古诗词

王世贞

读李献吉何仲默徐昌榖三子诗

王世贞

夔峡收英灵,乾坤无真色。kuí xiá shōu yīng líng,qián kūn wú zhēn sè。
扰扰操觚士,各务徇所得。rǎo rǎo cāo gū shì,gè wù xùn suǒ dé。
恍若襄城辙,俱迷阴陵泽。huǎng ruò xiāng chéng zhé,jù mí yīn líng zé。
明兴我高帝,神武肆荡涤。míng xīng wǒ gāo dì,shén wǔ sì dàng dí。
七叶开人文,畴能承休德。qī yè kāi rén wén,chóu néng chéng xiū dé。
是时北地生,草昧发超识。shì shí běi dì shēng,cǎo mèi fā chāo shí。
手挽天河流,千秋鸿蒙坼。shǒu wǎn tiān hé liú,qiān qiū hóng méng chè。
坐令景从辈,齐声谐其则。zuò lìng jǐng cóng bèi,qí shēng xié qí zé。
矩步宁敢渝,狂者羞践迹。jǔ bù níng gǎn yú,kuáng zhě xiū jiàn jì。
宁知龙变化,夭矫不可即。níng zhī lóng biàn huà,yāo jiǎo bù kě jí。
彼以蛙黾趋,胡然矜相测。bǐ yǐ wā mǐn qū,hú rán jīn xiāng cè。

读李献吉何仲默徐昌榖三子诗

王世贞

孝皇握鳌极,万宇扬休光。xiào huáng wò áo jí,wàn yǔ yáng xiū guāng。
艺士被天来,大雅竟难方。yì shì bèi tiān lái,dà yǎ jìng nán fāng。
北地既龙举,信阳遂鸾翔。běi dì jì lóng jǔ,xìn yáng suì luán xiáng。
彼美在弱冠,振馥戢时芳。bǐ měi zài ruò guān,zhèn fù jí shí fāng。
二华削莲花,高掌媚太阳。èr huá xuē lián huā,gāo zhǎng mèi tài yáng。
朝霞洛溆波,因飔自文章。cháo xiá luò xù bō,yīn sī zì wén zhāng。
二子琢相就,流趋互雌黄。èr zi zuó xiāng jiù,liú qū hù cí huáng。
听曲昧其名,焉在讥颉颃。tīng qū mèi qí míng,yān zài jī jié háng。
寄言夸毗者,冥趋良可伤。jì yán kuā pí zhě,míng qū liáng kě shāng。

读李献吉何仲默徐昌榖三子诗

王世贞

伊昔吴都彦,挥翰藻思披。yī xī wú dōu yàn,huī hàn zǎo sī pī。
珊瑚间木难,粉黛映参差。shān hú jiān mù nán,fěn dài yìng cān chà。
岂乏妖丽观,适志良以稀。qǐ fá yāo lì guān,shì zhì liáng yǐ xī。
奕奕昌榖生,中道起其微。yì yì chāng gǔ shēng,zhōng dào qǐ qí wēi。
青天荡胸表,白日行须眉。qīng tiān dàng xiōng biǎo,bái rì xíng xū méi。
秋鸢搏羊角,夏雨结虹霓。qiū yuān bó yáng jiǎo,xià yǔ jié hóng ní。
泠泠松泉响,濯濯芙蓉姿。líng líng sōng quán xiǎng,zhuó zhuó fú róng zī。
当其所得意,直与作者期。dāng qí suǒ dé yì,zhí yǔ zuò zhě qī。
为郎叹寂寞,短年悲奄遗。wèi láng tàn jì mò,duǎn nián bēi yǎn yí。
匪但一世隘,终焉造化疑。fěi dàn yī shì ài,zhōng yān zào huà yí。
贞也乡之人,瓣香夙所私。zhēn yě xiāng zhī rén,bàn xiāng sù suǒ sī。
广陵怅云绝,山水欣自知。guǎng líng chàng yún jué,shān shuǐ xīn zì zhī。
要令千岁后,更奏金兰辞。yào lìng qiān suì hòu,gèng zòu jīn lán cí。

