǐ ér gē láng qū mǎn yě。
方士行来眼欲穿,山僧醉后颜如赭。fāng shì xíng lái yǎn yù chuān,shān sēng zuì hòu yán rú zhě。
儒生读书书总多,白发无官可奈何。rú shēng dú shū shū zǒng duō,bái fā wú guān kě nài hé。
生乏白金献天子,死无黄纸赂阎罗。shēng fá bái jīn xiàn tiān zi,sǐ wú huáng zhǐ lù yán luó。

长卿内子无如氏绣佛及诸人物行楷精绝诗以记之

袁宏道

湖丝细嫩婴儿发,水光滟滟春云洁。hú sī xì nèn yīng ér fā,shuǐ guāng yàn yàn chūn yún jié。
凭将圣手劈秋毛,巨斧划开枯筒节。píng jiāng shèng shǒu pī qiū máo,jù fǔ huà kāi kū tǒng jié。
十日一眼九日眉,幻出白毫光满月。shí rì yī yǎn jiǔ rì méi,huàn chū bái háo guāng mǎn yuè。
衣摺瘦健貌清古,笔墨无功畦径绝。yī zhé shòu jiàn mào qīng gǔ,bǐ mò wú gōng qí jìng jué。
白描设色种种工,活夺龙眠与松雪。bái miáo shè sè zhǒng zhǒng gōng,huó duó lóng mián yǔ sōng xuě。
横见侧出灯取影,有意无意鸿没灭。héng jiàn cè chū dēng qǔ yǐng,yǒu yì wú yì hóng méi miè。
绛州淳化老定武,针锋摹出无差别。jiàng zhōu chún huà lǎo dìng wǔ,zhēn fēng mó chū wú chà bié。
谁能纸上卧王蒙,要使赝充走殷铁。shuí néng zhǐ shàng wò wáng méng,yào shǐ yàn chōng zǒu yīn tiě。
堂上传视色生动,四坐欲言口无舌。táng shàng chuán shì sè shēng dòng,sì zuò yù yán kǒu wú shé。
唐钩森紧损神情,宋绣阿娜无筋骨。táng gōu sēn jǐn sǔn shén qíng,sòng xiù ā nà wú jīn gǔ。
长卿秀句夺云烟,佳儿指上现青莲。zhǎng qīng xiù jù duó yún yān,jiā ér zhǐ shàng xiàn qīng lián。
一家净侣团圞语,大胜诗人王辋川。yī jiā jìng lǚ tuán luán yǔ,dà shèng shī rén wáng wǎng chuān。

客有赠余宫烛者即席同刘元定方子公丘长孺陶孝若赋之

袁宏道

刻凤含鱼吐春燄,只拟蓬莱天上见。kè fèng hán yú tǔ chūn yàn,zhǐ nǐ péng lái tiān shàng jiàn。
绿绨方底散青烟,一朝别却宫云面。lǜ tí fāng dǐ sàn qīng yān,yī cháo bié què gōng yún miàn。
不照明珰翠步摇,书帷自剪读《离骚》。bù zhào míng dāng cuì bù yáo,shū wéi zì jiǎn dú lí sāo。
捍拨春雷罢不闻,细雨珠花滴小槽。hàn bō chūn léi bà bù wén,xì yǔ zhū huā dī xiǎo cáo。
韩家灯檠夜相伴,离离朱粉烟黄卷。hán jiā dēng qíng yè xiāng bàn,lí lí zhū fěn yān huáng juǎn。
瓦瓶石臼竹方床,上有罗文折角砚。wǎ píng shí jiù zhú fāng chuáng,shàng yǒu luó wén zhé jiǎo yàn。
莫道不如宫里时,高斋守尽兰心茜。mò dào bù rú gōng lǐ shí,gāo zhāi shǒu jǐn lán xīn qiàn。
邯郸才人嫁厮养,犹胜闭置闲宫殿。hán dān cái rén jià sī yǎng,yóu shèng bì zhì xián gōng diàn。
柏梁宴罢霞成堆,昆明池底夜珠来。bǎi liáng yàn bà xiá chéng duī,kūn míng chí dǐ yè zhū lái。
红膏自膻不得近,阿监但扫沉香灰。hóng gāo zì shān bù dé jìn,ā jiān dàn sǎo chén xiāng huī。
汗花凝滴雪珠腻,蜀葵粉湿青虫醉。hàn huā níng dī xuě zhū nì,shǔ kuí fěn shī qīng chóng zuì。
一石酒尽尚留髡,扇婢瓮儿烂熳睡。yī shí jiǔ jǐn shàng liú kūn,shàn bì wèng ér làn màn shuì。
烛龙传语九微光,输尽婪杯老闲吏。zhú lóng chuán yǔ jiǔ wēi guāng,shū jǐn lán bēi lǎo xián lì。

