古诗词

卞荣

春游图

卞荣

游丝百尺荡空阔,天上有人落白发。yóu sī bǎi chǐ dàng kōng kuò,tiān shàng yǒu rén luò bái fā。
人生行乐及少年,《金缕》一声杯百罚。rén shēng xíng lè jí shǎo nián,jīn lǚ yī shēng bēi bǎi fá。
翩翩两骑出郭东,桃花如雨吹东风。piān piān liǎng qí chū guō dōng,táo huā rú yǔ chuī dōng fēng。
愿倩游丝绊西日,不教便入咸池中。yuàn qiàn yóu sī bàn xī rì,bù jiào biàn rù xián chí zhōng。

嘉兴留别诸友

卞荣

春波门外上春船,春涨葡萄绿浸天。chūn bō mén wài shàng chūn chuán,chūn zhǎng pú táo lǜ jìn tiān。
共君细细酌篷底,西望落日横孤烟。gòng jūn xì xì zhuó péng dǐ,xī wàng luò rì héng gū yān。
倚篷横玉彻三弄,飞花谁遣回风送。yǐ péng héng yù chè sān nòng,fēi huā shuí qiǎn huí fēng sòng。
须臾月出光满座,杯光滟滟金波动。xū yú yuè chū guāng mǎn zuò,bēi guāng yàn yàn jīn bō dòng。
美人相逢良不多,美景岂可成蹉跎。měi rén xiāng féng liáng bù duō,měi jǐng qǐ kě chéng cuō tuó。
为欢未久又为别,空劳春梦落春波。wèi huān wèi jiǔ yòu wèi bié,kōng láo chūn mèng luò chūn bō。

赠许德容

卞荣

少年赤手能缚虎,踏遍东华软红土。shǎo nián chì shǒu néng fù hǔ,tà biàn dōng huá ruǎn hóng tǔ。
缠头百万轻买笑,挽弓两石漫好武。chán tóu bǎi wàn qīng mǎi xiào,wǎn gōng liǎng shí màn hǎo wǔ。
江南风月谁平分,拂衣归卧龙山云。jiāng nán fēng yuè shuí píng fēn,fú yī guī wò lóng shān yún。
姑苏台下为别墅,招要三友咏五君。gū sū tái xià wèi bié shù,zhāo yào sān yǒu yǒng wǔ jūn。
金屏如花人去早,北里薰天迹如扫。jīn píng rú huā rén qù zǎo,běi lǐ xūn tiān jì rú sǎo。
平章不必唤张侯,来往风流成二老。píng zhāng bù bì huàn zhāng hóu,lái wǎng fēng liú chéng èr lǎo。

述怀效生肖体

卞荣

槐叶初生如鼠目,蜗牛绿树荫新绿。huái yè chū shēng rú shǔ mù,wō niú lǜ shù yīn xīn lǜ。
冯轩高吟坐虎皮,一扫顿令千兔秃。féng xuān gāo yín zuò hǔ pí,yī sǎo dùn lìng qiān tù tū。
墨池之鱼曾化龙,三尺青蛇在袖中。mò chí zhī yú céng huà lóng,sān chǐ qīng shé zài xiù zhōng。
失马休嗟塞上翁,忘羊歧路迷西东。shī mǎ xiū jiē sāi shàng wēng,wàng yáng qí lù mí xī dōng。
沐猴而冠良足耻,五百斗鸡同梦死。mù hóu ér guān liáng zú chǐ,wǔ bǎi dòu jī tóng mèng sǐ。
狗监明当荐上林,牧猪江揖商丘子。gǒu jiān míng dāng jiàn shàng lín,mù zhū jiāng yī shāng qiū zi。

锦云轩为何挥使赋

卞荣

朝入锦云轩,莫作锦云梦。cháo rù jǐn yún xuān,mò zuò jǐn yún mèng。
梦中满袖扑红香,艳妆醉压阑干重。mèng zhōng mǎn xiù pū hóng xiāng,yàn zhuāng zuì yā lán gàn zhòng。
酒杯如海和云吸,箫鼓声喧令行急。jiǔ bēi rú hǎi hé yún xī,xiāo gǔ shēng xuān lìng xíng jí。
觉来但见胆瓶梅,冷风吹帘雪花湿。jué lái dàn jiàn dǎn píng méi,lěng fēng chuī lián xuě huā shī。