古诗词

王世贞

送子与方伯赴江右任兼怀德甫用晦二君

王世贞

双旌宛宛向洪州,斗色虽遥渐可求。shuāng jīng wǎn wǎn xiàng hóng zhōu,dòu sè suī yáo jiàn kě qiú。
定有征君堪下榻,那无帝子共登楼。dìng yǒu zhēng jūn kān xià tà,nà wú dì zi gòng dēng lóu。
西山南浦来尊外,紫电清霜满案头。xī shān nán pǔ lái zūn wài,zǐ diàn qīng shuāng mǎn àn tóu。
屈指三朝词酒客,几人方岳领诸侯。qū zhǐ sān cháo cí jiǔ kè,jǐ rén fāng yuè lǐng zhū hóu。

石湖遇朱在明小饮将别邀过虞山吴氏馆

王世贞

南薰徐入芰荷裳,小艇遥停喜欲狂。nán xūn xú rù jì hé shang,xiǎo tǐng yáo tíng xǐ yù kuáng。
双眼忽分湖上碧,五言能借岭头苍。shuāng yǎn hū fēn hú shàng bì,wǔ yán néng jiè lǐng tóu cāng。
从他兴尽难回棹,念汝情深好对床。cóng tā xīng jǐn nán huí zhào,niàn rǔ qíng shēn hǎo duì chuáng。
见说虞山多胜事,相携且踏少年场。jiàn shuō yú shān duō shèng shì,xiāng xié qiě tà shǎo nián chǎng。

谢襄王存问一首

王世贞

纳节归来万念荒,祗残清感渚宫傍。nà jié guī lái wàn niàn huāng,zhī cán qīng gǎn zhǔ gōng bàng。
能从蜀肆沽醽醁,为有梁园赐鹔鹴。néng cóng shǔ sì gū líng lù,wèi yǒu liáng yuán cì sù shuāng。
忽尔佩兰贻帝子,可还乘雨报君王。hū ěr pèi lán yí dì zi,kě hái chéng yǔ bào jūn wáng。
襄江正是沾恩地,流到中吴始见长。xiāng jiāng zhèng shì zhān ēn dì,liú dào zhōng wú shǐ jiàn zhǎng。

寿王太常有壬

王世贞

乌衣江左数诸王,谁似三朝老奉常。wū yī jiāng zuǒ shù zhū wáng,shuí shì sān cháo lǎo fèng cháng。
家有鱼须丞相笏,囊余鸡舌侍臣香。jiā yǒu yú xū chéng xiāng hù,náng yú jī shé shì chén xiāng。
看山偶尔施双屐,避客犹能挂一床。kàn shān ǒu ěr shī shuāng jī,bì kè yóu néng guà yī chuáng。
屈指旧京鹓侣在,可容时进百年觞。qū zhǐ jiù jīng yuān lǚ zài,kě róng shí jìn bǎi nián shāng。

敬美弟有答予寄怀之作适以奉贺归倚原韵为赠

王世贞

十年岐路感商星,见和新诗未忍听。shí nián qí lù gǎn shāng xīng,jiàn hé xīn shī wèi rěn tīng。
幸自归家同社燕,还将握手慰原鸰。xìng zì guī jiā tóng shè yàn,hái jiāng wò shǒu wèi yuán líng。
南金价重留成镜,云母恩深宴作屏。nán jīn jià zhòng liú chéng jìng,yún mǔ ēn shēn yàn zuò píng。
莫以微涓夸湛露,高阳初酝若为醒。mò yǐ wēi juān kuā zhàn lù,gāo yáng chū yùn ruò wèi xǐng。

戏寄吴生

王世贞

我爱髯公气谊深,长因任侠贱黄金。wǒ ài rán gōng qì yì shēn,zhǎng yīn rèn xiá jiàn huáng jīn。
裁成艳曲呼如意,教就明童字称心。cái chéng yàn qū hū rú yì,jiào jiù míng tóng zì chēng xīn。
歌管时停星桧底,酒船多在尚湖阴。gē guǎn shí tíng xīng guì dǐ,jiǔ chuán duō zài shàng hú yīn。
东邻更有陈遵在,失却鸾篦好易寻。dōng lín gèng yǒu chén zūn zài,shī què luán bì hǎo yì xún。

殷无美余故人也东归之后贽而强纳拜焉辄成以赠

王世贞

一归初就已忘言,三径虽荒好避喧。yī guī chū jiù yǐ wàng yán,sān jìng suī huāng hǎo bì xuān。
罗雀汝宁廷尉客,登龙吾未李膺门。luó què rǔ níng tíng wèi kè,dēng lóng wú wèi lǐ yīng mén。
云披胜览堪双出,海踏狂探试共论。yún pī shèng lǎn kān shuāng chū,hǎi tà kuáng tàn shì gòng lùn。
若语抗颜专席事,至今犹愧古人尊。ruò yǔ kàng yán zhuān xí shì,zhì jīn yóu kuì gǔ rén zūn。

