古诗词

王世贞

酬子相

王世贞

美人忽相赠,佳句比南金。měi rén hū xiāng zèng,jiā jù bǐ nán jīn。
客讶山涛札,予知湖海心。kè yà shān tāo zhá,yǔ zhī hú hǎi xīn。
已能苏病骨,不必问知音。yǐ néng sū bìng gǔ,bù bì wèn zhī yīn。
把向中庭诵,明河秋色深。bǎ xiàng zhōng tíng sòng,míng hé qiū sè shēn。

酬子相

王世贞

但使频辞病,吾生乐自偏。dàn shǐ pín cí bìng,wú shēng lè zì piān。
已无官长束,兼得故人怜。yǐ wú guān zhǎng shù,jiān dé gù rén lián。
雨色残虹外,乡心过雁前。yǔ sè cán hóng wài,xiāng xīn guò yàn qián。
纵有耽诗癖,年来实怕传。zòng yǒu dān shī pǐ,nián lái shí pà chuán。

病承公实诗问率尔有酬

王世贞

相逢尽年少,那可问投闲。xiāng féng jǐn nián shǎo,nà kě wèn tóu xián。
偶尔弹流水,知君念故山。ǒu ěr dàn liú shuǐ,zhī jūn niàn gù shān。
青云谢腾踔,明月写潺湲。qīng yún xiè téng chuō,míng yuè xiě chán yuán。
昨夜罗浮色,宛然眉宇间。zuó yè luó fú sè,wǎn rán méi yǔ jiān。

吴人杜惠由小侯弃官归卧好谈玄理余时避地过从甚得赋此赠之

王世贞

何必避名姓,雅无廛市风。hé bì bì míng xìng,yǎ wú chán shì fēng。
少年结剑客,中岁礼壶公。shǎo nián jié jiàn kè,zhōng suì lǐ hú gōng。
白石贫家事,青山静者功。bái shí pín jiā shì,qīng shān jìng zhě gōng。
买田从此约,俱卧五湖东。mǎi tián cóng cǐ yuē,jù wò wǔ hú dōng。

吴人杜惠由小侯弃官归卧好谈玄理余时避地过从甚得赋此赠之

王世贞

岂谓窜身地,过从意不孤。qǐ wèi cuàn shēn dì,guò cóng yì bù gū。
以君初厌武,要我亦逃儒。yǐ jūn chū yàn wǔ,yào wǒ yì táo rú。
细雨蒲团坐,荒畦竹杖扶。xì yǔ pú tuán zuò,huāng qí zhú zhàng fú。
自言唯一事,频累酒家胡。zì yán wéi yī shì,pín lèi jiǔ jiā hú。

见德州李帅谈边事有感

王世贞

秋色大荒甚,单于吹角时。qiū sè dà huāng shén,dān yú chuī jiǎo shí。
移营千障急,转饷九边迟。yí yíng qiān zhàng jí,zhuǎn xiǎng jiǔ biān chí。
国事俱黄口,材官几白眉。guó shì jù huáng kǒu,cái guān jǐ bái méi。
向来歌舞地,回首半疮痍。xiàng lái gē wǔ dì,huí shǒu bàn chuāng yí。

白河道中

王世贞

极浦明鹅鹳,天空双橹哀。jí pǔ míng é guàn,tiān kōng shuāng lǔ āi。
河流树杪出,山色雨中来。hé liú shù miǎo chū,shān sè yǔ zhōng lái。
惊鲤超鱼网,归鸿度酒杯。jīng lǐ chāo yú wǎng,guī hóng dù jiǔ bēi。
推篷坐箕踞,乡思亦悠哉。tuī péng zuò jī jù,xiāng sī yì yōu zāi。

白河道中

王世贞

予亦金鸡使,聊乘青雀船。yǔ yì jīn jī shǐ,liáo chéng qīng què chuán。
平生托湖海,此际失风烟。píng shēng tuō hú hǎi,cǐ jì shī fēng yān。
野色纾长啸,渔歌起扣舷。yě sè shū zhǎng xiào,yú gē qǐ kòu xián。
故人谁赠我,司马壮游篇。gù rén shuí zèng wǒ,sī mǎ zhuàng yóu piān。

与周叔夜论诗

王世贞

近来称作者,屈指问知音。jìn lái chēng zuò zhě,qū zhǐ wèn zhī yīn。
骨格谁真近,声名尔自寻。gǔ gé shuí zhēn jìn,shēng míng ěr zì xún。
中天秀岳色,大海郁龙吟。zhōng tiān xiù yuè sè,dà hǎi yù lóng yín。
一出无今古,时才总陆沉。yī chū wú jīn gǔ,shí cái zǒng lù chén。

重过张太学因赠二首

王世贞

忆昨丁年客,听歌子夜长。yì zuó dīng nián kè,tīng gē zi yè zhǎng。
葡萄浓不泻,琼树俨分行。pú táo nóng bù xiè,qióng shù yǎn fēn xíng。
别思花如霰,归途月似霜。bié sī huā rú xiàn,guī tú yuè shì shuāng。
重来但立壁,蜗迹在胡床。zhòng lái dàn lì bì,wō jì zài hú chuáng。

