古诗词

沈周

光禄汝德

沈周

发舟自东川,行行渺西鹜。fā zhōu zì dōng chuān,xíng xíng miǎo xī wù。
返照变湖色,四浸映浮树。fǎn zhào biàn hú sè,sì jìn yìng fú shù。
轻风泛广水,低昂浪相互。qīng fēng fàn guǎng shuǐ,dī áng làng xiāng hù。
亦复疏雨零,顷耳遂澄霁。yì fù shū yǔ líng,qǐng ěr suì chéng jì。
延杯引丛语,殊莫省修路。yán bēi yǐn cóng yǔ,shū mò shěng xiū lù。
遥睇君子居,聊赋停云句。yáo dì jūn zi jū,liáo fù tíng yún jù。
欲撷汀洲芳,怅然无所遇。yù xié tīng zhōu fāng,chàng rán wú suǒ yù。

和匏庵观治园和韵

沈周

散直乐清燕,缓带行园中。sàn zhí lè qīng yàn,huǎn dài xíng yuán zhōng。
辟荒自伊始,有力适我佣。pì huāng zì yī shǐ,yǒu lì shì wǒ yōng。
群砾一何多,琐屑错蒿蓬。qún lì yī hé duō,suǒ xiè cuò hāo péng。
渐理塍与沟,脉脉见泉踪。jiàn lǐ chéng yǔ gōu,mài mài jiàn quán zōng。
作者苟不划,奚忧植难丰。zuò zhě gǒu bù huà,xī yōu zhí nán fēng。
况喜临皇畿,春早气自葱。kuàng xǐ lín huáng jī,chūn zǎo qì zì cōng。
好鸟鸣树颠,东方至和风。hǎo niǎo míng shù diān,dōng fāng zhì hé fēng。
勿去观小道,治国将无同。wù qù guān xiǎo dào,zhì guó jiāng wú tóng。

图琴川钱氏沁雪石

沈周

亭前峙奇石,兀可当一障。tíng qián zhì qí shí,wù kě dāng yī zhàng。
沁此万古雪,亘地气魄壮。qìn cǐ wàn gǔ xuě,gèn dì qì pò zhuàng。
蒸云势欲轩,得月神更王。zhēng yún shì yù xuān,dé yuè shén gèng wáng。
妙拟轶仇池,润未下雪浪。miào nǐ yì chóu chí,rùn wèi xià xuě làng。
刓凿天借巧,胸次见洞荡。wán záo tiān jiè qiǎo,xiōng cì jiàn dòng dàng。
孤立宜有邻,雅许修竹傍。gū lì yí yǒu lín,yǎ xǔ xiū zhú bàng。
风雨不敢泐,刻名久无恙。fēng yǔ bù gǎn lè,kè míng jiǔ wú yàng。
宝此一夔足,磥砢不多尚。bǎo cǐ yī kuí zú,lěi kē bù duō shàng。
贞德允配主,白衣可呼丈。zhēn dé yǔn pèi zhǔ,bái yī kě hū zhàng。
我见便欲拜,良信米弗诳。wǒ jiàn biàn yù bài,liáng xìn mǐ fú kuáng。
聊与貌高古,敢有愚公妄。liáo yǔ mào gāo gǔ,gǎn yǒu yú gōng wàng。

登牛头峰和陈永之韵

沈周

秋坐无所适,牛峰期峻攀。qiū zuò wú suǒ shì,niú fēng qī jùn pān。
携手相鱼贯,极力凌孱颜。xié shǒu xiāng yú guàn,jí lì líng càn yán。
东来望城郭,北指郁江关。dōng lái wàng chéng guō,běi zhǐ yù jiāng guān。
凉风振木末,叶飘巾屦间。liáng fēng zhèn mù mò,yè piāo jīn jù jiān。
俯见行旅人,役役往复还。fǔ jiàn xíng lǚ rén,yì yì wǎng fù hái。
如我二三子,逍遥意自闲。rú wǒ èr sān zi,xiāo yáo yì zì xián。
其中有达德,高谊薄云山。qí zhōng yǒu dá dé,gāo yì báo yún shān。

