古诗词

王世贞

题阙

王世贞

高皇提一剑,力抉乾坤翳。gāo huáng tí yī jiàn,lì jué qián kūn yì。
圣武振八荒,荣名迈五帝。shèng wǔ zhèn bā huāng,róng míng mài wǔ dì。
时维中山王,独任心腑寄。shí wéi zhōng shān wáng,dú rèn xīn fǔ jì。
坐连百万兵,手挈中原地。zuò lián bǎi wàn bīng,shǒu qiè zhōng yuán dì。
才宏识更远,功大心转细。cái hóng shí gèng yuǎn,gōng dà xīn zhuǎn xì。
两都对珥貂,茅土垂世世。liǎng dōu duì ěr diāo,máo tǔ chuí shì shì。

题阙

王世贞

开平卒于师,曹卫亦早逝。kāi píng zú yú shī,cáo wèi yì zǎo shì。
所以保令名,爵赏亦延世。suǒ yǐ bǎo lìng míng,jué shǎng yì yán shì。
宋公拓中原,功多罪亦细。sòng gōng tuò zhōng yuán,gōng duō zuì yì xì。
颍公辟西南,未种纤介戾。yǐng gōng pì xī nán,wèi zhǒng xiān jiè lì。
苟免钟室诛,难辞杜邮赐。gǒu miǎn zhōng shì zhū,nán cí dù yóu cì。
为燕剪名将,焉知非天意。wèi yàn jiǎn míng jiāng,yān zhī fēi tiān yì。

题阙

王世贞

韩公佐开国,雅若何在汉。hán gōng zuǒ kāi guó,yǎ ruò hé zài hàn。
尊当百僚师,戚则东第冠。zūn dāng bǎi liáo shī,qī zé dōng dì guān。
贵富既已极,君恩未终涣。guì fù jì yǐ jí,jūn ēn wèi zhōng huàn。
胡陈小竖子,何乃与其乱。hú chén xiǎo shù zi,hé nǎi yǔ qí luàn。
投缳应星陨,谁能明非叛。tóu huán yīng xīng yǔn,shuí néng míng fēi pàn。
但读虞部章,窃深投杼叹。dàn dú yú bù zhāng,qiè shēn tóu zhù tàn。

题阙

王世贞

吾怜革除际,诸贤何不辰。wú lián gé chú jì,zhū xián hé bù chén。
齐黄既首祻,希直亦谋臣。qí huáng jì shǒu gù,xī zhí yì móu chén。
白刃亘天来,谁能保生存。bái rèn gèn tiān lái,shuí néng bǎo shēng cún。
桓桓铁尚书,血战挫燕人。huán huán tiě shàng shū,xuè zhàn cuò yàn rén。
捐脰不肯回,一死识其真。juān dòu bù kěn huí,yī sǐ shí qí zhēn。
魏公椒房旧,大义乃灭亲。wèi gōng jiāo fáng jiù,dà yì nǎi miè qīn。
下见武宁王,慨焉不辱身。xià jiàn wǔ níng wáng,kǎi yān bù rǔ shēn。

题阙

王世贞

己巳边马狂,上皇困鱼服。jǐ sì biān mǎ kuáng,shàng huáng kùn yú fú。
举朝一于公,嶷然回地轴。jǔ cháo yī yú gōng,yí rán huí dì zhóu。
天子忧万年,鹤驾将改卜。tiān zi yōu wàn nián,hè jià jiāng gǎi bo。
代言当上赏,孤卿尽公禄。dài yán dāng shàng shǎng,gū qīng jǐn gōng lù。
于独再坚辞,于心了无恧。yú dú zài jiān cí,yú xīn le wú nǜ。
彼权借文忮,谁知非实录。bǐ quán jiè wén zhì,shuí zhī fēi shí lù。