重过张太学因赠二首

王世贞

万里皇华节,殷勤委巷寻。wàn lǐ huáng huá jié,yīn qín wěi xiàng xún。
向来逢一饭,兹意失千金。xiàng lái féng yī fàn,zī yì shī qiān jīn。
易忆穷途事,谁馀往日心。yì yì qióng tú shì,shuí yú wǎng rì xīn。
茫茫燕市筑,曲罢几知音。máng máng yàn shì zhù,qū bà jǐ zhī yīn。

新河道中

王世贞

谁遣风尘里,沧浪意不违。shuí qiǎn fēng chén lǐ,cāng làng yì bù wéi。
波光一雨合,秋色众山归。bō guāng yī yǔ hé,qiū sè zhòng shān guī。
乍可渔竿老,那能马足肥。zhà kě yú gān lǎo,nà néng mǎ zú féi。
长歌向林薄,红叶尽翻飞。zhǎng gē xiàng lín báo,hóng yè jǐn fān fēi。

将渡江泊仪真即事有感

王世贞

海色将秋远,潮声挟雨振。hǎi sè jiāng qiū yuǎn,cháo shēng xié yǔ zhèn。
地严催鼓角,帆迥入星辰。dì yán cuī gǔ jiǎo,fān jiǒng rù xīng chén。
薄禄偏为客,他乡易畏人。báo lù piān wèi kè,tā xiāng yì wèi rén。
宁知一水外,日夜有垂纶。níng zhī yī shuǐ wài,rì yè yǒu chuí lún。

中秋夕沛河泛舟

王世贞

玉镜中天挂,金波大地流。yù jìng zhōng tiān guà,jīn bō dà dì liú。
河明千树色,秋满万家楼。hé míng qiān shù sè,qiū mǎn wàn jiā lóu。
迥夺鱼龙卧,平添乌鹊愁。jiǒng duó yú lóng wò,píng tiān wū què chóu。
故园卢女瑟,应复问刀头。gù yuán lú nǚ sè,yīng fù wèn dāo tóu。

中秋夕沛河泛舟

王世贞

万里人初半,三秋月正中。wàn lǐ rén chū bàn,sān qiū yuè zhèng zhōng。
天清凉似水,江阔静还风。tiān qīng liáng shì shuǐ,jiāng kuò jìng hái fēng。
玉借蓬莱馆,珠悬碣石宫。yù jiè péng lái guǎn,zhū xuán jié shí gōng。
时闻沛儿唱,犹数汉皇功。shí wén pèi ér chàng,yóu shù hàn huáng gōng。

丹阳

王世贞

垂晚丹阳道,高秋白下船。chuí wǎn dān yáng dào,gāo qiū bái xià chuán。
人因乡语狎,吾岂宦情偏。rén yīn xiāng yǔ xiá,wú qǐ huàn qíng piān。
野酿浮橙绿,香粳入鲙鲜。yě niàng fú chéng lǜ,xiāng jīng rù kuài xiān。
向来看雨色,衰草蓟门天。xiàng lái kàn yǔ sè,shuāi cǎo jì mén tiān。

赠张节计偕北上遂访历下生

王世贞

自别李生久,乾坤吾不容。zì bié lǐ shēng jiǔ,qián kūn wú bù róng。
汝才今倚马,于辨复雕龙。rǔ cái jīn yǐ mǎ,yú biàn fù diāo lóng。
一见时名失,千年国士逢。yī jiàn shí míng shī,qiān nián guó shì féng。
当令蓟门树,不复响秋蛩。dāng lìng jì mén shù,bù fù xiǎng qiū qióng。

题画

王世贞

卜筑人间远,沧浪秀可餐。bo zhù rén jiān yuǎn,cāng làng xiù kě cān。
长天一鸟去,明月数鸿残。zhǎng tiān yī niǎo qù,míng yuè shù hóng cán。
何处迎风奏,流音度远湍。hé chù yíng fēng zòu,liú yīn dù yuǎn tuān。
匡床醉欲醒,秋色不胜寒。kuāng chuáng zuì yù xǐng,qiū sè bù shèng hán。

将抵家有怀云鹄给事

王世贞

与君终日醉,犹恨故山违。yǔ jūn zhōng rì zuì,yóu hèn gù shān wéi。
天欲塞鸿尽,秋先枫叶归。tiān yù sāi hóng jǐn,qiū xiān fēng yè guī。
青油使者舫,白苎女郎衣。qīng yóu shǐ zhě fǎng,bái zhù nǚ láng yī。
总是江南乐,乾坤旧侣非。zǒng shì jiāng nán lè,qián kūn jiù lǚ fēi。

将抵家有怀云鹄给事

王世贞

地入长洲苑,天回锦绣乡。dì rù zhǎng zhōu yuàn,tiān huí jǐn xiù xiāng。
归来虽慰藉,朋旧实凄凉。guī lái suī wèi jí,péng jiù shí qī liáng。
万事存知已,孤臣易断肠。wàn shì cún zhī yǐ,gū chén yì duàn cháng。
只应青琐客,南望或停觞。zhǐ yīng qīng suǒ kè,nán wàng huò tíng shāng。