古诗词

王世贞

史德充少府尝从姜都督夏州寻官于闽从戚大将军破岛寇有功当迁会失用事者指为王官不赴放浪江湖间谒余海上漫成此诗为赠

王世贞

看君双颊话时红,憔悴功名耻众同。kàn jūn shuāng jiá huà shí hóng,qiáo cuì gōng míng chǐ zhòng tóng。
曾逐虎头歌出塞,却依龙■试乘风。céng zhú hǔ tóu gē chū sāi,què yī lóng shì chéng fēng。
朝端绿盭论兵左,橐里朱提借士空。cháo duān lǜ lì lùn bīng zuǒ,tuó lǐ zhū tí jiè shì kōng。
总为王门裾懒曳,季鹰新号醉江东。zǒng wèi wáng mén jū lǎn yè,jì yīng xīn hào zuì jiāng dōng。

答用晦王孙

王世贞

朱邸春风玉轸闲,能将流水落人间。zhū dǐ chūn fēng yù zhěn xián,néng jiāng liú shuǐ luò rén jiān。
毋论帝子开高阁,别与书生赋小山。wú lùn dì zi kāi gāo gé,bié yǔ shū shēng fù xiǎo shān。
南极斗寒双剑在,大江天阔片鸿还。nán jí dòu hán shuāng jiàn zài,dà jiāng tiān kuò piàn hóng hái。
亦知七略君家有,夜色青藜未可攀。yì zhī qī lüè jūn jiā yǒu,yè sè qīng lí wèi kě pān。

寄余德甫闻有盗警

王世贞

自尔巾车返豫章,萧然五柳似柴桑。zì ěr jīn chē fǎn yù zhāng,xiāo rán wǔ liǔ shì chái sāng。
江秋月隐芙蓉佩,山晚云归薜荔房。jiāng qiū yuè yǐn fú róng pèi,shān wǎn yún guī bì lì fáng。
身在青毡偷不惜,酒酣黄犊坐何妨。shēn zài qīng zhān tōu bù xī,jiǔ hān huáng dú zuò hé fáng。
飞扬总为千年事,邺下狂名已雁行。fēi yáng zǒng wèi qiān nián shì,yè xià kuáng míng yǐ yàn xíng。

送龙司理被徵

王世贞

初闻循吏赐黄金,旋见徵书入禁林。chū wén xún lì cì huáng jīn,xuán jiàn zhēng shū rù jìn lín。
别日秋霜飞旆满,异时春雨讼庭深。bié rì qiū shuāng fēi pèi mǎn,yì shí chūn yǔ sòng tíng shēn。
朝廷岂少批鳞事,湖海能无谏猎心。cháo tíng qǐ shǎo pī lín shì,hú hǎi néng wú jiàn liè xīn。
此去君名高扣阁,不妨子计老抽簪。cǐ qù jūn míng gāo kòu gé,bù fáng zi jì lǎo chōu zān。

寄济宁朱公

王世贞

十年蓬累卧江东,两见修鳞济上通。shí nián péng lèi wò jiāng dōng,liǎng jiàn xiū lín jì shàng tōng。
天畔星为中执法,人间水属大司空。tiān pàn xīng wèi zhōng zhí fǎ,rén jiān shuǐ shǔ dà sī kōng。
楼船昼集沙河雨,璧马秋歌瓠子风。lóu chuán zhòu jí shā hé yǔ,bì mǎ qiū gē hù zi fēng。
转饷自来勋第一,玺书何日未央宫。zhuǎn xiǎng zì lái xūn dì yī,xǐ shū hé rì wèi yāng gōng。

春事

王世贞

即论春事未阑残,病间尊罍好共宽。jí lùn chūn shì wèi lán cán,bìng jiān zūn léi hǎo gòng kuān。
东第花神时烂漫,西园竹使日平安。dōng dì huā shén shí làn màn,xī yuán zhú shǐ rì píng ān。
浮云不碍乌皮几,细两偏宜紫箨冠。fú yún bù ài wū pí jǐ,xì liǎng piān yí zǐ tuò guān。
自废只缘孤癖在,将无人拟素封看。zì fèi zhǐ yuán gū pǐ zài,jiāng wú rén nǐ sù fēng kàn。

对花忆舍弟

王世贞

恒时泉石那孤赏,此际园林懒独夸。héng shí quán shí nà gū shǎng,cǐ jì yuán lín lǎn dú kuā。
有信转凭鸿雁翼,开樽愁对棣棠花。yǒu xìn zhuǎn píng hóng yàn yì,kāi zūn chóu duì dì táng huā。
清朝出处依心事,垂老篇章惜岁华。qīng cháo chū chù yī xīn shì,chuí lǎo piān zhāng xī suì huá。
上苑只今春草发,可能无梦向天涯。shàng yuàn zhǐ jīn chūn cǎo fā,kě néng wú mèng xiàng tiān yá。