夜登千人石有序

沈周

一山有此座,胜处无胜此。yī shān yǒu cǐ zuò,shèng chù wú shèng cǐ。
群类尽硗出,夷旷特如砥。qún lèi jǐn qiāo chū,yí kuàng tè rú dǐ。
其脚插灵湫,敷霞面深紫。qí jiǎo chā líng jiǎo,fū xiá miàn shēn zǐ。
我谓玛瑙坡,但是名差美。wǒ wèi mǎ nǎo pō,dàn shì míng chà měi。
城中士与女,数到不知几。chéng zhōng shì yǔ nǚ,shù dào bù zhī jǐ。
列酒即为席,歌舞日諠市。liè jiǔ jí wèi xí,gē wǔ rì xuān shì。
今我作夜游,千载当隗始。jīn wǒ zuò yè yóu,qiān zài dāng kuí shǐ。
澄怀示清逸,瓶罍真足耻。chéng huái shì qīng yì,píng léi zhēn zú chǐ。
亦莫费秉烛,步月良可喜。yì mò fèi bǐng zhú,bù yuè liáng kě xǐ。
月皎光泼地,措足畏踏水。yuè jiǎo guāng pō dì,cuò zú wèi tà shuǐ。
所广无百步,旋绕千步起。suǒ guǎng wú bǎi bù,xuán rào qiān bù qǐ。
一步照一影,千影千人比。yī bù zhào yī yǐng,qiān yǐng qiān rén bǐ。
一我欲该千,其意亦妄矣。yī wǒ yù gāi qiān,qí yì yì wàng yǐ。
譬佛现千界,出自一毫耳。pì fú xiàn qiān jiè,chū zì yī háo ěr。
及爱林木杪,玲珑殿阁倚。jí ài lín mù miǎo,líng lóng diàn gé yǐ。
僧窗或映红,总在蛛网里。sēng chuāng huò yìng hóng,zǒng zài zhū wǎng lǐ。
阒阒万响灭,独度跫然履。qù qù wàn xiǎng miè,dú dù qióng rán lǚ。
恐有窃观人,明朝以仙拟。kǒng yǒu qiè guān rén,míng cháo yǐ xiān nǐ。

因杨君谦见和复和一首

沈周

狭径穿山腹,盘盘雄历此。xiá jìng chuān shān fù,pán pán xióng lì cǐ。
吴王三千剑,意以是为砥。wú wáng sān qiān jiàn,yì yǐ shì wèi dǐ。
铁髓积广面,岁久色尚紫。tiě suǐ jī guǎng miàn,suì jiǔ sè shàng zǐ。
石概奇窾窍,此以平为美。shí gài qí kuǎn qiào,cǐ yǐ píng wèi měi。
坐阅今古人,当不知千几。zuò yuè jīn gǔ rén,dāng bù zhī qiān jǐ。
集坐毕一时,僔僔嫌如市。jí zuò bì yī shí,zǔn zǔn xián rú shì。
况乃实不及,千名何以始。kuàng nǎi shí bù jí,qiān míng hé yǐ shǐ。
准彼释氏诞,万亿未为耻。zhǔn bǐ shì shì dàn,wàn yì wèi wèi chǐ。
俗惊少摄多,走观信而喜。sú jīng shǎo shè duō,zǒu guān xìn ér xǐ。
我登纪夜吟,其面月如水。wǒ dēng jì yè yín,qí miàn yuè rú shuǐ。
杨子时莫偕,清篇触倡起。yáng zi shí mò xié,qīng piān chù chàng qǐ。
历历到以意,不游与游比。lì lì dào yǐ yì,bù yóu yǔ yóu bǐ。
语语尽括石,石举在诗矣。yǔ yǔ jǐn kuò shí,shí jǔ zài shī yǐ。
使石尚化玉,倏忽鬼入耳。shǐ shí shàng huà yù,shū hū guǐ rù ěr。
玩之灵光生,戛之雅音倚。wán zhī líng guāng shēng,jiá zhī yǎ yīn yǐ。
气复蒸春云,诗又在石里。qì fù zhēng chūn yún,shī yòu zài shí lǐ。
瑟缩愧我辞,荆棘碍步履。sè suō kuì wǒ cí,jīng jí ài bù lǚ。
自笑邯郸人,胡为强追拟。zì xiào hán dān rén,hú wèi qiáng zhuī nǐ。

