古诗词

王世贞

访子与长兴道中

王世贞

客路逢秋倍可怜,布帆如练挂苍烟。kè lù féng qiū bèi kě lián,bù fān rú liàn guà cāng yān。
绿醽若下堪满盏,紫蟹湖头不论钱。lǜ líng ruò xià kān mǎn zhǎn,zǐ xiè hú tóu bù lùn qián。
千里敢言中散驾,百年差胜子猷船。qiān lǐ gǎn yán zhōng sàn jià,bǎi nián chà shèng zi yóu chuán。
怀贤徙倚孤吟发,句就人间懒向传。huái xián xǐ yǐ gū yín fā,jù jiù rén jiān lǎn xiàng chuán。

秋日再过伯寅作

王世贞

清渠曲曲护苍苔,剥啄衡门手自开。qīng qú qū qū hù cāng tái,bō zhuó héng mén shǒu zì kāi。
主在未须题凤去,客频宁为好龙来。zhǔ zài wèi xū tí fèng qù,kè pín níng wèi hǎo lóng lái。
窗前竹色分茶碗,径里橙香入酒杯。chuāng qián zhú sè fēn chá wǎn,jìng lǐ chéng xiāng rù jiǔ bēi。
闻道西山月更好,可能乘兴一登台。wén dào xī shān yuè gèng hǎo,kě néng chéng xīng yī dēng tái。

同子与诸君游大司寇顾公箬溪书院分韵时公不出且折简见召

王世贞

壶觞选胜一从容,负郭堂开面面峰。hú shāng xuǎn shèng yī cóng róng,fù guō táng kāi miàn miàn fēng。
地拥菰城横翡翠,天回箬水浸芙蓉。dì yōng gū chéng héng fěi cuì,tiān huí ruò shuǐ jìn fú róng。
敢从门外题凡鸟,曾向云间识卧龙。gǎn cóng mén wài tí fán niǎo,céng xiàng yún jiān shí wò lóng。
抱日苍虬雄对舞,主人亲植两株松。bào rì cāng qiú xióng duì wǔ,zhǔ rén qīn zhí liǎng zhū sōng。

同子与诸君游大司寇顾公箬溪书院分韵时公不出且折简见召

王世贞

石峭亭虚瞰碧空,振衣长啸许谁同。shí qiào tíng xū kàn bì kōng,zhèn yī zhǎng xiào xǔ shuí tóng。
千林瀑过初疑雨,万叶秋归自起风。qiān lín pù guò chū yí yǔ,wàn yè qiū guī zì qǐ fēng。
洛下名流唯白傅,襄阳耆旧有庞公。luò xià míng liú wéi bái fù,xiāng yáng qí jiù yǒu páng gōng。
仍闻东阁高开宴,不为登临兴易穷。réng wén dōng gé gāo kāi yàn,bù wèi dēng lín xīng yì qióng。

解斋后过瞻美弟山池一首

王世贞

杜门旬日偶初出,物色风光相映鲜。dù mén xún rì ǒu chū chū,wù sè fēng guāng xiāng yìng xiān。
为问攒眉莲社后,能无把臂竹林前。wèi wèn zǎn méi lián shè hòu,néng wú bǎ bì zhú lín qián。
青山大可供词客,新月殊堪费酒钱。qīng shān dà kě gōng cí kè,xīn yuè shū kān fèi jiǔ qián。
报汝过从应更数,莫教童稚厌周旋。bào rǔ guò cóng yīng gèng shù,mò jiào tóng zhì yàn zhōu xuán。

次仲蔚韵题扇赠沈生

王世贞

石头城下草迷离,梦里分明玉树姿。shí tóu chéng xià cǎo mí lí,mèng lǐ fēn míng yù shù zī。
纨扇已题桃叶句,白门空唱柳枝词。wán shàn yǐ tí táo yè jù,bái mén kōng chàng liǔ zhī cí。
裁将尺鲤羞人问,锁就双蛾只自知。cái jiāng chǐ lǐ xiū rén wèn,suǒ jiù shuāng é zhǐ zì zhī。
腰带休文浑欲减,可无单舫慰相思。yāo dài xiū wén hún yù jiǎn,kě wú dān fǎng wèi xiāng sī。

答于鳞

王世贞

岁晏天高首重回,中原万里一书来。suì yàn tiān gāo shǒu zhòng huí,zhōng yuán wàn lǐ yī shū lái。
峥嵘未病惊人笔,黯澹长浮避客杯。zhēng róng wèi bìng jīng rén bǐ,àn dàn zhǎng fú bì kè bēi。
雁后江湖开气象,灯前风雨失时才。yàn hòu jiāng hú kāi qì xiàng,dēng qián fēng yǔ shī shí cái。
自怜身隐文焉用,纵有微吟懒向裁。zì lián shēn yǐn wén yān yòng,zòng yǒu wēi yín lǎn xiàng cái。

