古诗词

王世贞

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

司理宦不达,遂作身后计。sī lǐ huàn bù dá,suì zuò shēn hòu jì。
呕心出奇语,意表见新致。ǒu xīn chū qí yǔ,yì biǎo jiàn xīn zhì。
摆脱尘中好,雕锼千古诣。bǎi tuō chén zhōng hǎo,diāo sōu qiān gǔ yì。
放情山水间,虚舟了无系。fàng qíng shān shuǐ jiān,xū zhōu le wú xì。
晚合未为迟,逼人良可畏。wǎn hé wèi wèi chí,bī rén liáng kě wèi。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

王生托清狂,贫不解工俗。wáng shēng tuō qīng kuáng,pín bù jiě gōng sú。
对客无寒暄,匕箸恣所欲。duì kè wú hán xuān,bǐ zhù zì suǒ yù。
及乎命笔时,纷纷坠珠玉。jí hū mìng bǐ shí,fēn fēn zhuì zhū yù。
秀色若可餐,清音宛相属。xiù sè ruò kě cān,qīng yīn wǎn xiāng shǔ。
忌者攻其瑕,虽瑕意亦足。jì zhě gōng qí xiá,suī xiá yì yì zú。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

太原人中龙,有子汗必血。tài yuán rén zhōng lóng,yǒu zi hàn bì xuè。
䟤跋秇苑场,歘尔电同掣。bì bá yì yuàn chǎng,chuā ěr diàn tóng chè。
俊声亦麇至,雅非衷所屑。jùn shēng yì jūn zhì,yǎ fēi zhōng suǒ xiè。
物表托金兰,尘中莹冰雪。wù biǎo tuō jīn lán,chén zhōng yíng bīng xuě。
置余父子间,孤蓬亦成节。zhì yú fù zi jiān,gū péng yì chéng jié。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

仲淹司马弟,友于一何笃。zhòng yān sī mǎ dì,yǒu yú yī hé dǔ。
不作阿奴攻,但经平子目。bù zuò ā nú gōng,dàn jīng píng zi mù。
心期偏韦布,酒语易肝腹。xīn qī piān wéi bù,jiǔ yǔ yì gān fù。
折节西京言,翩翩标二陆。zhé jié xī jīng yán,piān piān biāo èr lù。
遂令谼中植,蘼芜亦芬馥。suì lìng hóng zhōng zhí,mí wú yì fēn fù。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

孟达才故饶,结思在幽沈。mèng dá cái gù ráo,jié sī zài yōu shěn。
江左有新契,中原非故钦。jiāng zuǒ yǒu xīn qì,zhōng yuán fēi gù qīn。
澹尔秋山色,泠然流水音。dàn ěr qiū shān sè,líng rán liú shuǐ yīn。
有弟能挫名,转迹入青林。yǒu dì néng cuò míng,zhuǎn jì rù qīng lín。
未却方中轨,焉知尘外心。wèi què fāng zhōng guǐ,yān zhī chén wài xīn。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

吾爱张中丞,颉颃有难弟。wú ài zhāng zhōng chéng,jié háng yǒu nán dì。
窥豹昭蔚文,食牛吐生气。kuī bào zhāo wèi wén,shí niú tǔ shēng qì。
人传火攻横,不晓璧联贵。rén chuán huǒ gōng héng,bù xiǎo bì lián guì。
彩笔生纵横,青山晚憔悴。cǎi bǐ shēng zòng héng,qīng shān wǎn qiáo cuì。
踯躅手板间,犹歌蜀道易。zhí zhú shǒu bǎn jiān,yóu gē shǔ dào yì。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

梅生抱超识,雅复与才会。méi shēng bào chāo shí,yǎ fù yǔ cái huì。
上下千载间,有造无不诣。shàng xià qiān zài jiān,yǒu zào wú bù yì。
袅娜出余态,泓渟饶深致。niǎo nà chū yú tài,hóng tíng ráo shēn zhì。
三十而逢掖,同学多已贵。sān shí ér féng yē,tóng xué duō yǐ guì。
长卿宁当过,过乃扬得意。zhǎng qīng níng dāng guò,guò nǎi yáng dé yì。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

