古诗词

王世贞

写怀寄舍弟

王世贞

休沐无它事,清狂为尔陈。xiū mù wú tā shì,qīng kuáng wèi ěr chén。
身将数酒伴,名挂一诗人。shēn jiāng shù jiǔ bàn,míng guà yī shī rén。
物意安吾拙,时才捷有神。wù yì ān wú zhuō,shí cái jié yǒu shén。
不知投老计,何日定为真。bù zhī tóu lǎo jì,hé rì dìng wèi zhēn。

京口别送者

王世贞

抛君江口棹,尽我手中卮。pāo jūn jiāng kǒu zhào,jǐn wǒ shǒu zhōng zhī。
垂老本难别,欲归翻狎离。chuí lǎo běn nán bié,yù guī fān xiá lí。
转头吴地近,抗手晋山迟。zhuǎn tóu wú dì jìn,kàng shǒu jìn shān chí。
岂必耽微禄,浮生本未期。qǐ bì dān wēi lù,fú shēng běn wèi qī。

周君自大官令出太仆辽左飘然挂冠今年五十矣而颜尚童其婿一龙余从子也乞诗为寿

王世贞

我爱周郎美,雅如王子猷。wǒ ài zhōu láng měi,yǎ rú wáng zi yóu。
官闲骑曹马,兴尽剡溪舟。guān xián qí cáo mǎ,xīng jǐn shàn xī zhōu。
坐客中清圣,园租比素侯。zuò kè zhōng qīng shèng,yuán zū bǐ sù hóu。
白狼河畔雪,知不上君头。bái láng hé pàn xuě,zhī bù shàng jūn tóu。

周君自大官令出太仆辽左飘然挂冠今年五十矣而颜尚童其婿一龙余从子也乞诗为寿

王世贞

少日佳公子,中年贤大夫。shǎo rì jiā gōng zi,zhōng nián xián dà fū。
自回司仆驭,祇忆步兵厨。zì huí sī pū yù,qí yì bù bīng chú。
入坐峰峰玉,挥毫字字珠。rù zuò fēng fēng yù,huī háo zì zì zhū。
龟貂未全敝,时付酒家胡。guī diāo wèi quán bì,shí fù jiǔ jiā hú。

过滁州邵少参

王世贞

过君驷马里,逢君五马还。guò jūn sì mǎ lǐ,féng jūn wǔ mǎ hái。
乍看仍似梦,稍定各开颜。zhà kàn réng shì mèng,shāo dìng gè kāi yán。
白葛凉从进,清尊别任攀。bái gé liáng cóng jìn,qīng zūn bié rèn pān。
环滁众峰色,仿佛越中山。huán chú zhòng fēng sè,fǎng fú yuè zhōng shān。

途次赠孙尚宝鑨时以千秋入贺

王世贞

汝自舆司马,忧时涕泪悬。rǔ zì yú sī mǎ,yōu shí tì lèi xuán。
宸枫九地隔,疏草万人传。chén fēng jiǔ dì gé,shū cǎo wàn rén chuán。
天意存孤直,臣心转更坚。tiān yì cún gū zhí,chén xīn zhuǎn gèng jiān。
承华一箴在,知不愧先贤。chéng huá yī zhēn zài,zhī bù kuì xiān xián。

送陈太仆参政蜀省

王世贞

久宦无前辈,推迁自至公。jiǔ huàn wú qián bèi,tuī qiān zì zhì gōng。
空群辞蓟北,叱驭指褒中。kōng qún cí jì běi,chì yù zhǐ bāo zhōng。
益部星初动,并门险对雄。yì bù xīng chū dòng,bìng mén xiǎn duì xióng。
还将在駉绩,一颂拟清风。hái jiāng zài jiōng jì,yī sòng nǐ qīng fēng。

邀李袁二使君小饮

王世贞

忽忽秋将暮,悠悠欲傍谁。hū hū qiū jiāng mù,yōu yōu yù bàng shuí。
无才薪自积,有禄桂从炊。wú cái xīn zì jī,yǒu lù guì cóng chuī。
贪作传杯过,数为同舍期。tān zuò chuán bēi guò,shù wèi tóng shě qī。
南冠笑相拭,莫使晋人疑。nán guān xiào xiāng shì,mò shǐ jìn rén yí。

太原道中书事

王世贞

盘陀十二驿,驿驿似西川。pán tuó shí èr yì,yì yì shì xī chuān。
毕竟中无地,还疑小有天。bì jìng zhōng wú dì,hái yí xiǎo yǒu tiān。
居民同伏鼠,宿客傍栖鸢。jū mín tóng fú shǔ,sù kè bàng qī yuān。
不待蝉声苦,秋霜向鬓边。bù dài chán shēng kǔ,qiū shuāng xiàng bìn biān。

太原道中书事

王世贞

不断峰峦色,何由见晋阳。bù duàn fēng luán sè,hé yóu jiàn jìn yáng。
傍山兔三穴,入地鼠千仓。bàng shān tù sān xué,rù dì shǔ qiān cāng。
项为泉奔瘿,牙因枣熟黄。xiàng wèi quán bēn yǐng,yá yīn zǎo shú huáng。
吴儿莫相笑,风俗古陶唐。wú ér mò xiāng xiào,fēng sú gǔ táo táng。