于鳞有重寄余兄弟作再答

王世贞

客有将归金错刀,暮云寒色动江皋。kè yǒu jiāng guī jīn cuò dāo,mù yún hán sè dòng jiāng gāo。
故人知未驯龙性,小弟凭谁与凤毛。gù rén zhī wèi xùn lóng xìng,xiǎo dì píng shuí yǔ fèng máo。
名尽酒狂差自若,病来诗态任儿曹。míng jǐn jiǔ kuáng chà zì ruò,bìng lái shī tài rèn ér cáo。
相闻不浅埙篪思,莫放阳春调转高。xiāng wén bù qiǎn xūn chí sī,mò fàng yáng chūn diào zhuǎn gāo。

至日即事示舍弟

王世贞

至后郊居殊可怜,剧昏霾色隐寒烟。zhì hòu jiāo jū shū kě lián,jù hūn mái sè yǐn hán yān。
战馀天地心难识,剥尽阴阳气尚偏。zhàn yú tiān dì xīn nán shí,bō jǐn yīn yáng qì shàng piān。
海内厌长多事日,山中仅有得归年。hǎi nèi yàn zhǎng duō shì rì,shān zhōng jǐn yǒu dé guī nián。
开尊棣萼能明眼,差胜悲吟剑岭边。kāi zūn dì è néng míng yǎn,chà shèng bēi yín jiàn lǐng biān。

魏济南顺甫寄过李于鳞之作

王世贞

翩翩露冕拥朱轩,十二诸侯济上尊。piān piān lù miǎn yōng zhū xuān,shí èr zhū hóu jì shàng zūn。
才大梗阳无讼狱,政馀元礼有登门。cái dà gěng yáng wú sòng yù,zhèng yú yuán lǐ yǒu dēng mén。
齐风共许中原色,楚些能忘大泽魂。qí fēng gòng xǔ zhōng yuán sè,chǔ xiē néng wàng dà zé hún。
枫叶寒云空自晚,欲将憔悴傍谁论。fēng yè hán yún kōng zì wǎn,yù jiāng qiáo cuì bàng shuí lùn。

寄题于鳞白雪楼

王世贞

平楚苍然万木齐,嵯峨飞阁岱云低。píng chǔ cāng rán wàn mù qí,cuó é fēi gé dài yún dī。
峰头玉蕊春长在,槛外金茎夜不迷。fēng tóu yù ruǐ chūn zhǎng zài,kǎn wài jīn jīng yè bù mí。
赋就梁园无左席,书来郢曲有新题。fù jiù liáng yuán wú zuǒ xí,shū lái yǐng qū yǒu xīn tí。
何人强责元龙礼,不遣清樽我辈携。hé rén qiáng zé yuán lóng lǐ,bù qiǎn qīng zūn wǒ bèi xié。

寄题于鳞白雪楼

王世贞

伏枕清秋海岱边,高楼中擘俯苍烟。fú zhěn qīng qiū hǎi dài biān,gāo lóu zhōng bāi fǔ cāng yān。
同云不尽千家晓,寒月长开万古妍。tóng yún bù jǐn qiān jiā xiǎo,hán yuè zhǎng kāi wàn gǔ yán。
天上几看新玉树,山中端合老朱弦。tiān shàng jǐ kàn xīn yù shù,shān zhōng duān hé lǎo zhū xián。
夸他信美仍吾土,句就还应两地传。kuā tā xìn měi réng wú tǔ,jù jiù hái yīng liǎng dì chuán。

甲子元日试笔

王世贞

今年云日媚元正,村径衡门也自晴。jīn nián yún rì mèi yuán zhèng,cūn jìng héng mén yě zì qíng。
天地容吾新甲子,风尘少尔一书生。tiān dì róng wú xīn jiǎ zi,fēng chén shǎo ěr yī shū shēng。
樽前柏叶将迟得,槛外梅花更剧明。zūn qián bǎi yè jiāng chí dé,kǎn wài méi huā gèng jù míng。
但醉婆娑仍起舞,不烦儿女岁时情。dàn zuì pó suō réng qǐ wǔ,bù fán ér nǚ suì shí qíng。

答吴邵武明卿

王世贞

江城腊尽雨萧萧,忽有鸿书破寂寥。jiāng chéng là jǐn yǔ xiāo xiāo,hū yǒu hóng shū pò jì liáo。
海内风尘仍岳牧,故人踪迹满渔樵。hǎi nèi fēng chén réng yuè mù,gù rén zōng jì mǎn yú qiáo。
休论往事才空老,不为微名贱转骄。xiū lùn wǎng shì cái kōng lǎo,bù wèi wēi míng jiàn zhuǎn jiāo。
东望浮云真咫尺,武夷寒色锁岧峣。dōng wàng fú yún zhēn zhǐ chǐ,wǔ yí hán sè suǒ tiáo yáo。

