古诗词

王世贞

答助甫吏部八首

王世贞

选极王裴重,交仍嵇阮偏。xuǎn jí wáng péi zhòng,jiāo réng jī ruǎn piān。
怀人倡白雪,矫首向高天。huái rén chàng bái xuě,jiǎo shǒu xiàng gāo tiān。
水鉴千秋在,风流一代专。shuǐ jiàn qiān qiū zài,fēng liú yī dài zhuān。
新诗大自好,虚借野夫权。xīn shī dà zì hǎo,xū jiè yě fū quán。

答助甫吏部八首

王世贞

屈指青云士,谁知张长公。qū zhǐ qīng yún shì,shuí zhī zhāng zhǎng gōng。
孤吟破秋色,万木避天风。gū yín pò qiū sè,wàn mù bì tiān fēng。
吾党殊能作,乾坤不可穷。wú dǎng shū néng zuò,qián kūn bù kě qióng。
毋论广武叹,竖子未英雄。wú lùn guǎng wǔ tàn,shù zi wèi yīng xióng。

答助甫吏部八首

王世贞

跌宕尚书省,文章日更新。diē dàng shàng shū shěng,wén zhāng rì gèng xīn。
星辰仍长物,天地独私人。xīng chén réng zhǎng wù,tiān dì dú sī rén。
雾豹看从晦,云龙矫莫驯。wù bào kàn cóng huì,yún lóng jiǎo mò xùn。
南山有松柏,把臂问沈沦。nán shān yǒu sōng bǎi,bǎ bì wèn shěn lún。

答助甫吏部八首

王世贞

牢落诗如故,浮沉了不关。láo luò shī rú gù,fú chén le bù guān。
无人自流水,余志在名山。wú rén zì liú shuǐ,yú zhì zài míng shān。
忽辱隋珠引,能容赵璧还。hū rǔ suí zhū yǐn,néng róng zhào bì hái。
相期各努力,名姓堕人间。xiāng qī gè nǔ lì,míng xìng duò rén jiān。

答助甫吏部八首

王世贞

不独宗吴辈,人今未可量。bù dú zōng wú bèi,rén jīn wèi kě liàng。
名多尔自失,身在欲谁强。míng duō ěr zì shī,shēn zài yù shuí qiáng。
斗剑悬中岳,霜雕击大荒。dòu jiàn xuán zhōng yuè,shuāng diāo jī dà huāng。
还闻有馀勇,䟤跋少年场。hái wén yǒu yú yǒng,bì bá shǎo nián chǎng。

答助甫吏部八首

王世贞

赤日浴沧海,青天横岱宗。chì rì yù cāng hǎi,qīng tiān héng dài zōng。
汉家两司马,吾世一攀龙。hàn jiā liǎng sī mǎ,wú shì yī pān lóng。
病起千年态,徘徊绝代容。bìng qǐ qiān nián tài,pái huái jué dài róng。
齐称君误矣,寥廓或云从。qí chēng jūn wù yǐ,liáo kuò huò yún cóng。

答助甫吏部八首

王世贞

碣石诸侯馆,中原五子名。jié shí zhū hóu guǎn,zhōng yuán wǔ zi míng。
高秋白马辨,下士苍蝇声。gāo qiū bái mǎ biàn,xià shì cāng yíng shēng。
风雨归何处,萍蓬托此生。fēng yǔ guī hé chù,píng péng tuō cǐ shēng。
使君仍鷩起,毋乃太纵横。shǐ jūn réng bì qǐ,wú nǎi tài zòng héng。

答助甫吏部八首

王世贞

莫作呼开府,衣冠一野人。mò zuò hū kāi fǔ,yī guān yī yě rén。
几逢沧海雪,三远蓟门春。jǐ féng cāng hǎi xuě,sān yuǎn jì mén chūn。
失计贫弹铗,从心老斫轮。shī jì pín dàn jiá,cóng xīn lǎo zhuó lún。
齐风如稍稍,拂袖大江滨。qí fēng rú shāo shāo,fú xiù dà jiāng bīn。

得舍弟试文喜其必第走笔寄之

王世贞

文章家不乏,今尔更纵横。wén zhāng jiā bù fá,jīn ěr gèng zòng héng。
海上鸿雁色,秋空雕鹗鸣。hǎi shàng hóng yàn sè,qiū kōng diāo è míng。
此时汉京兆,下榻吴诸生。cǐ shí hàn jīng zhào,xià tà wú zhū shēng。
无限人间事,区区一第名。wú xiàn rén jiān shì,qū qū yī dì míng。

赠别中表丈史鸿胪还吴

王世贞

上客含鸡贵,中朝结驷难。shàng kè hán jī guì,zhōng cháo jié sì nán。
家贫郎自免,身在酒相宽。jiā pín láng zì miǎn,shēn zài jiǔ xiāng kuān。
草色营丘雨,潮声扬子寒。cǎo sè yíng qiū yǔ,cháo shēng yáng zi hán。
毋论两地隔,只羡一枝安。wú lùn liǎng dì gé,zhǐ xiàn yī zhī ān。