君谦又和复答

沈周

子才五色石,补天曾以此。zi cái wǔ sè shí,bǔ tiān céng yǐ cǐ。
馀才散为诗,或突或如砥。yú cái sàn wèi shī,huò tū huò rú dǐ。
今赋千人坐,秀句尚红紫。jīn fù qiān rén zuò,xiù jù shàng hóng zǐ。
谁谓丈人丑,贵有幼妇美。shuí wèi zhàng rén chǒu,guì yǒu yòu fù měi。
一篇似难又,连篇不觉几。yī piān shì nán yòu,lián piān bù jué jǐ。
谓即事深刻,打拓满城市。wèi jí shì shēn kè,dǎ tuò mǎn chéng shì。
先时漫无文,增重信伊始。xiān shí màn wú wén,zēng zhòng xìn yī shǐ。
我如呼风鸱,悲鸣自堪耻。wǒ rú hū fēng chī,bēi míng zì kān chǐ。
子如希有鸟,九万借风喜。zi rú xī yǒu niǎo,jiǔ wàn jiè fēng xǐ。
上掣层霄云,下掠沧溟水。shàng chè céng xiāo yún,xià lüè cāng míng shuǐ。
馀力播此石,久静当■起。yú lì bō cǐ shí,jiǔ jìng dāng qǐ。
点头有公案,悟诗与禅比。diǎn tóu yǒu gōng àn,wù shī yǔ chán bǐ。
不然只冥顽,一石而已矣。bù rán zhǐ míng wán,yī shí ér yǐ yǐ。
我言子无答,一言而已耳。wǒ yán zi wú dá,yī yán ér yǐ ěr。
尚容答千人,琅玕杂然倚。shàng róng dá qiān rén,láng gān zá rán yǐ。
还招旧时月,总照新象里。hái zhāo jiù shí yuè,zǒng zhào xīn xiàng lǐ。
我复就盘陀,箕踞脱双履。wǒ fù jiù pán tuó,jī jù tuō shuāng lǚ。
咏言证千人,使石无妄拟。yǒng yán zhèng qiān rén,shǐ shí wú wàng nǐ。

载和答诸友

沈周

我阅丘中石,?屃特见此。wǒ yuè qiū zhōng shí,xì tè jiàn cǐ。
天不生廉隅,荡矣若加砥。tiān bù shēng lián yú,dàng yǐ ruò jiā dǐ。
但嫌色相在,雨洗常出紫。dàn xián sè xiāng zài,yǔ xǐ cháng chū zǐ。
坦坦宜坐人,喻千溢其美。tǎn tǎn yí zuò rén,yù qiān yì qí měi。
未如清凉达,所容不拘几。wèi rú qīng liáng dá,suǒ róng bù jū jǐ。
可拔岂万年,菱溪笑穿市。kě bá qǐ wàn nián,líng xī xiào chuān shì。
夫差墓其侧,恃固乃经始。fū chà mù qí cè,shì gù nǎi jīng shǐ。
小类莫试剑,脆裂傍可耻。xiǎo lèi mò shì jiàn,cuì liè bàng kě chǐ。
夜夜晒明月,玩弄少客喜。yè yè shài míng yuè,wán nòng shǎo kè xǐ。
我来发豪吟,鹤涧应流水。wǒ lái fā háo yín,hè jiàn yīng liú shuǐ。
初凭石乘兴,亦半因月起。chū píng shí chéng xīng,yì bàn yīn yuè qǐ。
百年择一胜,颇与赤璧比。bǎi nián zé yī shèng,pǒ yǔ chì bì bǐ。
有石无此月,其游亦漫矣。yǒu shí wú cǐ yuè,qí yóu yì màn yǐ。
有月更有石,有诗兼称耳。yǒu yuè gèng yǒu shí,yǒu shī jiān chēng ěr。
下里和者多,声韵妙依倚。xià lǐ hé zhě duō,shēng yùn miào yī yǐ。
胸中各磊隗,争出言句里。xiōng zhōng gè lěi kuí,zhēng chū yán jù lǐ。
何当拉诸君,我亦补芒履。hé dāng lā zhū jūn,wǒ yì bǔ máng lǚ。
明年待中秋,石游更堪拟。míng nián dài zhōng qiū,shí yóu gèng kān nǐ。