肖甫有中山开府之报喜而有寄

王世贞

衡门掩疲病,稍与尘事绝。héng mén yǎn pí bìng,shāo yǔ chén shì jué。
峥嵘岁莫天,覆盆何由雪。zhēng róng suì mò tiān,fù pén hé yóu xuě。
忽枉故人问,令我屐齿折。hū wǎng gù rén wèn,lìng wǒ jī chǐ zhé。
尚书尺一下,符玺行当发。shàng shū chǐ yī xià,fú xǐ xíng dāng fā。
蹙金双蟠螭,天子所赐钺。cù jīn shuāng pán chī,tiān zi suǒ cì yuè。
铁冠嶷其角,豸绣殷猩血。tiě guān yí qí jiǎo,zhì xiù yīn xīng xuè。
内台捩眼鼻,左辅当喉咽。nèi tái liè yǎn bí,zuǒ fǔ dāng hóu yàn。
始知中山箧,更成中山节。shǐ zhī zhōng shān qiè,gèng chéng zhōng shān jié。
太阳吐朝晖,群翳俱消灭。tài yáng tǔ cháo huī,qún yì jù xiāo miè。
崇兰泛宾筵,亩蕙成私悦。chóng lán fàn bīn yán,mǔ huì chéng sī yuè。
荣卑虽异势,物性区以别。róng bēi suī yì shì,wù xìng qū yǐ bié。
子其奋驰骛,余衰安寂蔑。zi qí fèn chí wù,yú shuāi ān jì miè。

奉安道经一藏于阁西室敬述

王世贞

太上携众真,逍遥于玉清。tài shàng xié zhòng zhēn,xiāo yáo yú yù qīng。
蚁观下土士,秽浊锢三灵。yǐ guān xià tǔ shì,huì zhuó gù sān líng。
慈悯激流徽,贯珠自泠泠。cí mǐn jī liú huī,guàn zhū zì líng líng。
精微缀宸章,错绣何青荧。jīng wēi zhuì chén zhāng,cuò xiù hé qīng yíng。
轩辕启阴符,玄女驻缁軿。xuān yuán qǐ yīn fú,xuán nǚ zhù zī píng。
灵威抉潜宫,禹文不沈冥。líng wēi jué qián gōng,yǔ wén bù shěn míng。
隐约五千言,致柔澹无营。yǐn yuē wǔ qiān yán,zhì róu dàn wú yíng。
洸漾漆园叟,游戏与道并。guāng yàng qī yuán sǒu,yóu xì yǔ dào bìng。
内景散蕊珠,洞玉启丹扃。nèi jǐng sàn ruǐ zhū,dòng yù qǐ dān jiōng。
南真纡初秘,缘㖟在兴宁。nán zhēn yū chū mì,yuán shòu zài xīng níng。
滥竽昉灵期,殽玉实光庭。làn yú fǎng líng qī,xiáo yù shí guāng tíng。
及乎宣和季,紫色复蝇声。jí hū xuān hé jì,zǐ sè fù yíng shēng。
误解抱朴书,九咽焰烟生。wù jiě bào pǔ shū,jiǔ yàn yàn yān shēng。
妄讴紫阳咏,恍焉丧其精。wàng ōu zǐ yáng yǒng,huǎng yān sàng qí jīng。
罔象获玄珠,中智谓非诚。wǎng xiàng huò xuán zhū,zhōng zhì wèi fēi chéng。
将配西天言,及我东鲁经。jiāng pèi xī tiān yán,jí wǒ dōng lǔ jīng。
含辉各垂照,皦若日月星。hán huī gè chuí zhào,jiǎo ruò rì yuè xīng。
澄乳出醍醐,和美故无争。chéng rǔ chū tí hú,hé měi gù wú zhēng。
分流虽殊派,不悖当并行。fēn liú suī shū pài,bù bèi dāng bìng xíng。
小兆匪南董,慨焉慕赤明。xiǎo zhào fěi nán dǒng,kǎi yān mù chì míng。
上论九玄度,下纪万椿生。shàng lùn jiǔ xuán dù,xià jì wàn chūn shēng。
窃从玄卿后,良常勒新铭。qiè cóng xuán qīng hòu,liáng cháng lēi xīn míng。

