古诗词

王世贞

清晖轩

王世贞

微风卷帷起,面面延清晖。wēi fēng juǎn wéi qǐ,miàn miàn yán qīng huī。
无生一话后,日晏不成归。wú shēng yī huà hòu,rì yàn bù chéng guī。

碧玉沼

王世贞

一片荆山玉,琢成秋月圆。yī piàn jīng shān yù,zuó chéng qiū yuè yuán。
风波落叶尽,下有蔚蓝天。fēng bō luò yè jǐn,xià yǒu wèi lán tiān。

观音岩

王世贞

洗髻碧流润,绕龛红叶深。xǐ jì bì liú rùn,rào kān hóng yè shēn。
松风定中过,不是海潮音。sōng fēng dìng zhōng guò,bù shì hǎi cháo yīn。

白龙洞

王世贞

春雷地底发,匹练空中飞。chūn léi dì dǐ fā,pǐ liàn kōng zhōng fēi。
毋劳久行雨,解旱便应归。wú láo jiǔ xíng yǔ,jiě hàn biàn yīng guī。

多景岩

王世贞

千岩荐奇色,使我劳清瞬。qiān yán jiàn qí sè,shǐ wǒ láo qīng shùn。
其若老僧何,不见亦无尽。qí ruò lǎo sēng hé,bù jiàn yì wú jǐn。

宝云井

王世贞

片片胜鬘云,坠入功德井。piàn piàn shèng mán yún,zhuì rù gōng dé jǐng。
山僧解夏还,和云煮新茗。shān sēng jiě xià hái,hé yún zhǔ xīn míng。

偃盖松

王世贞

青松作偃盖,相与谈禅理。qīng sōng zuò yǎn gài,xiāng yǔ tán chán lǐ。
折取松下枝,与师充麈尾。zhé qǔ sōng xià zhī,yǔ shī chōng zhǔ wěi。

铁塔

王世贞

当时铁轮王,建此七宝树。dāng shí tiě lún wáng,jiàn cǐ qī bǎo shù。
风送黑云归,岩栖不知处。fēng sòng hēi yún guī,yán qī bù zhī chù。

妙高峰

王世贞

金山妙高台,飞到峰头住。jīn shān miào gāo tái,fēi dào fēng tóu zhù。
逢师卓锡声,不敢复飞去。féng shī zhuó xī shēng,bù gǎn fù fēi qù。

东斋

王世贞

月出东林端,不照东斋屋。yuè chū dōng lín duān,bù zhào dōng zhāi wū。
趺坐看西山,千岩散金粟。fū zuò kàn xī shān,qiān yán sàn jīn sù。

西隐

王世贞

一瓢挂一锡,毋劳问姓名。yī piáo guà yī xī,wú láo wèn xìng míng。
欲识西来意,崖前柏子生。yù shí xī lái yì,yá qián bǎi zi shēng。

书于鳦先扇一以自嘲一以自勉

王世贞

姓字真如蜡,堕君牙吻中。xìng zì zhēn rú là,duò jūn yá wěn zhōng。
从容一咀罢,方识慕时空。cóng róng yī jǔ bà,fāng shí mù shí kōng。

书于鳦先扇一以自嘲一以自勉

王世贞

积草池头夜,珊瑚红欲然。jī cǎo chí tóu yè,shān hú hóng yù rán。
只知惊宝色,铁网更何年。zhǐ zhī jīng bǎo sè,tiě wǎng gèng hé nián。

梁内史奉诏为谭司马治墓便道归省访余弇园得三绝赠之

王世贞

罢辍螭头直,行封马鬣阡。bà chuò chī tóu zhí,xíng fēng mǎ liè qiān。
君看大司马,应否象祈连。jūn kàn dà sī mǎ,yīng fǒu xiàng qí lián。

梁内史奉诏为谭司马治墓便道归省访余弇园得三绝赠之

王世贞

白发闾休倚,红颜且下机。bái fā lǘ xiū yǐ,hóng yán qiě xià jī。
里中争诧说,内史锦衣归。lǐ zhōng zhēng chà shuō,nèi shǐ jǐn yī guī。

梁内史奉诏为谭司马治墓便道归省访余弇园得三绝赠之

王世贞

弇园五载内,重见二难过。yǎn yuán wǔ zài nèi,zhòng jiàn èr nán guò。
不独金兰合,还怜玉树多。bù dú jīn lán hé,hái lián yù shù duō。

题尊生斋赠张仲慧

王世贞

古人既已无,后人犹未有。gǔ rén jì yǐ wú,hòu rén yóu wèi yǒu。
欲识生者尊,古人落吾口。yù shí shēng zhě zūn,gǔ rén luò wú kǒu。

题尊生斋赠张仲慧

王世贞

试问张仲蔚,蓬蒿空满园。shì wèn zhāng zhòng wèi,péng hāo kōng mǎn yuán。
严霜一夜至,方悟乔松尊。yán shuāng yī yè zhì,fāng wù qiáo sōng zūn。

题尊生斋赠张仲慧

王世贞

群动各相役,而我独无言。qún dòng gè xiāng yì,ér wǒ dú wú yán。
生当贮万古,那得不为尊。shēng dāng zhù wàn gǔ,nà dé bù wèi zūn。

题尊生斋赠张仲慧

王世贞

道言有身患,佛说无生乐。dào yán yǒu shēn huàn,fú shuō wú shēng lè。
问生何以尊,为汝解其缚。wèn shēng hé yǐ zūn,wèi rǔ jiě qí fù。