二贞篇

王世贞

徐卿志恬穆,闇然不自持。xú qīng zhì tián mù,àn rán bù zì chí。
虽复兴文藻,要非中所施。suī fù xīng wén zǎo,yào fēi zhōng suǒ shī。
踯躅俦侣间,咸顾私胜之。zhí zhú chóu lǚ jiān,xián gù sī shèng zhī。
营卫若千金,一捐不复疑。yíng wèi ruò qiān jīn,yī juān bù fù yí。
青天见河岳,白日回光仪。qīng tiān jiàn hé yuè,bái rì huí guāng yí。
所遇各自失,焉能强攀跻。suǒ yù gè zì shī,yān néng qiáng pān jī。
汝往稽剡滨,高视浮云驰。rǔ wǎng jī shàn bīn,gāo shì fú yún chí。
余复白驹篇,太息不成辞。yú fù bái jū piān,tài xī bù chéng cí。

二贞篇

王世贞

任侯神明守,吏道将余师。rèn hóu shén míng shǒu,lì dào jiāng yú shī。
东风被蒿莱,欣欣各自私。dōng fēng bèi hāo lái,xīn xīn gè zì sī。
力欲洪波偃,一苇恐难支。lì yù hóng bō yǎn,yī wěi kǒng nán zhī。
俯窥龙蛇宅,仰睹星辰移。fǔ kuī lóng shé zhái,yǎng dǔ xīng chén yí。
志士轻丧元,白刃蹈如归。zhì shì qīng sàng yuán,bái rèn dǎo rú guī。
能令行间伍,戚若同根枝。néng lìng xíng jiān wǔ,qī ruò tóng gēn zhī。
老父抚国殇,为侯捐不辞。lǎo fù fǔ guó shāng,wèi hóu juān bù cí。
婺妇泣其夫,身今得所施。wù fù qì qí fū,shēn jīn dé suǒ shī。
精诚贯烈日,天听竟能卑。jīng chéng guàn liè rì,tiān tīng jìng néng bēi。
紏紏干城士,厚禄拟何为。tǒu tǒu gàn chéng shì,hòu lù nǐ hé wèi。

五子篇济南李攀龙

王世贞

纤阿出溟渤,皓魄中天发。xiān ā chū míng bó,hào pò zhōng tiān fā。
列宿岂不显,杳然精灵摄。liè sù qǐ bù xiǎn,yǎo rán jīng líng shè。
先秦收正始,六代时汩没。xiān qín shōu zhèng shǐ,liù dài shí gǔ méi。
夫子扬嘉馨,千载驭飙軏。fū zi yáng jiā xīn,qiān zài yù biāo yuè。
思排入渊旷,象成自昭晰。sī pái rù yuān kuàng,xiàng chéng zì zhāo xī。
至理中所赏,胡然见时悦。zhì lǐ zhōng suǒ shǎng,hú rán jiàn shí yuè。
夫子乃沉沦,纷纷亦奄忽。fū zi nǎi chén lún,fēn fēn yì yǎn hū。
六合惨淡间,微生借嘘拂。liù hé cǎn dàn jiān,wēi shēng jiè xū fú。
并啸倚崆峒,苍苍极秋色。bìng xiào yǐ kōng dòng,cāng cāng jí qiū sè。
上有三危露,芝菌芬樛结。shàng yǒu sān wēi lù,zhī jūn fēn jiū jié。
攀英啜其滋,虹霞动灵宅。pān yīng chuài qí zī,hóng xiá dòng líng zhái。
却笑羡门者,长生等澌沫。què xiào xiàn mén zhě,zhǎng shēng děng sī mò。