孔阳宗侯有亭曰依隐亭四傍皆竹余为赋之

王世贞

东方昔玩世,大隐金门侧。dōng fāng xī wán shì,dà yǐn jīn mén cè。
之子固沈沦,宗正通属籍。zhī zi gù shěn lún,zōng zhèng tōng shǔ jí。
家有淮王招,人歌岁星谪。jiā yǒu huái wáng zhāo,rén gē suì xīng zhé。
饱飧淇澳菉,啸弄潇湘碧。bǎo sūn qí ào lù,xiào nòng xiāo xiāng bì。
唐李百万叶,疏者曰太白。táng lǐ bǎi wàn yè,shū zhě yuē tài bái。
结友栖竹溪,举世宗六逸。jié yǒu qī zhú xī,jǔ shì zōng liù yì。
子亭以子名,子名借亭得。zi tíng yǐ zi míng,zi míng jiè tíng dé。
试一展吾诗,是否人间色。shì yī zhǎn wú shī,shì fǒu rén jiān sè。

周郎蚤夭项女未适而死殉之合葬于周

王世贞

君是岐路人,女是父母身。jūn shì qí lù rén,nǚ shì fù mǔ shēn。
父母业已许,那能不属君。fù mǔ yè yǐ xǔ,nà néng bù shǔ jūn。
君今既玉折,女岂独瓦全。jūn jīn jì yù zhé,nǚ qǐ dú wǎ quán。
生当愧白日,死当快黄泉。shēng dāng kuì bái rì,sǐ dāng kuài huáng quán。
丹旐从东去,素旐从西来。dān zhào cóng dōng qù,sù zhào cóng xī lái。
两旐东西合,缠绵不得开。liǎng zhào dōng xī hé,chán mián bù dé kāi。
黄蘖化为松,那知苦中久。huáng niè huà wèi sōng,nà zhī kǔ zhōng jiǔ。
十六项家女,千年周家妇。shí liù xiàng jiā nǚ,qiān nián zhōu jiā fù。
君面女不知,女心君应得。jūn miàn nǚ bù zhī,nǚ xīn jūn yīng dé。
不似郤家儿,仓舒浑未识。bù shì xì jiā ér,cāng shū hún wèi shí。
团栾女贞树,煜若银河洗。tuán luán nǚ zhēn shù,yù ruò yín hé xǐ。
不似韩凭木,将情作连理。bù shì hán píng mù,jiāng qíng zuò lián lǐ。
伯夷岂殷民,为殷表君臣。bó yí qǐ yīn mín,wèi yīn biǎo jūn chén。
首阳一抔土,万古归其仁。shǒu yáng yī póu tǔ,wàn gǔ guī qí rén。
我欲竟此曲,此曲悲且长。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū bēi qiě zhǎng。
结为金与石,融为冰与霜。jié wèi jīn yǔ shí,róng wèi bīng yǔ shuāng。

题双松卷盖岭南萧公之手植而其子别驾君读书其下者也

王世贞

赤松游南海,手实贻萧郎。chì sōng yóu nán hǎi,shǒu shí yí xiāo láng。
自云温山种,鸾凤所庇藏。zì yún wēn shān zhǒng,luán fèng suǒ bì cáng。
峭茜双乔柯,矫若龙双翔。qiào qiàn shuāng qiáo kē,jiǎo ruò lóng shuāng xiáng。
东树延夕舂,西枝媚朝阳。dōng shù yán xī chōng,xī zhī mèi cháo yáng。
归云不只栖,偃盖必相当。guī yún bù zhǐ qī,yǎn gài bì xiāng dāng。
谡谡元礼风,劲节抗玄霜。sù sù yuán lǐ fēng,jìn jié kàng xuán shuāng。
飕飕弘景飔,清音韵素商。sōu sōu hóng jǐng sī,qīng yīn yùn sù shāng。
有子馔铜盘,书声出琅琅。yǒu zi zhuàn tóng pán,shū shēng chū láng láng。
丁梦终见叶,贾对良岂荒。dīng mèng zhōng jiàn yè,jiǎ duì liáng qǐ huāng。
下当种灵珀,上当栋明堂。xià dāng zhǒng líng pò,shàng dāng dòng míng táng。
宁学家少府,斋前俱白杨。níng xué jiā shǎo fǔ,zhāi qián jù bái yáng。