张见甫以腊月见访明岁之夏复走使讯问感而有寄

王世贞

破腊轻舠问五湖,冲炎信使走长途。pò là qīng dāo wèn wǔ hú,chōng yán xìn shǐ zǒu zhǎng tú。
谁能作伴门前雀,汝自差怜屋上乌。shuí néng zuò bàn mén qián què,rǔ zì chà lián wū shàng wū。
洛下寺碑堪小语,江南匣剑已全孤。luò xià sì bēi kān xiǎo yǔ,jiāng nán xiá jiàn yǐ quán gū。
何时更拟平原会,紫气从他看有无。hé shí gèng nǐ píng yuán huì,zǐ qì cóng tā kàn yǒu wú。

送成伯鸿胪还朝

王世贞

斋舫纷纷秋色间,几人符传扣天关。zhāi fǎng fēn fēn qiū sè jiān,jǐ rén fú chuán kòu tiān guān。
仍参豹尾君王仗,亲缀蛾眉将相班。réng cān bào wěi jūn wáng zhàng,qīn zhuì é méi jiāng xiāng bān。
望里金茎仙作掌,墀端玉笋品为山。wàng lǐ jīn jīng xiān zuò zhǎng,chí duān yù sǔn pǐn wèi shān。
交游倘及归田叟,洗墨分甘未尽闲。jiāo yóu tǎng jí guī tián sǒu,xǐ mò fēn gān wèi jǐn xián。

赠汪生象先

王世贞

父客吴趋一见寻,翩翩公子更词林。fù kè wú qū yī jiàn xún,piān piān gōng zi gèng cí lín。
才清似得颜延笔,橐在全无陆贾金。cái qīng shì dé yán yán bǐ,tuó zài quán wú lù jiǎ jīn。
偶自履霜宁入操,居然爱日有余心。ǒu zì lǚ shuāng níng rù cāo,jū rán ài rì yǒu yú xīn。
衡门幸少孤臣泪,浊酒新凉取次斟。héng mén xìng shǎo gū chén lèi,zhuó jiǔ xīn liáng qǔ cì zhēn。

赠刘生

王世贞

百战侯封表赐茔,庐山一一仿长平。bǎi zhàn hóu fēng biǎo cì yíng,lú shān yī yī fǎng zhǎng píng。
清朝戢武留颜色,白首降羌记姓名。qīng cháo jí wǔ liú yán sè,bái shǒu jiàng qiāng jì xìng míng。
敢谓文章归阿士,于今意气少刘生。gǎn wèi wén zhāng guī ā shì,yú jīn yì qì shǎo liú shēng。
燕然尚有将军石,倘许如椽再勒铭。yàn rán shàng yǒu jiāng jūn shí,tǎng xǔ rú chuán zài lēi míng。

郧襄之役与伯玉侍郎别恰三载矣闻出谼中至钱唐走信奉迎因成感旧之作

王世贞

祖道春明三载强,宛如苏李赋河梁。zǔ dào chūn míng sān zài qiáng,wǎn rú sū lǐ fù hé liáng。
君应食酒谈廷尉,我但登临忆侍郎。jūn yīng shí jiǔ tán tíng wèi,wǒ dàn dēng lín yì shì láng。
一棹不妨衣带水,九秋谁拂蒯缑霜。yī zhào bù fáng yī dài shuǐ,jiǔ qiū shuí fú kuǎi gōu shuāng。
祗园处处堪题石,莫遣青山负举觞。zhī yuán chù chù kān tí shí,mò qiǎn qīng shān fù jǔ shāng。

题破榻斋为彭稚修作

王世贞

萧然一榻在行窝,支足涂龟网薜萝。xiāo rán yī tà zài xíng wō,zhī zú tú guī wǎng bì luó。
自为幼安穿处久,非关仲举下时多。zì wèi yòu ān chuān chù jiǔ,fēi guān zhòng jǔ xià shí duō。
堆来黄卷疑风落,掩罢青毡许客过。duī lái huáng juǎn yí fēng luò,yǎn bà qīng zhān xǔ kè guò。
任是五经能腹笥,即妨高枕竟如何。rèn shì wǔ jīng néng fù sì,jí fáng gāo zhěn jìng rú hé。