和马抑之大小干山歌韵

沈周

大干山,小干山,宛如两玉浮湖间。dà gàn shān,xiǎo gàn shān,wǎn rú liǎng yù fú hú jiān。
却疑子产不受弃于水,古人高谊今者行何难。què yí zi chǎn bù shòu qì yú shuǐ,gǔ rén gāo yì jīn zhě xíng hé nán。
山亦有何欲,谁与名之干。shān yì yǒu hé yù,shuí yǔ míng zhī gàn。
有干于世则有欲,涧愧林惭当厚颜。yǒu gàn yú shì zé yǒu yù,jiàn kuì lín cán dāng hòu yán。
君不见寝丘之后有妒谷,避恶之人居亦弃。jūn bù jiàn qǐn qiū zhī hòu yǒu dù gǔ,bì è zhī rén jū yì qì。
又不见广州之间有贪泉,好廉之人饮所忌。yòu bù jiàn guǎng zhōu zhī jiān yǒu tān quán,hǎo lián zhī rén yǐn suǒ jì。
我为别立名,寄示双嶙峋。wǒ wèi bié lì míng,jì shì shuāng lín xún。
大名大玉小小玉,洗尔惭愧开精神。dà míng dà yù xiǎo xiǎo yù,xǐ ěr cán kuì kāi jīng shén。
老夫十年枵腹水没稻,朝惟咽日莫飧霞与云。lǎo fū shí nián xiāo fù shuǐ méi dào,cháo wéi yàn rì mò sūn xiá yǔ yún。
平生饿死事极小,俯眉承睫何为人。píng shēng è sǐ shì jí xiǎo,fǔ méi chéng jié hé wèi rén。

莫釐登高卷

沈周

洞庭雨山浮具区,金庭玉柱仙所都。dòng tíng yǔ shān fú jù qū,jīn tíng yù zhù xiān suǒ dōu。
翰林王君列仙儒,住隔万顷玻璃湖。hàn lín wáng jūn liè xiān rú,zhù gé wàn qǐng bō lí hú。
洪涛巨浪相吞屠,我欲从之老命虞。hóng tāo jù làng xiāng tūn tú,wǒ yù cóng zhī lǎo mìng yú。
海东文侯眼孔大,视之不与㘭堂殊。hǎi dōng wén hóu yǎn kǒng dà,shì zhī bù yǔ ào táng shū。
眼中之人不可呼,翩然往就乔之凫。yǎn zhōng zhī rén bù kě hū,piān rán wǎng jiù qiáo zhī fú。
文侯文侯实尹吴,所治百里山水俱。wén hóu wén hóu shí yǐn wú,suǒ zhì bǎi lǐ shān shuǐ jù。
山灵河伯受约束,疑为后拥仍前驱。shān líng hé bó shòu yuē shù,yí wèi hòu yōng réng qián qū。
高登莫釐尽奇观,云古未始今当无。gāo dēng mò lí jǐn qí guān,yún gǔ wèi shǐ jīn dāng wú。
白波青嶂坐可挹,红妆细马来敢污。bái bō qīng zhàng zuò kě yì,hóng zhuāng xì mǎ lái gǎn wū。
两人傲睨万象表,但恐笑语天人狙。liǎng rén ào nì wàn xiàng biǎo,dàn kǒng xiào yǔ tiān rén jū。
挥毫抚景间杯酌,作文竞与山描摹。huī háo fǔ jǐng jiān bēi zhuó,zuò wén jìng yǔ shān miáo mó。
湖山洵美我未识,翻意斯文相厚诬。hú shān xún měi wǒ wèi shí,fān yì sī wén xiāng hòu wū。
缘文作画强鄙夫,正如擿埴求其途。yuán wén zuò huà qiáng bǐ fū,zhèng rú tī zhí qiú qí tú。
茫茫意会复有咏,长安西笑何其迂。máng máng yì huì fù yǒu yǒng,zhǎng ān xī xiào hé qí yū。
有生不游山亦诮,手搔白发吁嗟乎。yǒu shēng bù yóu shān yì qiào,shǒu sāo bái fā xū jiē hū。