答赠曹子大同

王世贞

荆玉游中土,连城不复偿。jīng yù yóu zhōng tǔ,lián chéng bù fù cháng。
武夫迫相淆,璠玙蔽其光。wǔ fū pò xiāng xiáo,fán yú bì qí guāng。
所以神自泣,黯然思陵阳。suǒ yǐ shén zì qì,àn rán sī líng yáng。
空谷产猗兰,无人自芬芳。kōng gǔ chǎn yī lán,wú rén zì fēn fāng。
菉葹群来狎,根株不相当。lù shī qún lái xiá,gēn zhū bù xiāng dāng。
所以希拂拭,愿登君子堂。suǒ yǐ xī fú shì,yuàn dēng jūn zi táng。
淮南富耆硕,曹子乃其良。huái nán fù qí shuò,cáo zi nǎi qí liáng。
渔猎六代薮,驰骋百氏场。yú liè liù dài sǒu,chí chěng bǎi shì chǎng。
五十困公车,六十钓沧浪。wǔ shí kùn gōng chē,liù shí diào cāng làng。
著书累万言,不博俸一囊。zhù shū lèi wàn yán,bù bó fèng yī náng。
鹖雀暮来栖,万目呼凤凰。hé què mù lái qī,wàn mù hū fèng huáng。
窃悲千秋瑞,长铩五色章。qiè bēi qiān qiū ruì,zhǎng shā wǔ sè zhāng。
惠而好我音,携我以同行。huì ér hǎo wǒ yīn,xié wǒ yǐ tóng xíng。
知已何必多,寸心暴秋阳。zhī yǐ hé bì duō,cùn xīn bào qiū yáng。
结交何必早,岁晚见冰霜。jié jiāo hé bì zǎo,suì wǎn jiàn bīng shuāng。

敬美弟杜门信州移文乞休赋此寄之

王世贞

寒霜日夜零,廓落成晏岁。hán shuāng rì yè líng,kuò luò chéng yàn suì。
羁羽坐空条,畴能不愁思。jī yǔ zuò kōng tiáo,chóu néng bù chóu sī。
愁思望故乡,安为久留滞。chóu sī wàng gù xiāng,ān wèi jiǔ liú zhì。
故乡足稻粱,处者甘其惠。gù xiāng zú dào liáng,chù zhě gān qí huì。
伏罗更以详,忽来诚可畏。fú luó gèng yǐ xiáng,hū lái chéng kě wèi。
不睹双飞凤,摩空适其志。bù dǔ shuāng fēi fèng,mó kōng shì qí zhì。
晦显何足陈,无营乃为贵。huì xiǎn hé zú chén,wú yíng nǎi wèi guì。

敬美弟杜门信州移文乞休赋此寄之

王世贞

侯生縻抱关,会计委宣尼。hóu shēng mí bào guān,huì jì wěi xuān ní。
不复知身贱,焉知贵为谁。bù fù zhī shēn jiàn,yān zhī guì wèi shuí。
大块博物形,自古多参差。dà kuài bó wù xíng,zì gǔ duō cān chà。
得失若浮萍,泛者偶值之。dé shī ruò fú píng,fàn zhě ǒu zhí zhī。
高位多折腰,韦缟乃信眉。gāo wèi duō zhé yāo,wéi gǎo nǎi xìn méi。
黄鹄游于田,尺鴳笑其卑。huáng gǔ yóu yú tián,chǐ yàn xiào qí bēi。
狎世诚非易,避人良岂宜。xiá shì chéng fēi yì,bì rén liáng qǐ yí。