赠别中表丈史鸿胪还吴

王世贞

少住为佳耳,亲朋尽岁孤。shǎo zhù wèi jiā ěr,qīn péng jǐn suì gū。
官厨饶脱粟,乡味有蒸壶。guān chú ráo tuō sù,xiāng wèi yǒu zhēng hú。
鲁酒能尝不,齐讴可听无。lǔ jiǔ néng cháng bù,qí ōu kě tīng wú。
自然留不得,秋兴满莼鲈。zì rán liú bù dé,qiū xīng mǎn chún lú。

寄顾圣少

王世贞

乾坤亦有意,纵汝向中原。qián kūn yì yǒu yì,zòng rǔ xiàng zhōng yuán。
只益新诗好,那扶游客尊。zhǐ yì xīn shī hǎo,nà fú yóu kè zūn。
拂衣缘躄者,垂涕过夷门。fú yī yuán bì zhě,chuí tì guò yí mén。
数尽人间事,能如知已恩。shù jǐn rén jiān shì,néng rú zhī yǐ ēn。

端午日长山署有怀

王世贞

孤城逢此日,还忆去年期。gū chéng féng cǐ rì,hái yì qù nián qī。
只自饶三韭,那能辨五丝。zhǐ zì ráo sān jiǔ,nà néng biàn wǔ sī。
欲眠须引卷,触热未呼卮。yù mián xū yǐn juǎn,chù rè wèi hū zhī。
醒醉元同意,寥寥识者谁。xǐng zuì yuán tóng yì,liáo liáo shí zhě shuí。

端午日长山署有怀

王世贞

昨岁还今日,追欢得似无。zuó suì hái jīn rì,zhuī huān dé shì wú。
儿偏爱蹋草,女亦解倾蒲。ér piān ài tà cǎo,nǚ yì jiě qīng pú。
倏忽浮生过,凄凉万事孤。shū hū fú shēng guò,qī liáng wàn shì gū。
掷他长命缕,不作系双珠。zhì tā zhǎng mìng lǚ,bù zuò xì shuāng zhū。

病卧东禅乞休未报殿卿相国驰骑相访书此为别

王世贞

拟作轻离别,如君来去何。nǐ zuò qīng lí bié,rú jūn lái qù hé。
诸天忽示态,初地欲生魔。zhū tiān hū shì tài,chū dì yù shēng mó。
白社风流少,青林月色多。bái shè fēng liú shǎo,qīng lín yuè sè duō。
留将烦恼意,回问病维摩。liú jiāng fán nǎo yì,huí wèn bìng wéi mó。

再别殿卿时余方有家难

王世贞

河流如易水,日夜荡秋旻。hé liú rú yì shuǐ,rì yè dàng qiū mín。
不作登车去,能无恋故人。bù zuò dēng chē qù,néng wú liàn gù rén。
霜仍飞六月,虹未入三秦。shuāng réng fēi liù yuè,hóng wèi rù sān qín。
一掬中原泪,难从握手论。yī jū zhōng yuán lèi,nán cóng wò shǒu lùn。

答于鳞立春日斋居对雪见怀

王世贞

春雪覆江干,江城春未阑。chūn xuě fù jiāng gàn,jiāng chéng chūn wèi lán。
泄云千雉合,迎日万花残。xiè yún qiān zhì hé,yíng rì wàn huā cán。
雁色悬秋曙,鸡声破梦寒。yàn sè xuán qiū shǔ,jī shēng pò mèng hán。
如闻郢中调,只为和人难。rú wén yǐng zhōng diào,zhǐ wèi hé rén nán。

雨泊昆成遣信要仲蔚

王世贞

三载抱寒影,兹辰聊出游。sān zài bào hán yǐng,zī chén liáo chū yóu。
春风澹疏雨,渺渺独行舟。chūn fēng dàn shū yǔ,miǎo miǎo dú xíng zhōu。
瞑色动城雉,炊烟散林鸠。míng sè dòng chéng zhì,chuī yān sàn lín jiū。
呼童洗茶碗,君解过侬否。hū tóng xǐ chá wǎn,jūn jiě guò nóng fǒu。

难后答和于鳞旧贻四首

王世贞

燕台一掬泪,归洒大江湄。yàn tái yī jū lèi,guī sǎ dà jiāng méi。
天地藏身小,风尘厌世迟。tiān dì cáng shēn xiǎo,fēng chén yàn shì chí。
生宁如李志,死敢傍要离。shēng níng rú lǐ zhì,sǐ gǎn bàng yào lí。
寒雨松楸夕,那堪读汝诗。hán yǔ sōng qiū xī,nà kān dú rǔ shī。

难后答和于鳞旧贻四首

王世贞

屈指人间世,名成岂偶然。qū zhǐ rén jiān shì,míng chéng qǐ ǒu rán。
中原方轨在,畏路拂衣偏。zhōng yuán fāng guǐ zài,wèi lù fú yī piān。
病色高千古,穷愁自一天。bìng sè gāo qiān gǔ,qióng chóu zì yī tiān。
可无沮溺耒,难并汶阳田。kě wú jǔ nì lěi,nán bìng wèn yáng tián。