五子篇济南李攀龙

王世贞

蔼蔼洵吉士,产秀自天目。ǎi ǎi xún jí shì,chǎn xiù zì tiān mù。
冷冷穆风披,青阳振膏馥。lěng lěng mù fēng pī,qīng yáng zhèn gāo fù。
调气玩时人,幽怀被商曲。diào qì wán shí rén,yōu huái bèi shāng qū。
客从东方来,贻君以迷榖。kè cóng dōng fāng lái,yí jūn yǐ mí gǔ。
含吐兹未酬,宛然中心笃。hán tǔ zī wèi chóu,wǎn rán zhōng xīn dǔ。
柔条沃嘉霖,虽罢中所欲。róu tiáo wò jiā lín,suī bà zhōng suǒ yù。
良璞困铝错,连城谢其琢。liáng pú kùn lǚ cuò,lián chéng xiè qí zuó。
逝将因君御,并起双鸿鹄。shì jiāng yīn jūn yù,bìng qǐ shuāng hóng gǔ。

五子篇济南李攀龙

王世贞

大溟湛珊瑚,陆离灼丛条。dà míng zhàn shān hú,lù lí zhuó cóng tiáo。
龙伯何神举,弱纬连六鳌。lóng bó hé shén jǔ,ruò wěi lián liù áo。
之子为国经,含英奉清朝。zhī zi wèi guó jīng,hán yīng fèng qīng cháo。
泛澜先民蕴,眷念首阳椒。fàn lán xiān mín yùn,juàn niàn shǒu yáng jiāo。
杜权形俱敛,匪战理自超。dù quán xíng jù liǎn,fěi zhàn lǐ zì chāo。
贱或重千钧,贵则等逝飙。jiàn huò zhòng qiān jūn,guì zé děng shì biāo。
罗浮七十二,一一摩层霄。luó fú qī shí èr,yī yī mó céng xiāo。
玉笈子长往,金徽予罢操。yù jí zi zhǎng wǎng,jīn huī yǔ bà cāo。

五子篇济南李攀龙

王世贞

高旻漏元气,泻作黄河流。gāo mín lòu yuán qì,xiè zuò huáng hé liú。
排荡识其支,焉睹昆仑丘。pái dàng shí qí zhī,yān dǔ kūn lún qiū。
武昌蕴夙解,独往恣神搜。wǔ chāng yùn sù jiě,dú wǎng zì shén sōu。
亥步亦何穷,原问非所雠。hài bù yì hé qióng,yuán wèn fēi suǒ chóu。
仰窥太乙精,冷然注天湫。yǎng kuī tài yǐ jīng,lěng rán zhù tiān jiǎo。
调浪鼓青阳,馀风映素秋。diào làng gǔ qīng yáng,yú fēng yìng sù qiū。
下士俱大笑,哫訾不能休。xià shì jù dà xiào,zú zī bù néng xiū。
宁知帝弄臣,坐令鞭九州。níng zhī dì nòng chén,zuò lìng biān jiǔ zhōu。

五子篇济南李攀龙

王世贞

伊人璠玙彦,履盛无婴躬。yī rén fán yú yàn,lǚ shèng wú yīng gōng。
岂鲜盈门轨,匪其径寸衷。qǐ xiān yíng mén guǐ,fěi qí jìng cùn zhōng。
为寿不在年,千秋以为终。wèi shòu bù zài nián,qiān qiū yǐ wèi zhōng。
斯道苟不芜,排卫当谁功。sī dào gǒu bù wú,pái wèi dāng shuí gōng。
沉沦知夜光,鸿鹄高天风。chén lún zhī yè guāng,hóng gǔ gāo tiān fēng。
枉矢射彭城,逸劲饮石梁。wǎng shǐ shè péng chéng,yì jìn yǐn shí liáng。
谁谓汉哉广,裹糇航扶桑。shuí wèi hàn zāi guǎng,guǒ hóu háng fú sāng。
竦身太华颠,群途杳茫茫。sǒng shēn tài huá diān,qún tú yǎo máng máng。

后五子篇南昌余曰德

王世贞

德甫负耿介,往往排群好。dé fǔ fù gěng jiè,wǎng wǎng pái qún hǎo。
楚咻非所顾,齐风乃同调。chǔ xiū fēi suǒ gù,qí fēng nǎi tóng diào。
续缗媚沈川,夜光为之耀。xù mín mèi shěn chuān,yè guāng wèi zhī yào。
累柯刈宿楚,山骨露幽峭。lèi kē yì sù chǔ,shān gǔ lù yōu qiào。
有向必当心,寻源乃深造。yǒu xiàng bì dāng xīn,xún yuán nǎi shēn zào。
是时西曹彦,苦李在周道。shì shí xī cáo yàn,kǔ lǐ zài zhōu dào。
所以获自全,闽天舒清啸。suǒ yǐ huò zì quán,mǐn tiān shū qīng xiào。