宫簟

袁宏道

并刀剪出淞水纹,黄琉璃滑净无尘。bìng dāo jiǎn chū sōng shuǐ wén,huáng liú lí huá jìng wú chén。
华清日高海棠睡,一片温玉沉秋云。huá qīng rì gāo hǎi táng shuì,yī piàn wēn yù chén qiū yún。
花房昼脱守宫的,珊瑚反挂潇湘裙。huā fáng zhòu tuō shǒu gōng de,shān hú fǎn guà xiāo xiāng qún。
掖庭展转出坊肆,馀脂犹在香氤氲。yē tíng zhǎn zhuǎn chū fāng sì,yú zhī yóu zài xiāng yīn yūn。
腐儒白首青蒲荐,十度摩挲眼惊见。fǔ rú bái shǒu qīng pú jiàn,shí dù mó sā yǎn jīng jiàn。
寒色平铺四丈馀,虚堂尽敛白纨扇。hán sè píng pù sì zhàng yú,xū táng jǐn liǎn bái wán shàn。
骨冷魂清抱雪眠,梦回每出松风院。gǔ lěng hún qīng bào xuě mián,mèng huí měi chū sōng fēng yuàn。
少陵广厦千万楹,白家大被盖遍洛阳城。shǎo líng guǎng shà qiān wàn yíng,bái jiā dà bèi gài biàn luò yáng chéng。
安得此席如此被,眠尽西华道上尘土热中人。ān dé cǐ xí rú cǐ bèi,mián jǐn xī huá dào shàng chén tǔ rè zhōng rén。
肺腑如冰舌不鸣,三空九陌殷雷声。fèi fǔ rú bīng shé bù míng,sān kōng jiǔ mò yīn léi shēng。

夏日刘元定邀同顾升伯沈仲润李长卿丘长孺集城西荷亭是日热甚得暴雨乃解

袁宏道

火龙吐燄烧青槐,繁鳞挟日战雌雷。huǒ lóng tǔ yàn shāo qīng huái,fán lín xié rì zhàn cí léi。
黑云蟠墨湿崔嵬,雨头未展风脚回。hēi yún pán mò shī cuī wéi,yǔ tóu wèi zhǎn fēng jiǎo huí。
羊角直上旋飞灰,鸣阶稀点大如杯。yáng jiǎo zhí shàng xuán fēi huī,míng jiē xī diǎn dà rú bēi。
泼天猛溜破枯苔,千荷叶翻净绿颓。pō tiān měng liū pò kū tái,qiān hé yè fān jìng lǜ tuí。
跳珠排沫纷喧豗,飞瀑出厓车啮街。tiào zhū pái mò fēn xuān huī,fēi pù chū yá chē niè jiē。
髯虬十,部影䰄,鳞甲鏦刃相摩推。rán qiú shí,bù yǐng sāi,lín jiǎ cōng rèn xiāng mó tuī。
匿床抱柱走童孩,舌腭虽张耳不谐。nì chuáng bào zhù zǒu tóng hái,shé è suī zhāng ěr bù xié。
破屏障身肌粟堆,半臂未到声频催。pò píng zhàng shēn jī sù duī,bàn bì wèi dào shēng pín cuī。
高堂虚冷无馀埃,蝇冻不飞栖梁煤。gāo táng xū lěng wú yú āi,yíng dòng bù fēi qī liáng méi。
平头次第陈罂罍,黑岑牟进羯鼓开。píng tóu cì dì chén yīng léi,hēi cén móu jìn jié gǔ kāi。
胡粉假姬上场米,宫纱浅袖雀头钗。hú fěn jiǎ jī shàng chǎng mǐ,gōng shā qiǎn xiù què tóu chāi。
当筵一笑红玫瑰,莲花过酒香流腮。dāng yán yī xiào hóng méi guī,lián huā guò jiǔ xiāng liú sāi。
错觥沓筹迭排诙,馀枝滴沥落生梅,门外青波没马台。cuò gōng dá chóu dié pái huī,yú zhī dī lì luò shēng méi,mén wài qīng bō méi mǎ tái。

