古诗词

马湘兰

怆别

马湘兰

病骨淹长昼,王生曾见怜。bìng gǔ yān zhǎng zhòu,wáng shēng céng jiàn lián。
时时对兰竹,夜夜集诗篇。shí shí duì lán zhú,yè yè jí shī piān。
寒雨三江信,秋风一夜眠。hán yǔ sān jiāng xìn,qiū fēng yī yè mián。
深闺无个事,终日望归船。shēn guī wú gè shì,zhōng rì wàng guī chuán。

鹦鹉

马湘兰

永日看鹦鹉,金笼寄此生。yǒng rì kàn yīng wǔ,jīn lóng jì cǐ shēng。
翠翎工刷羽,朱咮善含声。cuì líng gōng shuā yǔ,zhū zhòu shàn hán shēng。
陇树魂应断,吴音教乍成。lǒng shù hún yīng duàn,wú yīn jiào zhà chéng。
雪衣吾惜汝,长此伴闺情。xuě yī wú xī rǔ,zhǎng cǐ bàn guī qíng。

延秀阁和顾太湖韵

马湘兰

飞阁凌云向水开,好风明月自将来。fēi gé líng yún xiàng shuǐ kāi,hǎo fēng míng yuè zì jiāng lái。
千江练色明书幌,万叠岚光拂酒杯。qiān jiāng liàn sè míng shū huǎng,wàn dié lán guāng fú jiǔ bēi。
何处笛声梅正落,谁家尺素雁初回。hé chù dí shēng méi zhèng luò,shuí jiā chǐ sù yàn chū huí。
芳尊竟日群公坐,得侍登高作赋才。fāng zūn jìng rì qún gōng zuò,dé shì dēng gāo zuò fù cái。

赋得自君之出矣二首

马湘兰

【其一】
自君之出矣,怕听侍儿歌。zì jūn zhī chū yǐ,pà tīng shì ér gē。
歌入离人耳,青衫泪点多。gē rù lí rén ěr,qīng shān lèi diǎn duō。
【其二】
自君之出矣,不共举琼卮。zì jūn zhī chū yǐ,bù gòng jǔ qióng zhī。
酒是消愁物,能消几个时?jiǔ shì xiāo chóu wù,néng xiāo jǐ gè shí?

奉和诸社长小园看牡丹枉赠之作二首

马湘兰

【其一】
露滋绣萼弄轻寒,把酒同君带笑看。lù zī xiù è nòng qīng hán,bǎ jiǔ tóng jūn dài xiào kàn。
忆昔汉宫人去远,阿谁今倚玉阑干。yì xī hàn gōng rén qù yuǎn,ā shuí jīn yǐ yù lán gàn。
【其二】
春风帘幕赛花神,别后相思入梦频。chūn fēng lián mù sài huā shén,bié hòu xiāng sī rù mèng pín。
楼阁新成花欲语,梦中谁是画眉人。lóu gé xīn chéng huā yù yǔ,mèng zhōng shuí shì huà méi rén。

自题一叶兰图

马湘兰

一叶幽兰一箭花,孤单谁惜在天涯?yī yè yōu lán yī jiàn huā,gū dān shuí xī zài tiān yá?
自从写入银笺里,不怕风寒雨又斜。zì cóng xiě rù yín jiān lǐ,bù pà fēng hán yǔ yòu xié。