后五子篇南昌余曰德

王世贞

魏生狷者流,勃窣名理窟。wèi shēng juàn zhě liú,bó sū míng lǐ kū。
物好都不营,而以求真悦。wù hǎo dōu bù yíng,ér yǐ qiú zhēn yuè。
眄睐当世人,迷津要余筏。miǎn lài dāng shì rén,mí jīn yào yú fá。
片语识其端,雄思坐超发。piàn yǔ shí qí duān,xióng sī zuò chāo fā。
莽苍大卤间,一抔何硉兀。mǎng cāng dà lǔ jiān,yī póu hé lù wù。
挥手出嵩乔,青天距如发。huī shǒu chū sōng qiáo,qīng tiān jù rú fā。
安得凌风翰,送子排真阙。ān dé líng fēng hàn,sòng zi pái zhēn quē。

后五子篇南昌余曰德

王世贞

伯玉人间人,忽往在千古。bó yù rén jiān rén,hū wǎng zài qiān gǔ。
矫矫先秦则,耻为东京伍。jiǎo jiǎo xiān qín zé,chǐ wèi dōng jīng wǔ。
匠郢斤成风,所至自规矩。jiàng yǐng jīn chéng fēng,suǒ zhì zì guī jǔ。
一汰尘调非,耳观众稍沮。yī tài chén diào fēi,ěr guān zhòng shāo jǔ。
论交岂必面,飞书示肝腑。lùn jiāo qǐ bì miàn,fēi shū shì gān fǔ。
四十开闽疆,黄金絓其组。sì shí kāi mǐn jiāng,huáng jīn guà qí zǔ。
吾道何必然,诸子气亦吐。wú dào hé bì rán,zhū zi qì yì tǔ。

后五子篇南昌余曰德

王世贞

才士地不乏,岷峨所钟英。cái shì dì bù fá,mín é suǒ zhōng yīng。
之子试为令,快若刃发硎。zhī zi shì wèi lìng,kuài ruò rèn fā xíng。
循吏在中牟,亦足垂其名。xún lì zài zhōng móu,yì zú chuí qí míng。
改途遵词苑,方驾结齐盟。gǎi tú zūn cí yuàn,fāng jià jié qí méng。
雅郑纷奏前,至耳选其正。yǎ zhèng fēn zòu qián,zhì ěr xuǎn qí zhèng。
白雪发高倡,下流皆令声。bái xuě fā gāo chàng,xià liú jiē lìng shēng。
安得凌风翰,长翱于玉京。ān dé líng fēng hàn,zhǎng áo yú yù jīng。

后五子篇南昌余曰德

王世贞

助甫秉天秀,弱龄藻辞锋。zhù fǔ bǐng tiān xiù,ruò líng zǎo cí fēng。
一出宰岩邑,百吏趣下风。yī chū zǎi yán yì,bǎi lì qù xià fēng。
入佐天子铨,搢绅所景从。rù zuǒ tiān zi quán,jìn shēn suǒ jǐng cóng。
折节礼楚累,群诼藉相攻。zhé jié lǐ chǔ lèi,qún zhuó jí xiāng gōng。
揽辔西南纪,清商变炎空。lǎn pèi xī nán jì,qīng shāng biàn yán kōng。
下蔡出倾城,皎若青芙蓉。xià cài chū qīng chéng,jiǎo ruò qīng fú róng。
宁为众人妒,不为众人工。níng wèi zhòng rén dù,bù wèi zhòng rén gōng。

