古诗词

陈恭尹

怀古十首燕台

陈恭尹

山河百战鼎终分,叹息漳南日暮云。shān hé bǎi zhàn dǐng zhōng fēn,tàn xī zhāng nán rì mù yún。
乱世奸雄空复尔,一家词赋最怜君。luàn shì jiān xióng kōng fù ěr,yī jiā cí fù zuì lián jūn。
铜台未散吹笙伎,石马先传出水文。tóng tái wèi sàn chuī shēng jì,shí mǎ xiān chuán chū shuǐ wén。
七十二坟秋草遍,更无人表汉将军。qī shí èr fén qiū cǎo biàn,gèng wú rén biǎo hàn jiāng jūn。

怀古十首燕台

陈恭尹

山飞楼阁水飞霞,冷落春城宿乳鸦。shān fēi lóu gé shuǐ fēi xiá,lěng luò chūn chéng sù rǔ yā。
天阙双峰铦似戟,海门高浪白如花。tiān quē shuāng fēng xiān shì jǐ,hǎi mén gāo làng bái rú huā。
空劳御辇销王气,曾画长江作帝家。kōng láo yù niǎn xiāo wáng qì,céng huà zhǎng jiāng zuò dì jiā。
五马渡边龙化后,南方文物掩中华。wǔ mǎ dù biān lóng huà hòu,nán fāng wén wù yǎn zhōng huá。

怀古十首燕台

陈恭尹

谷洛通淮日夜流,渚荷宫树不曾秋。gǔ luò tōng huái rì yè liú,zhǔ hé gōng shù bù céng qiū。
十年士女河边骨,一笑君王镜里头。shí nián shì nǚ hé biān gǔ,yī xiào jūn wáng jìng lǐ tóu。
月下虹蜺生水殿,天中丝管在迷楼。yuè xià hóng ní shēng shuǐ diàn,tiān zhōng sī guǎn zài mí lóu。
繁华往事邗沟外,风起杨花无那愁。fán huá wǎng shì hán gōu wài,fēng qǐ yáng huā wú nà chóu。

何文止垂示经蔚园长句兼辱寄篇依韵奉答

陈恭尹

先公遗构此溪滨,叹息年年在比邻。xiān gōng yí gòu cǐ xī bīn,tàn xī nián nián zài bǐ lín。
帐罢管弦曾几日,史书名姓即千春。zhàng bà guǎn xián céng jǐ rì,shǐ shū míng xìng jí qiān chūn。
画图旧壁真生草,如镜方塘渐起尘。huà tú jiù bì zhēn shēng cǎo,rú jìng fāng táng jiàn qǐ chén。
多谢瑶篇远相问,疏慵不称负薪人。duō xiè yáo piān yuǎn xiāng wèn,shū yōng bù chēng fù xīn rén。

甘竹滩上留别何皇图即送之罗浮

陈恭尹

一棹横滩拍拍轻,两崖相揖隔滩声。yī zhào héng tān pāi pāi qīng,liǎng yá xiāng yī gé tān shēng。
已伤此地苍茫别,却羡名山自在行。yǐ shāng cǐ dì cāng máng bié,què xiàn míng shān zì zài xíng。
碧落敛云峰影满,秋溪凋叶瀑流明。bì luò liǎn yún fēng yǐng mǎn,qiū xī diāo yè pù liú míng。
他时念汝仙坛上,夜半歌成日已生。tā shí niàn rǔ xiān tán shàng,yè bàn gē chéng rì yǐ shēng。

初春送林叔吾入都

陈恭尹

一鞭丝雨百花生,花信随君北到京。yī biān sī yǔ bǎi huā shēng,huā xìn suí jūn běi dào jīng。
欲借寇君还百姓,暂囊姜被别诸兄。yù jiè kòu jūn hái bǎi xìng,zàn náng jiāng bèi bié zhū xiōng。
春江雪水开茶色,夜店佳人漉酒声。chūn jiāng xuě shuǐ kāi chá sè,yè diàn jiā rén lù jiǔ shēng。
好熟黄金台下路,马蹄终要自家行。hǎo shú huáng jīn tái xià lù,mǎ tí zhōng yào zì jiā xíng。

送何不偕

陈恭尹

离杯怅惜粤天春,远色青青稻叶新。lí bēi chàng xī yuè tiān chūn,yuǎn sè qīng qīng dào yè xīn。
江海渐无高卧地,莺花如笑未行人。jiāng hǎi jiàn wú gāo wò dì,yīng huā rú xiào wèi xíng rén。
多年攻玉同山石,万里辞根学水蘋。duō nián gōng yù tóng shān shí,wàn lǐ cí gēn xué shuǐ píng。
南北路歧难定计,许身须念白头亲。nán běi lù qí nán dìng jì,xǔ shēn xū niàn bái tóu qīn。

