古诗词

王世贞

答许殿卿长史

王世贞

盻子城边春打围,割鲜呼酒去如飞。xì zi chéng biān chūn dǎ wéi,gē xiān hū jiǔ qù rú fēi。
一从上客申屠府,不道袁丝罢相归。yī cóng shàng kè shēn tú fǔ,bù dào yuán sī bà xiāng guī。

答许殿卿长史

王世贞

绣斧朱钲引碧油,风光差胜廿年游。xiù fǔ zhū zhēng yǐn bì yóu,fēng guāng chà shèng niàn nián yóu。
东州耆旧毋劳羡,镜里清霜半上头。dōng zhōu qí jiù wú láo xiàn,jìng lǐ qīng shuāng bàn shàng tóu。

清源杂咏

王世贞

绣衣柱史何昂藏,自免不复称为郎。xiù yī zhù shǐ hé áng cáng,zì miǎn bù fù chēng wèi láng。
尊前凤舞花难夜,门外乌啼月是霜。zūn qián fèng wǔ huā nán yè,mén wài wū tí yuè shì shuāng。

清源杂咏

王世贞

郑老揖余过郑园,卖文钱尽强开樽。zhèng lǎo yī yú guò zhèng yuán,mài wén qián jǐn qiáng kāi zūn。
那知昔日曾游赵,双璧由来只片言。nà zhī xī rì céng yóu zhào,shuāng bì yóu lái zhǐ piàn yán。

清源杂咏

王世贞

清源十日东风颠,陈家从事绝可怜。qīng yuán shí rì dōng fēng diān,chén jiā cóng shì jué kě lián。
不须伏尔夸投辖,我自能停步口船。bù xū fú ěr kuā tóu xiá,wǒ zì néng tíng bù kǒu chuán。

清源杂咏

王世贞

客肠郁郁谁为开,任侠何如汪秀才。kè cháng yù yù shuí wèi kāi,rèn xiá hé rú wāng xiù cái。
仲冬霜冽不解冷,有时自挟春风来。zhòng dōng shuāng liè bù jiě lěng,yǒu shí zì xié chūn fēng lái。

雪后问春申台

王世贞

寿州城内春申台,片片寒花飞作堆。shòu zhōu chéng nèi chūn shēn tái,piàn piàn hán huā fēi zuò duī。
令尹玉缨看不见,舍人珠履踏还来。lìng yǐn yù yīng kàn bù jiàn,shě rén zhū lǚ tà hái lái。

送沈司训之仁和

王世贞

七百里多平水面,江南大抵是仙官。qī bǎi lǐ duō píng shuǐ miàn,jiāng nán dà dǐ shì xiān guān。
宝带桥头别亲旧,莺花一路到临安。bǎo dài qiáo tóu bié qīn jiù,yīng huā yī lù dào lín ān。

送沈司训之仁和

王世贞

西湖是处美人妆,天竺松风吹绕梁。xī hú shì chù měi rén zhuāng,tiān zhú sōng fēng chuī rào liáng。
便携罢讲诸生去,何必夸他马季长。biàn xié bà jiǎng zhū shēng qù,hé bì kuā tā mǎ jì zhǎng。

送沈司训之仁和

王世贞

手板抛来尽日闲,吴峰青比玉峰殷。shǒu bǎn pāo lái jǐn rì xián,wú fēng qīng bǐ yù fēng yīn。
若语傍人应不分,一生长对案头山。ruò yǔ bàng rén yīng bù fēn,yī shēng zhǎng duì àn tóu shān。

对花

王世贞

一春孤负一春天,半日强拚半日眠。yī chūn gū fù yī chūn tiān,bàn rì qiáng pàn bàn rì mián。
酒病畏深诗畏浅,将何别策向花前。jiǔ bìng wèi shēn shī wèi qiǎn,jiāng hé bié cè xiàng huā qián。

投慈氏寺宿

王世贞

日落山门闭未曾,苾刍前揖大中丞。rì luò shān mén bì wèi céng,bì chú qián yī dà zhōng chéng。
驺呵散尽篝灯语,元是人间行脚僧。zōu hē sàn jǐn gōu dēng yǔ,yuán shì rén jiān xíng jiǎo sēng。

投慈氏寺宿

王世贞

入门金像欣然笑,笑我津梁老此生。rù mén jīn xiàng xīn rán xiào,xiào wǒ jīn liáng lǎo cǐ shēng。
兜率天中观自在,不知贤剑也求名。dōu lǜ tiān zhōng guān zì zài,bù zhī xián jiàn yě qiú míng。

即事题小亭

王世贞

过雨山城绿欲齐,一群娇鸟踏枝低。guò yǔ shān chéng lǜ yù qí,yī qún jiāo niǎo tà zhī dī。
不知谢豹今何处,应在春明门外啼。bù zhī xiè bào jīn hé chù,yīng zài chūn míng mén wài tí。

即事题小亭

王世贞

铃阁沈沈草檄稀,桑榆虽好傍斜晖。líng gé shěn shěn cǎo xí xī,sāng yú suī hǎo bàng xié huī。
莫嗔腐鼠将鸱吓,元是鹓雏出世非。mò chēn fǔ shǔ jiāng chī xià,yuán shì yuān chú chū shì fēi。

江畔濯缨亭赠柳常侍

王世贞

一抹青山堕酒卮,濯缨人醉弄涟漪。yī mǒ qīng shān duò jiǔ zhī,zhuó yīng rén zuì nòng lián yī。
莫惊常侍仍呼柳,曾赋沧波太液池。mò jīng cháng shì réng hū liǔ,céng fù cāng bō tài yè chí。

江畔濯缨亭赠柳常侍

王世贞

汉江堤畔草芊芊,蜡屐登山醉欲眠。hàn jiāng dī pàn cǎo qiān qiān,là jī dēng shān zuì yù mián。
天际香垆君自见,可能身染玉京烟。tiān jì xiāng lú jūn zì jiàn,kě néng shēn rǎn yù jīng yān。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

大府横开汉水滨,天王三锡玺书新。dà fǔ héng kāi hàn shuǐ bīn,tiān wáng sān xī xǐ shū xīn。
君看猛士如云拥,来听轻裘缓带人。jūn kàn měng shì rú yún yōng,lái tīng qīng qiú huǎn dài rén。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

山蟠庸汉带中州,水压襄荆控上游。shān pán yōng hàn dài zhōng zhōu,shuǐ yā xiāng jīng kòng shàng yóu。
谋帅自来先礼乐,干城元不要公侯。móu shuài zì lái xiān lǐ lè,gàn chéng yuán bù yào gōng hóu。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

三千组练控雕弧,竦立辕门听若无。sān qiān zǔ liàn kòng diāo hú,sǒng lì yuán mén tīng ruò wú。
阅罢不须鞭贯耳,此军原属斗於菟。yuè bà bù xū biān guàn ěr,cǐ jūn yuán shǔ dòu yú tú。