张仲立茂才过访夜谈甚洽晨出候之则冲雨发舟矣贻诗见报率尔为答

王世贞

看君年似弃繻生,琢得新诗字字清。kàn jūn nián shì qì xū shēng,zuó dé xīn shī zì zì qīng。
遥夜星河回促席,诘朝风雨失连城。yáo yè xīng hé huí cù xí,jí cháo fēng yǔ shī lián chéng。
去来非是轻中散,尔汝终应属正平。qù lái fēi shì qīng zhōng sàn,ěr rǔ zhōng yīng shǔ zhèng píng。
但使案头行卷在,不烦携手见交情。dàn shǐ àn tóu xíng juǎn zài,bù fán xié shǒu jiàn jiāo qíng。

上刘少司马朝宗二首

王世贞

即看恩许鉴湖滨,犹忆先朝宠命频。jí kàn ēn xǔ jiàn hú bīn,yóu yì xiān cháo chǒng mìng pín。
绿野旧为开府地,赤松今是避侯人。lǜ yě jiù wèi kāi fǔ dì,chì sōng jīn shì bì hóu rén。
囊中大药时时裹,箧里阴符字字论。náng zhōng dà yào shí shí guǒ,qiè lǐ yīn fú zì zì lùn。
解道蓬蒿三径合,可容云色碍蒲轮。jiě dào péng hāo sān jìng hé,kě róng yún sè ài pú lún。

上刘少司马朝宗二首

王世贞

中丞鞭净郁蓝回,将作云连嵽嵲开。zhōng chéng biān jìng yù lán huí,jiāng zuò yún lián dié niè kāi。
三疏暂归横海节,百年谁似补天才。sān shū zàn guī héng hǎi jié,bǎi nián shuí shì bǔ tiān cái。
仙芝玉术扶调鼎,沆露浆霞引寿杯。xiān zhī yù shù fú diào dǐng,hàng lù jiāng xiá yǐn shòu bēi。
剩有丹衷悬魏阙,将因起色上吴台。shèng yǒu dān zhōng xuán wèi quē,jiāng yīn qǐ sè shàng wú tái。

送汪中丞伯玉游太湖以病不能偕

王世贞

自是中丞爱拍浮,得归天许五湖游。zì shì zhōng chéng ài pāi fú,dé guī tiān xǔ wǔ hú yóu。
行空日月开双镜,欲雨乾坤共一抔。xíng kōng rì yuè kāi shuāng jìng,yù yǔ qián kūn gòng yī póu。
此去鸱夷堪独赏,暂来羊仲不相求。cǐ qù chī yí kān dú shǎng,zàn lái yáng zhòng bù xiāng qiú。
知君尽识人间字,龙室真文可借雠。zhī jūn jǐn shí rén jiān zì,lóng shì zhēn wén kě jiè chóu。

得大名报后上疏乞休

王世贞

十年垂钓卷空纶,主圣能容草莽臣。shí nián chuí diào juǎn kōng lún,zhǔ shèng néng róng cǎo mǎng chén。
蕙带不谙朱绂好,衡门翻怯紫泥新。huì dài bù ān zhū fú hǎo,héng mén fān qiè zǐ ní xīn。
传来似是天雄节,到了酬它地肺身。chuán lái shì shì tiān xióng jié,dào le chóu tā dì fèi shēn。
一掬松楸清泪满,可容挥洒向京尘。yī jū sōng qiū qīng lèi mǎn,kě róng huī sǎ xiàng jīng chén。

得大名报后上疏乞休

王世贞

病惊除目到沧洲,懒愧浮名入帝州。bìng jīng chú mù dào cāng zhōu,lǎn kuì fú míng rù dì zhōu。
一物转劳天地德,馀生不傍古今愁。yī wù zhuǎn láo tiān dì dé,yú shēng bù bàng gǔ jīn chóu。
徵车罢后残黄犊,退艗停时稳白鸥。zhēng chē bà hòu cán huáng dú,tuì yì tíng shí wěn bái ōu。
但语世情吾任老,即妨身计总何求。dàn yǔ shì qíng wú rèn lǎo,jí fáng shēn jì zǒng hé qiú。