握山唁予新塘率尔写怀因寄止斋寒塘两兄

陈恭尹

频年兄弟得相依,散诞江乡共掩扉。pín nián xiōng dì dé xiāng yī,sàn dàn jiāng xiāng gòng yǎn fēi。
薄酒上颜开卷后,竹竿持艇探泉归。báo jiǔ shàng yán kāi juǎn hòu,zhú gān chí tǐng tàn quán guī。
眠贪笑语横支枕,出忘形骸乱着衣。mián tān xiào yǔ héng zhī zhěn,chū wàng xíng hái luàn zhe yī。
今日对君唯有叹,鹣鹣只翼不成飞。jīn rì duì jūn wéi yǒu tàn,jiān jiān zhǐ yì bù chéng fēi。

岁暮有作

陈恭尹

死前生后事无涯,只系皇天不系才。sǐ qián shēng hòu shì wú yá,zhǐ xì huáng tiān bù xì cái。
得酒直须千日卧,摊书空过十年来。dé jiǔ zhí xū qiān rì wò,tān shū kōng guò shí nián lái。
身同海燕家长寄,日与河鱼夜并开。shēn tóng hǎi yàn jiā zhǎng jì,rì yǔ hé yú yè bìng kāi。
深掩柴门对童稚,一冬飞尽故园梅。shēn yǎn chái mén duì tóng zhì,yī dōng fēi jǐn gù yuán méi。

寄李相如

陈恭尹

南方归客尽能传,玉貌虬须各宛然。nán fāng guī kè jǐn néng chuán,yù mào qiú xū gè wǎn rán。
马上诗成临战处,幕中筹算未形先。mǎ shàng shī chéng lín zhàn chù,mù zhōng chóu suàn wèi xíng xiān。
天悬山驿三千里,醉别江船十八年。tiān xuán shān yì sān qiān lǐ,zuì bié jiāng chuán shí bā nián。
莫讶双鱼频不到,昆池流水入西偏。mò yà shuāng yú pín bù dào,kūn chí liú shuǐ rù xī piān。

客亭逢屈泰士

陈恭尹

山阁依依杨柳新,别君同惜少年身。shān gé yī yī yáng liǔ xīn,bié jūn tóng xī shǎo nián shēn。
追寻许事如前日,已觉相逢是老人。zhuī xún xǔ shì rú qián rì,yǐ jué xiāng féng shì lǎo rén。
仗剑几时回鸟道,攀髯无复望龙鳞。zhàng jiàn jǐ shí huí niǎo dào,pān rán wú fù wàng lóng lín。
秋江酒醒还分手,各掩柴门到好春。qiū jiāng jiǔ xǐng hái fēn shǒu,gè yǎn chái mén dào hǎo chūn。

下华首台留别旋庵海发上人

陈恭尹

木绵花发似春风,不信登临是岁终。mù mián huā fā shì chūn fēng,bù xìn dēng lín shì suì zhōng。
百粤晴江山色外,六时行径水声中。bǎi yuè qíng jiāng shān sè wài,liù shí xíng jìng shuǐ shēng zhōng。
自来下土为游子,肯料东林别远公。zì lái xià tǔ wèi yóu zi,kěn liào dōng lín bié yuǎn gōng。
他夜相思何处望,白云天上佛灯红。tā yè xiāng sī hé chù wàng,bái yún tiān shàng fú dēng hóng。

送姜山上人游南岳

陈恭尹

送师西去重低徊,曾上衡山绝顶来。sòng shī xī qù zhòng dī huái,céng shàng héng shān jué dǐng lái。
夏帝碑芜虫篆遍,楚天峰断雁行回。xià dì bēi wú chóng zhuàn biàn,chǔ tiān fēng duàn yàn xíng huí。
灯前鬼芋穿沙出,霁后僧门凿雪开。dēng qián guǐ yù chuān shā chū,jì hòu sēng mén záo xuě kāi。
正是到时二三月,上方明月下方雷。zhèng shì dào shí èr sān yuè,shàng fāng míng yuè xià fāng léi。