寄题金山

沈周

金山名天下,名大山则小。jīn shān míng tiān xià,míng dà shān zé xiǎo。
我在童丱时,其名已自晓。wǒ zài tóng guàn shí,qí míng yǐ zì xiǎo。
愿登盖有待,待待首空皓。yuàn dēng gài yǒu dài,dài dài shǒu kōng hào。
屡扣土著人,挂漏粗可道。lǚ kòu tǔ zhù rén,guà lòu cū kě dào。
所亘百亩石,江心泊浮岛。suǒ gèn bǎi mǔ shí,jiāng xīn pō fú dǎo。
山中无空处,皆以殿阁绕。shān zhōng wú kōng chù,jiē yǐ diàn gé rào。
及参能赋者,语莫尽其巧。jí cān néng fù zhě,yǔ mò jǐn qí qiǎo。
我托耳为登,聊且厌怅懊。wǒ tuō ěr wèi dēng,liáo qiě yàn chàng ào。
譬如山堕梦,其境皆梦造。pì rú shān duò mèng,qí jìng jiē mèng zào。
梦觉费追随,所得未了了。mèng jué fèi zhuī suí,suǒ dé wèi le le。
有路县不远,有身无大扰。yǒu lù xiàn bù yuǎn,yǒu shēn wú dà rǎo。
从地借健步,从天借不老。cóng dì jiè jiàn bù,cóng tiān jiè bù lǎo。
便须游一年,写此平生抱。biàn xū yóu yī nián,xiě cǐ píng shēng bào。

三月九日舟泊虞山下见游人续续于椒麓间可爱而赋

沈周

霁色澄虞山,正与游人偶。jì sè chéng yú shān,zhèng yǔ yóu rén ǒu。
一年无多月,春三及秋九。yī nián wú duō yuè,chūn sān jí qiū jiǔ。
勿厌倾郭人,随俗悦亲友。wù yàn qīng guō rén,suí sú yuè qīn yǒu。
春风若招邀,是处闹花柳。chūn fēng ruò zhāo yāo,shì chù nào huā liǔ。
林华竞妍新,无复有恶丑。lín huá jìng yán xīn,wú fù yǒu è chǒu。
间见丛绿中,远映红裙妇。jiān jiàn cóng lǜ zhōng,yuǎn yìng hóng qún fù。
休云恼山谷,点缀亦可取。xiū yún nǎo shān gǔ,diǎn zhuì yì kě qǔ。
抠趋识壮步,屡顿验皓首。kōu qū shí zhuàng bù,lǚ dùn yàn hào shǒu。
下上相追携,从高引衣手。xià shàng xiāng zhuī xié,cóng gāo yǐn yī shǒu。
尚有散逸流,列石自俎豆。shàng yǒu sàn yì liú,liè shí zì zǔ dòu。
老夫目中尽,未在逐逐走。lǎo fū mù zhōng jǐn,wèi zài zhú zhú zǒu。
况当气力衰,孤坐还可酒。kuàng dāng qì lì shuāi,gū zuò hái kě jiǔ。

钱士弘阻游虞山

沈周

我悬虞山当一舍,曾几寻山止其下。wǒ xuán yú shān dāng yī shě,céng jǐ xún shān zhǐ qí xià。
见山便怪老足困,剑门拂水心空挂。jiàn shān biàn guài lǎo zú kùn,jiàn mén fú shuǐ xīn kōng guà。
诸君生长为山邻,终日熟游非曰乍。zhū jūn shēng zhǎng wèi shān lín,zhōng rì shú yóu fēi yuē zhà。
今朝懊恼有长篇,颇被春泥妨不借。jīn cháo ào nǎo yǒu zhǎng piān,pǒ bèi chūn ní fáng bù jiè。
尽自空蒙雨亦奇,抱衾况宿林庐夜。jǐn zì kōng méng yǔ yì qí,bào qīn kuàng sù lín lú yè。
开门点火照芙蓉,湿翠还堪酒中泻。kāi mén diǎn huǒ zhào fú róng,shī cuì hái kān jiǔ zhōng xiè。

湖上杂言

沈周

纵目极遐旷,水嬉湖中央。zòng mù jí xiá kuàng,shuǐ xī hú zhōng yāng。
青山载白波,上下相低昂。qīng shān zài bái bō,shàng xià xiāng dī áng。
俯首爱云霞,零乱随兰桨。fǔ shǒu ài yún xiá,líng luàn suí lán jiǎng。
悠悠溯空冥,忽忽超景光。yōu yōu sù kōng míng,hū hū chāo jǐng guāng。
宛宛汉皋女,落雁悬微茫。wǎn wǎn hàn gāo nǚ,luò yàn xuán wēi máng。
可望不可即,相思如水长。kě wàng bù kě jí,xiāng sī rú shuǐ zhǎng。