广五子篇昆山俞允文

王世贞

俞生不偶世,削迹混屯夷。yú shēng bù ǒu shì,xuē jì hùn tún yí。
时冶避大质,天籁窍幽机。shí yě bì dà zhì,tiān lài qiào yōu jī。
怀璧非所愆,含英竟焉辉。huái bì fēi suǒ qiān,hán yīng jìng yān huī。
晨炊不逮暮,室人交谪讥。chén chuī bù dǎi mù,shì rén jiāo zhé jī。
玄商吹衡宇,霜霰无停飞。xuán shāng chuī héng yǔ,shuāng xiàn wú tíng fēi。
悠然眉间色,忽映西山薇。yōu rán méi jiān sè,hū yìng xī shān wēi。
娄水逝洋洋,偕子以乐饥。lóu shuǐ shì yáng yáng,xié zi yǐ lè jī。

广五子篇昆山俞允文

王世贞

卢生富结撰,扬马有遗则。lú shēng fù jié zhuàn,yáng mǎ yǒu yí zé。
及乎为诗歌,雅好在李白。jí hū wèi shī gē,yǎ hǎo zài lǐ bái。
春风扬波澜,浩渺靡所极。chūn fēng yáng bō lán,hào miǎo mí suǒ jí。
仰见朝霞媚,俯见水五色。yǎng jiàn cháo xiá mèi,fǔ jiàn shuǐ wǔ sè。
蛾眉一成妒,雄飞铩其翮。é méi yī chéng dù,xióng fēi shā qí hé。
朝奏狱中书,夕为坐上客。cháo zòu yù zhōng shū,xī wèi zuò shàng kè。
妻子不殢人,长歌下震泽。qī zi bù tì rén,zhǎng gē xià zhèn zé。

广五子篇昆山俞允文

王世贞

伯承侠者雄,摛词何尔雅。bó chéng xiá zhě xióng,chī cí hé ěr yǎ。
芙蓉秀浊水,清芬自堪把。fú róng xiù zhuó shuǐ,qīng fēn zì kān bǎ。
往知在倾盖,携手即中野。wǎng zhī zài qīng gài,xié shǒu jí zhōng yě。
四顾邈无俦,幽怀浩倾写。sì gù miǎo wú chóu,yōu huái hào qīng xiě。
行行愉江宰,悒悒谁与解。xíng xíng yú jiāng zǎi,yì yì shuí yǔ jiě。
讼庭凉飔生,商歌和弥寡。sòng tíng liáng sī shēng,shāng gē hé mí guǎ。
有志迫未竟,强为时人下。yǒu zhì pò wèi jìng,qiáng wèi shí rén xià。

广五子篇昆山俞允文

王世贞

峻伯青云姿,饰玉振鸣步。jùn bó qīng yún zī,shì yù zhèn míng bù。
二十游京邑,兴文粲烟雾。èr shí yóu jīng yì,xīng wén càn yān wù。
一出时贵倾,匪在戚与故。yī chū shí guì qīng,fěi zài qī yǔ gù。
此道行世间,识者如其素。cǐ dào xíng shì jiān,shí zhě rú qí sù。
岂不谐众欢,要睹中心慕。qǐ bù xié zhòng huān,yào dǔ zhōng xīn mù。
纾怀历下生,改辙遵广路。shū huái lì xià shēng,gǎi zhé zūn guǎng lù。
雅郑辨已勤,况乃垂韶濩。yǎ zhèng biàn yǐ qín,kuàng nǎi chuí sháo huò。

广五子篇昆山俞允文

王世贞

欧生最晚交,其识乃先曙。ōu shēng zuì wǎn jiāo,qí shí nǎi xiān shǔ。
旁猎六代言,郁为西京路。páng liè liù dài yán,yù wèi xī jīng lù。
五十而释褐,微官历扬豫。wǔ shí ér shì hè,wēi guān lì yáng yù。
一为邑文学,再典州掌故。yī wèi yì wén xué,zài diǎn zhōu zhǎng gù。
游宦岂必达,深衷托豪素。yóu huàn qǐ bì dá,shēn zhōng tuō háo sù。
掩抑再三叹,少小为名误。yǎn yì zài sān tàn,shǎo xiǎo wèi míng wù。
宛宛照影姝,沾沾不虞妒。wǎn wǎn zhào yǐng shū,zhān zhān bù yú dù。