敬美弟杜门信州移文乞休赋此寄之

王世贞

彭蠡汇大江,洪波浩洋洋。péng lí huì dà jiāng,hóng bō hào yáng yáng。
零雨久滞淫,牛斗摄其光。líng yǔ jiǔ zhì yín,niú dòu shè qí guāng。
匣中双飞龙,生不铲名王。xiá zhōng shuāng fēi lóng,shēng bù chǎn míng wáng。
一旦埋槁壤,时时啸寒霜。yī dàn mái gǎo rǎng,shí shí xiào hán shuāng。
□□貌若兰,不因风菲芳。mào ruò lán,bù yīn fēng fēi fāng。
盛年中自失,垂晚怨朝阳。shèng nián zhōng zì shī,chuí wǎn yuàn cháo yáng。
逝晷不我还,抚壮当自详。shì guǐ bù wǒ hái,fǔ zhuàng dāng zì xiáng。
无为爱一壑,坐使玄鬓苍。wú wèi ài yī hè,zuò shǐ xuán bìn cāng。

题小桃源图

王世贞

出郭只十里,种桃近千树。chū guō zhǐ shí lǐ,zhǒng táo jìn qiān shù。
主人非避秦,亦不嫌客顾。zhǔ rén fēi bì qín,yì bù xián kè gù。
有酒且赏花,酒尽应须去。yǒu jiǔ qiě shǎng huā,jiǔ jǐn yīng xū qù。
试语刘麟之,何如此中住。shì yǔ liú lín zhī,hé rú cǐ zhōng zhù。

胡楚玉,法门之龙象也,虽混迹㞐士,而超契应真。一旦别余游五台礼文殊大士,感此赋古体一章以赠

王世贞

五台小五岳,梵天作真境。wǔ tái xiǎo wǔ yuè,fàn tiān zuò zhēn jìng。
一岳为一台,秀出太行顶。yī yuè wèi yī tái,xiù chū tài xíng dǐng。
青分鹫岭润,白破鸡足瞑。qīng fēn jiù lǐng rùn,bái pò jī zú míng。
七宝蟠紫空,三珠喷香井。qī bǎo pán zǐ kōng,sān zhū pēn xiāng jǐng。
灵花时自秀,法雨长夏冷。líng huā shí zì xiù,fǎ yǔ zhǎng xià lěng。
吾闻古师利,结法当兹岭。wú wén gǔ shī lì,jié fǎ dāng zī lǐng。
不避老宿嫌,时时神猊骋。bù bì lǎo sù xián,shí shí shén ní chěng。
楚公乘古来,少小发精猛。chǔ gōng chéng gǔ lái,shǎo xiǎo fā jīng měng。
服从居士便,心作苾刍静。fú cóng jū shì biàn,xīn zuò bì chú jìng。
托钵行别余,去去入幽迥。tuō bō xíng bié yú,qù qù rù yōu jiǒng。
圣灯悟来现,佛日尘内永。shèng dēng wù lái xiàn,fú rì chén nèi yǒng。
不畏毒龙摄,所畏在光景。bù wèi dú lóng shè,suǒ wèi zài guāng jǐng。
若叩清凉台,翛然在衣领。ruò kòu qīng liáng tái,xiāo rán zài yī lǐng。

赠卓征甫光禄见访弇园作

王世贞

我爱卓王孙,隽声满人口。wǒ ài zhuó wáng sūn,juàn shēng mǎn rén kǒu。
床头一鹔鹴,时时为客有。chuáng tóu yī sù shuāng,shí shí wèi kè yǒu。
已工光禄吟,复耽步兵酒。yǐ gōng guāng lù yín,fù dān bù bīng jiǔ。
白榜叩紫荆,青丝系杨柳。bái bǎng kòu zǐ jīng,qīng sī xì yáng liǔ。
不为啖名来,能谈尘外否。bù wèi dàn míng lái,néng tán chén wài fǒu。