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。

蛙饮叹

袁宏道

众蛙强饮角雄雌,怒腮鼓腹入清池。zhòng wā qiáng yǐn jiǎo xióng cí,nù sāi gǔ fù rù qīng chí。
池面不减一涓滴,千众蹒跚醉淋漓。chí miàn bù jiǎn yī juān dī,qiān zhòng pán shān zuì lín lí。
学宫老儒课童子,长头短项叫相随。xué gōng lǎo rú kè tóng zi,zhǎng tóu duǎn xiàng jiào xiāng suí。
蒲根荇底互嘲笑,我吻犹燥汝不支。pú gēn xìng dǐ hù cháo xiào,wǒ wěn yóu zào rǔ bù zhī。
白龙鱼服过而语,汝辈虽饮奚以为。bái lóng yú fú guò ér yǔ,rǔ bèi suī yǐn xī yǐ wèi。
众蛙曹怒呼其侣,波心跳掷如熊罴。zhòng wā cáo nù hū qí lǚ,bō xīn tiào zhì rú xióng pí。
前驱大腹后丁尾,鼓角虽雄剑戟疲。qián qū dà fù hòu dīng wěi,gǔ jiǎo suī xióng jiàn jǐ pí。
白龙一呷池水渴,诸蛙骇愕号且驰。bái lóng yī gā chí shuǐ kě,zhū wā hài è hào qiě chí。
聚族隐姓人污泥,羞教东海见涔蹄。jù zú yǐn xìng rén wū ní,xiū jiào dōng hǎi jiàn cén tí。

赋得朱华冒绿池

袁宏道

曾见云锦光明地,花采虽繁无生气。céng jiàn yún jǐn guāng míng dì,huā cǎi suī fán wú shēng qì。
又见杨妃出浴图,未离宫粉香奁意。yòu jiàn yáng fēi chū yù tú,wèi lí gōng fěn xiāng lián yì。
花意高洁水清冷,色态两绝非浓腻。huā yì gāo jié shuǐ qīng lěng,sè tài liǎng jué fēi nóng nì。
坐看风晓月斜时,柳妥烟沉天欲醉。zuò kàn fēng xiǎo yuè xié shí,liǔ tuǒ yān chén tiān yù zuì。
不放玻璃光潋滟,高窗低箔如茜染。bù fàng bō lí guāng liàn yàn,gāo chuāng dī bó rú qiàn rǎn。
辟如新晴水碧天,也要红云乱妆点。pì rú xīn qíng shuǐ bì tiān,yě yào hóng yún luàn zhuāng diǎn。

云起楼为彻如赋

袁宏道

白云缥缈如仙客,只在轩前人不识。bái yún piāo miǎo rú xiān kè,zhǐ zài xuān qián rén bù shí。
高人兴云若故知,近固追随远亦得。gāo rén xīng yún ruò gù zhī,jìn gù zhuī suí yuǎn yì dé。
鬘鬟人物偶尔成,岂有神情与香色。mán huán rén wù ǒu ěr chéng,qǐ yǒu shén qíng yǔ xiāng sè。
治然一以气类从,如磁与铁自相即。zhì rán yī yǐ qì lèi cóng,rú cí yǔ tiě zì xiāng jí。
主人玉女潭边住,楼居正直高崖处。zhǔ rén yù nǚ tán biān zhù,lóu jū zhèng zhí gāo yá chù。
赤栏翠竹与山平,便是孤云来去路。chì lán cuì zhú yǔ shān píng,biàn shì gū yún lái qù lù。
朝随马迹渡头风,暮宿罨画溪上树。cháo suí mǎ jì dù tóu fēng,mù sù yǎn huà xī shàng shù。
云耶君耶递为主,茶烟湿处飞泉怒。yún yé jūn yé dì wèi zhǔ,chá yān shī chù fēi quán nù。
雨中自有徐熙山,秋来忽遇王维句。yǔ zhōng zì yǒu xú xī shān,qiū lái hū yù wáng wéi jù。
只今长安浩浩尘,云亦随君马上去。zhǐ jīn zhǎng ān hào hào chén,yún yì suí jūn mǎ shàng qù。
西山逼眼万螺青,是中应有云流寓。xī shān bī yǎn wàn luó qīng,shì zhōng yīng yǒu yún liú yù。
东华举首即重霄,垂天漠漠如飞絮。dōng huá jǔ shǒu jí zhòng xiāo,chuí tiān mò mò rú fēi xù。