题沈履德游湖杂咏卷

沈周

朝看湖船出,暮看湖船还。cháo kàn hú chuán chū,mù kàn hú chuán hái。
游人趁日不用拣,雨晴雪月何曾间。yóu rén chèn rì bù yòng jiǎn,yǔ qíng xuě yuè hé céng jiān。
举头看山低头饮,唱歌小女桃华颜。jǔ tóu kàn shān dī tóu yǐn,chàng gē xiǎo nǚ táo huá yán。
青山亦来照湖水,一镜映入千螺鬟。qīng shān yì lái zhào hú shuǐ,yī jìng yìng rù qiān luó huán。
便可斗酒诗百篇,更选绝壁镵其顽。biàn kě dòu jiǔ shī bǎi piān,gèng xuǎn jué bì chán qí wán。
青山万古湖万古,岁月但与游人悭。qīng shān wàn gǔ hú wàn gǔ,suì yuè dàn yǔ yóu rén qiān。
昨日游湖人,今日埋青山。zuó rì yóu hú rén,jīn rì mái qīng shān。
青山与湖同玩世,尽把少年勾引老者删。qīng shān yǔ hú tóng wán shì,jǐn bǎ shǎo nián gōu yǐn lǎo zhě shān。
君不见白乐天、苏子瞻,云公不能再为湖山起,虚名空挂湖山间。jūn bù jiàn bái lè tiān sū zi zhān,yún gōng bù néng zài wèi hú shān qǐ,xū míng kōng guà hú shān jiān。
我当把湖酿酒日日醉,岂被红尘白发相欺谩。wǒ dāng bǎ hú niàng jiǔ rì rì zuì,qǐ bèi hóng chén bái fā xiāng qī mán。

紫云洞

沈周

天地不秘宝,芙蓉擘空青。tiān dì bù mì bǎo,fú róng bāi kōng qīng。
借问此何居,仙人敞云扃。jiè wèn cǐ hé jū,xiān rén chǎng yún jiōng。
翩然招玉童,导我探窅冥。piān rán zhāo yù tóng,dǎo wǒ tàn yǎo míng。
高歌振逸响,侧足履落星。gāo gē zhèn yì xiǎng,cè zú lǚ luò xīng。
下有古灵湫,天光泛清泠。xià yǒu gǔ líng jiǎo,tiān guāng fàn qīng líng。
酌之不可死,阅世齐冥灵。zhuó zhī bù kě sǐ,yuè shì qí míng líng。

移榻西轩

沈周

旧榻处幽暗,耽睡固有因。jiù tà chù yōu àn,dān shuì gù yǒu yīn。
移之置西轩,轩制焕以新。yí zhī zhì xī xuān,xuān zhì huàn yǐ xīn。
其地不函丈,虚明易知晨。qí dì bù hán zhàng,xū míng yì zhī chén。
东方动初阳,流光先枕茵。dōng fāng dòng chū yáng,liú guāng xiān zhěn yīn。
破我黑甜境,夙兴自然勤。pò wǒ hēi tián jìng,sù xīng zì rán qín。
盥栉能及时,亦足劝奴人。guàn zhì néng jí shí,yì zú quàn nú rén。
尚有清夜景,月出檐之唇。shàng yǒu qīng yè jǐng,yuè chū yán zhī chún。
照书仅可读,老眼自不真。zhào shū jǐn kě dú,lǎo yǎn zì bù zhēn。
兹轩所助我,迟暮生精神。zī xuān suǒ zhù wǒ,chí mù shēng jīng shén。
享此一息佳,嗒然遗我身。xiǎng cǐ yī xī jiā,dā rán yí wǒ shēn。