送滇人周广文校士关内

王世贞

绛帐如云海国开,公车还复领群材。jiàng zhàng rú yún hǎi guó kāi,gōng chē hái fù lǐng qún cái。
秦庭忽动连城色,汉马多从西极来。qín tíng hū dòng lián chéng sè,hàn mǎ duō cóng xī jí lái。
题罢金天霞作掌,饮残清渭月为杯。tí bà jīn tiān xiá zuò zhǎng,yǐn cán qīng wèi yuè wèi bēi。
奚囊定有怀滇句,知向昆明沼上回。xī náng dìng yǒu huái diān jù,zhī xiàng kūn míng zhǎo shàng huí。

于鳞子与以诗劝驾有答

王世贞

仓皇家恤始辞官,敢向东山拟谢安。cāng huáng jiā xù shǐ cí guān,gǎn xiàng dōng shān nǐ xiè ān。
起色江湖才欲尽,壮怀天地事仍难。qǐ sè jiāng hú cái yù jǐn,zhuàng huái tiān dì shì réng nán。
中原纵自容方轨,沧海何当足钓竿。zhōng yuán zòng zì róng fāng guǐ,cāng hǎi hé dāng zú diào gān。
神武至今冠尚在,可烦霄汉故人弹。shén wǔ zhì jīn guān shàng zài,kě fán xiāo hàn gù rén dàn。

赠梁将军代郭都督

王世贞

玺书清夜下明光,主圣鲸波已不扬。xǐ shū qīng yè xià míng guāng,zhǔ shèng jīng bō yǐ bù yáng。
却问中权诸部曲,何如旧帅郭汾阳。què wèn zhōng quán zhū bù qū,hé rú jiù shuài guō fén yáng。
旌旗半掩三江日,组练俄飞五月霜。jīng qí bàn yǎn sān jiāng rì,zǔ liàn é fēi wǔ yuè shuāng。
揖客幕中何用借,自挥长檄定扶桑。yī kè mù zhōng hé yòng jiè,zì huī zhǎng xí dìng fú sāng。

题梅石卷赠苏生

王世贞

君今幽兴何所寄,日坐磐石梅花傍。jūn jīn yōu xīng hé suǒ jì,rì zuò pán shí méi huā bàng。
一峰两峰洞庭古,千树万树罗浮香。yī fēng liǎng fēng dòng tíng gǔ,qiān shù wàn shù luó fú xiāng。
平泉庄畔酒初醒,却月观头人欲狂。píng quán zhuāng pàn jiǔ chū xǐng,què yuè guān tóu rén yù kuáng。
何似侬家新坞就,不须遥羡白云乡。hé shì nóng jiā xīn wù jiù,bù xū yáo xiàn bái yún xiāng。

夏日归庄居即事

王世贞

抱病城居暑不辞,暂归风物总相宜。bào bìng chéng jū shǔ bù cí,zàn guī fēng wù zǒng xiāng yí。
家家饷耨盘游饭,处处行歌鼓拍词。jiā jiā xiǎng nòu pán yóu fàn,chù chù xíng gē gǔ pāi cí。
水暖鱼虾俱气色,日长鸡犬亦熙怡。shuǐ nuǎn yú xiā jù qì sè,rì zhǎng jī quǎn yì xī yí。
葛巾疏罢无劳裹,远近垂杨护酒旗。gé jīn shū bà wú láo guǒ,yuǎn jìn chuí yáng hù jiǔ qí。

夏日归庄居即事

王世贞

聊将物色供吾庐,懒性何妨但索居。liáo jiāng wù sè gōng wú lú,lǎn xìng hé fáng dàn suǒ jū。
遥夜蛙池饶鼓吹,乍晴蜗壁也诗书。yáo yè wā chí ráo gǔ chuī,zhà qíng wō bì yě shī shū。
墙低过雨分猫笋,市小腥风上鲚鱼。qiáng dī guò yǔ fēn māo sǔn,shì xiǎo xīng fēng shàng jì yú。
若到长安逢褦襶,为言田父定何如。ruò dào zhǎng ān féng nài dài,wèi yán tián fù dìng hé rú。

题松云卷赠王明府

王世贞

君侯燕坐琴堂上,琴底云生万壑松。jūn hóu yàn zuò qín táng shàng,qín dǐ yún shēng wàn hè sōng。
松爱芊眠时借色,云怜罨霭不辞封。sōng ài qiān mián shí jiè sè,yún lián yǎn ǎi bù cí fēng。
三江地僻催栖凤,二室天空起蛰龙。sān jiāng dì pì cuī qī fèng,èr shì tiān kōng qǐ zhé lóng。
服饵异时须待汝,为霖今旦莫从容。fú ěr yì shí xū dài rǔ,wèi lín jīn dàn mò cóng róng。