毕少参舟中见武录知丘长孺被落诗以悲之

袁宏道

鞭策麒麟柴车下,疾走不能先驽马。biān cè qí lín chái chē xià,jí zǒu bù néng xiān nú mǎ。
客座见书身毛寒,泻水高谈为君哑。kè zuò jiàn shū shēn máo hán,xiè shuǐ gāo tán wèi jūn yǎ。
穿杨万辈岂易君,胸中奇丽如春冶。chuān yáng wàn bèi qǐ yì jūn,xiōng zhōng qí lì rú chūn yě。
早知大黄亦误人,悔卖囊中未央瓦。zǎo zhī dà huáng yì wù rén,huǐ mài náng zhōng wèi yāng wǎ。
嗟乎长孺臂在身、韬在腹,弹射百家蒐九流,驱使兔毫如箭镞。jiē hū zhǎng rú bì zài shēn tāo zài fù,dàn shè bǎi jiā sōu jiǔ liú,qū shǐ tù háo rú jiàn zú。

宿迁道中阻风和方子公

袁宏道

黄河水浊如泥注,晓起颠风欲断渡。huáng hé shuǐ zhuó rú ní zhù,xiǎo qǐ diān fēng yù duàn dù。
白头舟子敛手愁,黑雾龙竿大王怒。bái tóu zhōu zi liǎn shǒu chóu,hēi wù lóng gān dà wáng nù。
黄熊庙倾庚辰死,潭底狝猴锁不住。huáng xióng miào qīng gēng chén sǐ,tán dǐ xiǎn hóu suǒ bù zhù。
龙骧万斛掀一毛,怪鸦作语湾头树。lóng xiāng wàn hú xiān yī máo,guài yā zuò yǔ wān tóu shù。
我告舟人亦偶然,神灵未必苦相怖。wǒ gào zhōu rén yì ǒu rán,shén líng wèi bì kǔ xiāng bù。
驱风走浪乞羊豕,神若有知神亦恶。qū fēng zǒu làng qǐ yáng shǐ,shén ruò yǒu zhī shén yì è。
僧伽古塔向米灵,月下心香聊一炷。sēng gā gǔ tǎ xiàng mǐ líng,yuè xià xīn xiāng liáo yī zhù。
假宠乞怜非我心,何以供养唯无惧。jiǎ chǒng qǐ lián fēi wǒ xīn,hé yǐ gōng yǎng wéi wú jù。
人生祸福有前期,辟若古邮亭上路。rén shēng huò fú yǒu qián qī,pì ruò gǔ yóu tíng shàng lù。

中山观长公雪浪石

袁宏道

银钩错落绕盆唇,遭时燬禁石仅存。yín gōu cuò luò rào pén chún,zāo shí huǐ jìn shí jǐn cún。
峨嵋积雪裹玄云,坐令灵擘羞季昆。é méi jī xuě guǒ xuán yún,zuò lìng líng bāi xiū jì kūn。
黑山夜渡蛟波翻,飞涛挂壁天迷昏。hēi shān yè dù jiāo bō fān,fēi tāo guà bì tiān mí hūn。
旋流入眼风生痕,一洗河比印板纹,石中应有道子魂。xuán liú rù yǎn fēng shēng hén,yī xǐ hé bǐ yìn bǎn wén,shí zhōng yīng yǒu dào zi hún。

天开岩

袁宏道

不到天开岩,不见此山奇僻趣。bù dào tiān kāi yán,bù jiàn cǐ shān qí pì qù。
辟如读书不读石鼓与丘坟,不知古人幻变突兀处。pì rú dú shū bù dú shí gǔ yǔ qiū fén,bù zhī gǔ rén huàn biàn tū wù chù。
石下常生有蒂云,石旁粘著无根树。shí xià cháng shēng yǒu dì yún,shí páng zhān zhù wú gēn shù。
骨格遒劲毛爪寒,山鬼吞声巨灵怖。gǔ gé qiú jìn máo zhǎo hán,shān guǐ tūn shēng jù líng bù。
灵隐寺前万窍风,石公山上一方雾。líng yǐn sì qián wàn qiào fēng,shí gōng shān shàng yī fāng wù。