流波馆为史德徵赋

沈周

罂湖南派分两泺,翠阜浸波双朵落。yīng hú nán pài fēn liǎng luò,cuì fù jìn bō shuāng duǒ luò。
沙鸥渚鹭雪点镜,杨柳芙蓉锦开幕。shā ōu zhǔ lù xuě diǎn jìng,yáng liǔ fú róng jǐn kāi mù。
水心有屋驾虚明,柱插玻瓈高借脚。shuǐ xīn yǒu wū jià xū míng,zhù chā bō lí gāo jiè jiǎo。
上留客榻枕秋眠,下许渔舟带烟泊。shàng liú kè tà zhěn qiū mián,xià xǔ yú zhōu dài yān pō。
不须择胜日移亭,何数倚晴偏快阁。bù xū zé shèng rì yí tíng,hé shù yǐ qíng piān kuài gé。
无地楼台笑语凉,倒天星斗鱼龙跃。wú dì lóu tái xiào yǔ liáng,dào tiān xīng dòu yú lóng yuè。
门前万顷不入税,寸金寸土卑城郭。mén qián wàn qǐng bù rù shuì,cùn jīn cùn tǔ bēi chéng guō。
红阑我儗一临流,但怯须眉老非昨。hóng lán wǒ nǐ yī lín liú,dàn qiè xū méi lǎo fēi zuó。

湾东草堂为弟朴赋

沈周

爱子别业湾之东,去家仅在一里中。ài zi bié yè wān zhī dōng,qù jiā jǐn zài yī lǐ zhōng。
蔽门遮屋树未大,矮檐但见麻芃芃。bì mén zhē wū shù wèi dà,ǎi yán dàn jiàn má péng péng。
频年一意耽诗酒,翻然改与耕夫偶。pín nián yī yì dān shī jiǔ,fān rán gǎi yǔ gēng fū ǒu。
赤脚馌饭走细塍,戴笠牵牛映新柳。chì jiǎo yè fàn zǒu xì chéng,dài lì qiān niú yìng xīn liǔ。
时人喃喃讥子愚,问翁尽有高明居。shí rén nán nán jī zi yú,wèn wēng jǐn yǒu gāo míng jū。
何致妻子嫌侧陋,何信兄弟专锱铢。hé zhì qī zi xián cè lòu,hé xìn xiōng dì zhuān zī zhū。
从人自说渠自好,力田养亲殊有道。cóng rén zì shuō qú zì hǎo,lì tián yǎng qīn shū yǒu dào。
强于远宦窃斗升,手种长腰使亲饱。qiáng yú yuǎn huàn qiè dòu shēng,shǒu zhǒng zhǎng yāo shǐ qīn bǎo。
力田养亲乐己多,兄弟妻子如子何。lì tián yǎng qīn lè jǐ duō,xiōng dì qī zi rú zi hé。
我与题诗解嘲骂,门外雨来虹满河。wǒ yǔ tí shī jiě cháo mà,mén wài yǔ lái hóng mǎn hé。

莫氏寿朴堂

沈周

莫家种朴堂之前,人家与树相为年。mò jiā zhǒng pǔ táng zhī qián,rén jiā yǔ shù xiāng wèi nián。
拱宋抱元非一年,皇明十围犹郁然。gǒng sòng bào yuán fēi yī nián,huáng míng shí wéi yóu yù rán。
望如车盖临绮川,张空黛色凌苍烟。wàng rú chē gài lín qǐ chuān,zhāng kōng dài sè líng cāng yān。
危柯垂地雷雨妒,斮皮露心蝼蚁穿。wēi kē chuí dì léi yǔ dù,cuò pí lù xīn lóu yǐ chuān。
屡逃兵火合灵怪,曲赦樵斧谁夤缘。lǚ táo bīng huǒ hé líng guài,qū shè qiáo fǔ shuí yín yuán。
虽然所托在竹地,似此爱护宁非天。suī rán suǒ tuō zài zhú dì,shì cǐ ài hù níng fēi tiān。
天尝戏赭不为病,与家同衰即同盛。tiān cháng xì zhě bù wèi bìng,yǔ jiā tóng shuāi jí tóng shèng。
侍郎狼狈以官败,大类牺尊灾木性。shì láng láng bèi yǐ guān bài,dà lèi xī zūn zāi mù xìng。
儿孙奕叶今森森,立庭便欲空槐阴。ér sūn yì yè jīn sēn sēn,lì tíng biàn yù kōng huái yīn。
人于门第望乔木,我羡根柢生词林。rén yú mén dì wàng qiáo mù,wǒ xiàn gēn dǐ shēng cí lín。
呜呼此家此树不易得,李宿应须自封殖。wū hū cǐ jiā cǐ shù bù yì dé,lǐ sù yīng xū zì fēng zhí。
作图还儗角弓篇,放笔为君三叹息。zuò tú hái nǐ jiǎo gōng piān,fàng bǐ wèi jūn sān tàn xī。