中丞昔谈艺,磊落在嘉靖。zhōng chéng xī tán yì,lěi luò zài jiā jìng。
季子甫离髫,豹文已彪炳。jì zi fǔ lí tiáo,bào wén yǐ biāo bǐng。
宁唯代为箕,其力乃超乘。níng wéi dài wèi jī,qí lì nǎi chāo chéng。
突过元和表,穷探杜陵境。tū guò yuán hé biǎo,qióng tàn dù líng jìng。
游汝父子间,令人泪潜迸。yóu rǔ fù zi jiān,lìng rén lèi qián bèng。

八哀篇陆征士治

王世贞

叔平少侠游,秉志乃自纯。shū píng shǎo xiá yóu,bǐng zhì nǎi zì chún。
丹青虽余事,亦足走世人。dān qīng suī yú shì,yì zú zǒu shì rén。
种菊支硎傍,不与俗客亲。zhǒng jú zhī xíng bàng,bù yǔ sú kè qīn。
挟余两洞庭,一一貌其真。xié yú liǎng dòng tíng,yī yī mào qí zhēn。
墓草渐已宿,其迹犹若新。mù cǎo jiàn yǐ sù,qí jì yóu ruò xīn。

八哀篇陆征士治

王世贞

孔嘉丽文辞,耿介独天赋。kǒng jiā lì wén cí,gěng jiè dú tiān fù。
脱屣公车门,掩鼻平津府。tuō xǐ gōng chē mén,yǎn bí píng jīn fǔ。
与余虽晚遇,阔达成尔汝。yǔ yú suī wǎn yù,kuò dá chéng ěr rǔ。
酒德时温然,令人感叔度。jiǔ dé shí wēn rán,lìng rén gǎn shū dù。
每愧墓中言,未足昭千古。měi kuì mù zhōng yán,wèi zú zhāo qiān gǔ。

八哀篇陆征士治

王世贞

休承名家后,无所不具体。xiū chéng míng jiā hòu,wú suǒ bù jù tǐ。
既衍子墨流,复工丹青理。jì yǎn zi mò liú,fù gōng dān qīng lǐ。
晚节始挂冠,余映被桑梓。wǎn jié shǐ guà guān,yú yìng bèi sāng zǐ。
客携问奇酒,门多乞言轨。kè xié wèn qí jiǔ,mén duō qǐ yán guǐ。
八十而委化,翕然称趾美。bā shí ér wěi huà,xī rán chēng zhǐ měi。

八哀篇陆征士治

王世贞

子兼性坦陀,友余实忘年。zi jiān xìng tǎn tuó,yǒu yú shí wàng nián。
岂乏一世用,沈冥文酒间。qǐ fá yī shì yòng,shěn míng wén jiǔ jiān。
上书谢不任,归耕太湖田。shàng shū xiè bù rèn,guī gēng tài hú tián。
右伯亦已尊,家具尚萧然。yòu bó yì yǐ zūn,jiā jù shàng xiāo rán。
至今绰楔表,蛟龙郁相缠。zhì jīn chuò xiē biǎo,jiāo lóng yù xiāng chán。

八哀篇陆征士治

王世贞

陆公昔射策,天子异其对。lù gōng xī shè cè,tiān zi yì qí duì。
世路方易工,悠然成孤退。shì lù fāng yì gōng,yōu rán chéng gū tuì。
折节酬古欢,畅情在游艺。zhé jié chóu gǔ huān,chàng qíng zài yóu yì。
既成一家言,聊滋暮年味。jì chéng yī jiā yán,liáo zī mù nián wèi。
凤德匪遽衰,鸿心终何异。fèng dé fěi jù shuāi,hóng xīn zhōng hé yì。

八哀篇陆征士治

王世贞

淳父负奇癖,形骸更土木。chún fù fù qí pǐ,xíng hái gèng tǔ mù。
伤时伯鸾噫,感遇嗣宗哭。shāng shí bó luán yī,gǎn yù sì zōng kū。
呕心一锦囊,瑰丽时自足。ǒu xīn yī jǐn náng,guī lì shí zì zú。
霏霏吐屑金,宛宛成叶玉。fēi fēi tǔ xiè jīn,wǎn wǎn chéng yè yù。
岂不悟千秋,眼底怨局促。qǐ bù wù qiān qiū,yǎn dǐ yuàn jú cù。

