古诗词

王世贞

阜城道中

王世贞

春色昼冥冥,劳歌倦自听。chūn sè zhòu míng míng,láo gē juàn zì tīng。
地过三辅紫,天近九关青。dì guò sān fǔ zǐ,tiān jìn jiǔ guān qīng。
旅梦从车续,村沽离盏醒。lǚ mèng cóng chē xù,cūn gū lí zhǎn xǐng。
如何挂冠后,更遣役吾形。rú hé guà guān hòu,gèng qiǎn yì wú xíng。

喜于鳞被召作

王世贞

物色乾坤满,羊裘尚寂寥。wù sè qián kūn mǎn,yáng qiú shàng jì liáo。
忽闻求剑诏,实已应弓招。hū wén qiú jiàn zhào,shí yǐ yīng gōng zhāo。
骚雅名终在,巢由卧转骄。sāo yǎ míng zhōng zài,cháo yóu wò zhuǎn jiāo。
弹冠岂吾事,或可擅渔樵。dàn guān qǐ wú shì,huò kě shàn yú qiáo。

贻张明府

王世贞

一官知久厌,何事复泥途。yī guān zhī jiǔ yàn,hé shì fù ní tú。
自长朱门傲,谁怜白雪孤。zì zhǎng zhū mén ào,shuí lián bái xuě gū。
百钱行处有,双屐倦来扶。bǎi qián xíng chù yǒu,shuāng jī juàn lái fú。
况是春山里,村村闻鹧鸪。kuàng shì chūn shān lǐ,cūn cūn wén zhè gū。

项子出新编索序余病未能讽咏来美聊成短述

王世贞

浮名人自惜,孤调晚堪疑。fú míng rén zì xī,gū diào wǎn kān yí。
欲定三都价,难评幼妇辞。yù dìng sān dōu jià,nán píng yòu fù cí。
飞扬投笔意,寂寞断弦悲。fēi yáng tóu bǐ yì,jì mò duàn xián bēi。
归遇烟波侣,犹能说项斯。guī yù yān bō lǚ,yóu néng shuō xiàng sī。

病中书怀上御史院王大夫兼简郭考功

王世贞

刺促都门地,栖迟草莽臣。cì cù dōu mén dì,qī chí cǎo mǎng chén。
浮名当日洗,畏路暂时新。fú míng dāng rì xǐ,wèi lù zàn shí xīn。
涕泪仍沾世,风尘敢为身。tì lèi réng zhān shì,fēng chén gǎn wèi shēn。
艰难心一片,寸断为君陈。jiān nán xīn yī piàn,cùn duàn wèi jūn chén。

病中书怀上御史院王大夫兼简郭考功

王世贞

自收孤臣泪,知非九辨才。zì shōu gū chén lèi,zhī fēi jiǔ biàn cái。
天疑将日远,霜肯背春来。tiān yí jiāng rì yuǎn,shuāng kěn bèi chūn lái。
肱在先应折,肠馀此际回。gōng zài xiān yīng zhé,cháng yú cǐ jì huí。
莫教垂死骨,仍作不然灰。mò jiào chuí sǐ gǔ,réng zuò bù rán huī。

病中书怀上御史院王大夫兼简郭考功

王世贞

沦落丰城剑,参差古狱中。lún luò fēng chéng jiàn,cān chà gǔ yù zhōng。
向来双犯斗,端为一司空。xiàng lái shuāng fàn dòu,duān wèi yī sī kōng。
生死恩犹在,乾坤事未穷。shēng sǐ ēn yóu zài,qián kūn shì wèi qióng。
华阴半掬土,秋色满崆峒。huá yīn bàn jū tǔ,qiū sè mǎn kōng dòng。

病中书怀上御史院王大夫兼简郭考功

王世贞

寂寞千秋事,艰危一寸肠。jì mò qiān qiū shì,jiān wēi yī cùn cháng。
不因穷李白,那见古汾阳。bù yīn qióng lǐ bái,nà jiàn gǔ fén yáng。
霜色回天老,春风遍夜郎。shuāng sè huí tiān lǎo,chūn fēng biàn yè láng。
衔珠未敢报,踯躅五湖傍。xián zhū wèi gǎn bào,zhí zhú wǔ hú bàng。

无凭

王世贞

一归恒在念,万事总无凭。yī guī héng zài niàn,wàn shì zǒng wú píng。
病入中年易,愁因薄暮增。bìng rù zhōng nián yì,chóu yīn báo mù zēng。
世情工顿挫,吾意岂飞腾。shì qíng gōng dùn cuò,wú yì qǐ fēi téng。
渐觉交游少,时能觅酒僧。jiàn jué jiāo yóu shǎo,shí néng mì jiǔ sēng。

题项子曲池草堂用原韵

王世贞

闻君卜筑处,巧得越江偏。wén jūn bo zhù chù,qiǎo dé yuè jiāng piān。
宛转天疑隔,栖迟境自玄。wǎn zhuǎn tiān yí gé,qī chí jìng zì xuán。
草萦双屐远,花借一尊先。cǎo yíng shuāng jī yuǎn,huā jiè yī zūn xiān。
况是谈经日,门人有服虔。kuàng shì tán jīng rì,mén rén yǒu fú qián。