中秋夜从侍御饶公登明远楼二首

王世贞

今夜中秋月,浮云袅自横。jīn yè zhōng qiū yuè,fú yún niǎo zì héng。
未添三晋莹,只避五星明。wèi tiān sān jìn yíng,zhǐ bì wǔ xīng míng。
小坐杯频转,清言烛屡更。xiǎo zuò bēi pín zhuǎn,qīng yán zhú lǚ gèng。
霜威暂时失,桃李欲敷荣。shuāng wēi zàn shí shī,táo lǐ yù fū róng。

中秋夜从侍御饶公登明远楼二首

王世贞

黯澹千山暮,凭阑首重回。àn dàn qiān shān mù,píng lán shǒu zhòng huí。
虹争汾水上,云拥太行来。hóng zhēng fén shuǐ shàng,yún yōng tài xíng lái。
渐老惊先达,多艰急异才。jiàn lǎo jīng xiān dá,duō jiān jí yì cái。
今宵迟月色,须为绣衣开。jīn xiāo chí yuè sè,xū wèi xiù yī kāi。

初入谒晋邸陈常侍要饮别墅作

王世贞

别殿沾恩罢,逢迎有大珰。bié diàn zhān ēn bà,féng yíng yǒu dà dāng。
自云东第好,只在小山傍。zì yún dōng dì hǎo,zhǐ zài xiǎo shān bàng。
曙月侵金酎,流云断粉行。shǔ yuè qīn jīn zhòu,liú yún duàn fěn xíng。
为传趋府近,促拍按飞觞。wèi chuán qū fǔ jìn,cù pāi àn fēi shāng。

初入谒晋邸陈常侍要饮别墅作

王世贞

河东张特进,老不爱人扶。hé dōng zhāng tè jìn,lǎo bù ài rén fú。
圃为延宾学,尊从罢直呼。pǔ wèi yán bīn xué,zūn cóng bà zhí hū。
食单黄颔臛,酒味紫酡酥。shí dān huáng hàn huò,jiǔ wèi zǐ tuó sū。
取适须臾事,沈冥即我徒。qǔ shì xū yú shì,shěn míng jí wǒ tú。

再从诸公饮陈常侍别墅

王世贞

小割虒祁地,聊为梓泽园。xiǎo gē sī qí dì,liáo wèi zǐ zé yuán。
杯从三雅贵,客有八公尊。bēi cóng sān yǎ guì,kè yǒu bā gōng zūn。
膝席宽宾礼,牙盘侈国恩。xī xí kuān bīn lǐ,yá pán chǐ guó ēn。
犹言朱邸俗,揖向栋花村。yóu yán zhū dǐ sú,yī xiàng dòng huā cūn。

再从诸公饮陈常侍别墅

王世贞

偶尔朋簪盍,仍劳倒屣迎。ǒu ěr péng zān hé,réng láo dào xǐ yíng。
斗茶中贵好,赐醴主君情。dòu chá zhōng guì hǎo,cì lǐ zhǔ jūn qíng。
果取非时味,花多别创名。guǒ qǔ fēi shí wèi,huā duō bié chuàng míng。
不论休沐否,省事晓来清。bù lùn xiū mù fǒu,shěng shì xiǎo lái qīng。

晋中得亡妾信志感

王世贞

歌鹿初停奏,来鸿已叹离。gē lù chū tíng zòu,lái hóng yǐ tàn lí。
一棺谁傍汝,两口别称儿。yī guān shuí bàng rǔ,liǎng kǒu bié chēng ér。
拭泪偷潜滴,关心忍自支。shì lèi tōu qián dī,guān xīn rěn zì zhī。
丈夫多意气,元不为蛾眉。zhàng fū duō yì qì,yuán bù wèi é méi。

晋中得亡妾信志感

王世贞

苦忆登车日,双眸强暂回。kǔ yì dēng chē rì,shuāng móu qiáng zàn huí。
已真成死别,翻更怯书来。yǐ zhēn chéng sǐ bié,fān gèng qiè shū lái。
玉箸难收恨,朱丝未作灰。yù zhù nán shōu hèn,zhū sī wèi zuò huī。
和家后园李,子好令枝摧。hé jiā hòu yuán lǐ,zi hǎo lìng zhī cuī。

晋中得亡妾信志感

王世贞

我更三千里,儿骄女又痴。wǒ gèng sān qiān lǐ,ér jiāo nǚ yòu chī。
最怜垂命别,谁作有情悲。zuì lián chuí mìng bié,shuí zuò yǒu qíng bēi。
旧幌教凉住,空箱傍夜移。jiù huǎng jiào liáng zhù,kōng xiāng bàng yè yí。
戢身无寸土,西閤已先辞。jí shēn wú cùn tǔ,xī gé yǐ xiān cí。

晋中得亡妾信志感

王世贞

十八年中事,居然一梦非。shí bā nián zhōng shì,jū rán yī mèng fēi。
未论调瑟好,所悯抱衾稀。wèi lùn diào sè hǎo,suǒ mǐn bào qīn xī。
强粥供啼乳,篝灯问缉衣。qiáng zhōu gōng tí rǔ,gōu dēng wèn jī yī。
辛勤意何限,脉脉付斜晖。xīn qín yì hé xiàn,mài mài fù xié huī。