八哀篇陆征士治

王世贞

季狂为诸生,避仇夜中走。jì kuáng wèi zhū shēng,bì chóu yè zhōng zǒu。
自诧伧颊雄,不操吴音久。zì chà cāng jiá xióng,bù cāo wú yīn jiǔ。
颇鲜鳞甲腹,仅余雌黄口。pǒ xiān lín jiǎ fù,jǐn yú cí huáng kǒu。
大历元和间,纵横无不有。dà lì yuán hé jiān,zòng héng wú bù yǒu。
归骨闽天长,遗编知在否。guī gǔ mǐn tiān zhǎng,yí biān zhī zài fǒu。

八哀篇陆征士治

王世贞

叔宝事丹青,往往得其意。shū bǎo shì dān qīng,wǎng wǎng dé qí yì。
虽游文翁门,厥祢繇沈氏。suī yóu wén wēng mén,jué mí yáo shěn shì。
藏书盈万卷,一一手铨次。cáng shū yíng wàn juǎn,yī yī shǒu quán cì。
伏枕归婴儿,毋亦造物忌。fú zhěn guī yīng ér,wú yì zào wù jì。
生亦无异人,死还知汝异。shēng yì wú yì rén,sǐ hái zhī rǔ yì。

余自解郧节归耕无事屈指贵游申文外之好者得十人次第咏之袁太常洪愈

王世贞

抑之司徒裔,秉操更清绝。yì zhī sī tú yì,bǐng cāo gèng qīng jué。
当其谢九卿,依然卧寒雪。dāng qí xiè jiǔ qīng,yī rán wò hán xuě。
坦陀若可亲,磊砢竟难悦。tǎn tuó ruò kě qīn,lěi kē jìng nán yuè。
逃名雅非意,名至亦不屑。táo míng yǎ fēi yì,míng zhì yì bù xiè。
事事皆愧君,难从世人说。shì shì jiē kuì jūn,nán cóng shì rén shuō。

余自解郧节归耕无事屈指贵游申文外之好者得十人次第咏之袁太常洪愈

王世贞

伊昔歌鹿年,公兄我如弟。yī xī gē lù nián,gōng xiōng wǒ rú dì。
詄荡宽酒德,参差偕宦轨。dié dàng kuān jiǔ dé,cān chà xié huàn guǐ。
北风吹转蓬,升沉自兹始。běi fēng chuī zhuǎn péng,shēng chén zì zī shǐ。
何言伯同命,乃繇巨源启。hé yán bó tóng mìng,nǎi yáo jù yuán qǐ。
窃窥上臣心,非繇植桃李。qiè kuī shàng chén xīn,fēi yáo zhí táo lǐ。

余自解郧节归耕无事屈指贵游申文外之好者得十人次第咏之袁太常洪愈

王世贞

廷尉负雄辨,衮衮不可竭。tíng wèi fù xióng biàn,gǔn gǔn bù kě jié。
乘时握铨衡,所登必耆哲。chéng shí wò quán héng,suǒ dēng bì qí zhé。
肮脏平津门,栖迟步兵辙。āng zàng píng jīn mén,qī chí bù bīng zhé。
篇章亦流畅,要非中所悦。piān zhāng yì liú chàng,yào fēi zhōng suǒ yuè。
窃慕西去津,将无东海筏。qiè mù xī qù jīn,jiāng wú dōng hǎi fá。

余自解郧节归耕无事屈指贵游申文外之好者得十人次第咏之袁太常洪愈

王世贞

中丞夙精悍,斤斤握铨柄。zhōng chéng sù jīng hàn,jīn jīn wò quán bǐng。
未底不惑年,赐履遍吴境。wèi dǐ bù huò nián,cì lǚ biàn wú jìng。
精心搜伏匿,用重抑贪横。jīng xīn sōu fú nì,yòng zhòng yì tān héng。
何来茧丝毁,遂谐舆人咏。hé lái jiǎn sī huǐ,suì xié yú rén yǒng。
一疏表遗直,庶几松柏性。yī shū biǎo yí zhí,shù jǐ sōng bǎi xìng。