张善甫罢归为酒要之

王世贞

早时海国看除目,晏岁云霄已罢官。zǎo shí hǎi guó kàn chú mù,yàn suì yún xiāo yǐ bà guān。
宦后急流谁退勇,曲中行路古来难。huàn hòu jí liú shuí tuì yǒng,qū zhōng xíng lù gǔ lái nán。
春盘入菜贫堪供,社酒含椒醉不寒。chūn pán rù cài pín kān gōng,shè jiǔ hán jiāo zuì bù hán。
今日可能相共否,野夫园竹甚平安。jīn rì kě néng xiāng gòng fǒu,yě fū yuán zhú shén píng ān。

寄少司马丁公

王世贞

十年曾见补天才,谁遣留侯倦汉回。shí nián céng jiàn bǔ tiān cái,shuí qiǎn liú hóu juàn hàn huí。
听履星辰仍五岳,拂衣湖海更三台。tīng lǚ xīng chén réng wǔ yuè,fú yī hú hǎi gèng sān tái。
窗前瀑布秋声发,镜里香炉紫气来。chuāng qián pù bù qiū shēng fā,jìng lǐ xiāng lú zǐ qì lái。
莫以齐门称国士,剑歌空上阖闾台。mò yǐ qí mén chēng guó shì,jiàn gē kōng shàng hé lǘ tái。

仲春望后二日与彭孔嘉章道华刘子威魏季朗张伯起张幼于舍弟敬美过袁鲁望遇雪探韵得先字

王世贞

袁安馆卧连三日,雷雨初晴雪可怜。yuán ān guǎn wò lián sān rì,léi yǔ chū qíng xuě kě lián。
欲出龙蛇惊暂后,未舒桃李眩争先。yù chū lóng shé jīng zàn hòu,wèi shū táo lǐ xuàn zhēng xiān。
十年空擅游梁席,此夕俱传倡郢篇。shí nián kōng shàn yóu liáng xí,cǐ xī jù chuán chàng yǐng piān。
极目西山吾并老,拟将春事傍谁妍。jí mù xī shān wú bìng lǎo,nǐ jiāng chūn shì bàng shuí yán。

春日同彭孔嘉黄淳父周公瑕章道华刘子威袁鲁望魏季朗舍弟过张伯起幼于园亭探韵得梅字

王世贞

吴门忻接二难才,况复筵从七子开。wú mén xīn jiē èr nán cái,kuàng fù yán cóng qī zi kāi。
句里池塘今夜草,笛中春雪故园梅。jù lǐ chí táng jīn yè cǎo,dí zhōng chūn xuě gù yuán méi。
轻阴作润花偏发,薄暝将寒酒自催。qīng yīn zuò rùn huā piān fā,báo míng jiāng hán jiǔ zì cuī。
别径难忘仍易识,野人芒屩颇能来。bié jìng nán wàng réng yì shí,yě rén máng juē pǒ néng lái。

春日为西山之游仲蔚病不克偕贻诗见问率尔有答

王世贞

亚字城西春色来,春江日日酒船开。yà zì chéng xī chūn sè lái,chūn jiāng rì rì jiǔ chuán kāi。
杖头排比花间月,屐齿分疏雨后苔。zhàng tóu pái bǐ huā jiān yuè,jī chǐ fēn shū yǔ hòu tái。
济胜可无玄度具,倦游空自长卿才。jì shèng kě wú xuán dù jù,juàn yóu kōng zì zhǎng qīng cái。
新诗句好堪惆怅,拥鼻篝灯被底裁。xīn shī jù hǎo kān chóu chàng,yōng bí gōu dēng bèi dǐ cái。

与周公瑕袁鲁望张伯起舍弟访要离墓分韵得幽字

王世贞

杖策携樽选胜游,古墩残堞境仍幽。zhàng cè xié zūn xuǎn shèng yóu,gǔ dūn cán dié jìng réng yōu。
千年草傍梁鸿泪,万里潮分伍员愁。qiān nián cǎo bàng liáng hóng lèi,wàn lǐ cháo fēn wǔ yuán chóu。
病后风尘贪自保,醉来然诺暂堪酬。bìng hòu fēng chén tān zì bǎo,zuì lái rán nuò zàn kān chóu。
延陵故有遗祠在,暮色苍茫未可求。yán líng gù yǒu yí cí zài,mù sè cāng máng wèi kě qiú。