题项子曲池草堂用原韵

王世贞

小凿通鱼缓,幽栖得燕新。xiǎo záo tōng yú huǎn,yōu qī dé yàn xīn。
地方韦氏曲,池是习家邻。dì fāng wéi shì qū,chí shì xí jiā lín。
梦好从难弟,诗成托有神。mèng hǎo cóng nán dì,shī chéng tuō yǒu shén。
时才屈指见,慎莫怨沈沦。shí cái qū zhǐ jiàn,shèn mò yuàn shěn lún。

题项子曲池草堂用原韵

王世贞

字许桓谭问,名因求仲闻。zì xǔ huán tán wèn,míng yīn qiú zhòng wén。
数楹浣花借,一水武夷分。shù yíng huàn huā jiè,yī shuǐ wǔ yí fēn。
竹袅干云色,兰滋过雨芬。zhú niǎo gàn yún sè,lán zī guò yǔ fēn。
风尘知暂染,不愧北山文。fēng chén zhī zàn rǎn,bù kuì běi shān wén。

闲居

王世贞

但拟闲居好,幽怀可具陈。dàn nǐ xián jū hǎo,yōu huái kě jù chén。
穷交人自贵,衰眼事方新。qióng jiāo rén zì guì,shuāi yǎn shì fāng xīn。
倚酒称欢伯,看经号道民。yǐ jiǔ chēng huān bó,kàn jīng hào dào mín。
逃儒岂吾意,聊以破沈沦。táo rú qǐ wú yì,liáo yǐ pò shěn lún。

曾太学携酒见访作

王世贞

花宫寂无事,屐齿破高眠。huā gōng jì wú shì,jī chǐ pò gāo mián。
双眼乍青白,一尊中圣贤。shuāng yǎn zhà qīng bái,yī zūn zhōng shèng xián。
楚材知自足,郢调为谁偏。chǔ cái zhī zì zú,yǐng diào wèi shuí piān。
更有沈冥趣,毋轻与世传。gèng yǒu shěn míng qù,wú qīng yǔ shì chuán。

莫参政子良张山人携饮天宁寺作

王世贞

东风依步屧,爱此禅房幽。dōng fēng yī bù xiè,ài cǐ chán fáng yōu。
一雨忽秋色,诸天来瞑愁。yī yǔ hū qiū sè,zhū tiān lái míng chóu。
乌随托钵下,僧逐鸣钟收。wū suí tuō bō xià,sēng zhú míng zhōng shōu。
尚有三车喻,能同信宿留。shàng yǒu sān chē yù,néng tóng xìn sù liú。

莫参政子良张山人携饮天宁寺作

王世贞

久客钱依杖,奇探句入囊。jiǔ kè qián yī zhàng,qí tàn jù rù náng。
未禁陶令酒,聊借远公房。wèi jìn táo lìng jiǔ,liáo jiè yuǎn gōng fáng。
辱为藏钩忍,机堪坐隐忘。rǔ wèi cáng gōu rěn,jī kān zuò yǐn wàng。
禅心醉颇见,倘恕野夫狂。chán xīn zuì pǒ jiàn,tǎng shù yě fū kuáng。

答康子

王世贞

历落康生在,新诗重起予。lì luò kāng shēng zài,xīn shī zhòng qǐ yǔ。
自然燕地桂,不草茂陵书。zì rán yàn dì guì,bù cǎo mào líng shū。
白雪酬知少,青云转盼疏。bái xuě chóu zhī shǎo,qīng yún zhuǎn pàn shū。
吴天莽空阔,握手意何如。wú tiān mǎng kōng kuò,wò shǒu yì hé rú。

醉赠江上人兼示盛生二首

王世贞

远公不戒酒,殊足了吾生。yuǎn gōng bù jiè jiǔ,shū zú le wú shēng。
访即披衣出,呼便托钵行。fǎng jí pī yī chū,hū biàn tuō bō xíng。
别时轻抖擞,醉后好纵横。bié shí qīng dǒu sǒu,zuì hòu hǎo zòng héng。
懒说亲朋字,穷途障匪轻。lǎn shuō qīn péng zì,qióng tú zhàng fěi qīng。

醉赠江上人兼示盛生二首

王世贞

莲卷破寥寂,花宫驱郁蒸。lián juǎn pò liáo jì,huā gōng qū yù zhēng。
故人褦襶子,吾党羯磨僧。gù rén nài dài zi,wú dǎng jié mó sēng。
净土闲从借,禅心醉可凭。jìng tǔ xián cóng jiè,chán xīn zuì kě píng。
莫题颜远句,人我意堪憎。mò tí yán yuǎn jù,rén wǒ yì kān zēng。

雨后见月华作

王世贞

明河十万斛,为我洗澄晖。míng hé shí wàn hú,wèi wǒ xǐ chéng huī。
忽睹千虹绕,如从七宝围。hū dǔ qiān hóng rào,rú cóng qī bǎo wéi。
丹成玉兔杵,花发素娥衣。dān chéng yù tù chǔ,huā fā sù é yī。
不待过笙鹤,缑山思已飞。bù dài guò shēng hè,gōu shān sī yǐ fēi。