为藩史颜君题竹山寄乐卷君有子为州别驾着声

王世贞

念尔才名楚望殷,长裾曳罢不胜闲。niàn ěr cái míng chǔ wàng yīn,zhǎng jū yè bà bù shèng xián。
曾陪梁苑题修竹,更与淮南赋小山。céng péi liáng yuàn tí xiū zhú,gèng yǔ huái nán fù xiǎo shān。
云卧暗滋荆玉色,雨余惊露箨龙斑。yún wò àn zī jīng yù sè,yǔ yú jīng lù tuò lóng bān。
争夸别驾传家美,家训传来旧姓颜。zhēng kuā bié jià chuán jiā měi,jiā xùn chuán lái jiù xìng yán。

方与客谈园池之乐而有索书戚大将军者因纵笔戏赠

王世贞

碧涟朱舫幕青油,千骑何须拥上头。bì lián zhū fǎng mù qīng yóu,qiān qí hé xū yōng shàng tóu。
雨后旗鎗新茗合,风前剑戟嫩篁抽。yǔ hòu qí qiāng xīn míng hé,fēng qián jiàn jǐ nèn huáng chōu。
编篱别按屯湟垒,对局争先捣魏谋。biān lí bié àn tún huáng lěi,duì jú zhēng xiān dǎo wèi móu。
君自不封如李广,野夫时号醉乡侯。jūn zì bù fēng rú lǐ guǎng,yě fū shí hào zuì xiāng hóu。

汪仲淹病后见过出其新诗有赠

王世贞

念尔萧疏病骨轻,居然彩笔尚纵横。niàn ěr xiāo shū bìng gǔ qīng,jū rán cǎi bǐ shàng zòng héng。
但骄吾党僧弥美,未掩君家骠骑名。dàn jiāo wú dǎng sēng mí měi,wèi yǎn jūn jiā biāo qí míng。
分得一珠犹照乘,可应双璧不连城。fēn dé yī zhū yóu zhào chéng,kě yīng shuāng bì bù lián chéng。
燕中纵酒论文地,矫首浮云百感生。yàn zhōng zòng jiǔ lùn wén dì,jiǎo shǒu fú yún bǎi gǎn shēng。

赠从孙伯和需次察幕

王世贞

衿裾藉藉满长安,羡尔君恩昼锦难。jīn jū jí jí mǎn zhǎng ān,xiàn ěr jūn ēn zhòu jǐn nán。
已自辟书观察使,何须不着惠文冠。yǐ zì pì shū guān chá shǐ,hé xū bù zhe huì wén guān。
如邛岂为赀郎谒,休汝从夸驷马看。rú qióng qǐ wèi zī láng yè,xiū rǔ cóng kuā sì mǎ kàn。
任是乌衣名稍次,王家群从总琅玕。rèn shì wū yī míng shāo cì,wáng jiā qún cóng zǒng láng gān。

明卿约以秋月枉驾寻有诗来改订春期赋此促之

王世贞

虚传嵇驾入秋来,实恐猷船兴尽回。xū chuán jī jià rù qiū lái,shí kǒng yóu chuán xīng jǐn huí。
高枕转深今雨味,故人元是客星才。gāo zhěn zhuǎn shēn jīn yǔ wèi,gù rén yuán shì kè xīng cái。
匣中霜色寒孤剑,床底春声怨旧醅。xiá zhōng shuāng sè hán gū jiàn,chuáng dǐ chūn shēng yuàn jiù pēi。
见语花时能鼓楫,教令日日探江梅。jiàn yǔ huā shí néng gǔ jí,jiào lìng rì rì tàn jiāng méi。

明卿约以秋月枉驾寻有诗来改订春期赋此促之

王世贞

百年岐路死生分,垂白依然两广文。bǎi nián qí lù sǐ shēng fēn,chuí bái yī rán liǎng guǎng wén。
郢雪更谁能和我,吴山何处不宜君。yǐng xuě gèng shuí néng hé wǒ,wú shān hé chù bù yí jūn。
还因浩荡期春水,莫使虚无似楚云。hái yīn hào dàng qī chūn shuǐ,mò shǐ xū wú shì chǔ yún。
解道海鸥能见忌,即今林鹿已成群。jiě dào hǎi ōu néng jiàn jì,jí jīn lín lù yǐ chéng qún。

李太史本宁督学关西以得与于鳞后先自喜责诗为赠

王世贞

玺书今旦出承明,仙掌莲花色自惊。xǐ shū jīn dàn chū chéng míng,xiān zhǎng lián huā sè zì jīng。
三辅豪贤俱北面,一时词赋更西京。sān fǔ háo xián jù běi miàn,yī shí cí fù gèng xī jīng。
黄河直泻昆仑派,白雪遥飞郢里声。huáng hé zhí xiè kūn lún pài,bái xuě yáo fēi yǐng lǐ shēng。
倘问受经诸弟子,可能无让济南生。tǎng wèn shòu jīng zhū dì zi,kě néng wú ràng jì nán shēng。