寄程周量

陈恭尹

薇省仙郎安好无,别来三见落庭梧。wēi shěng xiān láng ān hǎo wú,bié lái sān jiàn luò tíng wú。
西风不尽雁初下,明月相思天一隅。xī fēng bù jǐn yàn chū xià,míng yuè xiāng sī tiān yī yú。
内诏写归金凤纸,新诗擎出木难珠。nèi zhào xiě guī jīn fèng zhǐ,xīn shī qíng chū mù nán zhū。
故人落魄南江上,稳系藤蓑作老夫。gù rén luò pò nán jiāng shàng,wěn xì téng suō zuò lǎo fū。

李相如自滇池录示近诗率尔赋寄

陈恭尹

游子辞乡十九春,诗加畴昔更清真。yóu zi cí xiāng shí jiǔ chūn,shī jiā chóu xī gèng qīng zhēn。
粤台风雅稀前辈,蛮国山川老此人。yuè tái fēng yǎ xī qián bèi,mán guó shān chuān lǎo cǐ rén。
帐下飞书银箭晓,日边骑马剑花新。zhàng xià fēi shū yín jiàn xiǎo,rì biān qí mǎ jiàn huā xīn。
眼中无限英雄泪,尽化明珠寄所亲。yǎn zhōng wú xiàn yīng xióng lèi,jǐn huà míng zhū jì suǒ qīn。

屈翁山薄游代州镇将赵君妻以姊子本秦人也读其白母书诗以纪怀

陈恭尹

寒垣提剑欲从谁,边草年年只早衰。hán yuán tí jiàn yù cóng shuí,biān cǎo nián nián zhǐ zǎo shuāi。
乌鸟私情愁日短,雁门书札叹秋迟。wū niǎo sī qíng chóu rì duǎn,yàn mén shū zhá tàn qiū chí。
新为夫婿逢秦女,自写佳人入楚词。xīn wèi fū xù féng qín nǚ,zì xiě jiā rén rù chǔ cí。
旦夕彩衣还侍养,一双飞作凤来仪。dàn xī cǎi yī hái shì yǎng,yī shuāng fēi zuò fèng lái yí。

腊月望夜湛用喈水边新阁落成招同诸子月下小饮

陈恭尹

回塘天净见诸峰,新阁初开月在东。huí táng tiān jìng jiàn zhū fēng,xīn gé chū kāi yuè zài dōng。
倒影自摇窗户里,满轮飞入酒杯中。dào yǐng zì yáo chuāng hù lǐ,mǎn lún fēi rù jiǔ bēi zhōng。
孤村岁晚闻长笛,一叶寒声落细风。gū cūn suì wǎn wén zhǎng dí,yī yè hán shēng luò xì fēng。
渐逼春归幸邻近,花边不使坐成空。jiàn bī chūn guī xìng lín jìn,huā biān bù shǐ zuò chéng kōng。

寄送蒲衣自丹霞之福州

陈恭尹

发心初不与人言,二十辞家事世尊。fā xīn chū bù yǔ rén yán,èr shí cí jiā shì shì zūn。
禽鸟就斋分石钵,猕猴同路上山门。qín niǎo jiù zhāi fēn shí bō,mí hóu tóng lù shàng shān mén。
题诗空谷吟声应,宴坐秋潭瘦影翻。tí shī kōng gǔ yín shēng yīng,yàn zuò qiū tán shòu yǐng fān。
此去八闽潮水上,荔支青榄似乡园。cǐ qù bā mǐn cháo shuǐ shàng,lì zhī qīng lǎn shì xiāng yuán。

陈恭尹

远视高肩有凤文,生来不称在人群。yuǎn shì gāo jiān yǒu fèng wén,shēng lái bù chēng zài rén qún。
朱门香稻长如客,明月沧江总为君。zhū mén xiāng dào zhǎng rú kè,míng yuè cāng jiāng zǒng wèi jūn。
一种昂藏临水岸,数声清迥落寒云。yī zhǒng áng cáng lín shuǐ àn,shù shēng qīng jiǒng luò hán yún。
碧天路近飞犹懒,自啄霜毛向夕曛。bì tiān lù jìn fēi yóu lǎn,zì zhuó shuāng máo xiàng xī xūn。

陈恭尹

似空如色未分明,脉脉冥冥类有情。shì kōng rú sè wèi fēn míng,mài mài míng míng lèi yǒu qíng。
钻隙入来知态巧,步虚遥上极身轻。zuān xì rù lái zhī tài qiǎo,bù xū yáo shàng jí shēn qīng。
稍经宿雨销沉尽,又倚西风澹荡行。shāo jīng sù yǔ xiāo chén jǐn,yòu yǐ xī fēng dàn dàng xíng。
最是贵人车马路,一回过去一层生。zuì shì guì rén chē mǎ lù,yī huí guò qù yī céng shēng。