观音庵为一心隐斋上人题

袁宏道

古鎗百斛沸春雪,衲子如云谢不得。gǔ qiāng bǎi hú fèi chūn xuě,nà zi rú yún xiè bù dé。
堂头拊脾饭头饥,军持每注珠泉竭。táng tóu fǔ pí fàn tóu jī,jūn chí měi zhù zhū quán jié。
室中夜语秋花坠,举世三写乌焉字。shì zhōng yè yǔ qiū huā zhuì,jǔ shì sān xiě wū yān zì。
难将真药苦投人,衲衣偷裹菩萨泪。nán jiāng zhēn yào kǔ tóu rén,nà yī tōu guǒ pú sà lèi。
宴息六度万行场,敷演水月空花戏。yàn xī liù dù wàn xíng chǎng,fū yǎn shuǐ yuè kōng huā xì。
观音妙法最难思,山僧功德不可议。guān yīn miào fǎ zuì nán sī,shān sēng gōng dé bù kě yì。

千佛堂为玉轮上人题

袁宏道

千佛堂中千个佛,眼底诸君皆仿佛。qiān fú táng zhōng qiān gè fú,yǎn dǐ zhū jūn jiē fǎng fú。
旁边突立千佛岩,绀朱剥落千年物。páng biān tū lì qiān fú yán,gàn zhū bō luò qiān nián wù。
寒风十月枯青嶂,短尾饥猴跳枝上。hán fēng shí yuè kū qīng zhàng,duǎn wěi jī hóu tiào zhī shàng。
毗卢帽子茶褐衫,道是堂头老和尚。pí lú mào zi chá hè shān,dào shì táng tóu lǎo hé shàng。

般若台为无怀上人作

袁宏道

般若禅人晓禅味,辟如屋底看山翠。bān ruò chán rén xiǎo chán wèi,pì rú wū dǐ kàn shān cuì。
又如人持京师书,虽不是香有香气。yòu rú rén chí jīng shī shū,suī bù shì xiāng yǒu xiāng qì。
荒台老骨一片青,风吹日炙石文腥。huāng tái lǎo gǔ yī piàn qīng,fēng chuī rì zhì shí wén xīng。
携将三百溪藤纸,摩取四十二章经。xié jiāng sān bǎi xī téng zhǐ,mó qǔ sì shí èr zhāng jīng。

西林庵为从石上人题

袁宏道

西林禅人东林弟,朝作新诗暮作偈。xī lín chán rén dōng lín dì,cháo zuò xīn shī mù zuò jì。
将禅比诗不争多,色里胶青水中味。jiāng chán bǐ shī bù zhēng duō,sè lǐ jiāo qīng shuǐ zhōng wèi。
室中枯坐一绳床,窗风吹出沉香气。shì zhōng kū zuò yī shéng chuáng,chuāng fēng chuī chū chén xiāng qì。

集张园分得对字

袁宏道

秋芳老尽枯香在,缸花夜暖朱丝佩。qiū fāng lǎo jǐn kū xiāng zài,gāng huā yè nuǎn zhū sī pèi。
洞庭橘子割霜寒,碧碗青盘雅相对。dòng tíng jú zi gē shuāng hán,bì wǎn qīng pán yǎ xiāng duì。
钓月半窗吐薄晖,长眉小史换宫衣。diào yuè bàn chuāng tǔ báo huī,zhǎng méi xiǎo shǐ huàn gōng yī。
金炉火急焦声碎,杯面鱼珠点点飞。jīn lú huǒ jí jiāo shēng suì,bēi miàn yú zhū diǎn diǎn fēi。

步小修韵怀景升

袁宏道

江涛日夜锁梅冶,长髯仙人在其下。jiāng tāo rì yè suǒ méi yě,zhǎng rán xiān rén zài qí xià。
歌楼夜雨蜡灯红,袖压金厄点筹马。gē lóu yè yǔ là dēng hóng,xiù yā jīn è diǎn chóu mǎ。
箧中时有青铜泪,宾客无欢神色醉。qiè zhōng shí yǒu qīng tóng lèi,bīn kè wú huān shén sè zuì。
欲将心腹苦干人,前门投刺后门避。yù jiāng xīn fù kǔ gàn rén,qián mén tóu cì hòu mén bì。
世人眼塞开元钱,郡能读得贞观字。shì rén yǎn sāi kāi yuán qián,jùn néng dú dé zhēn guān zì。
百万抛来李白穷,十千唾手袁羊戏。bǎi wàn pāo lái lǐ bái qióng,shí qiān tuò shǒu yuán yáng xì。
沟水至清河至浊,汉宫不重东方朔。gōu shuǐ zhì qīng hé zhì zhuó,hàn gōng bù zhòng dōng fāng shuò。
火池老尽垂天翼,斥鴳公然乘羊角。huǒ chí lǎo jǐn chuí tiān yì,chì yàn gōng rán chéng yáng jiǎo。