凌大夫且适园

王世贞

为园何必广,聊以答吾寄。wèi yuán hé bì guǎng,liáo yǐ dá wú jì。
胜从苹洲采,美许芗林媲。shèng cóng píng zhōu cǎi,měi xǔ xiāng lín pì。
水石有真色,桑榆信所植。shuǐ shí yǒu zhēn sè,sāng yú xìn suǒ zhí。
好雨东南来,百卉欣自媚。hǎo yǔ dōng nán lái,bǎi huì xīn zì mèi。
时禽宛宛鸣,鯈鱼悠然逝。shí qín wǎn wǎn míng,tiáo yú yōu rán shì。
念彼非有托,叶此成偶契。niàn bǐ fēi yǒu tuō,yè cǐ chéng ǒu qì。
谷愚岂真徙,河清焉可俟。gǔ yú qǐ zhēn xǐ,hé qīng yān kě qí。
尺鴳与云鹏,逍遥不相倍。chǐ yàn yǔ yún péng,xiāo yáo bù xiāng bèi。
有待终愧烦,无营乃为贵。yǒu dài zhōng kuì fán,wú yíng nǎi wèi guì。

王丈汝止偕张牧过祗园作

王世贞

皇穹不爱道,爰产良知翁。huáng qióng bù ài dào,yuán chǎn liáng zhī wēng。
奔走举世豪,先生得其宗。bēn zǒu jǔ shì háo,xiān shēng dé qí zōng。
说法五十年,甘雨天南东。shuō fǎ wǔ shí nián,gān yǔ tiān nán dōng。
张牧如平阳,避舍舍盖公。zhāng mù rú píng yáng,bì shě shě gài gōng。
轻榕白接䍦,坐我祗园风。qīng róng bái jiē lí,zuò wǒ zhī yuán fēng。
恢谐与觞栾,盎然皆春融。huī xié yǔ shāng luán,àng rán jiē chūn róng。
我闻罗什师,时时迩淫躬。wǒ wén luó shén shī,shí shí ěr yín gōng。
及乎饭棘针,亦与常饭同。jí hū fàn jí zhēn,yì yǔ cháng fàn tóng。
乃知青莲华,无妨淤泥中。nǎi zhī qīng lián huá,wú fáng yū ní zhōng。
语罢一自笑,廓落高天空。yǔ bà yī zì xiào,kuò luò gāo tiān kōng。

唐伯虎画牡丹下睡猫题者不甚快意因戏为作之

王世贞

白日当卓午,狸奴睛一线。bái rì dāng zhuó wǔ,lí nú jīng yī xiàn。
胡为尚颓然,曲肱掩其面。hú wèi shàng tuí rán,qū gōng yǎn qí miàn。
得非薄苛醉,毋乃干陬倦。dé fēi báo kē zuì,wú nǎi gàn zōu juàn。
风吹木芍药,时时堕芳片。fēng chuī mù sháo yào,shí shí duò fāng piàn。
堕者作裀褥,留者充帷帟。duò zhě zuò yīn rù,liú zhě chōng wéi yì。
高卧时未至,雄才晚方见。gāo wò shí wèi zhì,xióng cái wǎn fāng jiàn。
纵横群鼠辈,未解事机变。zòng héng qún shǔ bèi,wèi jiě shì jī biàn。
牙爪攒戟霜,飞腾掣弓电。yá zhǎo zǎn jǐ shuāng,fēi téng chè gōng diàn。
讵止无当锋,谁与敢奔殿。jù zhǐ wú dāng fēng,shuí yǔ gǎn bēn diàn。
刳裂惩狡贪,吮咀慰酣战。kū liè chéng jiǎo tān,shǔn jǔ wèi hān zhàn。
能令此辈空,不爱通侯券。néng lìng cǐ bèi kōng,bù ài tōng hóu quàn。
丹青何人手,唐子少豪健。dān qīng hé rén shǒu,táng zi shǎo háo jiàn。
卖骏足偶蹶,屠龙技方贱。mài jùn zú ǒu jué,tú lóng jì fāng jiàn。
韬精恣鼓跌,含意在荒晏。tāo jīng zì gǔ diē,hán yì zài huāng yàn。
鲑虾苟不乏,猫鼠各自便。guī xiā gǒu bù fá,māo shǔ gè zì biàn。
犹胜李雟州,摇尾媚娘殿。yóu shèng lǐ xī zhōu,yáo wěi mèi niáng diàn。