古诗词

王世贞

谢万曰忠并询之

王世贞

髡尽垂杨千万枝,又教冰雪拥皴皮。kūn jǐn chuí yáng qiān wàn zhī,yòu jiào bīng xuě yōng cūn pí。
不知生意犹存否,惭愧东风特地吹。bù zhī shēng yì yóu cún fǒu,cán kuì dōng fēng tè dì chuī。

谢万曰忠并询之

王世贞

一唱天鸡海日红,中原曙色满千峰。yī chàng tiān jī hǎi rì hóng,zhōng yuán shǔ sè mǎn qiān fēng。
无端更遇姑苏客,依旧青山夜半钟。wú duān gèng yù gū sū kè,yī jiù qīng shān yè bàn zhōng。

谢万曰忠并询之

王世贞

幂历千林雨色中,浮云忽卷现长空。mì lì qiān lín yǔ sè zhōng,fú yún hū juǎn xiàn zhǎng kōng。
欲知为雨为云际,元是青天万里同。yù zhī wèi yǔ wèi yún jì,yuán shì qīng tiān wàn lǐ tóng。

谢万曰忠并询之

王世贞

沧海那如性海澄,此中无减亦无增。cāng hǎi nà rú xìng hǎi chéng,cǐ zhōng wú jiǎn yì wú zēng。
只怜拈破真乘后,依旧人间属小乘。zhǐ lián niān pò zhēn chéng hòu,yī jiù rén jiān shǔ xiǎo chéng。

别周公瑕

王世贞

月明乌鹊动离愁,歌到周郎莫点头。yuè míng wū què dòng lí chóu,gē dào zhōu láng mò diǎn tóu。
三竺六桥浑似画,可能无意向杭州。sān zhú liù qiáo hún shì huà,kě néng wú yì xiàng háng zhōu。

还宫怨

王世贞

阿监初传唤故姬,六宫先已妒蛾眉。ā jiān chū chuán huàn gù jī,liù gōng xiān yǐ dù é méi。
昭阳夜甃寒如水,元似增成奉帚时。zhāo yáng yè zhòu hán rú shuǐ,yuán shì zēng chéng fèng zhǒu shí。

还宫怨

王世贞

报道羊车指日临,莫题纨扇罢悲吟。bào dào yáng chē zhǐ rì lín,mò tí wán shàn bà bēi yín。
双蛾欲画仍教洗,恐负当年辞辇心。shuāng é yù huà réng jiào xǐ,kǒng fù dāng nián cí niǎn xīn。

别尤子求沈道振

王世贞

风软波平天地宽,玉壶银酎水晶盘。fēng ruǎn bō píng tiān dì kuān,yù hú yín zhòu shuǐ jīng pán。
离筵好景俱堪写,只是归鸿目送难。lí yán hǎo jǐng jù kān xiě,zhǐ shì guī hóng mù sòng nán。

吕侍郎自制桑落酒绝佳以一瓿见饷赋此为谢并乞酿方

王世贞

酦醅初绿豆花香,稳胜河东旧索郎。pò pēi chū lǜ dòu huā xiāng,wěn shèng hé dōng jiù suǒ láng。
今夜五更残月色,不须惆怅醉为乡。jīn yè wǔ gèng cán yuè sè,bù xū chóu chàng zuì wèi xiāng。

吕侍郎自制桑落酒绝佳以一瓿见饷赋此为谢并乞酿方

王世贞

故园桑落霜风软,紫蟹黄甘事事丰。gù yuán sāng luò shuāng fēng ruǎn,zǐ xiè huáng gān shì shì fēng。
乞得君家刘白堕,步兵明日下江东。qǐ dé jūn jiā liú bái duò,bù bīng míng rì xià jiāng dōng。

别瞻美弟

王世贞

醉里轻舠别惠连,醒时孤雁泣江烟。zuì lǐ qīng dāo bié huì lián,xǐng shí gū yàn qì jiāng yān。
不须论到池塘句,酒态如兄便可怜。bù xū lùn dào chí táng jù,jiǔ tài rú xiōng biàn kě lián。

别曹甥子念

王世贞

虱须不分作山人,却买林宗折角巾。shī xū bù fēn zuò shān rén,què mǎi lín zōng zhé jiǎo jīn。
莫倚新诗能似舅,几人如舅未全贫。mò yǐ xīn shī néng shì jiù,jǐ rén rú jiù wèi quán pín。

别王复

王世贞

吴船捩柁越船催,少选须倾三百杯。wú chuán liè duò yuè chuán cuī,shǎo xuǎn xū qīng sān bǎi bēi。
除却芙蓉池上酒,几家能见玉山颓。chú què fú róng chí shàng jiǔ,jǐ jiā néng jiàn yù shān tuí。

别李时养

王世贞

劳君相送霅溪头,霅里风光事事幽。láo jūn xiāng sòng zhà xī tóu,zhà lǐ fēng guāng shì shì yōu。
欲共一枰消永日,教人重唤李杭州。yù gòng yī píng xiāo yǒng rì,jiào rén zhòng huàn lǐ háng zhōu。

别张三

王世贞

千觞不醉洗天亭,一曲汪伦最有情。qiān shāng bù zuì xǐ tiān tíng,yī qū wāng lún zuì yǒu qíng。
不分游人明夜月,依稀拾得绕梁声。bù fēn yóu rén míng yè yuè,yī xī shí dé rào liáng shēng。

又别诸君

王世贞

尊前北斗渐阑干,领取清歌半刻欢。zūn qián běi dòu jiàn lán gàn,lǐng qǔ qīng gē bàn kè huān。
列棹回波真自乐,一官行路未为难。liè zhào huí bō zhēn zì lè,yī guān xíng lù wèi wèi nán。

赠虎跑泉庵良缙上人

王世贞

虎跑闲居二十年,可曾双虎到兹泉。hǔ pǎo xián jū èr shí nián,kě céng shuāng hǔ dào zī quán。
山神纵有皈依念,其那山僧入四禅。shān shén zòng yǒu guī yī niàn,qí nà shān sēng rù sì chán。

见逐参方僧禁约戏成一绝

王世贞

约束飞来峰去后,便驱天竺旧胡神。yuē shù fēi lái fēng qù hòu,biàn qū tiān zhú jiù hú shén。
阎浮未有三生籍,若个人非行脚人。yán fú wèi yǒu sān shēng jí,ruò gè rén fēi xíng jiǎo rén。

岘山有朋寿堂盖为大司空蒋公刘公大司寇顾公筑也已已岁余与吴比部范太史嗣游焉吴与余俱丙戌范丁亥因题一绝以为四十年左证云

王世贞

霜色蒹葭鬓共新,倚来双玉暂精神。shuāng sè jiān jiā bìn gòng xīn,yǐ lái shuāng yù zàn jīng shén。
还因四十馀年后,朋寿堂中第二人。hái yīn sì shí yú nián hòu,péng shòu táng zhōng dì èr rén。

应黄州惠苏长公墨迹却以一诗附还

王世贞

砑光藤纸墨华流,欲报璚瑶未敢收。yà guāng téng zhǐ mò huá liú,yù bào qióng yáo wèi gǎn shōu。
总为临池贪玉局,可应遗翰去黄州。zǒng wèi lín chí tān yù jú,kě yīng yí hàn qù huáng zhōu。